Chân Tiên

Chương 16: Phá mê trận, cắt huyết quan.

/889


Cổ Thần âm thầm may mắn, may mà Âm Dương Mê Thiên đại trận là mê trận chứ không phải sát trận, nếu là sát trận, bằng vào tu vi Hậu Thiên cảnh của hắn hiện tại, cho dù là xem thấu được trận pháp cũng khó có thể phá trận, chỉ có con đường chết.

Âm Dương Mê Thiên đại trận là một mê trận, Cổ Thần lại tương đối lý giải đối với trận pháp này, muốn đi ra ngoài chi là vấn đề thời gian, không phải là chuyện khó.

Trận pháp có thể vây khốn tu sĩ Thần Hải cảnh, người bày binh bố trận nếu không phải là tuyệt thế thiên tài trận đạo, khẳng định cũng là đại tu sĩ đạt tới tu vi Thần Hải cảnh trở lên.

Cổ Thần không lập tức bắt đầu nghiên cứu phá trận, mà ôm quyền lớn tiếng nói:

- Vãn bối vô ý xông vào trong trận của tiền bối, xin tiền bối hạ thủ lưu tình, tha cho vãn bối một con đường sống.

Tại Đông Hoang bày binh bố trận, khẳng định là đại tu sĩ tu vi không kém, Cổ Thần không muốn tùy ý biểu lộ ra chuyện hắn có khả năng phá giải Âm Dương Mê Thiên đại trận.

Phàm là người bày binh bố trận tối kỵ người khác phá trận, trận pháp và người bày binh bố trận tương liên với nhau, Cổ Thần vừa vào trong trận chỉ cần là chủ trận ở gần đây nhất định có thể nhận thấy được, nếu như Cổ Thần chưa lên tiếng nói chuyện với chủ trận trước đã muốn phá giải mê trận của đối phương, người này khẳng định tức giận không nói, còn có thể biết được Cổ Thần có lý giải khắc sâu với trận pháp.

Một tu sĩ Hậu Thiên cảnh bình thường có thể vượt qua được Âm Dương Mê Thiên đại trận, không có lý giải khắc sâu với trận pháp mới là quái lạ.

Nếu như chủ trận biết Cổ Thần có lý giải đối với trận pháp, như vậy chỉ có hai kết quả, thứ nhất giết người phá trận.

Cổ Thần tự hiểu chính mình còn chưa có thực lực chống lại chủ trận, không dám chọc chủ trận tức giận.

Thứ hai, chủ trận thưởng thức Cổ Thần, thu hắn làm đệ tử.

Trong đầu Cổ Thần vô số công pháp, ngoại trừ ân sư kiếp trước, kiếp này không muốn bái bất cứ kẻ nào làm sư phụ.

Vì vây, vô luận là kết quả thứ nhất hay thứ hai đều không phải là điều Cổ Thần muốn.

Hôm nay đã vào trong trận pháp của người khác, tự mình giả vờ bé ngoan, hắn bất quá chỉ là một thiếu niên mười tuổi, chỉ cần người bày binh bố trận có một chút thiện tâm sẽ thả cho Cổ Thần đi ra ngoài.

- Vãn bối vô ý xông vào trong trận của tiền bối, xin tiền bối hạ thủ lưu tình, tha cho vãn bối một con đường sống.



Lúc này phía trước vẫn là băng tuyết, phía sau liệt hỏa, bốn phía mênh mông vô tận, Cổ Thần nói ra giống như bị thứ gì đó ngăn cách, từ trong thiên đại vang vọng liên miên không dứt.

Cổ Thần hô lên ba lần, nhưng chủ nhân bày binh bố trận không nói một câu, không có chút động tĩnh nào.

- Chẳng lẽ chủ trận không có mặt gần đây?

Trong lòng Cổ Thần thầm nghĩ.

Đột nhiên bên cạnh vang lên tiếng hồ ly kêu, Cổ Thần cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy đầu huyết quan hồ thuần màu trắng đang ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thỉnh cầu.

Cổ Thần hỏi:

- Xem ra ngươi đã là sinh mệnh mở được linh trí, ngươi có thể nghe hiểu ta nói cái gì.

Huyết quan hồ gật đầu, trong miệng phát ra tiếng kêu nhỏ, tuy rằng Cổ Thần không nghe hiểu huyết quan hồ nói cái gì, nhưng không khó đoán được ý tứ.

Cổ Thần nói:

- Ngươi muốn ta mang theo ngươi cùng đi?

Huyết quan hồ lại gật đầu.

Cổ Thần nói:

- Ta vừa truy đuổi ngươi, cũng không phải là muốn lấy tính mệnh của ngươi, huyết quan trên đầu ngươi đối với ta có tác dụng quan trọng, chỉ cần ngươi đưa huyết quan cho ta, ta mang ngươi đi, lúc rời khỏi trận ngươi có thể tự do.

Huyết quan hồ suy nghĩ một chút, lại gật đầu.

Cổ Thần bước về phía trước một bước, vừa vặn bung ra băng thương chổng ngược chỉ thẳng vào huyết quan hồ, huyết quan hồ nhẹ nhàng nhảy vào trong lòng Cổ Thần.

Huyết quan hồ làm như vậy hiển nhiên đã giao tính mạng của chính mình cho Cổ Thần, xem ra nó đã mở linh trí, hiểu được tin tưởng con người, hôm nay Cổ Thần đang trong trận pháp, trước khi thoát trận tạm thời không lấy đi huyết quan, hiện tại quan trọng nhất chính là rời khỏi trận này.

Cổ Thần gián đoạn hô lên mười lần cũng không có người nào trả lời hắn, Cổ Thần tin tưởng chủ nhân trận pháp này ra ngoài chưa về, hoặc là chủ trận đã chết, hiện tại là hoang trận.

Nơi này cách thành Nhạc Thủy bất quá hơn ba trăm dặm, ngay cả yêu thú Tiên Thiên cảnh cũng cực kỳ ít khi xuất hiện, tu sĩ đi ngang qua đều là ngự khí phi hành, ngoại trừ tu sĩ Hậu Thiên cảnh, ai lại hành tẩu trên mặt đất Đông Hoang.

Ai vô duyên vô cớ bố trí Âm Dương Mê Thiên đại trận có thể vây khốn đại tu sĩ Thần Hải cảnh? Nơi này chẳng lẽ có bí mật nào đó hay sao?

Thấy không có người đáp lại, trong lòng Cổ Thần thầm nghĩ.

Không ai trả lời, mặc kệ là chủ trận đã chết cũng được, hoặc là chủ trận ra ngoài chưa trở về nhà cũng được, Cổ Thần nghĩ lúc này hắn nên nắm chặt thời gian sớm rời khỏi trận. Bị vây trong trận pháp, cho dù là ai cũng không thoải mái, ở lại lâu một chút trong lòng càng khó chịu hơn.

Cổ Thần ôm huyết quan hồ, dưới chân lúc đông lúc tây, chợt nam chợt bắc, có lúc lại đi vòng tròn, bước chân rất chậm rãi.

Nhất khí hóa âm dương, âm dương sinh ngũ hành, ngũ hành tuần hoàn, sinh sôi không ngừng…

Cổ Thần lấy ngũ hành tuần hoàn bước đi trong Âm Dương Mê Thiên đại trận, lấy ngũ hành chế âm dương, thủy chung bị vây thế, bài trừ trận pháp, rời khỏi đại trận chỉ là vấn đề thời gian.

Quản phía trước kia là băng tuyết đầy trời hay là lửa cháy mạnh, Cổ Thần nhắm mắt lại, không bị ảo cảnh ảnh hưởng, thủ hộ tâm thai sáng như gương, không ngừng bước đi theo ngũ hành, thoạt nhìn phạm vi không lớn, đồng thời luôn xoay quanh một chỗ, trên thực tế Cổ Thần trong rừng rậm vẫn đi cùng một phương hướng, không hề đi lên rồi lại tụt lại phía sau.

Nếu như trong ảo cảnh chỉ một mực đi thẳng về phía trước, trên thực tế là môt mực đi vòng quanh tại chỗ, trong ảo cảnh, nếu một mực đi thẳng về phía trước thì vĩnh viễn không thể nào thoát ra khỏi ảo cảnh.

Khi thì cảm giác liệt hỏa đốt người, khi thì cảm giác băng hàn thấu xương, Cổ Thần biết tất cả đều là cảm giác hư huyễn, trên thực tế thân thể của hắn vẫn ở trong rừng rậm Đông Hoang, không có băng cũng không có hỏa, băng và hỏa trong ảo cảnh chỉ là ngăn cản người trong trận.

Nếu muốn rời khỏi Âm Dương Mê Thiên đại trận, nhất định phải đi qua núi băng, đi qua biển lửa, bằng không vĩnh viên bị vây trong trận.

Đồng thời, cho dù có dũng khí vượt qua núi băng, bước qua biển lửa, nếu như không biết phương pháp thì cũng là uổng công.

Cổ Thần vẫn bước theo ngũ hành, không biết bao lâu trôi qua, đột nhiên cảm giác cực nóng và cực lạnh đồng thời biến mất, gió mát thổi thẳng vào mặt, huyết quan hồ trong lòng hắn phát ra một tiếng kêu dài, Cổ Thần nghe được đó là thanh âm hoan hô vui sướng.

Mở mắt vừa nhìn, quả nhiên đã rời khỏi Âm Dương Mê Thiên đại trận, chỉ bất quá mặt trời đã lặn xuống ngọn núi phía tây, sắc trời đã trở nên ảm đạm.

Cổ Thần bị nhốt trong Âm Dương Mê Thiên đại trận, từ lúc mặt trời đỏ tới lúc lấp ló sau ngọn núi phía tây, nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất, hiện tại sắc trời đã tối, bị vây trong Âm Dương Mê Thiên đại trận dĩ nhiên đã qua một thời thần.

Sắc trời vừa mới tối, không trung cũng không có trăng sao, Cổ Thần không thể phân biệt phương hướng, cũng không biết ra khỏi Âm Dương Mê Thiên Đại trận là vượt qua Âm Dương Mê Thiên đại trận hay là quay về phía ban đầu.

Huyết quan hồ nhìn lại, chỉ thấy nó cũng đang nhìn chính mình, trong ánh mắt tràn đầy vẻ do dự, lúc này tính mạng của huyết quan hồ đã nằm trong tay Cổ Thần, trong lòng nó thấp thỏm không ngừng, căn cứ vào ký ức truyền thừa yêu thú, nhân loại đối với yêu thú từ trước tới nay chỉ có giết.

Huyết quan hồ đối với số phận của nó rất lo lắng.

Nhãn thần huyết quan hồ đều lọt vào mắt Cổ Thần, trong lòng âm thầm khen bạch hồ vô cùng linh tính, chỉ là tu vi còn thiếu, chưa thể nói được tiếng người, nhưng linh trí đã gần như tương xứng với nhân loại bình thường, thông qua đôi con mắt tràn ngập tin tức hoàn toàn có thể nhìn ra được.

Cổ Thần nói:

- Ngươi yên tâm, ta nói chỉ lấy huyết quan trên đầu ngươi, lấy huyết quan xong tùy ngươi tự do.

Nhãn thần huyết quan hồ sáng ngời, như là đang hỏi lại:

- Có thực như thế hay không?

Cổ Thần cười nói:

- Cổ Thần ta sao lại lừa ngươi, hiện tại ta lấy huyết quan, ngươi đừng khẩn trương.

Huyết quan hồ nhu thuận gật đầu, Cổ Thần lấy thanh chủy thủ tùy thân, hai chân kẹp lấy thân thể huyết quan hồ, mạnh mẽ cầm lấy huyết quan của huyết quan hồ, thanh chủy thủ đưa qua nhanh chóng cắt đi.

Nhìn thanh chủy thủ sáng long lanh, trong mắt huyết quan hồ lộ ra vẻ sợ hãi, Cổ Thần nhìn con mắt của nó, huyết quan hồ tựa hồ đã hiểu hành động của Cổ Thần, nhắm hai mắt lại.

Chủy thủ cắt qua, huyết quan hồ phát ra một tiếng kêu đau đớn, huyết quan đã bị Cổ Thần cắt lấy.

- Được rồi, ta đã lấy đi huyết quan của ngươi, hiện tại ngươi tự do rồi, có thể tùy ngươi rời đi.

Buông huyết quan hồ ra, chủy thủ đút vào bao, nói với huyết quan hồ.

Huyết quan hồ liếc mắt nhìn Cổ Thần, xoay người chậm rãi định tiến vào sâu trong rừng, mới đi lên hai bước lại quay đầu nhìn Cổ Thần một chút, đi được một trượng huyết quan hồ đột nhiên chạy trở về, đứng bên cạnh Cổ Thần, mở to hai mắt nhìn hắn.

- Ngươi muốn theo ta cùng nhau đợi đừng đông ngày mai mới rời đi?

Cổ Thần hỏi.

Huyết quan hồ gật đầu.

- Ngươi chỉ là một yêu thú, ta là nhân loại, ngươi đi theo ta cùng một chỗ, ngươi không sợ ta giết chết ngươi sao?

Cổ Thần hỏi.

Huyết quan hồ lui một bước, trong ánh mắt lộ một tia sợ hãi, nhưng giống như suy nghĩ một chút, lại bước về phía trước một bước, lắc đầu.

Cổ Thần thấy bạch hồ thông linh như vậy, cũng có chút yêu thúc, nói:

- Đã như vậy, ngươi có thể đi theo bên cạnh ta, phía trước có một sơn cốc, chúng ta đến đó nhìn một cái.

Huyết quan hồ nhảy lên bờ vai Cổ thần, Cổ Thần không khỏi mỉm cười:

- Một con bạch hồ thông minh!

Phía trước có một ngọn núi lớn chặn bước đi, cách đó không xa mơ hồ có chút ánh sáng truyền tới, Cổ Thần men theo phía ánh sáng bước đi, đến gần vừa nhìn mới phát hiện ra đây là một sơn động, trong động khá sáng sủa, chỉ vì cửa động hướng về phía khác vì vậy Cổ Thần chỉ nhìn thấy một tia sáng nho nhỏ.

Cửa động khá lớn, bên cạnh có một tảng đá khắc mấy chữ lớn như rồng bay phượng múa: “Động phủ Hạo Thiên”.


/889

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status