Tiếng đồng hồ nặng nề gõ mười hai tiếng, lúc này đã rạng sáng 0 giờ.Bầu trời tối như mực tràn ngập yên tĩnh, ánh trăng rải xuống như bao phủ thêm một lớp sa mỏng nhẹ nhàng, mang theo chút thần bí.Trên bàn làm việc, một thân hình ngồi thẳng, hai tay còn đang không ngừng gõ bàn phím, hàng loạt kí tự di chuyển.Liệp Ưng nhẹ nhàng bĩu môi.Sao đôi cha mẹ cực phẩm của nó lại cũng chạy tới Milan hưởng tuần trăng mật vậy.Ngươi nói, trời đất bao la, nơi nào bọn họ không đi, cố tình lại chạy đến Milan!Cái tên Sâm Lộ Á biến thái kia còn ở Milan, nếu không trùng hợp mẹ cũng không muốn gặp hắn!"Cộc..." Một tiếng đập cửa, cửa mở ra, sau đó Ngũ Nhật đi đến.Liệp Ưng thu hồi cảm xúc của bản thân, nhìn Ngũ Nhật, cười cười, "Sao còn chưa đi nghỉ ngơi?"Ngũ Nhật nhún vai, "Chính cậu cùng còn chưa nghỉ ngơi đấy!"Liệp Ưng lắc lắc đầu, "Suy nghĩ một chuyện!""Tôi đang suy nghĩ một chuyện!" Ngũ Nhật đặt một ly trên bàn của Liệp Ưng,
/712
|