Chân Tiên

Chương 373: Chí bảo thuần dương

/889


Trước tượng Vu Thần hơn ba trượng có một bóng đen đang đứng, toàn bộ Vu Thần Điện trống rống yên lặng, chỉ có một bóng đen thoạt nhìn có chút thấy được.

Vóc người bóng đen tinh tế, trước ngực mơ hồ nhô cao, tạo thành một đường vòng cung mờ ảo, trong mông lung có thể đoán ra được, bóng đen là một nữ nhân.

Vu Đạo Tông tiến vào trong điện, quỳ rạp xuống dưới đấy, cúi đầu về phía trước, nói:

- Vu Đạo Tông bái kiến Vu Thần đại nhân, bái kiến Vu Nguyệt thánh nữ1

- Đứng lên đi!

Bóng đen xoay người, trên mặt có đeo hắc xa, người này chính là nhân vật quyền lực lớn nhất Đế Đình Đại Ly, thánh nữ Vu Nguyệt.

Tia sáng nguyên bản hôn ám, hơn nữa đeo hắc sa, nhìn qua, khuôn mặt thánh nữ Vu Nguyệt một mảnh mông lung, bất quá từ cần cổ tuyết trắng có thể nhìn thấy được làn da nhẵn nhụi như bạch ngọc, giống như da thịt của thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi.

Bất quá, nghìn vạn lần không nên bị lừa, thánh nữ Vu Nguyệt tại vị hơn trăm năm, lúc tiếp nhận chức vụ thánh nữ đã là đại cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ đứng đầu, tuổi gần 500, hiện tại đã sớm hơn 600 tuổi rồi.

- Cảm tạ Vu Thần ban ân!

Vu Đạo Tông một lân nữa cúi đầu nói, sau đó mới đứng lên, hỏi:

- Thánh nữ, người vội vã triệu kiến thuộc hạ, chính là vì việc Đại Mông?

Thánh nữ gật đầu, nói:

- Nghe nói phân thân Vu Thần bị diệt, ta cảm nhận được cơn giận của Vu Thần đại nhân, ngươi tỉ mỉ kể lại một lượt tình cảnh lúc đó.

- Rõ…

Vu Đạo Tông khom người, chậm rãi kể lại toàn bộ diễn biến Cổ Thần đánh chết phân thân Vu Thần, nói rất tỉ mỉ. Cổ Thần đánh chết phân thân Vu Thần chỉ trong lúc điện quang đá lửa, tình hình tuyệt đối không phức tạp, Vu Đạo Tông sợ là cả đời cũng không quên được.

Chỉ trong nháy mắt như vậy, khi đạo quang mang kia vừa mới lóe ra, phân thân Vu Thần đã bị tiêu diệt, biến thành hư vô, chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, tốc độ cực nhanh, Vu Đạo Tông hiện tại ngẫm lại vẫn cảm thấy kinh khủng!

- Ngươi nói, Cổ Sát Thần bị Vu Thần đại nhân đánh hai chưởng mà vẫn bình yên vô sự, sau đó đột nhiên phóng ra một đạo quang mang lóe sáng không gì sánh được khiến phân thân Vu Thần đại nhân hóa thành hư vô?

Thanh nữ nghe xong cũng cảm thấy không thể tưởng tượng.

Vu Đạo Tông khẳng định nói:

- Đúng là như vậy, đạo quang mang kia vô cùng chói mắt, thuộc hạ hoàn toàn không thể nhìn rõ bên trong rốt cuộc là loại pháp bảo như thế nào đã bị Cổ Sát Thần thu trở lại!

Thánh nữ suy tư một lát, nói:

- Ta cũng không biết trên đời dĩ nhiên có loại pháp bảo như thế này!

- Khởi bẩm thánh nữ, Cổ Sát Thần hủy diệt phân thân Vu Thần, tội không thể tha thứ, việc này nên xử trí như thế nào?

Vu Đạo Tông hỏi.

Thánh nữ nói:

- Ngay cả A Cưu La vương cũng không phải là đối thủ của Cổ Sát Thần, người này cánh chim đã lớn, không thể hành động thiếu suy nghĩ, đợi xin được chỉ thị của Vu Thần đại nhân, để Vu Thần đại nhân xử trí!

Dừng lại một chút, thánh nữ còn nói thêm:

- Hiện tại ta triệu hoán Vu Thần đại nhân, nếu như ngươi tận mắt nhìn thấy tình cảnh ngay lúc đó, vậy thì lưu lại lắng nghe thủ dụ của Vu Thần địa nhân!

- Dạ!

Vu Đạo Tông khom người nói, trong thanh âm có chút kích động.

Lắng nghe thủ dụ của Vu Thần đại nhân chính là độc quyền của thánh nữ, những người khác muốn nghe cũng không được.

Phân thân Vu Thần mà Thần Vu Tông triệu hồi ra chỉ là một bộ phận nguyên thần rất nhỏ của Vu Thần, một ảnh tượng, không phải là chân thân, mà thần dụ thánh nữ nghe được lại xuất phát từ chính miệng chân thân Vu Thần.

Vu Thần là đại nhân vật cùng một đẳng cấp với chư tử đại tiên thời kỳ thượng cổ, ngôn xuất pháp tùy, trong thanh âm ẩn chứa đại đạo, chỉ cần nghe được thanh âm đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh có lợi ích vô cùng.

Lĩnh ngộ pháp tắc, đây chính là cường giả Độ Hư cảnh mới có thể làm được, nếu như tại Mệnh Tuyền cảnh có thể lĩnh ngộ được một điểm đại đạo, tu vi sẽ tăng rất mạnh, đối với tu sĩ Thần Vu Tông mà nói, lắng nghe thủ dụ của Vu Thần chính là vinh hạnh lớn nhất.

- Vu Thần đại nhân vĩ đại…

Thánh nữ quỳ rạp xuống đất, bái một cái thật sâu với pho tượng Vu Thần, hô to nói.

Vu Đạo Tông cũng nhanh chóng quỳ rạp xuống dưới đất, cúi đầu tham bái, cái trán chạm đất, một cử động nhỏ cũng không dám.

- Người hầu của người cần người chỉ thị…

Thánh nữ tiếp tục hô, ngữ âm biến đổi, hóa thành âm phù vô cùng khó hiểu:

- Kỷ cô lý, thác lỗ lý lý, lý lý thổ lý, thác thác lỗ thổ cô lý lý...

Theo những âm phù này từ trong miệng thánh nữu phát ra, một cỗ uy áp cực kỳ cường đại từ trên thân pho tượng Vu Thần phía trước phát ra.

Hắc ám tựa hồ lưu động, toàn bộ tụ tập hướng về phía pho tượng Vu Thần, may đen trên bầu trời cuồn cuộn, giống như tuấn mã chạy chồm, lại như sóng biển đột kích, hướng về phía đỉnh Thần Vu Phong.

Một đạo hắc mang đen kịt không gì sánh được từ trong mây đen bắn xuống, vọt về phía Thần Vu Phong, bao phủ toàn bộ tòa Thần Vu Điện bên trong.

Không trung thiểm điện bay lượn, giống như một đầu diện long, trong mây đen thoắt ẩn thoắt hiện, tiếng sấm ầm long vang vọng thiên địa.

Dị tượng trên bầu trời, mắt thường cách vạn dặm cũng có thể nhìn thấy được, tiếng sấm ầm ầm, ngoại vạn dặm cũng nghe thấy.

Cùng lúc đó, toàn bộ Vu Thần miếu trong Đế Đình đại Mông, pho tượng Vu Thần phát ra một đạo ô quang, ô quang bay lên trời cao, tụ tập về phía Vu Thần điện.

- Vu Thần đại nhân hiển linh rồi… Vu Thần đại nhân hiển linh rồi…

- A… Vu Thần vĩ đại…

- Vu Thần đại nhân, nô bộc của người vĩnh viễn thờ phụ người, xin Vu Thần đại nhân ban tặng cho ta sinh hoạt tốt đẹp…

- Vu Thần đại nhân, nô bộc của người vĩnh viễn thờ phụng người, xin Vu Thần đại nhân ban tặng cho ta lực lượng cường đại…

Toàn bộ tu sĩ, phàm nhân cảnh nội Đại Ly nhìn lên ô quang xẹt qua bầu trời, tất cả đều quỳ rạp xuống dưới đấy, hướng về phía Thần Vu Phong tham bái.

Vu Thần Điện!

Uy áp càng lúc càng lớn từ thân pho tượng Vu Thần phát ra, trên lưng Vu Đạo Tông giống như bị một ngọn núi lớn đè ép, khiến hắn hoàn toàn bị áp đảo, phủ phục trên mặt đất.

- Vu Thần đại nhân vĩ đại, xin người hiện thân…

Niệm xong đoạn âm quỳ tối nghĩa khó hiểu, thanh nữ lớn tiếng hô.

- Oa oa oa oa, tức chết bản thân rồi…

Đột nhiên, một đạo thanh âm từ trên người pho tượng Vu Thần truyền đến.

Vu Đạo Tông cảm giác lỗ chân lông toàn thân không tự chủ được mở rộng, thanh âm của Vu Thần giống như nước chảy, giống như gió nhẹ, lại giống như thực chất, lướt qua thân thể Vu Đạo Tông, từ vô số lỗ chân lông dũng mãnh tiến vào, trong sát na Vu Đạo Tông tựa hồ khơi thông kinh mạch, thư sướng nói không nên lời.

- Vu Thần đại nhân, Cổ Sát Thần nên trừng trị như thế nào? Xin người chỉ thị!

Thánh nữ đối với thanh âm của Vu Thần giống như đã quen thuộc, hỏi.

Vu Đạo Tông cảm giác thư sướng không ít, nhưng thân thể vẫn phủ phục trên mặt đất, hắn chung quy cảm giác như có một ngọn núi lớn vô hình đặt phía sau lưng hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích được dù chỉ một chút.

- Trên người kẻ này có trọng bảo, các ngươi không thể hành động thiếu suy nghĩ, trừ phi chân thân của ta hiện hóa, bằng không trên người hắn có trọng bảo khắc chế nguyên thần, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của hắn.

Vu Thần lớn tiếng nói, trong thanh âm vô cùng tức giận.

Thanh âm thánh nữ cả kinh, hỏi:

- Bảo bối kia lợi hại như vậy? Đến tột cùng là loại tiên bảo như thế nào?

- Đó không phải là tiên bảo, ngay cả bản thần cũng chỉ nghe qua truyền thuyết, nghe nói thiên địa phân làm âm dương nhị giới, tại thời đại thía cổ, hai giới âm dương tương thông, dương giới quỷ vật hoành hành, không biết là vị đại năng nào dùng một kiện pháp bảo trấn áp tại chỗ tương thông giữa hai giới âm dương, trọng bảo này chuyên môn đối phó với nguyên thần quỷ vật, có uy lực tất sát, chính là trấn giới chi bảo, từ đó về sau hai giới âm dương tách xa nhau, quỷ vật cõi âm minh không thể nào tới chí dương giới, oa oa oa, đây là bí văn thái cổ, ngay cả bản thần cũng không biết thông đạo kết nối hai giới âm dương ở chỗ nào, người này có thể thu được, tức chết bản thần rồi, tức chết bản thân rồi…

Tính tình của Vu Thần tựa hồ không tốt lắm, vừa nói một bên tức giận oa oa kêu to.

- Nếu như vật kia chỉ uy hiếp đối với quỷ hồn nguyên thần, thuộc hạ xuất thủ, thu lại bảo vật kia, bắt giữ Cổ Sát Thần, để Vu Thần đại nhân xử trí!

Thánh nữ nói.

- Không không không… Ngươi giết không được hắn, trên người hắn không chỉ có một kiện trọng bảo, chỉ cần một kiện Như Ý Linh Lung bảo tháp cho dù ngươi xuất thủ, mặc dù hắn không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng có thể tự bảo vệ mình, huống hồ trên người hắn còn có một bảo bối lai lịch to lớn! Oa oa oa… Tức chết bản thân, trên người hắn vì sao lại có nhiều trọng bảo tới như vậy? Tức chết bản thần…

Vu Thần vừa nói, vừa tức giận tới oa oa kêu to.

Nghe Vu Thần nói trên người Cổ Sát Thần có một bảo bối lai lịch to lớn, trong mắt thánh nữ và Vu Đạo Tông đều hiện vẻ cả kinh, ngay cả Vu Thần cũng nói là bảo bối lai lịch to lớn, rốt cuộc là loại pháp bảo như thế nào? Sợ rằng không dưới kiện trấn giới chi bảo kia.

- Bảo bối lai lịch lớn?

Thanh nữ thử hỏi.

- Đâu chỉ là bảo bối lai lịch to lớn, là một kiện chí bảo thuần dương duy nhất Cổ Hoang, thánh vật cổ vu tộc, Chiến Thần Lệnh! Oa oa oa… Chiến Thần Lệnh biến mất nghìn năm rồi, dĩ nhiên bị người này lấy đi, rốt cuộc người này có đại khí vận tới mức nào? Một kiện chí bảo thuần dương duy nhất dĩ nhiên bị hắn đoạt được, oa oa oa…, tức chết bản thân rồi! Tức chết bản thần rồi!

Vu Thần càng nói càng tức giận, oa oa kêu to.

- Chiến Thần Lệnh?

Trong mắt thánh nữ và Vu Đạo Tông chấn động, một chữ một chữ thì thầm, khiếp sợ không nói nên lời.

Chiến Thần Lệnh, chí bảo cái thế nghìn năm trước khiến tam tộc nhân, yêu, vu khuynh thế đại chiến kéo dài trăm năm! Hai năm trước, nghe đồn Chiến Thần Lệnh xuất thế tại di chỉ ma cung Tà Băng Tông, kết quả bên trong lại là một kiện Chiến Thần Lệnh giả, Chiến Thần Lệnh thực sự giống như đá chìm đáy biển, nửa điểm tin tức cũng không có.

- Dĩ nhiên Chiến Thần Lệnh thực sự lại nằm trong tay Cổ Sát Thần, chính là Chiến Thần Lệnh a, đại khí vận của người này cổ kim hiếm thấy, nếu như không có Chiến Thần Lệnh, sao hắn có thể không thèm nhìn chưởng cương của bản thần? Oa oa oa, thực sự là tức chết bản vương rồi, có Chiến Thần Lệnh trong tay, Vu Nguyệt, cho dù là ngươi cũng không chắc thắng được hắn, nếu như tại tình huống không biết bị hắn đánh lén, cường giả dưới Độ Hư cảnh cũng phải vân lạc, Chiến Thần Lệnh là chí bảo thuần dương, có thể đốt ra thuần dương chi hỏa, ngay cả cường giả Độ Hư cảnh cũng có thể bị đốt cháy dưới thuần dương chi hỏa.

Vu Thần thức giận hừ hừ nói, đối với số mệnh của Cổ Thần cực kỳ đố kị.

Vu Thần là loại nhân vật như thế nào? Tồn tại cùng một cấp độ với chư tử đại tiên, chính là đại tiên thời thượng cổ sơ kỳ, chư tử đại tiên truyền lưu hậu thế đều là nhân vật cuối thời kỳ thượng cổ, người khác không biết Cổ Thần vì sao lại bị phân thân Cổ Thần đánh hai chưởng bình yên vô sự, nhưng Vu Thần sao lại không biết?

Cổ Thần cũng từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng cũng chỉ là ngẫm lại, Vu Thần có biết hay không căn bản không bị hắn khống chế, hắn có thể làm chỉ là tận lực dựa theo kế hoạch, bế quan tu luyện trong tiểu tiên giới, sớm ngày đề cao tu vi.

Vạn nhất Chiến Thần Lệnh thực sự bại lộ rồi, không phải là hắn không nghĩ tới, nếu có người tới cướp, hắn sẽ đánh một trận trời long đất lở.

Chiến Thần Lệnh có bao nhiêu uy lực, Cổ Thần cũng không biết, nhưng hắn có cảm giác, đối mặt với ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, nếu như có thể sử dụng Chiến Thần Lệnh, đủ sức miểu sát ba người trong nháy mắt.

Chiến Thần Lệnh lợi hại tới cực điểm, Cổ Thần hoàn toàn không biết rốt cuộc nó lợi hại tới mức nào.

- Vu Thần đại nhân, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Thành nữ hỏi.

Vu Thần nói:

- Chiến Thần Lệnh rất quan trọng, việc này chỉ dừng lại ở hai người các ngươi biết, tuyệt đối không thể tiết lộ đối với người thứ ba, cũng không thể đi tìm Cổ Sát Thần, miễn cho đánh rắn động cỏ, nghìn năm trước Chiến Thần Lệnh có đông đảo cường giả Độ Hư cảnh tranh đoạt, ta không thể đoạt được, hôm nay Chiến Thần Lệnh ở trên người một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, hắc hắc… Bản thần muốn đoạt, sao phải khách khí, ha ha, thực sự là trời cũng giúp ta!

Dừng lại một chút, Vu Thần phát ra một hơi thở dài, nói:

- Chân thân của bản thân đã bao nhiêu năm không xuất hiện thế gia rồi? Lúc này đây, hi vọng của bản thân đã tới, nếu như có thể lấy được Chiến Thần Lệnh, bản thân trở về thế gia nào có khó khăn?

- Chúc mừng Vu Thần đại nhân!

Thánh nữ và Vu Đạo Tông cùng kêu lên nói.

- Ha ha ha ha…

Vu Thần hài lòng cười, nói:

- Tạm thời không cần đi quản Cổ Sát Thần, Chiến Thần Lệnh cứ để hắn tạm thời bảo quản, Vu Nguyệt, ngươi phải phái người đi Nam Hoang và Bắc Hoang trước, thu khí cực âm và cực dương cho ta, cho ngươi thời gian mười năm, ta cần hấp thu đủ khí cực âm, cực dương, đến lúc đó ta có thể phá vỡ được một điểm không gian, truyền đi một bộ phận lực lượng của chân thân tới, tìm cho ta một bộ phận thân thể tốt, ta sẽ thi triển Vu Hồn Phụ Thể đại pháp, đến lúc đó để Cổ Sát Thần tới Xích Đế chi mộ, đoạt hỏa chi bản nguyên, ta lại đoạt Chiến Thần Lệnh, chân thân bản thần hàng lâm có hi vọng rồi, ha ha ha ha…

Thời gian mấy ngày chỉ lóe lên rồi qua, rất nhanh Mông Tiên Âm đã lấy được quyền khống chế được tiểu tiên giới, nắm giữ trong tay.

Đã nhiều ngày, trong lòng Cổ Thần luôn luôn có một cỗ khí bực tức, không tán đi được, chung quy cảm giác có chút không ổn, trên đại hội luận võ, đánh bại ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, hắn đã sử dụng toàn bộ con bài chưa lật.

Các loại háp bảo Như Ý Linh Lung bảo tháp, Trấn Minh Ngọc Bi, các loại bí pháp Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, Phong Ảnh Độn, thậm chí là Chiến Thần Lệnh đều đã dùng đến.

Không biết là trong lòng tác quái hay là thực sự có chuyện lạ, chung quy Cổ Thần cảm thấy trong minh minh đang có đôi mắt nhìn chăm chú chính mình.

Loại cảm giác bị ánh mắt người khác nhìn chằm chằm như thế này chính là nguyên nhân khiến trong lòng Cổ Thần buồn bực.

Ngô Tinh và Long Vô Hối một tháng trước bị Thánh Hoàng và Độ Thiện thiền sư truy đuổi tiến vào sa mạc Tây Hoang, không thấy tin tức, lúc này không biết hai người ra sao. Cổ Thần chỉ có thể dựa vào hai người mạnh nhất này, nhưng bọn họ đều có rắc rối, hiện tại nếu có chuyện gì Cổ Thần chỉ có thể tự mình giải quyết.

Kế hoạch tốt nhất chính là tiến vào tiểu tiên giới, bế quan tu luyện, để tu vi mãnh tiến.

Trước mặt thực lực tuyệt đối tất cả đều là mây khói, chỉ có thực lực của chính mình mới là chỗ dựa lớn nhất, Cổ Thần hiểu rất rõ đạo lý này, vì vậy không để tâm quá mức vào cảm giác mờ mịt, dần dần chuyển sang hai người Ngô Tinh và Long Vô Hối.

/889

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status