Trên máy bay trực thăng, bầu không khí vắng lặng, trong sự vắng lặng đó còn kèm theo một chút khẩn trương.Tay Y Sâm nắm bàn tay lạnh lẽo của Tiểu Thất thật chặt, Die nd da nl e q uu ydo n đặt bên môi mình, nhẹ nhàng hôn, mang theo tình cảm vô cùng dịu dàng."Tiểu Thất, tỉnh lại đi. . . . . .""Tiểu Thất, chúng ta sắp về nhà rồi. . . . . .""Tiểu Thất em mở mắt ra, em nhìn tôi đi. . . . . ."Từng tiếng từng tiếng gọi, dường như Y Sâm không cảm thấy mệt mỏi chút nào.Chỉ là, Tiểu Thất nửa nằm trên ghế lại không có chút động tĩnh, không mở mắt, càng không đáp lại Y Sâm một câu nào.Một giọt nước mắt cứ như vậy từ trên khóe mắt Y Sâm rơi xuống.Đều nói đàn ông không dễ rơi lệ, chỉ là chưa tới lúc đau lòng mà thôi!"Y Sâm. . . . . ." Chu Tiêu không đành lòng.Thật vất vả mới cứu Tiểu Thất ra từ nơi đó. Nhưng tại sao tình hình của Tiểu Thất lại có thể không tốt như vậy?"Ưng, tôi muốn tìm Thanh Lưu!" Y Sâm ngẩng đầu lên, nhìn Liệp Ưng, trong giọng lại mang theo ý cầu khẩn, dieendaanleequuydonn "Cậu nhanh chóng tìm Thanh Lưu đến có được không?"Liệp Ưng gật đầu, "Thanh Lưu đã trở lại từ thành phố A. Lúc này hẳn đã đến tổ chức rồi!"Đôi mắt Liệp Ưng khắc bóng hình Tiểu Thất vào trong lòng mình thật sâu.Cho tới nay, cậu luôn coi Tiểu Thất như chị cả của mình.Tiểu Thất là một người trong nóng ngoài lạnh, thời thời khắc khắc cô đều cất dấu tâm tình của mình, cất dấu tình cảm của mình!Nữ sát thủ đệ nhất quốc tế cũng không phải có thể làm tốt như vậy! da.nlze.qu;ydo/nn Thời điểm bị thương chỉ có thể lặng lẽ núp ở một bên, liếm vết thương của mình.Những vết thương này còn có người nào đó ở đây trong lúc vô ý đã ban tặng.Người ngoài như bọn họ cũng có thể nhìn ra tình cảm của Tiểu Thất đối với Y Sâm.Nhưng, Y Sâm thì sao?Nhìn lại tình hình lúc này của Y Sâm, dường như hắn cũng không khá hơn chút nào!Tiểu Thất bị đả thương một phần, trong lòng Y Sâm hắn cũng không chỉ đau đớn một phần.Chỉ hy vọng lần này Y Sâm có thể thấy rõ ràng trái tim của mình, hiểu được tình cảm của
/712
|