Người này tuyệt đối là ma quỷ, thường xuyên vừa xuất hiện thì dọa người! Cố Thường vỗ ngực bị dọa sợ trách mắng: Làm sao ngươi vô thanh vô thức tới vậy? Cũng không ai thông báo một tiếng, mọi người đi đâu rồi?!
Là ta để cho bọn họ không cần thông báo. Lục Tử Triệt ung dung nhìn Cố Thường nói, hắn sẽ không nói dọc đường khi đi tới viện của Cố Thường có mấy người muốn thông báo, hắn đều mua chuộc lấy lòng, người không thể mua chuộc hắn điểm huyệt câm của người ta, như thế hắn dĩ nhiên vô thanh vô thức đi tới đây.
Cố Thường tức giận đến đau gan, trừng mắt nhìn nói không ra lời, hắn không cho hạ nhân thông báo thì thật không thông báo luôn, chủ tử Cố Gia Bảo này là ai bọn hạ nhân cũng quên rồi?
Quách Tiểu Trà đã sớm quen hình thức ở chung của hai người này gặp mặt lại cãi nhau, cụp tai tiếp tục vẻ mặt đưa đám nói: Đại ca tới rồi, thật khéo, mỗi lần ta tới tìm Cố muội muội ngươi sẽ lập tức xuất hiện, sao cảm giác coi ta như kẻ trộm đâu mà đề phòng?
Nàng thành muội muội của ngươi khi nào? Bớt tự nhận người thân đi. Lục Tử Triệt không vui quét mắt nhìn Quách Tiểu Trà, nhìn Cố Thường, ngoài cười nhưng trong không cười, Ta cũng không biết khi nào quan hệ giữa nàng và hắn lại gần thêm một bước? Ca ca muội muội cũng nói ra được.
Ta với ai quan hệ gần xa ngươi quản được sao? Ta còn chưa tiến vào cửa nhà ngươi đâu đã bắt đầu quản, về sau tiến vào ta có còn đường sống sao? Cố Thường tức giận liếc trắng mắt nhìn Lục Tử Triệt, nàng sẽ không thừa nhận trong nháy mắt bản thân nhìn thấy hắn xuất hiện kia tim đập nhanh nửa nhịp, tim đập nhanh đó cũng là tức giận hoảng sợ, không hề kỳ lạ chút nào.
Vào cửa nhà gì cơ? Cố muội muội ngươi tiến vào cửa nhà hắn làm cái gì? Quách Tiểu Trà nghe thấy không hiểu ra sao, vô tư nói.
Lục Tử Triệt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đầu tiên từ đầu đến giờ, khóe môi nâng lên biên độ cũng không lớn, nhưng đúng là đang cười, tay phải nắm thành quyền để trước miệng ho nhẹ một chút, thanh âm khẽ nhếch: Ngươi còn không biết sao? Cố Thường đã định thân với ta, vào mùa thu sẽ tiến vào cửa Lục gia ta.
Sao cơ một tiếng, Quách Tiểu Trà rớt cằm, tay chân luống cuống đỡ được cằm suýt chút nữa trật khớp nói: Hai người các ngươi định thân? Vợ bạn không thể đùa giỡn, tuy Cố muội muội không phải là thê tử của Lục Tam kia, nhưng cũng đã từng là vị hôn thê, ngươi thân là huynh đệ tốt của Lục tam, lại chiếm vị hôn thê trước đây của hắn làm của mình, ngươi làm chuyện này thật không có đạo đức, hành vi tiểu nhân!
Lục Tử Triệt thu hồi khóe miệng tươi cười, thần sắc nhàn nhạt liếc nhìn Quách Tiểu Trà tức giận hổn hển: Nói ngươi ngu ngươi thật đúng là rất ngu, ta là Lục Mặc, Lục Mặc chính là ta, hai chúng ta kỳ thật là một người, chuyện này vào lúc trước khi chúng ta rời kinh cũng không coi là bí mật, tối thiểu cha ngươi và đại ca ngươi cũng nghe được đi, mà Lương Dung cũng sớm biết chuyện này từ mấy năm trước, người nhà của ngươi và đối tượng sắp định thân đều biết chuyện mà ngươi không biết, không cảm thấy nên xem xét lại mình vì sao mình lại ngốc như thế bổn sao?
Đầu óc Quách Tiểu Trà nháy mắt thành hồ dán, lời Lục Tử Triệt nói hắn đều nghe xong, nhưng nghe không hiểu, sao hai người thành một người? Lừa hắn đi? Hắn phải tin hắn chính là kẻ ngốc!
Ta gọi ngươi một tiếng đại ca, ngươi cũng phải ra dáng đại ca, bịa ra lời bịa đặt thái quá dối gạt ta, còn là đại trượng phu? Quách Tiểu Trà một bộ dáng quật cường Ta mới không ngu không bị ngươi lừa .
Lục Tử Triệt nghe vậy cười nhạo một tiếng, lắc đầu với Cố Thường giọng điệu cảm thông nói: Tiểu tử này ngốc đến một cảnh giới nhất định rồi, không có thuốc nào cứu được.
Cố Thường không đành lòng tiếp tục nhìn bộ dáng ngây ngốc của Quách Tiểu Trà, thở dài nói: Lục Tử Triệt nói không sai, hắn và Lục Mặc là cùng một người, lần này hắn và Lục bá phụ bọn họ cùng trở về chính là để tận hiếu, nếu không dù là bạn thân đi nữa cũng không có khả năng trưởng bối hồi hương con trai ruột không xuất hiện, trái lại hết thảy đều là bằng hữu của nhi tử tự thân lo liệu?
Mãi cho đến khi Cố gia ăn cơm chiều Quách Tiểu Trà mới hồi phục tinh thần, rất khó khăn tiếp nhận sự thật vừa rồi Lục Tử Triệt và Lục Mặc là cùng một người, sự thật này làm hắn tương đương với chịu đả kích, đả kích này quả thực có tính chất huỷ diệt.
Bởi vì cho tới nay hắn đều đắc chí cho rằng trong đám phế vật mình không phải là hạng nhất, bởi vì có kẻ làm đệm lót kia!
Mà nay trong cảm nhận của hắn cái tên đệ nhất vô dụng kia chẳng những không phải phế vật, còn thật ưu tú, trong kinh thành người nắm vị trí kém cỏi nhất kia thế nhưng là mình...
Lục Tử Triệt va Quách Tiểu Trà đều ở lại Cố gia dùng cơm, vốn Cố Phong Niên nghĩ người tới là khách muốn xếp cho Quách Tiểu Trà một gian phòng khách, kết quả bị Lục Tử Triệt ngăn trở, hắn nói Quách Tiểu Trà là tiểu đệ hắn, tất nhiên phải tới ở Lục phủ cùng với hắn mới đúng.
Tâm tình Quách Tiểu Trà càng không tốt, hắn muốn cùng Cố Thường vị hảo Huynh đệ này ở cùng chỗ, để cho hắn mỗi ngày đối mặt với người vốn thấp hơn chính mình nửa phần kết quả trong lúc đó đột nhiên xuất hiện người cao hơn mình vài cái đầu, hắn sẽ rất nóng nảy khó chịu, rất bất lợi với tâm lý khỏe mạnh của hắn!
Càng nghĩ càng không vui, trong lúc dùng cơm Quách Tiểu Trà rốt cuộc lấy dũng khí nói: Việc này, đại ca, ta nghĩ cảm thấy vẫn là ở lại Cố Gia Bảo càng tốt hơn chút, dù sao trước đây từng ở rồi, đối với hoàn cảnh và
Là ta để cho bọn họ không cần thông báo. Lục Tử Triệt ung dung nhìn Cố Thường nói, hắn sẽ không nói dọc đường khi đi tới viện của Cố Thường có mấy người muốn thông báo, hắn đều mua chuộc lấy lòng, người không thể mua chuộc hắn điểm huyệt câm của người ta, như thế hắn dĩ nhiên vô thanh vô thức đi tới đây.
Cố Thường tức giận đến đau gan, trừng mắt nhìn nói không ra lời, hắn không cho hạ nhân thông báo thì thật không thông báo luôn, chủ tử Cố Gia Bảo này là ai bọn hạ nhân cũng quên rồi?
Quách Tiểu Trà đã sớm quen hình thức ở chung của hai người này gặp mặt lại cãi nhau, cụp tai tiếp tục vẻ mặt đưa đám nói: Đại ca tới rồi, thật khéo, mỗi lần ta tới tìm Cố muội muội ngươi sẽ lập tức xuất hiện, sao cảm giác coi ta như kẻ trộm đâu mà đề phòng?
Nàng thành muội muội của ngươi khi nào? Bớt tự nhận người thân đi. Lục Tử Triệt không vui quét mắt nhìn Quách Tiểu Trà, nhìn Cố Thường, ngoài cười nhưng trong không cười, Ta cũng không biết khi nào quan hệ giữa nàng và hắn lại gần thêm một bước? Ca ca muội muội cũng nói ra được.
Ta với ai quan hệ gần xa ngươi quản được sao? Ta còn chưa tiến vào cửa nhà ngươi đâu đã bắt đầu quản, về sau tiến vào ta có còn đường sống sao? Cố Thường tức giận liếc trắng mắt nhìn Lục Tử Triệt, nàng sẽ không thừa nhận trong nháy mắt bản thân nhìn thấy hắn xuất hiện kia tim đập nhanh nửa nhịp, tim đập nhanh đó cũng là tức giận hoảng sợ, không hề kỳ lạ chút nào.
Vào cửa nhà gì cơ? Cố muội muội ngươi tiến vào cửa nhà hắn làm cái gì? Quách Tiểu Trà nghe thấy không hiểu ra sao, vô tư nói.
Lục Tử Triệt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đầu tiên từ đầu đến giờ, khóe môi nâng lên biên độ cũng không lớn, nhưng đúng là đang cười, tay phải nắm thành quyền để trước miệng ho nhẹ một chút, thanh âm khẽ nhếch: Ngươi còn không biết sao? Cố Thường đã định thân với ta, vào mùa thu sẽ tiến vào cửa Lục gia ta.
Sao cơ một tiếng, Quách Tiểu Trà rớt cằm, tay chân luống cuống đỡ được cằm suýt chút nữa trật khớp nói: Hai người các ngươi định thân? Vợ bạn không thể đùa giỡn, tuy Cố muội muội không phải là thê tử của Lục Tam kia, nhưng cũng đã từng là vị hôn thê, ngươi thân là huynh đệ tốt của Lục tam, lại chiếm vị hôn thê trước đây của hắn làm của mình, ngươi làm chuyện này thật không có đạo đức, hành vi tiểu nhân!
Lục Tử Triệt thu hồi khóe miệng tươi cười, thần sắc nhàn nhạt liếc nhìn Quách Tiểu Trà tức giận hổn hển: Nói ngươi ngu ngươi thật đúng là rất ngu, ta là Lục Mặc, Lục Mặc chính là ta, hai chúng ta kỳ thật là một người, chuyện này vào lúc trước khi chúng ta rời kinh cũng không coi là bí mật, tối thiểu cha ngươi và đại ca ngươi cũng nghe được đi, mà Lương Dung cũng sớm biết chuyện này từ mấy năm trước, người nhà của ngươi và đối tượng sắp định thân đều biết chuyện mà ngươi không biết, không cảm thấy nên xem xét lại mình vì sao mình lại ngốc như thế bổn sao?
Đầu óc Quách Tiểu Trà nháy mắt thành hồ dán, lời Lục Tử Triệt nói hắn đều nghe xong, nhưng nghe không hiểu, sao hai người thành một người? Lừa hắn đi? Hắn phải tin hắn chính là kẻ ngốc!
Ta gọi ngươi một tiếng đại ca, ngươi cũng phải ra dáng đại ca, bịa ra lời bịa đặt thái quá dối gạt ta, còn là đại trượng phu? Quách Tiểu Trà một bộ dáng quật cường Ta mới không ngu không bị ngươi lừa .
Lục Tử Triệt nghe vậy cười nhạo một tiếng, lắc đầu với Cố Thường giọng điệu cảm thông nói: Tiểu tử này ngốc đến một cảnh giới nhất định rồi, không có thuốc nào cứu được.
Cố Thường không đành lòng tiếp tục nhìn bộ dáng ngây ngốc của Quách Tiểu Trà, thở dài nói: Lục Tử Triệt nói không sai, hắn và Lục Mặc là cùng một người, lần này hắn và Lục bá phụ bọn họ cùng trở về chính là để tận hiếu, nếu không dù là bạn thân đi nữa cũng không có khả năng trưởng bối hồi hương con trai ruột không xuất hiện, trái lại hết thảy đều là bằng hữu của nhi tử tự thân lo liệu?
Mãi cho đến khi Cố gia ăn cơm chiều Quách Tiểu Trà mới hồi phục tinh thần, rất khó khăn tiếp nhận sự thật vừa rồi Lục Tử Triệt và Lục Mặc là cùng một người, sự thật này làm hắn tương đương với chịu đả kích, đả kích này quả thực có tính chất huỷ diệt.
Bởi vì cho tới nay hắn đều đắc chí cho rằng trong đám phế vật mình không phải là hạng nhất, bởi vì có kẻ làm đệm lót kia!
Mà nay trong cảm nhận của hắn cái tên đệ nhất vô dụng kia chẳng những không phải phế vật, còn thật ưu tú, trong kinh thành người nắm vị trí kém cỏi nhất kia thế nhưng là mình...
Lục Tử Triệt va Quách Tiểu Trà đều ở lại Cố gia dùng cơm, vốn Cố Phong Niên nghĩ người tới là khách muốn xếp cho Quách Tiểu Trà một gian phòng khách, kết quả bị Lục Tử Triệt ngăn trở, hắn nói Quách Tiểu Trà là tiểu đệ hắn, tất nhiên phải tới ở Lục phủ cùng với hắn mới đúng.
Tâm tình Quách Tiểu Trà càng không tốt, hắn muốn cùng Cố Thường vị hảo Huynh đệ này ở cùng chỗ, để cho hắn mỗi ngày đối mặt với người vốn thấp hơn chính mình nửa phần kết quả trong lúc đó đột nhiên xuất hiện người cao hơn mình vài cái đầu, hắn sẽ rất nóng nảy khó chịu, rất bất lợi với tâm lý khỏe mạnh của hắn!
Càng nghĩ càng không vui, trong lúc dùng cơm Quách Tiểu Trà rốt cuộc lấy dũng khí nói: Việc này, đại ca, ta nghĩ cảm thấy vẫn là ở lại Cố Gia Bảo càng tốt hơn chút, dù sao trước đây từng ở rồi, đối với hoàn cảnh và
/86
|