- Thanh Ảnh đại ca, ngươi cũng biết tính ta rồi mà. Có lợi không làm mới là kẻ ngu. Cho dù không xài, học để đó cũng tốt. Mà ngươi xem, kĩ năng mới rất thực dụng, tuy không có kĩ năng tấn công nhưng phụ trợ cùng chiến trường kĩ năng rất nhiều. Sau này đánh đông dẹp bắc toàn nhờ vào chúng.
Tuy Thanh Ảnh mở miệng cằn nhằn nhưng ta biết hắn rất thích, bởi vì ngay cả bản thân ta cũng không cưỡng nổi sức quyến rũ của những kĩ năng mới này. Nếu đã phân công tu luyện thì nhân cơ hội này nói rõ ràng nhiệm vụ của mỗi người một tí sẽ tốt hơn.
- Thanh Ảnh, ngươi từ giờ sẽ chuyên tu phụ trợ chức nghiệp [Hỏa Khống Sư], và nhất là [Kiến Trúc Sư], hãy đem tất cả kiến trúc trong Phương Nguyệt Tuyền cải tạo lại một lần nữa. [Rèn Đúc Vũ Khí], [Rèn Đúc Trang Bị Phòng Hộ], [Tinh Luyện], [Nấu Nướng], [Luyện Đan Dược] những kĩ năng này không ép buộc tuy nhiên khi rảnh rỗi cũng nên đi học hỏi thêm. [Trữ Thi Thuật] chỉ dùng cho hoàng kim boss trở lên, sau này có chiến tranh chúng ta sẽ lợi dụng chúng giảm bớt thương vong. [Khống Thú Thuật], [Ma Thú Truy Tìm Thuật], [Ma Thú Thu Thập Thuật] tập trung tu luyện ba kĩ năng này, thu hoặch càng nhiều tài liệu càng tốt, đối với kĩ năng [Trọng Sinh] sử dụng thật cẩn thận, ngươi thấy ma thú nào nhiều tiềm năng mới sử dụng. [Kiến Thiết Trọng Hình Cơ Quan],[Cơ Quan Thú], [Luân hồi cạm bẫy] tuy ba kĩ năng này hiện giờ không xài nhiều nhưng ta có cảm giác chúng rất có tiềm năng, rảnh rỗi cũng nên khai thác, nghiên cứu một tí.
- Hừ, ngươi nói dễ nghe quá. Đẩy toàn bộ trách nhiệm cho ta trốn đi chơi à.
- Làm gì có. Ta còn phải đi làm nhiệm vụ của triều đình giao cho. À nhắc mới nhớ, Vô Yên tỷ ta cần một giọt máu của ngươi, có được hay không?
Vạn Vô Yên thắc mắc
- Ngươi cần làm gì?
- Ta làm nhiệm vụ mà nó đói một giọt máu của chu tước. Lúc trước ta cũng không biết tỷ là chu tước, giờ biết rồi thì đỡ phiền phức.
- Không thành vấn đề, tuy nhiên máu của ta nếu để lâu trong không khí sẽ mất tác dụng, ngươi phải tìm vật phẩm chuyên lưu trữ mới được.
- Như thế à. Vậy để ta tìm được vật lưu trữ rồi tới lấy sau. Hai người có nghe nói đến trường sinh quả và thất sắc mạn đà la bao giờ chưa? Đây cũng là vật phẩm cần tìm.
Vạn Vô Yên nhẹ nhàng trả lời
- Biết chứ. Trước kia trong gia tộc bảo khố ta cũng có lưu trữ vài cây. Tuy nhiên đó là chuyện rất lâu rồi. Hiện giờ ta chỉ còn tay trắng.
Ta cũng đoán được mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy. Nếu không nó sao có thể là siêu cấp nhiệm vụ mười mấy năm qua triều đình không thể hoàn thành.
- Vậy tỷ có biết vị trí tìm được chúng không?
- Không rõ ràng lắm. Nhưng vị trí đại khái là ở phía bắc vạn niên sâm lâm, ngay rìa chúng thần di khí cấm khu. Nhưng ta khuyên đệ tạm thời quên nơi đó đi.
Ta thắc mắc hỏi
- Tại sao?
- Bởi vì đẳng cấp của đệ còn quá thấp. Chúng thần di khí cấm khu là cấm địa trên Đông Huyễn đại lục. Nơi đó có lịch sử đã lâu đời, từ thưở hồng hoang khi nhân loại được các sáng thế thần bảo hộ phát động chiến tranh chống với sa đọa dị tộc, rồi đem bọn chúng lưu đày vào đó cách ly khỏi loài người. Xung quanh chúng thần di khí cấm khu được thả đầy bọn ma thú 99 cấp bị nguyền rủa để phòng ngừa kẻ xâm phạm. Ta chỉ vô tình đi tới đó vài lần thôi. Đám ma thú nơi đó thật cứng đầu cứng cổ, ta cũng chẳng cách nào thuần phục được chúng. Khi bọn chúng phát hiện kẻ xâm nhập thì cứ như phát cuồng lao tới tấn công liên miên không dứt.
Ta chắc lưỡi lấy làm tiếc. 99 cấp ma thú mà còn là cả bầy đánh hội đồng, cho dù ta kéo hết tiểu đệ ra cũng đều bị giết không còn manh giáp. Xem ra phải nghĩ cách khác mà thôi.
Bốn người chúng ta bắt đầu trò chuyện cùng nhau, chủ yếu là về quãng đời trước kia của Thanh Ảnh và lịch sử yêu tộc. Sau đó hai chúng ta rời khỏi thạch thử hang. Thanh Ảnh thì trở về tiếp tục công việc của mình, ta cũng đem đống vật phẩm Linh Bát Phúc đưa tặng chuyển cho Thanh Ảnh đem về trưng bày tại đấu giá hội. Tất nhiên là phải mua vé mới được vào coi. Ba mươi món tiên khí cấp 80 trở lên chúng ta muốn xài cũng không thể để trong giới chỉ cũng chỉ chật chỗ chi bằng đem ra khoe kiếm chút tiền lời sẵn tiện biểu hiện sự cường hãn của thế lực chúng ta.
Bị đạo tặc cướp đoạt ? Bị triều đình, quan phủ tịch thu ? Đùa à. Đây là thế giới trò chơi, tuy hệ thống có chút hà khắc với gamer nhưng bảo hộ vẫn có. Chỉ cần trả lượng tiền nhất định thì người chơi có thể sử dụng những hệ thống bảo vệ mà nguyên trụ dân gọi là sự chúc phúc của chủ thần. Đem đồ vật đặt vào chiếc hộp trong đó không sợ bất cứ ai cướp đoạt. Nơi đây là Thăng Long thành, trị an cực tốt. Đám gamer cho dù có chủ ý xấu cũng phải xem xét hành động mình làm có đáng giá không. Chỉ cần thất bại gamer đó lập tức bị liệt vào danh sách tội phạm của hoàng triều, chịu sự khinh bỉ của NPC, làm việc gì cũng khó khăn. Đừng xem NPC là đồ ngốc, bọn họ chịu sự chi phối của vài thứ luật lệ được đặt, ngoài ra trí tuệ của NPC chưa chắc thua kém gamer. Bởi vì suy nghĩ bọn chúng chỉ là đám số liệu mà khiến cho rất nhiều gamer rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Ta ngay từ đầu đã cố hòa nhập vào đây, xem bọn họ như người thật nên chưa bao giờ khinh bỉ hay chán ghét NPC. Có lẽ nhờ vậy mà ta thuận lợi hơn rất nhiều người trong một số sự việc.
Những ngày kế tiếp thì thật sự bận rộn muốn điên lên. Cho dù ta có Thanh Ảnh trợ giúp nhưng vẫn có cảm giác kiệt sức. Ta ước ao giá gì có thêm vài chân thân nữa thì thật là tốt. Kinh doanh diễn ra rất trôi chảy, ta hợp sức với Thanh Ảnh cải tạo lại toàn bộ khu Phương Nguyệt Tuyền. Kiến trúc sư chức nghiệp quả thật là đồ tốt. Mặc dù công trình không sử dụng vật liệu sa hoa như những nơi khác tuy nhiên vẻ đẹp hài hòa mang đậm phong cách Á Đông nằm giữa lòng văn hóa Trung Cổ lại thành điểm tới lý tưởng cho nhiều người. Chúng ta dùng hết tiền lợi nhuận mở rộng diện tích ra gấp đôi nhưng vẫn không đủ chỗ cho mọi người vào tham quan.
Đám mạo hiểm giả thì thích vào xem khu trưng bày vũ khí. Ta bán vé một lượt vào xem một kim tệ. Một ngày không dưới mười ngàn người vào xem. Tuy nhiên cũng có vài tên ý đồ bất lương định cướp đoạt. Tất cả đều nhờ hoa hồng chiến đội, Tam Vương gia tộc phái người bảo vệ mới giải quyết được những rắc rối. Đối với những kẻ như vậy Phương Nguyệt Tuyền ghi vào danh sách đen cấm bọn chúng mãi mãi không được bước chân vào nơi này nữa. Hiệu quả cũng rất tốt. Vài tên bị đá ra khỏi Phương Nguyệt Tuyền, tất cả đám người vào xem đều thành thật rất nhiều.
Một tuần trôi qua (thời gian thực), đã xảy ra khá nhiều chuyện. Nổi trội nhất vẫn là việc ta cùng Thanh Tuyền họp lực khuyên cha mẹ nghỉ việc tại công ty. Lúc đầu bọn họ nhất quyết không chịu, ba trăm triệu của ta bị gán cho cái danh mỹ miều là tiền dành cưới vợ rồi bị tịch thu mất. Khi nghe ta nói rằng trong Chân Đế ta có tài sản đến mấy trăm tỷ, cha ta thì hung hăng cú đầu ta mấy cái, mẹ thì che miệng cười bảo răng ta lại nói giỡn. Nhớ có Thanh Tuyền đứng ra giải thích hai người mới ngờ ngợ tin tưởng. Ta nói cần có người quản lý gia sản này mới thuyết phục cả hai tham gia Chân Đế.
Gia đình chúng ta cũng chuyển chỗ ở sang nhà mới đầy đủ tiện nghi hơn. Ta cố tình chọn nhà ở nơi gần trung tâm thành phố và có mặt bằng rộng rãi. Ta cũng không phí phạm nơi này, tung tiền mua gần một trăm khoang dinh dưỡng, mỗi cái trị giá hơn ba mươi triệu để tại nhà cho thuê. Khách hàng chỉ cần mang đầu khôi tới là có thể vào chơi thoải mái không bị hạn chế giờ chơi. Mặc dù tiền thuê có hơi đắt nhưng vẫn rẻ hơn khi bỏ ra ba mươi triệu mua khoang dinh dưỡng về. Tên tiệm là Phương Nguyệt Tuyền. Ngoại trừ khoang dinh dưỡng bên trong tiệm còn có quán ăn nhỏ phục vụ khách hàng, có những máy trò chơi truyền thống như PS2, PS3, Xbox 360, máy điện tử thẻ đủ các loại. Ta mướn nhân viên cùng bảo vệ tới làm việc. Có tiền sai ma khiến quỷ, trong vòng một tuần Phương Nguyệt Tuyền ngoài đời thực cũng đã khai trương rầm rộ. Về phần quảng cáo thì dễ dàng rồi, ta trong trò chơi quảng cáo địa chỉ cửa tiệm mới mở lập tức ai ai cũng biết tới. Công việc quản lý do ta, cha, mẹ hợp sức làm.
Ta cũng dọn về nhà sinh sống để trực tiếp quản lý nơi này. Tuy nhiên ngay khi ta dọn đi thì ngày hôm sau hai đứa Đức, Tiến cũng lon ton di cư sang gần nhà mới của ta. Tụi nó mua hẳn căn nhà ngay sát bên. Mặc dù không sa hoa, giàu có như căn biệt thự nhưng được cái đông vui. Phương Nguyệt Tuyền rất nhanh biến thành trụ sở của Tam Vương gia tộc. Thân phận của ta cũng không còn là bí mật nữa. Tóm lại tam vương đã hoàn toàn tụ họp. Tuy nhiên nơi đây chỉ là khởi đầu của một truyền thuyết mà thôi. Con đường phải đi vẫn còn dài lắm.
Nếu có chuyện thú vị thì đó là việc ta phát hiện được cha mẹ cũng có tính cách trẻ con. Việc đó thể hiện qua cách họ lấy tên. Tên của mẹ ta là Lolidragon, còn cha là OverHeat.
Lúc đầu ta cũng không rõ ý nghĩa. Khi nghe bọn họ giải thích ta mới té ngửa. Loli = tiểu cô nương, dragon = rồng. Suy ra Lolidragon nghĩa là Tiểu Long Nữ. Over = quá, nhiều. Heat = nóng, dương. OverHeat nghĩa là nóng quá, cũng có thể gọi là Dương Qúa. Pó tay chưa. Bọn họ giờ cũng coi như nghỉ hưu một nửa. Cha mẹ ta từ chối ta kéo cấp mà muốn từ từ luyện lên cao. Ta cũng không cưỡng ép hai người, tùy ý để họ muốn làm gì thì làm.
Tuy Thanh Ảnh mở miệng cằn nhằn nhưng ta biết hắn rất thích, bởi vì ngay cả bản thân ta cũng không cưỡng nổi sức quyến rũ của những kĩ năng mới này. Nếu đã phân công tu luyện thì nhân cơ hội này nói rõ ràng nhiệm vụ của mỗi người một tí sẽ tốt hơn.
- Thanh Ảnh, ngươi từ giờ sẽ chuyên tu phụ trợ chức nghiệp [Hỏa Khống Sư], và nhất là [Kiến Trúc Sư], hãy đem tất cả kiến trúc trong Phương Nguyệt Tuyền cải tạo lại một lần nữa. [Rèn Đúc Vũ Khí], [Rèn Đúc Trang Bị Phòng Hộ], [Tinh Luyện], [Nấu Nướng], [Luyện Đan Dược] những kĩ năng này không ép buộc tuy nhiên khi rảnh rỗi cũng nên đi học hỏi thêm. [Trữ Thi Thuật] chỉ dùng cho hoàng kim boss trở lên, sau này có chiến tranh chúng ta sẽ lợi dụng chúng giảm bớt thương vong. [Khống Thú Thuật], [Ma Thú Truy Tìm Thuật], [Ma Thú Thu Thập Thuật] tập trung tu luyện ba kĩ năng này, thu hoặch càng nhiều tài liệu càng tốt, đối với kĩ năng [Trọng Sinh] sử dụng thật cẩn thận, ngươi thấy ma thú nào nhiều tiềm năng mới sử dụng. [Kiến Thiết Trọng Hình Cơ Quan],[Cơ Quan Thú], [Luân hồi cạm bẫy] tuy ba kĩ năng này hiện giờ không xài nhiều nhưng ta có cảm giác chúng rất có tiềm năng, rảnh rỗi cũng nên khai thác, nghiên cứu một tí.
- Hừ, ngươi nói dễ nghe quá. Đẩy toàn bộ trách nhiệm cho ta trốn đi chơi à.
- Làm gì có. Ta còn phải đi làm nhiệm vụ của triều đình giao cho. À nhắc mới nhớ, Vô Yên tỷ ta cần một giọt máu của ngươi, có được hay không?
Vạn Vô Yên thắc mắc
- Ngươi cần làm gì?
- Ta làm nhiệm vụ mà nó đói một giọt máu của chu tước. Lúc trước ta cũng không biết tỷ là chu tước, giờ biết rồi thì đỡ phiền phức.
- Không thành vấn đề, tuy nhiên máu của ta nếu để lâu trong không khí sẽ mất tác dụng, ngươi phải tìm vật phẩm chuyên lưu trữ mới được.
- Như thế à. Vậy để ta tìm được vật lưu trữ rồi tới lấy sau. Hai người có nghe nói đến trường sinh quả và thất sắc mạn đà la bao giờ chưa? Đây cũng là vật phẩm cần tìm.
Vạn Vô Yên nhẹ nhàng trả lời
- Biết chứ. Trước kia trong gia tộc bảo khố ta cũng có lưu trữ vài cây. Tuy nhiên đó là chuyện rất lâu rồi. Hiện giờ ta chỉ còn tay trắng.
Ta cũng đoán được mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy. Nếu không nó sao có thể là siêu cấp nhiệm vụ mười mấy năm qua triều đình không thể hoàn thành.
- Vậy tỷ có biết vị trí tìm được chúng không?
- Không rõ ràng lắm. Nhưng vị trí đại khái là ở phía bắc vạn niên sâm lâm, ngay rìa chúng thần di khí cấm khu. Nhưng ta khuyên đệ tạm thời quên nơi đó đi.
Ta thắc mắc hỏi
- Tại sao?
- Bởi vì đẳng cấp của đệ còn quá thấp. Chúng thần di khí cấm khu là cấm địa trên Đông Huyễn đại lục. Nơi đó có lịch sử đã lâu đời, từ thưở hồng hoang khi nhân loại được các sáng thế thần bảo hộ phát động chiến tranh chống với sa đọa dị tộc, rồi đem bọn chúng lưu đày vào đó cách ly khỏi loài người. Xung quanh chúng thần di khí cấm khu được thả đầy bọn ma thú 99 cấp bị nguyền rủa để phòng ngừa kẻ xâm phạm. Ta chỉ vô tình đi tới đó vài lần thôi. Đám ma thú nơi đó thật cứng đầu cứng cổ, ta cũng chẳng cách nào thuần phục được chúng. Khi bọn chúng phát hiện kẻ xâm nhập thì cứ như phát cuồng lao tới tấn công liên miên không dứt.
Ta chắc lưỡi lấy làm tiếc. 99 cấp ma thú mà còn là cả bầy đánh hội đồng, cho dù ta kéo hết tiểu đệ ra cũng đều bị giết không còn manh giáp. Xem ra phải nghĩ cách khác mà thôi.
Bốn người chúng ta bắt đầu trò chuyện cùng nhau, chủ yếu là về quãng đời trước kia của Thanh Ảnh và lịch sử yêu tộc. Sau đó hai chúng ta rời khỏi thạch thử hang. Thanh Ảnh thì trở về tiếp tục công việc của mình, ta cũng đem đống vật phẩm Linh Bát Phúc đưa tặng chuyển cho Thanh Ảnh đem về trưng bày tại đấu giá hội. Tất nhiên là phải mua vé mới được vào coi. Ba mươi món tiên khí cấp 80 trở lên chúng ta muốn xài cũng không thể để trong giới chỉ cũng chỉ chật chỗ chi bằng đem ra khoe kiếm chút tiền lời sẵn tiện biểu hiện sự cường hãn của thế lực chúng ta.
Bị đạo tặc cướp đoạt ? Bị triều đình, quan phủ tịch thu ? Đùa à. Đây là thế giới trò chơi, tuy hệ thống có chút hà khắc với gamer nhưng bảo hộ vẫn có. Chỉ cần trả lượng tiền nhất định thì người chơi có thể sử dụng những hệ thống bảo vệ mà nguyên trụ dân gọi là sự chúc phúc của chủ thần. Đem đồ vật đặt vào chiếc hộp trong đó không sợ bất cứ ai cướp đoạt. Nơi đây là Thăng Long thành, trị an cực tốt. Đám gamer cho dù có chủ ý xấu cũng phải xem xét hành động mình làm có đáng giá không. Chỉ cần thất bại gamer đó lập tức bị liệt vào danh sách tội phạm của hoàng triều, chịu sự khinh bỉ của NPC, làm việc gì cũng khó khăn. Đừng xem NPC là đồ ngốc, bọn họ chịu sự chi phối của vài thứ luật lệ được đặt, ngoài ra trí tuệ của NPC chưa chắc thua kém gamer. Bởi vì suy nghĩ bọn chúng chỉ là đám số liệu mà khiến cho rất nhiều gamer rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Ta ngay từ đầu đã cố hòa nhập vào đây, xem bọn họ như người thật nên chưa bao giờ khinh bỉ hay chán ghét NPC. Có lẽ nhờ vậy mà ta thuận lợi hơn rất nhiều người trong một số sự việc.
Những ngày kế tiếp thì thật sự bận rộn muốn điên lên. Cho dù ta có Thanh Ảnh trợ giúp nhưng vẫn có cảm giác kiệt sức. Ta ước ao giá gì có thêm vài chân thân nữa thì thật là tốt. Kinh doanh diễn ra rất trôi chảy, ta hợp sức với Thanh Ảnh cải tạo lại toàn bộ khu Phương Nguyệt Tuyền. Kiến trúc sư chức nghiệp quả thật là đồ tốt. Mặc dù công trình không sử dụng vật liệu sa hoa như những nơi khác tuy nhiên vẻ đẹp hài hòa mang đậm phong cách Á Đông nằm giữa lòng văn hóa Trung Cổ lại thành điểm tới lý tưởng cho nhiều người. Chúng ta dùng hết tiền lợi nhuận mở rộng diện tích ra gấp đôi nhưng vẫn không đủ chỗ cho mọi người vào tham quan.
Đám mạo hiểm giả thì thích vào xem khu trưng bày vũ khí. Ta bán vé một lượt vào xem một kim tệ. Một ngày không dưới mười ngàn người vào xem. Tuy nhiên cũng có vài tên ý đồ bất lương định cướp đoạt. Tất cả đều nhờ hoa hồng chiến đội, Tam Vương gia tộc phái người bảo vệ mới giải quyết được những rắc rối. Đối với những kẻ như vậy Phương Nguyệt Tuyền ghi vào danh sách đen cấm bọn chúng mãi mãi không được bước chân vào nơi này nữa. Hiệu quả cũng rất tốt. Vài tên bị đá ra khỏi Phương Nguyệt Tuyền, tất cả đám người vào xem đều thành thật rất nhiều.
Một tuần trôi qua (thời gian thực), đã xảy ra khá nhiều chuyện. Nổi trội nhất vẫn là việc ta cùng Thanh Tuyền họp lực khuyên cha mẹ nghỉ việc tại công ty. Lúc đầu bọn họ nhất quyết không chịu, ba trăm triệu của ta bị gán cho cái danh mỹ miều là tiền dành cưới vợ rồi bị tịch thu mất. Khi nghe ta nói rằng trong Chân Đế ta có tài sản đến mấy trăm tỷ, cha ta thì hung hăng cú đầu ta mấy cái, mẹ thì che miệng cười bảo răng ta lại nói giỡn. Nhớ có Thanh Tuyền đứng ra giải thích hai người mới ngờ ngợ tin tưởng. Ta nói cần có người quản lý gia sản này mới thuyết phục cả hai tham gia Chân Đế.
Gia đình chúng ta cũng chuyển chỗ ở sang nhà mới đầy đủ tiện nghi hơn. Ta cố tình chọn nhà ở nơi gần trung tâm thành phố và có mặt bằng rộng rãi. Ta cũng không phí phạm nơi này, tung tiền mua gần một trăm khoang dinh dưỡng, mỗi cái trị giá hơn ba mươi triệu để tại nhà cho thuê. Khách hàng chỉ cần mang đầu khôi tới là có thể vào chơi thoải mái không bị hạn chế giờ chơi. Mặc dù tiền thuê có hơi đắt nhưng vẫn rẻ hơn khi bỏ ra ba mươi triệu mua khoang dinh dưỡng về. Tên tiệm là Phương Nguyệt Tuyền. Ngoại trừ khoang dinh dưỡng bên trong tiệm còn có quán ăn nhỏ phục vụ khách hàng, có những máy trò chơi truyền thống như PS2, PS3, Xbox 360, máy điện tử thẻ đủ các loại. Ta mướn nhân viên cùng bảo vệ tới làm việc. Có tiền sai ma khiến quỷ, trong vòng một tuần Phương Nguyệt Tuyền ngoài đời thực cũng đã khai trương rầm rộ. Về phần quảng cáo thì dễ dàng rồi, ta trong trò chơi quảng cáo địa chỉ cửa tiệm mới mở lập tức ai ai cũng biết tới. Công việc quản lý do ta, cha, mẹ hợp sức làm.
Ta cũng dọn về nhà sinh sống để trực tiếp quản lý nơi này. Tuy nhiên ngay khi ta dọn đi thì ngày hôm sau hai đứa Đức, Tiến cũng lon ton di cư sang gần nhà mới của ta. Tụi nó mua hẳn căn nhà ngay sát bên. Mặc dù không sa hoa, giàu có như căn biệt thự nhưng được cái đông vui. Phương Nguyệt Tuyền rất nhanh biến thành trụ sở của Tam Vương gia tộc. Thân phận của ta cũng không còn là bí mật nữa. Tóm lại tam vương đã hoàn toàn tụ họp. Tuy nhiên nơi đây chỉ là khởi đầu của một truyền thuyết mà thôi. Con đường phải đi vẫn còn dài lắm.
Nếu có chuyện thú vị thì đó là việc ta phát hiện được cha mẹ cũng có tính cách trẻ con. Việc đó thể hiện qua cách họ lấy tên. Tên của mẹ ta là Lolidragon, còn cha là OverHeat.
Lúc đầu ta cũng không rõ ý nghĩa. Khi nghe bọn họ giải thích ta mới té ngửa. Loli = tiểu cô nương, dragon = rồng. Suy ra Lolidragon nghĩa là Tiểu Long Nữ. Over = quá, nhiều. Heat = nóng, dương. OverHeat nghĩa là nóng quá, cũng có thể gọi là Dương Qúa. Pó tay chưa. Bọn họ giờ cũng coi như nghỉ hưu một nửa. Cha mẹ ta từ chối ta kéo cấp mà muốn từ từ luyện lên cao. Ta cũng không cưỡng ép hai người, tùy ý để họ muốn làm gì thì làm.
/196
|