【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Bao nhiêu người bị đánh ngã xuống vách núi đen rồi hả?
Những lời này của đại thần, là hỏi bạn bè thân thiết của anh ta.
【 Trước mặt 】 Nước Biếc Lượn Quanh Thanh Sơn: Vừa đúng 10 người.
【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Được lắm.
Hạ Thiên Vũ sững sờ, đầu của thằng nhãi này bị cửa kẹp hay sao, người của mình té chết, anh ta còn nói được.
Nhưng Đêm đại thần lại nói tiếp một câu, Hạ Thiên Vũ lại không thể nào cười nổi nữa.
【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Cô nhảy núi một trăm lần, hoàn trả gấp mười lần!
Đêm đại thần anh muốn lừa bịp như vậy? Luôn luôn làm cho người ta vui mừng vô ích một lúc!
Lúc này Hạ Thiên Vũ rất hận vị đại thần này!
Vậy mà, tiếp theo đó Đêm Diệc Hàn lại đánh một hàng chữ!
【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Sau khi chết trở về thành, lại chạy đến đây, không cho dùng Truyền Tống Phù!
Lần này Hạ Thiên Vũ thật sự là nước mắt rơi đầy mặt, từ khi sống lại lại chạy đến đây không phải mệt muốn chết sao, có người chơi như vậy sao?
Không được, phải nghĩ cách đối phó, dù sao ầm ĩ với đại thần cũng được mà!
Vì vậy, cô lại vô liêm sỉ gõ chữ một lần nữa.
【 Trước mặt 】 Trong mộng Tầm Hoan: Đại thần, xem ra chúng ta phải PK mới phân thắng bại, anh tạm tha cho cô gái nhỏ này đi?
Nếu như ngay lập tức giết chết đại thần cũng coi là PK, vậy bọn họ đúng là đã PK.
【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Cô còn nhớ rõ chúng ta đã PK sao?
Hạ Thiên Vũ lại im lặng một lần nữa rồi.
Giống như nếu nói PK chẳng qua chính là cô lấy chiến thuật bỉ ổi không cẩn thận giết đại thần ở trạng thái tạm nghỉ ngơi.
Lập tức, vẻ mặt của cô đưa đám, tiếp theo đánh tiếp chữ.
【 Trước mặt 】 Trong Mộng Tầm Hoan: Nếu như tôi không nhảy xuống núi thì sao?
【 Trước mặt 】 Đêm Diệc Hàn: Vậy thì cũng không biết cô sẽ bị vây xem bao nhiêu lần. . . . .
Tôi XXX! Uy hiếp, đây là uy hiếp trần trụi!
Kênh trước mặt, đoàn người bạn bè thân thiết của đại thần tiếp tục sôi nổi.
【 Trước mặt 】 Nước Biếc Lượn Quanh Thanh Sơn: Ha ha ha, cười đến đau bụng, tôi không được. . . . . .
【 Trước mặt 】 Lộ Nhân Giáp: Tôi cũng không nhịn được muốn nói chuyện rồi, lão đại thật oai phong! ( đỉnh )
【 Trước mặt 】 Khí Vũ Hiên Ngang: Cô quá kiêu ngạo, lão đại thay chúng ta báo thù, ha ha ha. . . . . . ( hài lòng )
Lúc ấy cường hào Khí Vũ Hiên Ngang ngã xuống vách núi, lúc này bò chạy tới, sau lưng còn mấy người đi theo.
Hạ Thiên Vũ nhìn trên đầu mình quấn quanh vẫn không có tản đi, trong lòng rất buồn bực.
Không được, không thể ngồi chờ chết, không thể cho bọn bọ ức hiếp như vậy, hay là đi gọi người giúp đỡ!
Cô vừa nghĩ tới, vừa bi thương phẫn nộ mở ra kênh quốc gia, tính toán tố cáo đại thần.
【 Thế giới 】( yến ) Trong Mộng Tầm Hoan: Đại thần không phải là người! ( mắng )
Khi nhìn thấy mình đánh ra chữ đó thì Hạ Thiên Vũ chấn động, không phải là quốc gia sao? Tại sao lại là thế giới chứ!
Nhìn lại lần nữa, thật sự là kênh thế giới! Hóa ra mình quá kích động mở nhầm kênh thế giới!
Lần này chơi lớn rồi,
/72
|