Chương 19: Đó là lựa chọn của tôi
- Thưa giám đốc, đây là bản kế hoạch cho khu đất ở vùng ngoại ô với tập đoàn Dạ thị
Thư kí Trịnh Vỹ đưa bản tài liệu cho Sam Y ký. Sam Y xoay ghế lại đằng trước nhìn lên Trịnh Vỹ:
- Cậu cứ để trên bàn đi
Trịnh Vỹ gật đầu rồi bước ra ngoài. Còn một mình Sam Y trong phòng mải mê suy nghĩ. Đồng ý hay không? Đâu mới là đáp án đúng cho vấn đề trước mắt đây. Sam Y biết có rất nhiều những cuộc hôn nhân chính trị nhưng không nghĩ mình cũng dính vào nó. Rốt cuộc ý đồ của bác Hân là gì? Không thể đơn giản là vì muốn cô hạnh phúc được, ép hôn đã là không hạnh phúc rồi. Hồi đó bác Hân có thể nhìn ra tình cảm của cô dành cho Phong Thần nên mới đưa ra điều kiện này. Nhưng bác Hân cũng biết cô là người không thích trói buộc, sao lại không nghĩ rằng cô sẽ từ chối cơ chứ?
Những suy nghĩ cứ loanh quanh luẩn quẩn trong đầu cô vô cùng rắc rối. Đến giờ ăn trưa Sam Y đi ra ngoài tìm một nhà hàng để ăn cho xong bữa. Đây là một quán ăn Nhật, Sam Y cũng không thích đồ Nhật nên định đi tìm chỗ khác để ăn nhưng chưa kịp bước ra khỏi cửa thì đã gặp oan hồn đến đòi mạng cô rồi.
- Xem này, cô chị yêu quý của tôi nhìn thấy em gái coi như không thấy kìa
Mùi nước hoa rẻ tiền quanh người Hạ Khuê khiến cho Sam Y vừa ngửi thấy đã lùi lại một bước. Bên cạnh Phương Huyền cũng thêm vào một câu:
- Chị Hạ Khuê đừng để ý đến chị ta đâu, không cẩn thận chị ta lại hãm hại chị đấy
- Đúng là chỉ có Phương Huyền hiểu chị, em không biết đấy thôi, có loại người nhìn bề ngoài thì hay lắm nhưng bên trong thì chẳng ra làm sao cả
Sam Y khoanh tay đứng dựa vào tường nhìn hai người chị chị em em kẻ tung người hứng mà đã chọn lựa xong đáp án ình. Đã chạm tới sự giới hạn của cô thì cũng nên biết hậu quả của nó.
- Tôi chưa bao giờ biết thì ra hai người cũng có thể trở thành chị em thân thiết như vậy. Tôi cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi để xem kịch đâu, diễn viên đã chả đẹp mà nội dung lại còn nhạt lắm, không có chút hứng thú nào
Sam Y nói xong toan quay bước rời khỏi thì bị Hạ Khuê kéo tay lại. Hạ Khuê hét lên:
- Chị vẫn thật già mồm, để tôi vạch trần bộ mặt của chị cho toàn thể mọi người ở đây biết được con người thật của chị
Sam Y vẫn bình tĩnh đáp lại Hạ Khuê:
- Cô có biết bây giờ cô trông giống ai không? Chính là mấy bà ngoài chợ không có văn hoá đó, cô trông thật chua ngoa làm sao, tại sao tôi lại có thể chảy chung một dòng máu với cô cơ chứ? Tôi hận không thể rút hết máu của tôi ra trả lại cho cha cô đó
Sam Y bật cười trước mặt mọi người. Đúng vậy, tại sao cô lại là con của ông ta và là chị gái của cô ả chứ?
- Cô hãy chờ hậu quả của việc ngày hôm nay đi, tôi đã cảnh cáo cô rồi mà còn không nghe
Sam Y cười khẩy rồi dứt khoát bước đi. Cô không tin mình không thể khiến cho Hạ Khuê quỳ xuống trước mặt mình mà cầu xin. Sam Y đã chẳng còn tâm trạng ăn uống nên lại quay trở lại phòng làm việc luôn. Phương Huyền chắc chắn chỉ kết thân với Hạ Khuê để lợi dụng vậy mà cô ả còn cho rằng mình có chỗ dựa vững chắc, đúng là ngu ngốc. Để xem lần này ai cứu được cô ta? Sam Y lạnh lùng cười, riêng tàn nhẫn thì cô không bao giờ thiếu, cô sẽ chăm sóc tận tình cho cô ả mới được.
- Thưa giám đốc, có cuộc gọi từ ông Nam Phong Kiên-Chủ tịch Tập đoàn Nam Phong
- Nối máy cho tôi
- Vâng
Sam Y nghe điện thoại của thư ký liền chuyển máy:
- Cháu chào bác
- Chào cháu Sam Y
- Sao bác không gọi vào di dộng cho cháu ạ?
- Bác già rồi vẫn quen những thứ cổ hủ này hơn
Sam Y biết mục đích của cuộc gọi này nên vào thẳng vấn đề:
- Thưa bác cháu đã suy nghĩ xong rồi ạ. Cháu đồng ý với cuộc hôn nhân này
- Cháu chắc chứ? Suy nghĩ đã kỹ chưa?
- Vâng cháu đồng ý, bác hỏi thế có khi cháu phải suy nghĩ lại thật
- Haha, bác đùa thôi. Thế là cháu quyết rồi nhé
- Vâng, cháu chào bác
Sam Y nói xong mà thở phào một cái, cuối cùng cũng đã vứt bớt đi được một gánh nợ. Còn một chuyện khác mà cô cần làm lúc này, Sam Y goi Trịnh Vỹ rồi giao việc cho anh ta, xong xuôi cô tự thưởng ình một ly rượu vang. Ngày hôm nay thật là một ngày đẹp trời!
Đúng giờ tan sở Sam Y ra về, đang đi trên đường thì nhận được cuộc gọi:
- Anh cập nhật thông tin cũng thật là nhanh
- Tôi nghe nói em đã đồng ý, em chắc chắn rồi?
- Đó là lựa chọn của tôi, chỉ đơn giản là vì lợi ích thôi, anh nghĩ tôi còn tình cảm với anh sao?
Phong Thần ở đầu dây bên kia khẽ cười:
- Em cũng thật nhạy cảm, nhưng chẳng nhẽ không còn chút nào sao?
- Thật nực cười, không phải tôi đã nói rồi sao? Hay anh lại như mấy chàng trai trong tiểu thuyết, lúc mất đi mới nhận ra tình cảm của mình?
- Tôi hy vọng mình có thể chuộc lại lỗi lầm một phần nào đó với em
- Anh đừng nói những lời vô nghĩa như vậy, lời hứa gió thoảng mây bay không khiến tôi đặt niềm tin vào đó
Sam Y nói xong liền ngắt điện thoại rồi ném nó sang ghế bên cạnh. Tất cả rồi sẽ qua, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Sam Y lẩm nhẩm trong đầu mãi cho đến khi về đến nhà.
Chương 20: Tàn nhẫn
P/s: Ai thích Sam Y đóng vai nhân vật phản diện thì chờ đón chương sau nhé, mình sẽ cho bạn ý ác thật ác cho hoành tráng:))) Có ai đoán được Y sẽ làm gì để trả thù Hạ Khuê không???
- Thưa giám đốc, đây là bản kế hoạch cho khu đất ở vùng ngoại ô với tập đoàn Dạ thị
Thư kí Trịnh Vỹ đưa bản tài liệu cho Sam Y ký. Sam Y xoay ghế lại đằng trước nhìn lên Trịnh Vỹ:
- Cậu cứ để trên bàn đi
Trịnh Vỹ gật đầu rồi bước ra ngoài. Còn một mình Sam Y trong phòng mải mê suy nghĩ. Đồng ý hay không? Đâu mới là đáp án đúng cho vấn đề trước mắt đây. Sam Y biết có rất nhiều những cuộc hôn nhân chính trị nhưng không nghĩ mình cũng dính vào nó. Rốt cuộc ý đồ của bác Hân là gì? Không thể đơn giản là vì muốn cô hạnh phúc được, ép hôn đã là không hạnh phúc rồi. Hồi đó bác Hân có thể nhìn ra tình cảm của cô dành cho Phong Thần nên mới đưa ra điều kiện này. Nhưng bác Hân cũng biết cô là người không thích trói buộc, sao lại không nghĩ rằng cô sẽ từ chối cơ chứ?
Những suy nghĩ cứ loanh quanh luẩn quẩn trong đầu cô vô cùng rắc rối. Đến giờ ăn trưa Sam Y đi ra ngoài tìm một nhà hàng để ăn cho xong bữa. Đây là một quán ăn Nhật, Sam Y cũng không thích đồ Nhật nên định đi tìm chỗ khác để ăn nhưng chưa kịp bước ra khỏi cửa thì đã gặp oan hồn đến đòi mạng cô rồi.
- Xem này, cô chị yêu quý của tôi nhìn thấy em gái coi như không thấy kìa
Mùi nước hoa rẻ tiền quanh người Hạ Khuê khiến cho Sam Y vừa ngửi thấy đã lùi lại một bước. Bên cạnh Phương Huyền cũng thêm vào một câu:
- Chị Hạ Khuê đừng để ý đến chị ta đâu, không cẩn thận chị ta lại hãm hại chị đấy
- Đúng là chỉ có Phương Huyền hiểu chị, em không biết đấy thôi, có loại người nhìn bề ngoài thì hay lắm nhưng bên trong thì chẳng ra làm sao cả
Sam Y khoanh tay đứng dựa vào tường nhìn hai người chị chị em em kẻ tung người hứng mà đã chọn lựa xong đáp án ình. Đã chạm tới sự giới hạn của cô thì cũng nên biết hậu quả của nó.
- Tôi chưa bao giờ biết thì ra hai người cũng có thể trở thành chị em thân thiết như vậy. Tôi cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi để xem kịch đâu, diễn viên đã chả đẹp mà nội dung lại còn nhạt lắm, không có chút hứng thú nào
Sam Y nói xong toan quay bước rời khỏi thì bị Hạ Khuê kéo tay lại. Hạ Khuê hét lên:
- Chị vẫn thật già mồm, để tôi vạch trần bộ mặt của chị cho toàn thể mọi người ở đây biết được con người thật của chị
Sam Y vẫn bình tĩnh đáp lại Hạ Khuê:
- Cô có biết bây giờ cô trông giống ai không? Chính là mấy bà ngoài chợ không có văn hoá đó, cô trông thật chua ngoa làm sao, tại sao tôi lại có thể chảy chung một dòng máu với cô cơ chứ? Tôi hận không thể rút hết máu của tôi ra trả lại cho cha cô đó
Sam Y bật cười trước mặt mọi người. Đúng vậy, tại sao cô lại là con của ông ta và là chị gái của cô ả chứ?
- Cô hãy chờ hậu quả của việc ngày hôm nay đi, tôi đã cảnh cáo cô rồi mà còn không nghe
Sam Y cười khẩy rồi dứt khoát bước đi. Cô không tin mình không thể khiến cho Hạ Khuê quỳ xuống trước mặt mình mà cầu xin. Sam Y đã chẳng còn tâm trạng ăn uống nên lại quay trở lại phòng làm việc luôn. Phương Huyền chắc chắn chỉ kết thân với Hạ Khuê để lợi dụng vậy mà cô ả còn cho rằng mình có chỗ dựa vững chắc, đúng là ngu ngốc. Để xem lần này ai cứu được cô ta? Sam Y lạnh lùng cười, riêng tàn nhẫn thì cô không bao giờ thiếu, cô sẽ chăm sóc tận tình cho cô ả mới được.
- Thưa giám đốc, có cuộc gọi từ ông Nam Phong Kiên-Chủ tịch Tập đoàn Nam Phong
- Nối máy cho tôi
- Vâng
Sam Y nghe điện thoại của thư ký liền chuyển máy:
- Cháu chào bác
- Chào cháu Sam Y
- Sao bác không gọi vào di dộng cho cháu ạ?
- Bác già rồi vẫn quen những thứ cổ hủ này hơn
Sam Y biết mục đích của cuộc gọi này nên vào thẳng vấn đề:
- Thưa bác cháu đã suy nghĩ xong rồi ạ. Cháu đồng ý với cuộc hôn nhân này
- Cháu chắc chứ? Suy nghĩ đã kỹ chưa?
- Vâng cháu đồng ý, bác hỏi thế có khi cháu phải suy nghĩ lại thật
- Haha, bác đùa thôi. Thế là cháu quyết rồi nhé
- Vâng, cháu chào bác
Sam Y nói xong mà thở phào một cái, cuối cùng cũng đã vứt bớt đi được một gánh nợ. Còn một chuyện khác mà cô cần làm lúc này, Sam Y goi Trịnh Vỹ rồi giao việc cho anh ta, xong xuôi cô tự thưởng ình một ly rượu vang. Ngày hôm nay thật là một ngày đẹp trời!
Đúng giờ tan sở Sam Y ra về, đang đi trên đường thì nhận được cuộc gọi:
- Anh cập nhật thông tin cũng thật là nhanh
- Tôi nghe nói em đã đồng ý, em chắc chắn rồi?
- Đó là lựa chọn của tôi, chỉ đơn giản là vì lợi ích thôi, anh nghĩ tôi còn tình cảm với anh sao?
Phong Thần ở đầu dây bên kia khẽ cười:
- Em cũng thật nhạy cảm, nhưng chẳng nhẽ không còn chút nào sao?
- Thật nực cười, không phải tôi đã nói rồi sao? Hay anh lại như mấy chàng trai trong tiểu thuyết, lúc mất đi mới nhận ra tình cảm của mình?
- Tôi hy vọng mình có thể chuộc lại lỗi lầm một phần nào đó với em
- Anh đừng nói những lời vô nghĩa như vậy, lời hứa gió thoảng mây bay không khiến tôi đặt niềm tin vào đó
Sam Y nói xong liền ngắt điện thoại rồi ném nó sang ghế bên cạnh. Tất cả rồi sẽ qua, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Sam Y lẩm nhẩm trong đầu mãi cho đến khi về đến nhà.
Chương 20: Tàn nhẫn
P/s: Ai thích Sam Y đóng vai nhân vật phản diện thì chờ đón chương sau nhé, mình sẽ cho bạn ý ác thật ác cho hoành tráng:))) Có ai đoán được Y sẽ làm gì để trả thù Hạ Khuê không???
/57
|