Chương 6: Đừng sờ huyệt của em
“Mua cho em một chai nước nè.” Triệu Tiệp đưa đồ uống mua về từ quầy bán quà vặt của trường học cho An Dịch.
“Anh uống đi.” An Dịch không nhận , tối hôm qua cô không ngủ ngon, hai mắt đều không mở ra được.
“Làm sao vậy, thức khuya hả.” Triệu Tiệp nhìn ra An Dịch rất mệt mỏi.
“Không có, tối hôm qua mất ngủ.” An Dịch dùng tay nâng cằm, cô híp mắt phờ phạc cúi đầu xuống.
“Bỏ nước ở đây nhé, tan học rồi lại uống.” Triệu Tiệp sờ soạng cái ót An Dịch một cái, chuông vào học liền vang lên.
An Dịch và Triệu Tiệp ở một bên nhau đã một tháng, là Triệu Tiệp bày tỏ làm rõ, lúc ấy An Dịch nhất thời xúc động, liền đồng ý, muốn nói cô có hối hận không? Hình như cũng không có hối hận.
Cả một ngày, An Dịch đều rất mệt mỏi, bị thầy giáo gọi tên rất nhiều lần, cô nỗ lực khiến tinh thần phấn chấn lại, nghĩ tới hình ảnh thầy dạy toán “Lão Đàm” lải nhải, mệt mỏi liền hòa hoãn một chút.
Tan tiết tự học buổi tối, đại đa số người trong lớp đã đi rồi, An Dịch làm hết một nửa bài tập, nhìn thời gian cũng nên thu dọn đồ rồi, lúc này Triệu Tiệp bỗng đi vào từ cửa.
“Anh quét dọn vệ sinh xong rồi, chúng ta đi thôi.” Triệu Tiệp chủ động vác cặp sách của An Dịch lên trêи vai.
An Dịch nhìn tấm inch (1) vừa mới sửa lại của Triệu Tiệp nói: “Khi nào thì tốt như vậy, còn quét dọn vệ sinh.”
(1) Tấm inch: một kiểu tóc phổ biến, không biết để thế nào nên để vậy nhes~
“Không phải anh đang chờ em sao!” Triệu Tiệp cố ý bĩu môi, lộ ra vẻ mặt tủi thân.
An Dịch cười, lại nói: “Hôm nay đưa em về nhà được không?”
Triệu Tiệp ước gì được đưa An Dịch về nhà, anh lập tức gật đầu: “Được!”
Phố nhỏ An Dịch ở cách trường học có chút xa, nhất định phải… Đi xe đạp, mỗi ngày cô đi học đều là tự đi, hôm nay cô tùy hứng muốn để Triệu Tiệp đưa mình.
Tới nơi rồi, Triệu Tiệp dừng xe đạp ở đầu hẻm, anh và An Dịch song song đi về phía trước, chậm rãi nói: “Hẻm nhỏ bên này sao không có đèn đường thế.”
“Hỏng rồi, mấy ngày hôm trước vẫn còn tốt.” An Dịch trả lời.
“Vậy không đúng lúc rồi.” Triệu Tiệp nghĩ thầm trong lòng.
“Phía trước chính là nhà em, đưa cặp sách cho em đi.” An Dịch không cho Triệu Tiệp tiếp tục đưa mình nữa, vạn nhất để An Cầm Lệ thấy được, không biết có thể cãi nhau hay không.
“Gấp như vậy sao?” Triệu Tiệp không đưa cặp sách cho An Dịch, mà giữ chặt tay cô.
“Muốn làm gì?” Lòng bàn tay An Dịch ma sát với lòng bàn tay của Triệu Tiệp, xúc cảm ngứa ngáy khiến cho da gà trêи cánh tay An Dịch đều nổi hết lên, cô quá nhạy cảm.
“Chúng ta đã lâu không có làm cái kia.” Triệu Tiệp nhìn xung quanh không có ai, anh liền bắt đầu lớn mật.
“Không được, anh cũng không nhìn xem là đang ở đâu?” An Dịch trực tiếp từ chối.
Chàng trai trẻ tuổi thường xuyên có giai đoạn xúc động, bất kì thời gian nào cũng muốn làm chuyện xấu, Triệu Tiệp lại là học sinh thể ɖu͙ƈ, một đóa hoa như An Dịch bày ở trước mặt, tự nhiên anh cũng muốn mỗi ngày được gặm một cái.
“Triệu Tiệp!” An Dịch bị Triệu Tiệp ôm đè ở trêи tường, cô không dám lớn tiếng, chỉ có thể nhỏ giọng cảnh cáo.
“Không sao đâu, cũng không có người nào, sẽ không có ai nhìn thấy đâu.” Triệu Tiệp nói, miệng đã thò lại gần gặm cái miệng nhỏ của An Dịch.
“Anh…” Cái miệng nhỏ của An Dịch bị cạy ra, Triệu Tiệp đưa đầu lưỡi to lớn đi vào, cô bị ôm chặt, giữa hô hấp đều là mùi động ɖu͙ƈ nồng đậm của chàng trai.
Giống đực đều có bản năng làʍ ȶìиɦ, tuổi Triệu Tiệp lại còn nhỏ, anh cũng biết làm thế nào để hôn môi, chỉ là có thuần thục không thôi, đầu lưỡi của anh càn quét ở khoang miệng của An Dịch, bờ môi ʍút̼ có chút thô bạo, thời gian dài không có tiếp xúc thân mật, anh cũng đã quên tư vị của cái miệng nhỏ là gì.
“Đừng…” An Dịch bị cưỡng ép hôn môi, hô hấp không nổi, cô cảm nhận được nhiệt tình của chàng trai, thân thể dần có chút mềm mại, cô gái đang tuổi dậy thì cũng không chịu nổi kϊƈɦ thích, nếm tư vị tình ɖu͙ƈ một lần cuối cùng liền không trốn được.
Triệu Tiệp đưa tay vào trong áo của An Dịch, anh sờ từ phần eo lên trêи, da thịt trơn mềm kϊƈɦ thích tình ɖu͙ƈ của anh, bàn tay thô ráp lưu luyến ở thân thể gợi cảm, anh kϊƈɦ động thở dốc, cơ bắp cường tráng căng chặt, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi của An Dịch, hai người trao đổi nước miếng, nuốt vào lẫn nhau.
“Đừng…” Hai bầu иɦũ ɦσα đầy đặn phác ɖu͙ƈ trước ngực An Dịch bị Triệu Tiệp bắt lấy, gấp gáp dùng tay xoa nắn, bàn tay nóng bỏng đụng chạm đầu иɦũ ɦσα mẫn cảm, kϊƈɦ thích cô rêи rỉ ra.
Triệu Tiệp chính là con chó sói nhỏ trước đó vẫn chưa có khai trai, sa vào trong tình ɖu͙ƈ liền không biết nặng nhẹ, thân thể căng cứng, vừa hôn vừa đổ mổ hôi, anh xoa nhẹ bầu иɦũ ɦσα một lúc liền thỏa mãn, ƈôи ȶɦịt dưới háng cũng cứng, đũng quần nhô lên, anh biết xung quanh không có người, hiện tại làm nhiều chuyện xấu sẽ không có ai nhìn thấy.
Buông иɦũ ɦσα ra, bàn tay to của Triệu Tiệp sờ xuống, anh dọc theo lưng quần mà chần chừ.
Khuôn mặt trắng nõn của An Dịch hiện lên màu hồng, chàng trai thế nhưng muốn sờ phía dưới của cô.
“Đừng… Không được sờ.” An Dịch bất mãn nắm lấy cổ tay của Triệu Tiệp.
Triệu Tiệp tên đã lên dây, anh động tình kịch liệt, ƈôи ȶɦịt cương cứng dưới háng đã chống lên đùi An Dịch, cổ tay bị nắm lấy cũng không chống cự được ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt, anh tránh thoát khỏi ràng buộc, sờ đến giữa hai chân.
Hai người hôn đến khó bỏ khó chia, một chiếc xe hơi không biết khi nào đã lái tới.
Đôi tay của Chu Hậu Đông tàn nhẫn nắm tay lái, vẻ mặt anh nghiêm túc, ở dưới đèn xe chiếu rọi xuống, tư thế ôm nhau của hai người đằng trước không hề che dấu đi hình ảnh đôi tay của chàng trai với vào giữa hai chân cô gái làm chấn động lý trí anh.
/63
|