Có người nói Đế Đình Đại Mông tế bái Vu Thần cùng với cổ vu tộc tựa hồ có liên quan gì đó, nhưng đây là bí truyền từ thời thượng cổ, ngoại trừ trong Thần Vu Tông còn có chút dấu vết ghi chép sơ sài, người ngoài không được biết.
Vu Đạo Tông là thiên tài không kém hơn Hầu Quân Cực, năm 102 tuổi, so với Hầu Quân Cực sớm hơn bốn năm đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, trở thành cao thủ tuyệt đỉnh danh chấn thiên hạ.
Vu Đạo Tông so với Hầu Quân Cực lớn hơn mười tuổi, bước vào Nguyên Thần kỳ đã hớn bốn mươi năm, tu vi Nguyên Thần sơ kỳ đỉnh phong, nửa bước bước vào Nguyên Thần trung kỳ, luận tu vi pháp lực chân chính, Hầu Quân Cực so sánh với hắn sợ là kém hơn một hai phần.
Chỉ là Vu Đạo Tông luôn luôn ở trong nam vực trung thổ, ít xuất hiện hậu thế, tuy rằng nổi danh tương đương Hầu Quân Cực, nhưng trên thực tế chiến tích của Vu Đạo Tông so với Hầu Qauan Cực ít hơn nhiều.
Cánh tay Vu Đạo Tông ném đi, một quyền trượng màu trắng cao chừng thân người xuất hiện phía trước, hắn bước lên quyền trượng, độn quang chợt lóe, rất nhanh bay tới lôi dài phế tích, cùng với Cổ Thần đứng đối mặt cách nhau xa nghìn trượng.
Đối với Vu Đạo Tông, Cổ Thần cực kỳ kiêng kỳ, kiếp trước tu vi của Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền, Vu Đạo Tông gần ba trăm tuổi, tu vi đã sớm là Minh Khiếu kỳ, ngồi trên vị trí đế quân Đại Lý, cũng là tồn tại Cổ Thần ngước đầu lên nhìn.
Kiếp trước, Cổ Thần và Vu Đạo Tông từng gặp nhau một lần, vì tranh đoạt bảo vật mà giao thủ một lần, trong nháy mắt đã bị Vu Đạo Tông đánh trọng thương, tu dưỡng mấy năm mới hoàn toàn khôi phục như thường.
- Mời chỉ giáo…
Đợi Vu Đạo Tông hạ xuống đất, hai tay Cổ Thần ôm quyền, lớn tiếng nói.
Tuy rằng kiếp trước Vu Đạo Tông từng đánh Cổ Thần trọng thương, thế nhưng chỉ vì đoạt bảo, không có bao nhiêu cừu hận. Cổ Thần hai kiếp làm người, những ân oán nhỏ tiếp trước không cần phải tính toán chi ly. Vu Đạo Tông chính là cao thủ tuyệt đỉnh thành danh từ lâu, Cổ Thần phải dành cho hắn kính ý.
Bất quá lúc Vu Đạo Tông hạ xuống đất, không hề để ý tới Cổ Thần. chỉ thấy thân thể hắn rơi xuống đất, hai tay nắm đi, quyền trượng bạch ngọc cắm xuống đất phía trước hơn một trượng, quang mang sáng rực, bắn ra đạo đạo thần quáng, không hề chiếu vào cơ thể Vu Đạo Tông.
Hai tay Vu Đạo Tông kết pháp, một đoàn hắc khí từ lòng bàn tay tuôn ra, hắc khí càng lúc càng nhiều, trong nháy mắt đã bao phủ bên trong, trong hắc khí, hai tay Vu Đạo Tông liên tục biến động pháp ấn, càng lúc càng quái dị, hắc khí cũng càng lúc càng nhiều, cuối cùng phạm vi phương viên trăm trượng trở thành không gian đen kịt, thần thức không thể dò xét bên trong.
Hắc khí đen kịt đột nhiên chia sang hai bên, bên trong lộ ra một cánh cửa hắc ám to lớn không gì sánh được, thanh âm Vu Đạo Tông từ trong hắc khí nhẹ nhàng truyền tới:
- Vu Thần vĩ đại, nô bộc của người cung nghênh người đến…
Tiếng nói vừa dứt, một thân thể thật lớn đột nhiên từ trong cánh cửa hắc ám nhảy ra ngoài, thân cao chừng hơn mười trượng, toàn thân đen kịt, đồng thời hắc khí xoay vần xung quanh hắn, không thể nhìn thấy rõ.
Cự anh kia đột nhiên xoay người, chớp mắt từ đen kịt biến thành toàn thân bạc trắng, trong nháy mắt lại xoay người cái nữa, biến thành toàn thân đen kịt như trước.
Nhìn cự ảnh trong màn hắc khí kia, Cổ Thần thực sự là quá mức quen thuộc rồi, tại dị chỉ địa cung, trước khi Vu Đạo Ương chết cũng triệu hoán cự ảnh một mặt đen, một mặt trắng giống như thế này, xưng nó là “Vu Thần đại nhân”.
Quả nhiên, cự ảnh kia vừa ra, thanh âm của Vu Đạo Tông cung kính vang lên:
- Vu Thần đại nhân tôn kính, ta nguyện ý kính dâng suốt đời cho người, xin người giúp ta bài ưu giải nạn.
- Vu Đạo Tông, ngươi triệu hoán ta ra, có chuyện gì?
Một thanh âm to rõ từ trong miệng cự ảnh vang lên, chỉ bất quá trong thanh âm này lúc là nam, lúc là nữ, thân thể chuyển động, lúc là đen, lúc là trắng.
Tu vi của Vu Đạo Tông so với Vu Dạ Ương cao hơn không chỉ nghìn lần, địa vị cũng cao hơn nghìn lần, Vu Thần cũng biết tên của hắn.
Vu Đạo Tông đưa tay, chỉ về phía Cổ Thần, nói:
- Xin người giúp thuộc hạ, giết chết tên tu sĩ kia!
Hử?
Lông mày Cổ Thần vừa nhíu, luận võ đoạt đế lần này không phải tranh đoạt vì chính bản thân mình, chỉ đến đây trợ giúp người khác mà thôi, Vu Đạo Tông dĩ nhiên muốn lấy tính mệnh của hắn?
Bất quá, suy nghĩ một chút, Cổ Thần lập tức hiểu ra, hắn cùng với Vu Đạo Tông không hề quen biết, muốn lấy tính mệnh của hắn chỉ sợ là đám người Mông Ngưng Băng và Mông Anh Minh.
Ánh mắt cự ảnh Vu Thần đảo qua, sát na rơi vào người Cổ Thần, lập tức phát ra tiếng bạo rống rung trời:
- Là ngươi?
Trong thanh âm tràn đầy kinh ngạc.
Các cao thủ trên thành tường đều liếc mắt kinh ngạc, Vu Thần đại nahan của Thần Vu Tông dĩ nhiên nhận thức Cổ Thần? Nghe nói Vu Thần kia chính là tuyệt đại cường giả tại thời kỳ thượng cổ, tương đương với chư tử đại tiên.
Tuy rằng thanh danh của Cổ Thần tại trung thổ rất lớn, quả thực danh chấn thiên hạ, nhưng đối với Vu Thần mà nói, hoàn toàn là một con kiến hôi, đường đường là Vu Thần, dĩ nhiên nhận thức Cổ Thần, một gã tu sĩ mới nổi danh tu chân giới không đủ một năm, các cao thủ đều khiếp sợ.
- Vu Thần đại nhân, người nhận ra hắn?
Vu Đạo Tông cũng đầy sương mù.
- Nhận ra, đương nhiên nhận ra, ha ha ha ha…
Cự ảnh Vu Thần cười lớn một tiếng, trong thanh âm lộ vẻ kinh hỉ:
- Kẻ này không cần ngươi nói, ta cũng muốn bầm thây hắn vạn đoạn, trói buộc linh hồn hắn, để hắn trọn đời không được siêu sinh!
Đang khi nói chuyện, khí thế cự ảnh Vu Thần trương lên, bá động pháp lực cuồng bạo hướng bốn phương tám hướng tuôn ra, tu vi ngoại phóng, một cỗ khí tức kinh khủng dâng trào tới cực điểm trong nháy mắt bao phủ phương viên vạn trượng.
- A… Lại có tu vi Nguyên Thần trung kỳ?
- Có người nói tu sĩ Thần Vu Tông có thể triệu hồi ra phân thân Vu Thần, tu vi so với bản thân tu sĩ càng mạnh hơn, Vu Đạo Tông chính là cường giả tuyệt thế Nguyên Thần sơ kỳ đỉnh phong, hắn triệu hồi ra phân thân Vu Thần có tu vi Nguyên Thần trung kỳ cũng là hợp tình hợp lý.
- Trời ạ… Nguyên Thần trung kỳ, coi như là Hầu Quân Cực cũng không phải đối thủ, cho dù Cổ Sát Thần đã chiến thắng Hầu Quân Cực cũng không có khả năng là đối thủ của cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ a, nghe ngữ khí Cổ Sát Thần tựa hồ đặc biệt đắc tội Vu Thần, lúc này đây Cổ Sát Thần lành ít dữ nhiều.
Cổ Thần nhìn cự ảnh Vu Thần, âm thầm đề cao cảnh giác, thực lực Nguyên Thần trung kỳ tương đương với hai đến bat u sĩ Nguyên Thần sơ kỳ, mà Vu Thần chính là cường giả tuyệt thế tại thời kỳ thượng cổ tương đương với chư tử đại tiên, đối với vận dụng pháp lực có thể nói đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, tuy rằng tu vi Nguyên Thần trung kỳ, sợ rằng đối thủ cùng giai đều không phải là đối thủ của cự ảnh Vu Thần.
Trận chiến đấu này đã không phải là luận võ đoạt đế, hoàn toàn là quyết chiến sinh tử, lần trước Cổ Thần diệt một phân thân Vu Thần, tuy rằng chỉ tiêu diệt phân thân Vu Thần thực lực Dẫn Hồn hậu kỳ, thế nhưng phân thân bị diệt, Vu Thàn cũng đã coi Cổ Thần trở thành cừu địch sinh tử, hôm nay thấy Cổ Thần, làm sao không nổi lên sát ý?
Vu Đạo Tông là thiên tài không kém hơn Hầu Quân Cực, năm 102 tuổi, so với Hầu Quân Cực sớm hơn bốn năm đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, trở thành cao thủ tuyệt đỉnh danh chấn thiên hạ.
Vu Đạo Tông so với Hầu Quân Cực lớn hơn mười tuổi, bước vào Nguyên Thần kỳ đã hớn bốn mươi năm, tu vi Nguyên Thần sơ kỳ đỉnh phong, nửa bước bước vào Nguyên Thần trung kỳ, luận tu vi pháp lực chân chính, Hầu Quân Cực so sánh với hắn sợ là kém hơn một hai phần.
Chỉ là Vu Đạo Tông luôn luôn ở trong nam vực trung thổ, ít xuất hiện hậu thế, tuy rằng nổi danh tương đương Hầu Quân Cực, nhưng trên thực tế chiến tích của Vu Đạo Tông so với Hầu Qauan Cực ít hơn nhiều.
Cánh tay Vu Đạo Tông ném đi, một quyền trượng màu trắng cao chừng thân người xuất hiện phía trước, hắn bước lên quyền trượng, độn quang chợt lóe, rất nhanh bay tới lôi dài phế tích, cùng với Cổ Thần đứng đối mặt cách nhau xa nghìn trượng.
Đối với Vu Đạo Tông, Cổ Thần cực kỳ kiêng kỳ, kiếp trước tu vi của Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền, Vu Đạo Tông gần ba trăm tuổi, tu vi đã sớm là Minh Khiếu kỳ, ngồi trên vị trí đế quân Đại Lý, cũng là tồn tại Cổ Thần ngước đầu lên nhìn.
Kiếp trước, Cổ Thần và Vu Đạo Tông từng gặp nhau một lần, vì tranh đoạt bảo vật mà giao thủ một lần, trong nháy mắt đã bị Vu Đạo Tông đánh trọng thương, tu dưỡng mấy năm mới hoàn toàn khôi phục như thường.
- Mời chỉ giáo…
Đợi Vu Đạo Tông hạ xuống đất, hai tay Cổ Thần ôm quyền, lớn tiếng nói.
Tuy rằng kiếp trước Vu Đạo Tông từng đánh Cổ Thần trọng thương, thế nhưng chỉ vì đoạt bảo, không có bao nhiêu cừu hận. Cổ Thần hai kiếp làm người, những ân oán nhỏ tiếp trước không cần phải tính toán chi ly. Vu Đạo Tông chính là cao thủ tuyệt đỉnh thành danh từ lâu, Cổ Thần phải dành cho hắn kính ý.
Bất quá lúc Vu Đạo Tông hạ xuống đất, không hề để ý tới Cổ Thần. chỉ thấy thân thể hắn rơi xuống đất, hai tay nắm đi, quyền trượng bạch ngọc cắm xuống đất phía trước hơn một trượng, quang mang sáng rực, bắn ra đạo đạo thần quáng, không hề chiếu vào cơ thể Vu Đạo Tông.
Hai tay Vu Đạo Tông kết pháp, một đoàn hắc khí từ lòng bàn tay tuôn ra, hắc khí càng lúc càng nhiều, trong nháy mắt đã bao phủ bên trong, trong hắc khí, hai tay Vu Đạo Tông liên tục biến động pháp ấn, càng lúc càng quái dị, hắc khí cũng càng lúc càng nhiều, cuối cùng phạm vi phương viên trăm trượng trở thành không gian đen kịt, thần thức không thể dò xét bên trong.
Hắc khí đen kịt đột nhiên chia sang hai bên, bên trong lộ ra một cánh cửa hắc ám to lớn không gì sánh được, thanh âm Vu Đạo Tông từ trong hắc khí nhẹ nhàng truyền tới:
- Vu Thần vĩ đại, nô bộc của người cung nghênh người đến…
Tiếng nói vừa dứt, một thân thể thật lớn đột nhiên từ trong cánh cửa hắc ám nhảy ra ngoài, thân cao chừng hơn mười trượng, toàn thân đen kịt, đồng thời hắc khí xoay vần xung quanh hắn, không thể nhìn thấy rõ.
Cự anh kia đột nhiên xoay người, chớp mắt từ đen kịt biến thành toàn thân bạc trắng, trong nháy mắt lại xoay người cái nữa, biến thành toàn thân đen kịt như trước.
Nhìn cự ảnh trong màn hắc khí kia, Cổ Thần thực sự là quá mức quen thuộc rồi, tại dị chỉ địa cung, trước khi Vu Đạo Ương chết cũng triệu hoán cự ảnh một mặt đen, một mặt trắng giống như thế này, xưng nó là “Vu Thần đại nhân”.
Quả nhiên, cự ảnh kia vừa ra, thanh âm của Vu Đạo Tông cung kính vang lên:
- Vu Thần đại nhân tôn kính, ta nguyện ý kính dâng suốt đời cho người, xin người giúp ta bài ưu giải nạn.
- Vu Đạo Tông, ngươi triệu hoán ta ra, có chuyện gì?
Một thanh âm to rõ từ trong miệng cự ảnh vang lên, chỉ bất quá trong thanh âm này lúc là nam, lúc là nữ, thân thể chuyển động, lúc là đen, lúc là trắng.
Tu vi của Vu Đạo Tông so với Vu Dạ Ương cao hơn không chỉ nghìn lần, địa vị cũng cao hơn nghìn lần, Vu Thần cũng biết tên của hắn.
Vu Đạo Tông đưa tay, chỉ về phía Cổ Thần, nói:
- Xin người giúp thuộc hạ, giết chết tên tu sĩ kia!
Hử?
Lông mày Cổ Thần vừa nhíu, luận võ đoạt đế lần này không phải tranh đoạt vì chính bản thân mình, chỉ đến đây trợ giúp người khác mà thôi, Vu Đạo Tông dĩ nhiên muốn lấy tính mệnh của hắn?
Bất quá, suy nghĩ một chút, Cổ Thần lập tức hiểu ra, hắn cùng với Vu Đạo Tông không hề quen biết, muốn lấy tính mệnh của hắn chỉ sợ là đám người Mông Ngưng Băng và Mông Anh Minh.
Ánh mắt cự ảnh Vu Thần đảo qua, sát na rơi vào người Cổ Thần, lập tức phát ra tiếng bạo rống rung trời:
- Là ngươi?
Trong thanh âm tràn đầy kinh ngạc.
Các cao thủ trên thành tường đều liếc mắt kinh ngạc, Vu Thần đại nahan của Thần Vu Tông dĩ nhiên nhận thức Cổ Thần? Nghe nói Vu Thần kia chính là tuyệt đại cường giả tại thời kỳ thượng cổ, tương đương với chư tử đại tiên.
Tuy rằng thanh danh của Cổ Thần tại trung thổ rất lớn, quả thực danh chấn thiên hạ, nhưng đối với Vu Thần mà nói, hoàn toàn là một con kiến hôi, đường đường là Vu Thần, dĩ nhiên nhận thức Cổ Thần, một gã tu sĩ mới nổi danh tu chân giới không đủ một năm, các cao thủ đều khiếp sợ.
- Vu Thần đại nhân, người nhận ra hắn?
Vu Đạo Tông cũng đầy sương mù.
- Nhận ra, đương nhiên nhận ra, ha ha ha ha…
Cự ảnh Vu Thần cười lớn một tiếng, trong thanh âm lộ vẻ kinh hỉ:
- Kẻ này không cần ngươi nói, ta cũng muốn bầm thây hắn vạn đoạn, trói buộc linh hồn hắn, để hắn trọn đời không được siêu sinh!
Đang khi nói chuyện, khí thế cự ảnh Vu Thần trương lên, bá động pháp lực cuồng bạo hướng bốn phương tám hướng tuôn ra, tu vi ngoại phóng, một cỗ khí tức kinh khủng dâng trào tới cực điểm trong nháy mắt bao phủ phương viên vạn trượng.
- A… Lại có tu vi Nguyên Thần trung kỳ?
- Có người nói tu sĩ Thần Vu Tông có thể triệu hồi ra phân thân Vu Thần, tu vi so với bản thân tu sĩ càng mạnh hơn, Vu Đạo Tông chính là cường giả tuyệt thế Nguyên Thần sơ kỳ đỉnh phong, hắn triệu hồi ra phân thân Vu Thần có tu vi Nguyên Thần trung kỳ cũng là hợp tình hợp lý.
- Trời ạ… Nguyên Thần trung kỳ, coi như là Hầu Quân Cực cũng không phải đối thủ, cho dù Cổ Sát Thần đã chiến thắng Hầu Quân Cực cũng không có khả năng là đối thủ của cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ a, nghe ngữ khí Cổ Sát Thần tựa hồ đặc biệt đắc tội Vu Thần, lúc này đây Cổ Sát Thần lành ít dữ nhiều.
Cổ Thần nhìn cự ảnh Vu Thần, âm thầm đề cao cảnh giác, thực lực Nguyên Thần trung kỳ tương đương với hai đến bat u sĩ Nguyên Thần sơ kỳ, mà Vu Thần chính là cường giả tuyệt thế tại thời kỳ thượng cổ tương đương với chư tử đại tiên, đối với vận dụng pháp lực có thể nói đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, tuy rằng tu vi Nguyên Thần trung kỳ, sợ rằng đối thủ cùng giai đều không phải là đối thủ của cự ảnh Vu Thần.
Trận chiến đấu này đã không phải là luận võ đoạt đế, hoàn toàn là quyết chiến sinh tử, lần trước Cổ Thần diệt một phân thân Vu Thần, tuy rằng chỉ tiêu diệt phân thân Vu Thần thực lực Dẫn Hồn hậu kỳ, thế nhưng phân thân bị diệt, Vu Thàn cũng đã coi Cổ Thần trở thành cừu địch sinh tử, hôm nay thấy Cổ Thần, làm sao không nổi lên sát ý?
/889
|