Cổ Thần nắm bàn tay Hư Tử Uyên, nói:
- Vô luận như thế nào ta cũng sẽ tìm được phương pháp phá giải huyền âm tuyệt mạch, chờ cuối năm gặp được tiểu hòa thượng, nói cho hắn về thân thể của hắn, chúng ta liền cùng nhau đi cấm địa Bắc Hoang, tìm kiếm thuần dương đan phương.
Hư Tử Uyên biết Cổ Thần đã hạ quyết tâm, gật đầu, không hề nói thêm về điều này, đưa mắt nhìn bốn phía, nói:
- Thời gian ở đây giảm tốc độ chảy gấp đôi, thế nào ta không có cảm giác thời gian chậm chạp?
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Ta cũng không biết, cảm giác thời gian so với bên ngoài không hề khác nhau, thế nhưng ở đây qua thời gian một ngày một đêm, bên ngoài đã qua hai ngày, pháp tắc thời giant hay đổi, chúng ta hiện tại còn chưa thể động chạm tới được!
- Uhm!
Hư Tủ Uyên gật đầu, nói:
- Phong cảnh ở đây thật đẹp, ở chỗ này cũng không quá khó chịu, sư đệ, ta ở bên trong, có thể trực tiếp giao lưu thần thức với ngươi hay không?
- Uh, có thể, sư tỷ cần cái gì trực tiếp dùng thần thức truyền âm cho ta là được.
Cổ Thần nói:
- Thời gian cấp bách, sư tỷ,t a tiếp tục đi tiểu tiên giới bế quant u luyện, tu vi càng tăng mạnh mới có thể càng nhanh tìm ra được phương pháp phá giải huyền âm tuyệt mạch.
Cổ Thần rời khỏi Như Ý Linh Lung bảo tháp, tại khu vực thời gian giảm gấp đôi trong tầng bảo tháp thứ hai chỉ dừng lại không tới nửa canh giời, thời gian bên ngoài cũng đã sắp trôi qua một canh giờ rồi.
Tin tức Cổ Thần độ kiếp đã từ Đế Đình Đại Mông truyền tới khắp các thế lực lớn trong thiên hạ, chỉ một năm, tu vi từ vừa mới vào Mệnh Tuyền cảnh trở thành đại cao thủ Đoạt Xá kỳ, đại cao thủ mới 19 tuổi, thiên tư như vậy đủ khiến bất cứ thiên tài nào cũng phải cảm thấy xấu hổ.
Toàn bộ tu sĩ trung thổ đều biết, thành tựu của Cổ Sát Thần trong tương lai không thể hạn lượng, 19 tuổi đã là đại cao thủ Đoạt Xá kỳ, chỉ sợ chỉ có nhân vật cái thế thời đại thượng cổ mới có thể so sánh được.
Đối với danh tiếng Cổ Sát Thần, Cổ Thần không quá mức để ý, trở lại đế đô, Cổ Thần nói chuyện với Mông Tiên Âm một chút, dặn nàng chú ý tới tin tức về băng long tộc băng nguyên Bắc Hoang, nếu như có tin tức đại hôn của thập tam thái tử băng long tộc thì lập tức thông báo cho hắn.
Hiện tại Cổ Thần chờ thập tam thái tử đại hôn, nhìn xem có thể gặp được tiểu hòa thượng, nói cho hắn biết về thân thế của chính mình, sau đó sẽ tiến vào cấm địa Bắc Hoàng, tìm kiếm thuần dương đan phương.
Phương pháp dùng Chiến Thần Lệnh hấp thu chân khí thuần dương mặc dù tốt, thế nhưng Cổ Thần lại không biết hỏa diễm nào mới có thể hấp thu, hắn từng thử qua không ít hỏa chủng, Chiến Thần Lệnh đều không có phản ứng gì, từ hai lần trải nghiệm hấp thu hỏa diễm có thể suy đoán được, chỉ có những hỏa diễm tinh thuần, cực kỳ lợi hại thì Chiến Thần Lệnh mới hấp thu.
Tuy rằng chân khí thuần dương do Chiến Thần Lệnh hấp thu là một phương pháp để giải trừ huyền âm tuyệt mạch của Hư Tử Uyên, thế nhưng nếu muốn hấp thu đủ chân khí thuần dương là một chuyện phi thường hư vô mờ mịt, chuyên tâm tìm kiếm thuần dương đan phương càng thêm thực tế một chút.
Làm xong tất cả chuyện này, Cổ Thần lại tiến vào tiểu tiên giới, bắt đầu đoạn thời gian bế quan tu luyện!
Hiện tại Hư Tử Uyên đang ở trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần hoàn toàn không cần lo lắng, có thể toàn tâm toàn ý dung nhập tu luyện.
Chỉ là, tu vi bước vào Đoạt Xá kỳ, muốn tiến thêm bước nữa hiển nhiên khó hơn so với Linh Anh kỳ gấp mười lần, tuy rằng tốc độ hấp thu linh khí trở nên nhanh hơn, thế nhưng thời gian cần thiết để đột phá lại gấp vài lần so với Linh Anh kỳ.
Thời gian tám tháng, trong tiểu tiên giới, Cổ Thần từ Linh Anh hậu kỳ đột phá tới Đoạt Xá sơ kỳ, từ Đoạt Xá sơ kỳ muốn tiến vào Đoạt Xá trung kỳ, so với Linh Anh hậu kỳ đến Đoạt Xá sơ kỳ còn khó hơn không ít, không có thời gian một hai năm, tu vi khó có thể đề cao thêm một tầng.
Cho dù trong năm nay tu vi khó có thể tiếp tục đề cao thêm một tầng, thế nhưng tu luyện nhiều hơn một ngày, tu vi có thể tinh tiến thêm một phần, thực lực mỗi ngày chung quy tăng trưởng, tiến vào Bắc Hoang sẽ phải đối phó với băng long tộc Bắc Hải, đây chính là một chi chủ mạch của long tộc, bên trong cao thủ như vậy, không thua gì so với thế lực Đế Đình Đại Doanh nhân tộc.
Cổ Thần tự nhiên muốn tận khả năng đề cao tu vi của chính mình càng mạnh hơn một ít.
Thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, bốn vị cường giả Ngô Tinh, Long Vô Hối, Thánh Hoàng, Độ Thiện đại sư tiến vào Tây Hoang, rốt cuộc đã trở về hay chưa, các thế lực lớn trung thổ đều tự suy đoán lung tung, nhưng không có một thế lực nào có động tĩnh.
Toàn bộ trung thổ tựa hồ hoàn toàn gió êm sóng lặng!
Ngày qua ngày, ngày đêm thay nhau trôi đi!
Chớp mắt, một tháng trôi qua!
Mỗi ngày Cổ Thần đều chìm đắm trong bế quan tu luyện tại tiểu tiên giới, liên tục mấy tháng cũng không từ trong tiểu tiên giới ra ngoài. Bình thường người có danh tiếng, lâu không có tin tức mới xuất hiện cũng sẽ nhạt dần trong tầm nhìn thế nhân.
Dần dần, Cổ Sát Thần rất ít khi xuất hiện trong các câu chuyện tại tửu quán, trà lâu.
Xuân qua, hạ đến, hạ đi thu về…
Trong nháy mắt, lại hơn nửa năm trôi đi.
Sau bảy tháng, rốt cuộc Mông Tiên Âm mang tới cho Cổ Thần về tin tức đại hôn của thập tam thái tử băng long tộc Bắc Hải.
“Cổ Thần, có tin tức trong giới yêu tộc truyền đi, thập tam thái tử băng long tộc Bắc Hải tại đầu tháng chín cưới cửu công chúa Đông Hải, nghe nói Đông Long Vương muốn nhờ vào cơ hôi đám hỏi này, nhất cử thu thập băng long tộc dưới trướng, theo suy đoán là muốn học theo long hoàn thượng cổ, nhất thống toàn bộ các bộ long tộc, thành tựu công tích vô thượng.”
Mông Tiên Âm đã nói như vậy.
- Đầu tháng chín?
Cổ Thần tính ngày, nói:
- Ngày hôm nay là mười lăm tháng tám, còn không tới thời gian một tháng, xem ra tiểu long nữ tại Đông Hải đã xuất phát, ta lập tức chuẩn bị khởi hành, đi tới Bắc Hoang, nhìn xem có thể gặp lại tiểu hòa thượng hay không.
- Này…
Mông Tiên Âm muốn nói lại thôi, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng hóa thành một câu nói:
- Thế lực băng long tộc Bắc Hải rất mạnh, huynh phải bảo trọng nhiều hơn!
Cổ Thần gật đầu, khẽ cười nói:
- Yên tâm đi, thiên hạ không có bao nhiêu người đủ sức gây thương tổn tới ta, ta ngược lại muốn đi Bắc Hải nhìn xem, Đông Long Vương làm sao thống nhất các bộ long tộc? Hắc hắc… Long tộc có đại ca của ta, nào tới phiên hắn làm chủ?
Mông Tiên Âm là đế quân Đại Mông, tự nhiên không thể đơn giản rời khỏi Đại Mông, mặc dù đã tu luyện trong tiểu tiên giới hơn một năm, tu vi của nàng đã đạt tới cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng thực lực vẫn quá thấp, làm một đế quân, tu vi như vậy mà hành tẩu bên ngoài là một chuyện phi thường nguy hiểm!
Cổ Thần đi vào Bắc Hoàng vốn chính là chuyện phi thường nguy hiểm, tự nhiên không có khả năng dẫn theo Mông Tiên Âm đồng hành.
- Tiên Âm, ta rời khỏi đế đô, không ở bên cạnh nàng, Đại Mông có chuyện gì, cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng rồi, đây là Xích Dương Thần Hỏa kính, là một kiện tiên bảo, lưu lại cho nàng phòng thân, lần này đi Bắc Hoang, nhanh thì một hai năm, chậm thì năm ba năm, nếu như ta từ Bắc Hoang trở về, nhất định sẽ tới đế đô thăm nàng!
Trước khi ly biệt, Cổ Thần đã lấy tiên bảo Xích Dương Thần Hỏa kính lấy được trên người Tàng Hồng Cơ tặng cho Mông Tiên Âm phòng thân, sau đó rời khỏi đế đô Đại Mông, thẳng tới Bắc Hoang.
Đế đô Đại Mông ở nơi cực băc trung thổ, cách băng nguyên Bắc Hoang chỉ một hai vạn dặm, Cổ Thần sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực phi độn, tốc độ cực nhanh, nửa canh giờ cũng không tới đã bay ra khỏi trung thổ, tiến vào trong băng nguyên Bắc Hoang.
Băng nguyên Bắc Hoang, một năm bốn mùa đều là mùa đông, gió lạnh gào thét, thường xuyên thổi lên băng trùy trận trận, tuyết lớn bay tán loạn, thường xuyên có tuyết rơi mấy tháng dài.
Bất quá, Bắc Hoang rộng lớn vô biên, tuy rằng xưng là băng nguyên, nhưng cũng không phải rất cả địa phương đều bị băng bao phủ, phía nam băng nguyên có không ít địa vực trong một năm có hai mùa, một mùa tuyết rơi, một màu đại địa hàn băng tuyết tan, tỏa ra sinh cơ bừng bừng, có hoa có cỏ, thích hợp nhân loại sinh tồn.
Vì vậy, tại phương viên hơn mười vạn dạm phía nam băng nguyên Bắc Hoang còn có một ít nhân loại sinh hoạt nơi đây, con sông lớn nhất tại bắc hoang chính là Hắc Thủy Hà, chảy qua phiến khu vực này, sau đó chảy vào băng xuyên Bắc Hải.
Lúc này hiện đang là mùa thu, khí trời Bắc Hoang tuy rằng rất lạnh, nhưng còn chưa bị tuyết trắng đóng băng, bất quá nơi này từ cao sơn, khe sâu, rừng rậm nguyên thủy tùy ý có thể thấy được, đại thảo nguyên phương viên vạn dặm không hề thiếu, địa phương có nhân loại sinh sống tương đối ít ỏi, rộng tới không phân biệt được địa phương, đều là khu vực hoang tàn vắng vẻ, là thiên đường của dã thú.
Phương viên hơn mười vạn dặm này là tuy có địa giới của Đại Mông lớn gấp hai lần so với địa giới trong trung thổ, nhưng bởi vì tài nguyên ít ỏi, hầu như không có linh mạch, một mảnh địa vực như vậy hầu như không có môn phái tu đạo nào tồn tại, sinh hoạt đều là phàm nhân.
Một quốc gia phàm nhân nhỏ thì chừng mấy trăm dặm, lớn thì trên vạn dặm, quốc gia phàm nhân nơi này hầu như không thể tính toán được.
Cổ Thần phi hành trên không trung rất cao, bước vào Mệnh Tuyền cảnh, có thể phi độn trên không trung hơn vạn trượng, con người dưới mặt đất vô luận như thế nào cũng không thể nhìn thấy thân ảnh của hắn.
Một đường phi độn về phía đông bắc, sau một ngày, một con sông rộng lớn chừng nghìn dặm xuất hiện trong tầm nhìn của Cổ Thần, hạo hạo đãng đãng, quanh co khúc khuỷu, nước sông một đường chảy về phương bắc, đều tới địa phương Cổ Thần không nhìn thấy.
Sông lớn nghìn dặm, đối với con người mà nói đây quả thực là biển rộng vô hận, hoàn toàn phân chia khu vực phương viên mười vạn dặm nơi này thành hai nửa, giống như lạch trời.
Thậm chí ngay cả Cổ Thần ở trên cao vạn trượng, đường nhìn có thể đạt tới mấy nghìn dặm, nhìn thấy con sông lớn này cũng giống như một hồ nước vô cùng rộng lớn, một mảnh đại dương mênh mông không bến bờ.
Hắc Thủy Hà, sông lớn gần với Cơ Thủy quả nhiên khí thế phi phàm, Cổ Thần nghỉ nghe danh tiếng, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, hôm nay được chứng kiến, trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác thư sướng không nói nên lời.
Hắc Thủy Hà dài tới hơn mười vạn dặm, chỗ rộng nhất chừng mấy nghìn dặm, hoành tráng như thế nào!
Cổ Thần nhớ tới kiếp trước, khi hắn vừa mới qua tuổi một trăm, mộ trủng của Hắc Thủy đại đế thượng cổ chợt hiện hậu thế, nghe nói ngay bên bờ Hắc Thủy Hà, cái tên Hắc Thủy Hà tồn tại cũng chính là vì vị Hắc Thủy đại đế mười vạn năm trước mà mệnh danh.
Hắc Thủy Ma Tông là một thế lực ma môn siêu cấp tại đầu thượng cổ, tại thời điểm Hắc Thủy đại đế còn sống thậm chí còn vượt qua tam đại thánh địa truyền thừa thái cổ, chỉ là thời gian trôi qua, từ sau khi Hắc Thủy đại đế qua đời, Hắc Thủy Ma Tông dần dần suy bại, cuối cùng biến mất trong dòng chảy lịch sử, chỉ để lại một đoạn lịch sử truyền kỳ thời thượng cổ!
Kiếp trước bởi vì mộ trủng của Hắc Thủy đại đế xuất thế, Cổ Thần từng nghe một ít bí văn về Hắc Thủy Ma Tông thượng cổ, có người nói Hắc Thủy Ma Tông biến mất có liên quan tới Hắc Thủy đại đế, thời điểm Hắc Thủy đại đế tử vong, hắn đã đưa toàn bộ thu hoạch một thân tu luyện đoạt được táng vào trong mộ trủng.
Hắc Thủy Ma Tông cũng không nhận được truyền thừa của Hắc Thủy đại đế.
Hắc Thủy đại đế chính là một trong năm vị đại đế nổi danh thời thượng cổ cùng với Hiên Viên đại đế, thực lực đuổi thẳng tiên vương, tiên tôn thái cổ, mỗi một người đều là đại thiên tài, ngang dọc Cổ Hoang không địch thủ.
Cổ Thần nhìn về phía Hắc Thủy Hà, trước sau không nhìn thấy điểm cuối cùng, mộ trủng của Hắc Thủy đại đế ở bờ Hắc Thủy, phạm vi này thực sự không hề nhỏ!
Vù vù vù…
Cảm nhận gió lạnh thấu xương gào thét, thổi qua bên tai tạo thành thanh âm bén nhọn.
Đưa mắt nhìn lại, khắp nơi là một mảnh sông băng, từng khối băng nhô cao, từng khối băng thạch, tưng đám băng cốc, một con sông băng…
Cổ Thần nhín bốn phía, ngoại trừ băng tuyết không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Năm ngày rồi, Cổ Thần liên tục phi độn về phía đông bắc, phi độn trong thời gian năm ngày, đủ bay được hơn trăm vạn dặm, sớm đã tiến sâu vào chỗ sâu trong hoang nguyên Bắc Hoang, địa phương này được gọi là Bắc Hải.
Bắc Hải mặc dù được gọi là “hải (biển)”, thế nhưng nhìn qua không thấy bất cứ nước biển gì, mà là một biển băng, diện tích khổng lồ, ước chừng phương viên mấy trăm vạn dặm.
Tại địa phương băng sương này, con người thực sự khó có thể sinh tồn được, chỉ có tu sĩ mới có thể tới đây.
Bắc Hải một mảnh băng sương, đối với con người mà nói nơi đây căn bản không thể ở lại, thế nhưng… Đối với tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ mà nói, Bắc Hải giống như thiên đường, nơi này có hàn băng khí vô cùng vô tận, có thể khiến tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ làm ít công nhiều.
Vì vậy, tuy rằng Bắc Hải là một mảnh băng sương, thế nhưng đối với tu sĩ băng hệ mà nói chính là bảo địa.
Nhân tộc chủ yếu tụ tập tại trung thổ, chỉ có một ít tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ mới chạy tới Bắc Hải, mà yêu thú trời sinh băng hệ cũng có không ít, vì vậy tu sĩ Bắc Hải lấy yêu tộc là chính.
Băng long nhất tộc, trời sinh có thuộc tính băng hàn, từ xưa tới nay định cư tại Bắc Hải, trở thành bá chủ Bắc Hải.
Nghìn năm trước, tộc trưởng Bắc Long Vương băng long nhất tộc đã là yêu vương Độ Hư cảnh, nghìn năm trước trong trận đại chiến tam tộc bị vẫn lạc, từ đó về sau băng long nhất tộc Bắc Hải không hề xuất hiện cường giả Độ Hư cảnh.
Nhưng mười ba nhi tử của Bắc Long Vương đều có tư chất không kém, tu vi phi phàm, đại thái tử, nhị thái tử đều là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, thế lực mạnh mẽ không hề thua kém hơn so với một phương Đế Đình nhân tộc.
Đông Long Vương muốn thống nhất các bộ long tộc, băng long tộc rắn mất đầu, thế lực cường thịnh chính là lực chọn tốt nhất, vì vậy đã gả nữ nhi Ngao Nhị Nhi cho thập tam thái tử băng long tộc, lấy thủ đoạn thông gia muốn thu băng long nhất tộc vào dưới trướng.
Băng nguyên Bắc Hải rộng lớn không gì sánh được, nếu như muốn tìm được một đội ngũ nơi này giống như tìm kim nơi biển rộng, Cổ Thần liên tục phi độn hướng bắc, đều phát tán thần thức tới phạm vi lớn nhất, ánh mắt thời khắc chú ý bốn phía, thế nhưng mấy ngày trôi qua vẫn không hề nhìn thấy đội ngũ đón dâu của băng long tộc, hoặc là đội ngũ đưa dâu của long tộc Đông Hải.
Không có biện pháp, Cổ Thần chỉ đành phải mỗi ngày phi độn về phía băng long nhất tộc tụ cư, tuy rằng nơi tụ cư của băng long nhất tộc khẳng định cao thủ nhiều như mây, hung hiểm dị thường, thế nhưng càng tới gần nơi tụ cư của băng long nhất tộc, xác suất gặp phải tiểu hòa thượng càng lớn hơn một chút.
Cổ Thần có thể khẳng định, chỉ cần tiểu hòa thượng còn sống, nếu như không cứu được Ngao Nhị Nhi ra, khẳn định sẽ đuổi tới tận Bắc Hoang!
- Vô luận như thế nào ta cũng sẽ tìm được phương pháp phá giải huyền âm tuyệt mạch, chờ cuối năm gặp được tiểu hòa thượng, nói cho hắn về thân thể của hắn, chúng ta liền cùng nhau đi cấm địa Bắc Hoang, tìm kiếm thuần dương đan phương.
Hư Tử Uyên biết Cổ Thần đã hạ quyết tâm, gật đầu, không hề nói thêm về điều này, đưa mắt nhìn bốn phía, nói:
- Thời gian ở đây giảm tốc độ chảy gấp đôi, thế nào ta không có cảm giác thời gian chậm chạp?
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Ta cũng không biết, cảm giác thời gian so với bên ngoài không hề khác nhau, thế nhưng ở đây qua thời gian một ngày một đêm, bên ngoài đã qua hai ngày, pháp tắc thời giant hay đổi, chúng ta hiện tại còn chưa thể động chạm tới được!
- Uhm!
Hư Tủ Uyên gật đầu, nói:
- Phong cảnh ở đây thật đẹp, ở chỗ này cũng không quá khó chịu, sư đệ, ta ở bên trong, có thể trực tiếp giao lưu thần thức với ngươi hay không?
- Uh, có thể, sư tỷ cần cái gì trực tiếp dùng thần thức truyền âm cho ta là được.
Cổ Thần nói:
- Thời gian cấp bách, sư tỷ,t a tiếp tục đi tiểu tiên giới bế quant u luyện, tu vi càng tăng mạnh mới có thể càng nhanh tìm ra được phương pháp phá giải huyền âm tuyệt mạch.
Cổ Thần rời khỏi Như Ý Linh Lung bảo tháp, tại khu vực thời gian giảm gấp đôi trong tầng bảo tháp thứ hai chỉ dừng lại không tới nửa canh giời, thời gian bên ngoài cũng đã sắp trôi qua một canh giờ rồi.
Tin tức Cổ Thần độ kiếp đã từ Đế Đình Đại Mông truyền tới khắp các thế lực lớn trong thiên hạ, chỉ một năm, tu vi từ vừa mới vào Mệnh Tuyền cảnh trở thành đại cao thủ Đoạt Xá kỳ, đại cao thủ mới 19 tuổi, thiên tư như vậy đủ khiến bất cứ thiên tài nào cũng phải cảm thấy xấu hổ.
Toàn bộ tu sĩ trung thổ đều biết, thành tựu của Cổ Sát Thần trong tương lai không thể hạn lượng, 19 tuổi đã là đại cao thủ Đoạt Xá kỳ, chỉ sợ chỉ có nhân vật cái thế thời đại thượng cổ mới có thể so sánh được.
Đối với danh tiếng Cổ Sát Thần, Cổ Thần không quá mức để ý, trở lại đế đô, Cổ Thần nói chuyện với Mông Tiên Âm một chút, dặn nàng chú ý tới tin tức về băng long tộc băng nguyên Bắc Hoang, nếu như có tin tức đại hôn của thập tam thái tử băng long tộc thì lập tức thông báo cho hắn.
Hiện tại Cổ Thần chờ thập tam thái tử đại hôn, nhìn xem có thể gặp được tiểu hòa thượng, nói cho hắn biết về thân thế của chính mình, sau đó sẽ tiến vào cấm địa Bắc Hoàng, tìm kiếm thuần dương đan phương.
Phương pháp dùng Chiến Thần Lệnh hấp thu chân khí thuần dương mặc dù tốt, thế nhưng Cổ Thần lại không biết hỏa diễm nào mới có thể hấp thu, hắn từng thử qua không ít hỏa chủng, Chiến Thần Lệnh đều không có phản ứng gì, từ hai lần trải nghiệm hấp thu hỏa diễm có thể suy đoán được, chỉ có những hỏa diễm tinh thuần, cực kỳ lợi hại thì Chiến Thần Lệnh mới hấp thu.
Tuy rằng chân khí thuần dương do Chiến Thần Lệnh hấp thu là một phương pháp để giải trừ huyền âm tuyệt mạch của Hư Tử Uyên, thế nhưng nếu muốn hấp thu đủ chân khí thuần dương là một chuyện phi thường hư vô mờ mịt, chuyên tâm tìm kiếm thuần dương đan phương càng thêm thực tế một chút.
Làm xong tất cả chuyện này, Cổ Thần lại tiến vào tiểu tiên giới, bắt đầu đoạn thời gian bế quan tu luyện!
Hiện tại Hư Tử Uyên đang ở trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, Cổ Thần hoàn toàn không cần lo lắng, có thể toàn tâm toàn ý dung nhập tu luyện.
Chỉ là, tu vi bước vào Đoạt Xá kỳ, muốn tiến thêm bước nữa hiển nhiên khó hơn so với Linh Anh kỳ gấp mười lần, tuy rằng tốc độ hấp thu linh khí trở nên nhanh hơn, thế nhưng thời gian cần thiết để đột phá lại gấp vài lần so với Linh Anh kỳ.
Thời gian tám tháng, trong tiểu tiên giới, Cổ Thần từ Linh Anh hậu kỳ đột phá tới Đoạt Xá sơ kỳ, từ Đoạt Xá sơ kỳ muốn tiến vào Đoạt Xá trung kỳ, so với Linh Anh hậu kỳ đến Đoạt Xá sơ kỳ còn khó hơn không ít, không có thời gian một hai năm, tu vi khó có thể đề cao thêm một tầng.
Cho dù trong năm nay tu vi khó có thể tiếp tục đề cao thêm một tầng, thế nhưng tu luyện nhiều hơn một ngày, tu vi có thể tinh tiến thêm một phần, thực lực mỗi ngày chung quy tăng trưởng, tiến vào Bắc Hoang sẽ phải đối phó với băng long tộc Bắc Hải, đây chính là một chi chủ mạch của long tộc, bên trong cao thủ như vậy, không thua gì so với thế lực Đế Đình Đại Doanh nhân tộc.
Cổ Thần tự nhiên muốn tận khả năng đề cao tu vi của chính mình càng mạnh hơn một ít.
Thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, bốn vị cường giả Ngô Tinh, Long Vô Hối, Thánh Hoàng, Độ Thiện đại sư tiến vào Tây Hoang, rốt cuộc đã trở về hay chưa, các thế lực lớn trung thổ đều tự suy đoán lung tung, nhưng không có một thế lực nào có động tĩnh.
Toàn bộ trung thổ tựa hồ hoàn toàn gió êm sóng lặng!
Ngày qua ngày, ngày đêm thay nhau trôi đi!
Chớp mắt, một tháng trôi qua!
Mỗi ngày Cổ Thần đều chìm đắm trong bế quan tu luyện tại tiểu tiên giới, liên tục mấy tháng cũng không từ trong tiểu tiên giới ra ngoài. Bình thường người có danh tiếng, lâu không có tin tức mới xuất hiện cũng sẽ nhạt dần trong tầm nhìn thế nhân.
Dần dần, Cổ Sát Thần rất ít khi xuất hiện trong các câu chuyện tại tửu quán, trà lâu.
Xuân qua, hạ đến, hạ đi thu về…
Trong nháy mắt, lại hơn nửa năm trôi đi.
Sau bảy tháng, rốt cuộc Mông Tiên Âm mang tới cho Cổ Thần về tin tức đại hôn của thập tam thái tử băng long tộc Bắc Hải.
“Cổ Thần, có tin tức trong giới yêu tộc truyền đi, thập tam thái tử băng long tộc Bắc Hải tại đầu tháng chín cưới cửu công chúa Đông Hải, nghe nói Đông Long Vương muốn nhờ vào cơ hôi đám hỏi này, nhất cử thu thập băng long tộc dưới trướng, theo suy đoán là muốn học theo long hoàn thượng cổ, nhất thống toàn bộ các bộ long tộc, thành tựu công tích vô thượng.”
Mông Tiên Âm đã nói như vậy.
- Đầu tháng chín?
Cổ Thần tính ngày, nói:
- Ngày hôm nay là mười lăm tháng tám, còn không tới thời gian một tháng, xem ra tiểu long nữ tại Đông Hải đã xuất phát, ta lập tức chuẩn bị khởi hành, đi tới Bắc Hoang, nhìn xem có thể gặp lại tiểu hòa thượng hay không.
- Này…
Mông Tiên Âm muốn nói lại thôi, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng hóa thành một câu nói:
- Thế lực băng long tộc Bắc Hải rất mạnh, huynh phải bảo trọng nhiều hơn!
Cổ Thần gật đầu, khẽ cười nói:
- Yên tâm đi, thiên hạ không có bao nhiêu người đủ sức gây thương tổn tới ta, ta ngược lại muốn đi Bắc Hải nhìn xem, Đông Long Vương làm sao thống nhất các bộ long tộc? Hắc hắc… Long tộc có đại ca của ta, nào tới phiên hắn làm chủ?
Mông Tiên Âm là đế quân Đại Mông, tự nhiên không thể đơn giản rời khỏi Đại Mông, mặc dù đã tu luyện trong tiểu tiên giới hơn một năm, tu vi của nàng đã đạt tới cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng thực lực vẫn quá thấp, làm một đế quân, tu vi như vậy mà hành tẩu bên ngoài là một chuyện phi thường nguy hiểm!
Cổ Thần đi vào Bắc Hoàng vốn chính là chuyện phi thường nguy hiểm, tự nhiên không có khả năng dẫn theo Mông Tiên Âm đồng hành.
- Tiên Âm, ta rời khỏi đế đô, không ở bên cạnh nàng, Đại Mông có chuyện gì, cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng rồi, đây là Xích Dương Thần Hỏa kính, là một kiện tiên bảo, lưu lại cho nàng phòng thân, lần này đi Bắc Hoang, nhanh thì một hai năm, chậm thì năm ba năm, nếu như ta từ Bắc Hoang trở về, nhất định sẽ tới đế đô thăm nàng!
Trước khi ly biệt, Cổ Thần đã lấy tiên bảo Xích Dương Thần Hỏa kính lấy được trên người Tàng Hồng Cơ tặng cho Mông Tiên Âm phòng thân, sau đó rời khỏi đế đô Đại Mông, thẳng tới Bắc Hoang.
Đế đô Đại Mông ở nơi cực băc trung thổ, cách băng nguyên Bắc Hoang chỉ một hai vạn dặm, Cổ Thần sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực phi độn, tốc độ cực nhanh, nửa canh giờ cũng không tới đã bay ra khỏi trung thổ, tiến vào trong băng nguyên Bắc Hoang.
Băng nguyên Bắc Hoang, một năm bốn mùa đều là mùa đông, gió lạnh gào thét, thường xuyên thổi lên băng trùy trận trận, tuyết lớn bay tán loạn, thường xuyên có tuyết rơi mấy tháng dài.
Bất quá, Bắc Hoang rộng lớn vô biên, tuy rằng xưng là băng nguyên, nhưng cũng không phải rất cả địa phương đều bị băng bao phủ, phía nam băng nguyên có không ít địa vực trong một năm có hai mùa, một mùa tuyết rơi, một màu đại địa hàn băng tuyết tan, tỏa ra sinh cơ bừng bừng, có hoa có cỏ, thích hợp nhân loại sinh tồn.
Vì vậy, tại phương viên hơn mười vạn dạm phía nam băng nguyên Bắc Hoang còn có một ít nhân loại sinh hoạt nơi đây, con sông lớn nhất tại bắc hoang chính là Hắc Thủy Hà, chảy qua phiến khu vực này, sau đó chảy vào băng xuyên Bắc Hải.
Lúc này hiện đang là mùa thu, khí trời Bắc Hoang tuy rằng rất lạnh, nhưng còn chưa bị tuyết trắng đóng băng, bất quá nơi này từ cao sơn, khe sâu, rừng rậm nguyên thủy tùy ý có thể thấy được, đại thảo nguyên phương viên vạn dặm không hề thiếu, địa phương có nhân loại sinh sống tương đối ít ỏi, rộng tới không phân biệt được địa phương, đều là khu vực hoang tàn vắng vẻ, là thiên đường của dã thú.
Phương viên hơn mười vạn dặm này là tuy có địa giới của Đại Mông lớn gấp hai lần so với địa giới trong trung thổ, nhưng bởi vì tài nguyên ít ỏi, hầu như không có linh mạch, một mảnh địa vực như vậy hầu như không có môn phái tu đạo nào tồn tại, sinh hoạt đều là phàm nhân.
Một quốc gia phàm nhân nhỏ thì chừng mấy trăm dặm, lớn thì trên vạn dặm, quốc gia phàm nhân nơi này hầu như không thể tính toán được.
Cổ Thần phi hành trên không trung rất cao, bước vào Mệnh Tuyền cảnh, có thể phi độn trên không trung hơn vạn trượng, con người dưới mặt đất vô luận như thế nào cũng không thể nhìn thấy thân ảnh của hắn.
Một đường phi độn về phía đông bắc, sau một ngày, một con sông rộng lớn chừng nghìn dặm xuất hiện trong tầm nhìn của Cổ Thần, hạo hạo đãng đãng, quanh co khúc khuỷu, nước sông một đường chảy về phương bắc, đều tới địa phương Cổ Thần không nhìn thấy.
Sông lớn nghìn dặm, đối với con người mà nói đây quả thực là biển rộng vô hận, hoàn toàn phân chia khu vực phương viên mười vạn dặm nơi này thành hai nửa, giống như lạch trời.
Thậm chí ngay cả Cổ Thần ở trên cao vạn trượng, đường nhìn có thể đạt tới mấy nghìn dặm, nhìn thấy con sông lớn này cũng giống như một hồ nước vô cùng rộng lớn, một mảnh đại dương mênh mông không bến bờ.
Hắc Thủy Hà, sông lớn gần với Cơ Thủy quả nhiên khí thế phi phàm, Cổ Thần nghỉ nghe danh tiếng, chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, hôm nay được chứng kiến, trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác thư sướng không nói nên lời.
Hắc Thủy Hà dài tới hơn mười vạn dặm, chỗ rộng nhất chừng mấy nghìn dặm, hoành tráng như thế nào!
Cổ Thần nhớ tới kiếp trước, khi hắn vừa mới qua tuổi một trăm, mộ trủng của Hắc Thủy đại đế thượng cổ chợt hiện hậu thế, nghe nói ngay bên bờ Hắc Thủy Hà, cái tên Hắc Thủy Hà tồn tại cũng chính là vì vị Hắc Thủy đại đế mười vạn năm trước mà mệnh danh.
Hắc Thủy Ma Tông là một thế lực ma môn siêu cấp tại đầu thượng cổ, tại thời điểm Hắc Thủy đại đế còn sống thậm chí còn vượt qua tam đại thánh địa truyền thừa thái cổ, chỉ là thời gian trôi qua, từ sau khi Hắc Thủy đại đế qua đời, Hắc Thủy Ma Tông dần dần suy bại, cuối cùng biến mất trong dòng chảy lịch sử, chỉ để lại một đoạn lịch sử truyền kỳ thời thượng cổ!
Kiếp trước bởi vì mộ trủng của Hắc Thủy đại đế xuất thế, Cổ Thần từng nghe một ít bí văn về Hắc Thủy Ma Tông thượng cổ, có người nói Hắc Thủy Ma Tông biến mất có liên quan tới Hắc Thủy đại đế, thời điểm Hắc Thủy đại đế tử vong, hắn đã đưa toàn bộ thu hoạch một thân tu luyện đoạt được táng vào trong mộ trủng.
Hắc Thủy Ma Tông cũng không nhận được truyền thừa của Hắc Thủy đại đế.
Hắc Thủy đại đế chính là một trong năm vị đại đế nổi danh thời thượng cổ cùng với Hiên Viên đại đế, thực lực đuổi thẳng tiên vương, tiên tôn thái cổ, mỗi một người đều là đại thiên tài, ngang dọc Cổ Hoang không địch thủ.
Cổ Thần nhìn về phía Hắc Thủy Hà, trước sau không nhìn thấy điểm cuối cùng, mộ trủng của Hắc Thủy đại đế ở bờ Hắc Thủy, phạm vi này thực sự không hề nhỏ!
Vù vù vù…
Cảm nhận gió lạnh thấu xương gào thét, thổi qua bên tai tạo thành thanh âm bén nhọn.
Đưa mắt nhìn lại, khắp nơi là một mảnh sông băng, từng khối băng nhô cao, từng khối băng thạch, tưng đám băng cốc, một con sông băng…
Cổ Thần nhín bốn phía, ngoại trừ băng tuyết không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Năm ngày rồi, Cổ Thần liên tục phi độn về phía đông bắc, phi độn trong thời gian năm ngày, đủ bay được hơn trăm vạn dặm, sớm đã tiến sâu vào chỗ sâu trong hoang nguyên Bắc Hoang, địa phương này được gọi là Bắc Hải.
Bắc Hải mặc dù được gọi là “hải (biển)”, thế nhưng nhìn qua không thấy bất cứ nước biển gì, mà là một biển băng, diện tích khổng lồ, ước chừng phương viên mấy trăm vạn dặm.
Tại địa phương băng sương này, con người thực sự khó có thể sinh tồn được, chỉ có tu sĩ mới có thể tới đây.
Bắc Hải một mảnh băng sương, đối với con người mà nói nơi đây căn bản không thể ở lại, thế nhưng… Đối với tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ mà nói, Bắc Hải giống như thiên đường, nơi này có hàn băng khí vô cùng vô tận, có thể khiến tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ làm ít công nhiều.
Vì vậy, tuy rằng Bắc Hải là một mảnh băng sương, thế nhưng đối với tu sĩ băng hệ mà nói chính là bảo địa.
Nhân tộc chủ yếu tụ tập tại trung thổ, chỉ có một ít tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ mới chạy tới Bắc Hải, mà yêu thú trời sinh băng hệ cũng có không ít, vì vậy tu sĩ Bắc Hải lấy yêu tộc là chính.
Băng long nhất tộc, trời sinh có thuộc tính băng hàn, từ xưa tới nay định cư tại Bắc Hải, trở thành bá chủ Bắc Hải.
Nghìn năm trước, tộc trưởng Bắc Long Vương băng long nhất tộc đã là yêu vương Độ Hư cảnh, nghìn năm trước trong trận đại chiến tam tộc bị vẫn lạc, từ đó về sau băng long nhất tộc Bắc Hải không hề xuất hiện cường giả Độ Hư cảnh.
Nhưng mười ba nhi tử của Bắc Long Vương đều có tư chất không kém, tu vi phi phàm, đại thái tử, nhị thái tử đều là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, thế lực mạnh mẽ không hề thua kém hơn so với một phương Đế Đình nhân tộc.
Đông Long Vương muốn thống nhất các bộ long tộc, băng long tộc rắn mất đầu, thế lực cường thịnh chính là lực chọn tốt nhất, vì vậy đã gả nữ nhi Ngao Nhị Nhi cho thập tam thái tử băng long tộc, lấy thủ đoạn thông gia muốn thu băng long nhất tộc vào dưới trướng.
Băng nguyên Bắc Hải rộng lớn không gì sánh được, nếu như muốn tìm được một đội ngũ nơi này giống như tìm kim nơi biển rộng, Cổ Thần liên tục phi độn hướng bắc, đều phát tán thần thức tới phạm vi lớn nhất, ánh mắt thời khắc chú ý bốn phía, thế nhưng mấy ngày trôi qua vẫn không hề nhìn thấy đội ngũ đón dâu của băng long tộc, hoặc là đội ngũ đưa dâu của long tộc Đông Hải.
Không có biện pháp, Cổ Thần chỉ đành phải mỗi ngày phi độn về phía băng long nhất tộc tụ cư, tuy rằng nơi tụ cư của băng long nhất tộc khẳng định cao thủ nhiều như mây, hung hiểm dị thường, thế nhưng càng tới gần nơi tụ cư của băng long nhất tộc, xác suất gặp phải tiểu hòa thượng càng lớn hơn một chút.
Cổ Thần có thể khẳng định, chỉ cần tiểu hòa thượng còn sống, nếu như không cứu được Ngao Nhị Nhi ra, khẳn định sẽ đuổi tới tận Bắc Hoang!
/889
|