Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 98+99: Bám rể chắc chân

/712


Chương 98: Bám rể chắc chân

Giọng nói không vui không buồn của Ninh Trúc Mặc truyền vào lỗ tai Ninh Doãn Ngân

Ninh Doãn Ngân đau đầu nhắm mắt lại.

Nếu cô bé kia là con của anh, cuối cùng ông cụ có thể tiếp nhận con bé không?

Con nữa, người phụ nữ kia. Sáu năm trước hầu hạ anh một đêm, lưu luyến trong giấc mơ của anh, làm thấm sâu vào chỗ hẻo lánh trong đầu anh.

Nhưng hiện tại cô tựa như muốn trốn anh! Từ lúc cô xuất hiện trước mặt anh lần nữa, dường như đã thay đổi tất cả.

Trái tim đập khác thường đã làm cho anh hiểu rõ hành động của anh vào sáu năm trước. Người phụ nữ này đã bám rễ chắc chân trong lòng anh!

"Con nói, ông có thể sắp làm ông cố rồi!" Ninh Doãn Ngân cúi đầu, giọng nói thản nhiên từ trong miệng anh truyền đến.

"Người nào?" Trong mắt Ninh Trúc Mặc lóe lên vẻ khôn khéo "Thanh Tinh sao?"

"Cô ta?" Ninh Doãn Ngân cười lạnh "Cô ta không xứng!"

Ninh Doãn Ngân nghi ngờ nhíu mày. Không biết vì sao cháu nội của mình, còn có cháu cô gái đều không có ấn tượng tốt đối với Thanh Tinh!

Tính toàn, cô bé này và Bạch Thanh Tinh cũng có vài phần quan hệ thân thuộc!

Thật ra, Ninh Trúc Mặc không biết, trong lòng Hàn Khuynh Thược ước gì không có phần thân thuộc này. Nó cảm thấy mất mặt xấu hổ.

"Người này, có lẽ ông cũng biết!" Ninh Doãn Ngân theo tình hình nói "Đúng là hai mẹ con trong yến tiệc kia! Tuy........Tuy con còn đợi kết quả kiểm tra DNA!"

"À." Ninh Trúc Mặc không vui không buồn trả lời. Tròng lòng buồn cười nghĩ thầm, cháu của ông, hành động tất nhiên cũng không chậm.

"Ông nội, con......" Ninh Doãn Ngân cảm giác mình thật sự thất bại bởi ông cụ nhà mình "Con.... ....ông.... ..."

Đừng a như thế! Anh không biết bày tỏ thái độ thế nào!

"Ông cái gì mà ông? Con cái gì mà con?" Ninh Trúc Mặc không khách khí gõ đầu Ninh Doãn Ngân "Vậy con muốn thế nào?"

Ninh Doãn Ngân lắc lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

"Cô ấy phải đi, liên quan đến việc hủy hiệp ước."

"Tên nhóc thối!" Rốt cuộc Ninh Trúc Mặc không nhịn được mắng một câu. Thật là thằng nhóc ngu ngốc.

"Xác định sao?"

"70%!" Trừ phi có báo cáo, nếu không anh không thể xác định.

"Yêu người ta không?"

Ninh Doãn Ngân hơi sửng sốt, lắc đầu, lại gật đầu một cái.

"Thằng nhóc thúi, sao có thể để con cháu nhà họ Ninh lang thang bên ngoài.... ...."

Chương 99: Trong lòng mơ hồ không muốn.

Ánh trăng sáng khẽ chiếu lên người Hàn Mộ, làm cho xung quanh cô tăng thêm một vẻ thần bí.

Hai mắt Hàn Mộ vẫn ngơ ngắc nhìn ra bên ngoài cửa sổ sát đất.

Bóng đêm bao phủ xuống thành phố A rất đẹp.

"Mẹ......" Hàn Khuynh Thược từ sau lưng ôm lấy Hàn Mộ. Đêm nay mẹ thật là lạ. Mẹ lại quyết định sáng may bay về nước Mỹ.

Thay đổi như vậy hơi gấp gáp! Nhưng trên mặt mẹ lại hiện lên vẻ ưu thương làm nó không nhìn ra.

Rốt cuộc mẹ lo cái gì? lại sầu cái gì?

"Thược Thược!" Hàn Mộ nắm tay Hàn Khuynh Thược, ôm đến trước người cô "Sao Thược Thược không đi ngủ. Ngày mai chúng ta phải thức sớm."

Hàn Khuynh Thược lắc đầu: "Con lo cho mẹ."

Lời nói Hàn Khuynh Thược bỗng chốc tràn vào lòng Hàn Mộ. Hàn Mộ ôm lấy cô bé, mở miệng hỏi: "Cô bé ngốc, mẹ không có việc gì. Chỉ là đang nghĩ một việc."

"Mẹ đang suy nghĩ việc gì?"

Hàn Mộ cúi đầu nhìn gương mặt Hàn Khuynh Thược, một tay nhẹ nhàng mơn trớn "Mẹ nghĩ đến cha con!"

"Cha?" Hàn Khuynh Thược hơi sửng sốt, hơi khó hiểu. Mẹ của nó chưa bao giờ chủ động nói với nó về tên hồ ly thối kia. Nhưng lần này trước khi rời khỏi thành phố A, mẹ lại nhắc đến. Hơn nữa trong lời nói còn có vẻ bi thương, mang theo một chút quyến luyến.

Chẳng lẽ, mẹ không bỏ được......

"Mẹ, người......"

"Thược Thược, nghe mẹ nói." Hàn Mộ ngắt lời Hàn Khuynh Thược.

"Dạ." Hàn Khuynh Thược ngoan ngoãn gật đầu.

"Mẹ có con là ngoài ý muốn, mà cũng không phải là ngoài ý muốn." Hàn Mộ sâu kín nói "Mẹ rất cảm ơn cha con đã ban con cho mẹ. Nhưng, mẹ cũng rất sợ hãi mất đi con." Hàn Mộ ôm lấy Hàn khuynh Thược, lực trong tay tăng thêm một chút.

"Thược Thược, con muốn biết cha con là người nào không?"

Hàn Mộ nhắm hai mắt chua xót lại. Ngày mai phải rời đi, trước tiên cô phải trở về an bài tốt tất cả, mới có thể đón ba cô qua đó sống. Nhưng lúc này trong lòng cô lại không muốn. Đối tượng lại là.... .......

Tất nhiên là Ninh Doãn Ngân! Cô phải làm thế nào.... .......

"Không muốn!" Hàn Khuynh Thược kiên quyết nói với Hàn Mộ "Mẹ không muốn thừa nhận ông ấy, Thược Thược sẽ không muốn có người này"

"Nhưng.... ....." Hàn Mộ vừa muốn nói chuyện, tiếng chuông cửa chợt vang lên.

"Reng reng......"


/712

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status