"Cạch......" Cửa phòng bệnh được nhẹ nhàng mở ra, tiếp đó là một tiếng hét to.Hai mắt của Hàn Khuynh Thược vẫn không bất động nhìn chằm chằm Hàn Mộ và Ninh Doãn Ngân cởi quần áo nằm trên giường bệnh, phản ứng nhanh chóng dùng tay che hai mắt lại, vừa nói, vừa chậm rãi lui ra ngoài."A........Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Các người có thể tiếp tục....Tiếp tục.....""Cạch......" Một tiếng, cửa phòng bệnh bị đóng lại.Hàn Khuynh Thược buông tay che mắt mình ra, ngẩng đầu nhìn trần nhà, hai mắt đảo lộn.Ban ngày, hơn nữa đang ở bệnh viện. Ba mẹ cô bé có cần phải cầm thú như thế không?Hàn Khuynh Thược dựa vào vách tường, lắc đầu thở dài nói: "Ôi, tình yêu nam nữ thật là mù quáng!"Lại xằng bậy, xằng bậy cũng phải đề phòng trẻ nhỏ chứ! Bạn nhìn một chút, ảnh hưởng nhiều không tốt đâu!Hàn Mộ đẩy Ninh Doãn Ngân đang làm mưa làm gió trên người cô ra "Thược Thược nhìn thấy rồi!.......Anh nhanh đứng lên cho em.... ...""Xem, đã thấy, rồi thì xem...Đến đây!" Ninh Doãn Ngân mồm miệng không rõ.Trời ơi!Hiện tại đã đến bước này rồi, anh phải làm thế nào ngừng được nữa?Sắc mặt Hàn Mộ đỏ bừng, giống như mông khỉ.Người đàn ông này đúng là ngựa đực!Lần này tốt rồi, Thược Thược đã nhìn thấy, từ nay về
/712
|