Chiến Thần Lệnh tựa hồ vang lên một tiếng reo vui, đối với hoàn cảnh nơi đây tựa hồ vô cùng thỏa mãn, phát ra một cỗ cảm giác ấm áp.
Cổ Thần biết, đây là thời phản ứng của Chiến Thần Lệnh tại thời điểm có hỏa diễm có thể hấp thu ngay phụ cận.
Cổ Thần nhìn hồ nước phía trước, phóng ra một kiện pháp bảo, ngự khí hướng về phía bầu trời hồ nước bay đi.
Ào…
Vừa mới bay vào phạm vi bầu trời hồ nước, máu tổ long trong hồ nước chấn động kịch liệt, lập tức một đoàn hỏa diễm đỏ tươi giống như máu từ dưới hồ nước phun trào, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bầu trời hồ nước.
Cổ Thần có thể cảm giác rất rõ ràng, Chiến Thần Lệnh trong tay chấn động, như phát ra tiếng reo hò vui sướng, hỏa diễm đỏ tươi bao phủ bên ngoài cơ thể Cổ Thần một thước liền không thể tiến thêm, hóa thành một tia lửa bị Chiến Thần Lệnh hút vào trong.
Cổ Thần vui vẻ, quả nhiên hỏa diễm đỏ tươi này không phải chuyện đùa, Chiến Thần Lệnh có thể thôn phệ.
Bất quá đoàn hỏa diễm đỏ tươi này tựa hồ giống như có ý thức tự chủ, bị Chiến Thần Lệnh thôn phệ, trong sát na toàn bộ hỏa diễm đều ào ào rút lui trở lại hồ nước, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Thế nhưng không hề thiếu hỏa diễm bị Chiến Thần Lệnh giữ lại, toàn bộ đều bị hấp thu vào trong lệnh bài, đồng thời một cỗ chân khí thuần dương từ trong Chiến Thần Lệnh dũng mãnh truyền vào trong cơ thể Cổ Thần.
Nguyên bản chân khí thuần dương bị Cổ Thần sử dụng nhiều lần đã tiêu hao không ít, lần này lại có chân khí thuần dương mới bổ xung, chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần lập tức tăng mạnh, thực lực theo đó dâng lên.
Cổ Thần cầm Chiến Thần Lệnh đứng giữa bầu trời hồ nước một hồi, máu tổ long không còn phóng ra hỏa diễm màu máu tươi giống như trước.
Cổ Thần thầm than thở đáng tiếc, nếu như có thể hấp thu toàn bộ đoàn hỏa diễm kia, khẳng định có thể giúp tu vi pháp lực của hắn đề cao không ít. Bất đắc dĩ, Cổ Thần chỉ đành phi độn về phía trước, hạ xuống đầu bên kia.
Thu được khá nhiều chân khí thuần dương, tâm tình của Cổ Thần cũng tốt hơn không ít, tiến vào trong cấm địa Bắc Hoang đã hơn mười ngày rồi vẫn không có kết quả gì, hiện tại không chỉ tìm được đầu mối hướng đi của vị trưởng lão Cực Băng Tông kia, đồng thời còn hấp thu được không ít chân khí thuần dương, trong lòng Cổ Thần làm sao không vui sướng.
Hỏa diễm lợi hại đối với tu sĩ khác mà nói là sát chiêu trí mạng, thế nhưng đối với Cổ Thần cầm Chiến Thần Lệnh trong tay mà nói, hỏa diễm lợi hại chính là nguyên liệu tốt nhất để sản sinh chân khí thuần dương.
Hỏa diễm càng nhiều càng tốt, càng lợi hại càng tốt! Trong lòng Cổ Thần cầu xin như vậy/
Nếu là Vu tiên sinh và lão giả mặc bạch sam biết được Cổ Thần đứng trong phạm vi đại địa hỏa diễm này dĩ nhiên xuất hiện suy nghĩ như vậy khẳng định sẽ xấu hổ trực tiếp tìm một cái động bên cạnh chui vào trong không dám ra ngoài.
Sát chiêu lớn nhất nơi này chính là hỏa diễm, nhưng đối với Cổ Thần mà nói quả thực chính là cá vào biển rộng, nào còn có nguy hiểm gì đáng nói.
Tuy nói như vây, nhưng Cổ Thần cũng không hề coi thường, hỏa diễm không sợ, nhưng trận pháp nơi này rất kỳ quái, từ hạp cốc hàn băng vừa rồi tới hồ nước này đại khái phạm vi khoảng bốn mươi dặm, dĩ nhiên toàn bộ đều bị trận pháp này bao phủ bên trong, có thể thấy được trận pháp này không phải chuyện đùa.
Phạm vi trận pháp càng lớn, trận pháp càng lợi hại, đại đa số các tình huống đều có quan hệ trực tiếp với nhau, tuy rằng cũng có không ít trận pháp phạm vi nhỏ uy lực lợi hại dị thường, thế nhưng trận pháp phạm vi lớn, uy lực tuyệt đối không có khả năng thấp.
Hiện tại Cổ Thần đã vượt qua hơn bốn mươi dặm, phía trước vẫn không thấy đầu cùng, phạm vi trận pháp này vô cùng không nhỏ, cho dù là tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần đã đạt tới trình độ tông sư cũng không dám coi thường.
Phía trước là một ngọn lại một ngọn núi cao chừng trăm trượng, trên đỉnh phun hỏa diễm nóng cháy, mỗi một ngọn núi đều tồn tại độc lập với nhau, chỉ duy nhất hơn một trăm trượng phía trước, thi thể của tổ long thái cổ hóa thành một dãy núi liên miên không ngớt đi thẳng về phương xa.
Cổ Thần từng nhìn thấy qua thân thể của tổ long thái cổ trên Tổ Long Ấn, một tổ long thái cổ sợ rằng chí ít dài tới vạn trượng, nói cách khác, dãy núi do thi thể tổ long thái cổ biến thành này chí ít cũng dài tới sáu mươi dặm, quả thực vô cùng dọa người.
Bay lên không trung, tối đa chỉ bay được một trăm hai mươi chín trượng, các phương hướng đều có ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm ngăn cản tầm nhìn, Cổ Thần hoàn toàn không thể nhìn được khoảng cách quá xa.
Biển lửa hai bên hồ nước liên miên không dứt cao chừng trăm trượng, dài tới mấy trăm trượng, tiếp tục kéo dài tận chân trời, nhìn không thấy đầu cùng.
Cổ Thần cất Chiến Thần Lệnh vào trong lồng ngực, tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã tới trước mặt đầu thái cổ tổ long, cái đầu này thực sự vô cùng to lớn, hiện tại dán sát dưới đất cũng cao tới trăm trượng, chiều rộng trái phải cũng là trăm trượng, Cổ Thần đứng gần hoàn toàn nhìn không thấy bóng dáng đầu rồng, chỉ thấy phía trước là một ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm nóng bỏng.
Căn cứ vào lời nói của lão giả mặc bạch sam, tiếp tục đi về phía trước chừng sáu bảy mươi dặm là có thể tới nơi cực âm, như vậy chính là chỗ đuôi của tổ long thái cổ này rồi.
Cổ Thần đi sát biên giới dãy núi, tiếp tục hướng về phía trước, mới đi được trên dưới mười bước, đột nhiên không khí cấp bách chấn động, một cỗ lực hấp dẫn vô cùng cường đại từ phương xa đột nhiên truyền tới.
Cổ Thần cảm giác tựa hồ có một bàn tay khổng lồ đột nhiên bắt lấy hắn, để hắn không thể nhúc nhích, không thể phản kháng, ngay sau đó tiếng gió thổi vù vù bên tai, vô số núi non trùng điệp chạy về phía sau, Cổ Thần đã bị cỗ lực hút kia mạnh mẽ kéo đi.
Cổ Thần chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, trong thời gian nháy mắt thân thể đã một lần nữa dừng lại, thế nhưng cảnh tượng bốn phía đã hoàn toàn biến mất, trong nháy mắt vừa rồi không biết bị cỗ lực hút cường đại kia kéo đi khoảng cách bao xa?
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, không phải là trực tiếp kéo qua nghìn dặm bên ngoài cấm địa chân chính đấy chứ?
Bất quá rất nhanh Cổ Thần liền ổn đinh tâm thần, hắn vừa mới đứng vững liền lập tức có một đoàn hỏa diễm màu đỏ phô thiên cái địa ập về phía hắn, trong nháy mắt liền bao phủ xung quanh.
Trước ngực Cổ Thần nóng lên, Chiến Thần Lệnh trong nháy mắt rung động, cỗ hỏa diễm kia bị Chiến Thần Lệnh thôn phệ, hóa thành chân khí thuần dương, chậm rãi truyền vào trong cơ thể Cổ Thần.
Rất nhanh đoàn hỏa diễm này tan đi, Cổ Thần không chút thương tổn, thực lực càng tăng lên, một người toàn thân bao phủ dưới lớp hắc bào, nhìn không thấy khuôn mặt xuất hiện ngay trước mắt Cổ Thần, chính là Vu tiên sinh.
Chỉ là lúc này Vu tiên sinh đã nửa chết nửa sống, hắc bào trên người đã bị thiêu đốt tạo thành mấy lỗ thủng lớn, xụi lơ trên mặt đất, tựa hồ như toàn thân không chút khí lực.
Vu tiên sinh cũng bị lực hút cường đại kia kéo tới tận nơi này, tại lúc bay qua hồ nước tràn đầy máu tổ long vừa rồi bản thân hắn đã bị thương không nhẹ, tiếp tục bị hút tới đây, một đoàn hỏa diễm cực kỳ lợi hại ập tới thiêu đốt, cho dù hắn có là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng bị thiêu đốt thành nửa sống nửa chết, một cái mệnh đã mấy đi chín thành, nếu không có tiên đan diệu dược cứu chữa nhất định không sống qua được vài ngày.
Cổ Thần xuất hiện khiến Vu tiên sinh nguyên bản lười mở con mắt, ngồi một chỗ chờ đợi cái chết tới, đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn thấy Cổ Thần, thân thể trọng thương không chịu nổi mạnh mẽ run lên, trong mắt hiện rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi, kinh hô:
- Sao có khả năng? Ngươi sao có khả năng tới nơi này?
- Vì sao ta lại không có khả năng tới nơi này?
Cổ Thần mỉm cười, nhưng ánh mắt không nhìn về phía Vu tiên sinh mà quan sát bốn phía.
Tầm nhìn nơi này vô cùng rộng rãi, hiện tại Cổ Thần mới phát hiện ra địa thế nơi này cực cao, xa xa hai bên trái phải có mấy ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm, nhưng đều ở dưới chân Cổ Thần.
Mặt đất dưới chân vô cùng rộng rãi, không giống như là đỉnh một ngọn núi, Cổ Thần xoay người nhìn lại, phía sau có một dãy núi, từ dưới chân đại đại vươn dài, kéo ngút tầm mắt, dãy núi này có chút uốn lượn, nhưng thủy chung hướng về một phương hướng, mơ hồ giống như thân rồng.
Trong lòng Cổ Thần khẽ động, chẳng lẽ nơi này chính là đuôi tổ long thái cổ?
Nghĩ như vậy, cảnh tượng trong đầu Cổ Thần trong nháy mắt trở nên rõ ràng hơn, hắn nguyên bản đang đứng tại vị trí đầu rồng, đột nhiên bị một cỗ lực hút cường đại kéo tới tận đuôi rồng, mà vừa rồi từ phương hướng đầu rồng tới đây.
Cổ Thần nói:
- Nơi này… Đây là nơi cực âm sao?
Vu tiên sinh khiếp sợ trừng lớn hai con mắt, trong mắt không thể tưởng tượng, run rẩy giơ lên một cánh tay, chỉ vào Cổ Thần nói:
- Không có khả năng… Cổ Sát Thần, cho dù là ta tới đây cũng cửu tử nhất sinh, ngươi thế nào không hề thụ thương, ngươi sao có khả năng tới được nơi này?
Không bị trực tiếp hút qua nghìn dặm ngoài cấm địa chân chính, ngược lại tới nơi cực âm, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, xoay người nhìn Vu tiên sinh nói:
- Ta cũng tới tìm nơi cực âm, đi theo phía sau các ngươi, đã một ngày một đêm rồi, đáng tiếc các ngươi không hề phát hiện ra, ta phải đa tạ các ngươi, không có các ngươi dẫn đường phía trước, ta cũng không có khả năng tìm được nơi cực âm, vô cùng đa tạ!
- Ngươi không có khả năng sống được, không có khả năng…
Vu tiên sinh trừng lớn con mắt nhìn Cổ Thần, thế nào cũng không thể tin, hắn là một cao thủ Minh Khiếu trung kỳ đứng đầu, tới nơi này hầu như chín phần chết một phần sống, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Đoạt Xá sơ kỳ, hẳn là sớm vẫn lạc mới đúng.
- Đối với Cổ Thần ta mà nói, tất cả đều có thể…
Cổ Thần nhàn nhạt nói, ánh mắt nhìn về bốn phía, trong ánh mắt lộ một tia kinh hãi.
Chỉ thấy cách hai bên không xa khối đất dưới chân cũng có hai dãy núi, thân hướng về phương xa, một dãy núi chính là thi thể tổ long thái cổ, như vậy…
- Cửu long khái huyết? Nơi chí hung thiên hạ? Người tiến vào phải chết?
Cổ Thần đột nhiên nhớ tới cái gì, thất kinh.
Cửu long khát huyết? Nơi chí hung thiên hạ? Người tiến vào phải chết!!!
Những lời này chi chép tại trang cuối cùng trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật.
Chân long khái huyết, chỗ tổ long thái cổ vẫn lạc đã là nơi đại hung, mà cửu long khái huyết chính là chín đầu tổ long thái cổ đồng thời vẫn lạc một chỗ, là hung trong hung, nơi chí hung trong thiên hạ.
Thiên Nhãn Kham Linh thuật không biết là người phương nào sáng tạo ra, tuy nói niên đại rất cổ, nhưng cuối cùng của bản Thiên Nhãn Kham Linh thuật này vẫn lưu lại một ít ghi chép “cửu long khái huyết, người tiến vào hẳn phải chết”, có thể thấy được nơi cửu long khái huyết đích xác nguy hiểm tới cực điểm.
Tổ long thái cổ tại thời đại thái cổ có thể nói là oai phong một cõi, trời sinh có thần thông vô thượng, có thể tranh phong với thần linh, sẽ không vô duyên vô cớ vẫn lạc, mà không phải là một đầu vẫn lạc, rất có thể là bị người khác đánh chết.
Tổ long thái cổ, tu vi thông thiên, vẫn lạc một đầu đã là việc cực kỳ khó khăn, muốn để chín đầu tổ long thái cổ đồng thời vẫn lạc một chỗ, độ khó quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Cửu long khái huyết là nơi chí hung thiên hạ, người vào hẳn phải chết, không thể phá giải!
Cửu long củng châu là nơi chí phúc thiên hạ, chín dãy núi hình đầu rồng tụ tập một chỗ, bảo vệ xung quanh “châu” chính giữa, dãy núi Cửu Long nơi Cự Linh Môn tọa lạc chính là địa hình cửu long củng châu, mộ trùng của Hiên Viên đại đế kiến tạo bên dưới địa hình cửu long củng châu này.
Cửu long khái huyết, vừa vặn tương phản với cửu long củng châu, tuy rằng bộ dáng không khác biệt nhiều so với cửu long củng châu, nhưng không phải “củng” hoặc “hợp”, mà là “lạp” hoặc “phân”! Bên ngoài đầu rồng, đuôi rồng ở bên trong, khiến phúc khí, vận khí, lộc khí… Đều tán hết ra ngoài, chỉ còn lại tà khí, ác khí, hối khí…, là nơi chí hung thiên hạ.
Chỗ cửu long củng châu, đại đa số đều bị các vị đại năng, đại đế dùng để xây dựng mộ trủng, sau khi tử long có phúc lộc làm bạn, có thể khiến mệnh số kiếp sau tốt hơn.
Chỗ cửu long khái huyết lại là nơi chí hung, trấn áp đại ác, đại tà, hoàn toàn phong ấn phúc, vận, lộc, chỉ có tà, ác, hối làm bạn, kiếp này kiếp sau, vĩnh viễn không thể xoay người.
- Nếu nơi này thực sự là cửu long củng châu, vậy…
Trong lòng Cổ Thần chấn động, thì thầm nói:
- Vậy lần này đúng là phải tới quỷ môn quan rồi!
- Cửu long củng châu? Địa phương phải chết? Ngươi nói cái gì? Cái gì là cửu long khái huyết?
Thấy sắc mặt Cổ Thần đại biến, Vu tiên sinh khẩn trương hỏi.
Tuy rằng hắn đã hấp hối, thế nhưng chung quy vẫn ôm lòng may mắn, nhìn bộ đáng của Cổ Thần, tựa hồ thực sự lâm vào nguy hiểm, trong lòng lại bối rối.
Cổ Thần không để ý tới Vu tiên sinh, Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, bay lên không trung.
Năm mươi trượng… Một trăm trượng… Hai trăm trượng…
Nơi này thuộc về nơi cực âm, Cổ Thần bay lên trên không trung dĩ nhiên không hề bị hạn chế, đủ bay lên cao hơn ba trăm trượng mới xuất hiện ảnh hưởng của trận pháp.
Thế nhưng, ngọn núi hỏa diễm xung quanh, cao nhất cũng chỉ hơn trăm trượng, Cổ Thân bay lên cao hơn ba trăm trượng có thể nhìn thấy mấy trăm trượng xa xa, lúc này, tất cả địa hình bốn phía đều bị Cổ Thần thu thập vào trong mắt, thần tình càng thêm trịnh trọng.
Dưới chân hắn là nơi cực âm, đại khái phương viên chừng trăm dặm, chia làm hai bộ phận, bên ngoài phạm vi ba mươi dặm là đại địa thiêu đốt hỏa diễm, bên trong chừng hai mươi dặm lại là một mảnh hàn băng, có một thâm uyên hàn băng cực lớn, chừng phương viên mười dặm, sâu không thấy đáy.
Ánh mắt Cổ Thần không hề bị nơi cực âm phương viên trăm dặm hấp dẫn, mà là chín sơn mạch xung quanh nơi cực âm.
Đúng vậy, không nhiều không ít, vừa vặn chín dãy núi, vây quanh bên ngoài nơi cực âm, mỗi cách hơn ba mươi dặm lại có một dãy núi, thông về phương xa, dài tới vạn trượng.
Mỗi một dãy núi đều giống như tổ long nằm ngang, không phải chín thi thể tổ long thái cổ thì còn là cái gì?
Mỗi một đầu cùng dãy núi đều có một hồ nước rộng chừng trăm trượng, trong hồ nước chính là máu tươi giống như dung nham nóng chảy, cũng là máu tổ long.
Tuy rằng trong lòng sớm có dự liệu, nhưng lúc này thu toàn bộ cảnh tượng vào trong mắt, sắc mặt Cổ Thần vẫn không tránh khỏi biến đổi.
Cửu long khái huyết, thực sự là nơi cửu long khái huyết!
Nơi này còn chưa chân chính tiến vào cấm địa, dĩ nhiên xuất hiện nơi chí hung cấp độ cửu long khái huyết? Cấm địa Bắc Hoang này quả nhiên nguy hiểm dị thường, cho dù là rìa ngoài cũng không thể coi thường.
Theo như ghi chép trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật, tổ long thái cổ có thần thông vô thượng, tiên vương bình thường cũng không phải là đối thủ, đánh chết một đầu tổ long thái cổ cực kỳ khó khăn, đồng thời đánh chết chín đầu tổ long thái cổ càng là trước nay chưa từng có.
Vì vậy địa hình cửu long khái huyết, cho dù thế gian có cũng vô cùng hiếm thấy, cửu long khái huyết chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thế gian có loại địa phương chí hung như thế này hay không đều là điều không ai biết!
Cổ Thần biết, đây là thời phản ứng của Chiến Thần Lệnh tại thời điểm có hỏa diễm có thể hấp thu ngay phụ cận.
Cổ Thần nhìn hồ nước phía trước, phóng ra một kiện pháp bảo, ngự khí hướng về phía bầu trời hồ nước bay đi.
Ào…
Vừa mới bay vào phạm vi bầu trời hồ nước, máu tổ long trong hồ nước chấn động kịch liệt, lập tức một đoàn hỏa diễm đỏ tươi giống như máu từ dưới hồ nước phun trào, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bầu trời hồ nước.
Cổ Thần có thể cảm giác rất rõ ràng, Chiến Thần Lệnh trong tay chấn động, như phát ra tiếng reo hò vui sướng, hỏa diễm đỏ tươi bao phủ bên ngoài cơ thể Cổ Thần một thước liền không thể tiến thêm, hóa thành một tia lửa bị Chiến Thần Lệnh hút vào trong.
Cổ Thần vui vẻ, quả nhiên hỏa diễm đỏ tươi này không phải chuyện đùa, Chiến Thần Lệnh có thể thôn phệ.
Bất quá đoàn hỏa diễm đỏ tươi này tựa hồ giống như có ý thức tự chủ, bị Chiến Thần Lệnh thôn phệ, trong sát na toàn bộ hỏa diễm đều ào ào rút lui trở lại hồ nước, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Thế nhưng không hề thiếu hỏa diễm bị Chiến Thần Lệnh giữ lại, toàn bộ đều bị hấp thu vào trong lệnh bài, đồng thời một cỗ chân khí thuần dương từ trong Chiến Thần Lệnh dũng mãnh truyền vào trong cơ thể Cổ Thần.
Nguyên bản chân khí thuần dương bị Cổ Thần sử dụng nhiều lần đã tiêu hao không ít, lần này lại có chân khí thuần dương mới bổ xung, chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần lập tức tăng mạnh, thực lực theo đó dâng lên.
Cổ Thần cầm Chiến Thần Lệnh đứng giữa bầu trời hồ nước một hồi, máu tổ long không còn phóng ra hỏa diễm màu máu tươi giống như trước.
Cổ Thần thầm than thở đáng tiếc, nếu như có thể hấp thu toàn bộ đoàn hỏa diễm kia, khẳng định có thể giúp tu vi pháp lực của hắn đề cao không ít. Bất đắc dĩ, Cổ Thần chỉ đành phi độn về phía trước, hạ xuống đầu bên kia.
Thu được khá nhiều chân khí thuần dương, tâm tình của Cổ Thần cũng tốt hơn không ít, tiến vào trong cấm địa Bắc Hoang đã hơn mười ngày rồi vẫn không có kết quả gì, hiện tại không chỉ tìm được đầu mối hướng đi của vị trưởng lão Cực Băng Tông kia, đồng thời còn hấp thu được không ít chân khí thuần dương, trong lòng Cổ Thần làm sao không vui sướng.
Hỏa diễm lợi hại đối với tu sĩ khác mà nói là sát chiêu trí mạng, thế nhưng đối với Cổ Thần cầm Chiến Thần Lệnh trong tay mà nói, hỏa diễm lợi hại chính là nguyên liệu tốt nhất để sản sinh chân khí thuần dương.
Hỏa diễm càng nhiều càng tốt, càng lợi hại càng tốt! Trong lòng Cổ Thần cầu xin như vậy/
Nếu là Vu tiên sinh và lão giả mặc bạch sam biết được Cổ Thần đứng trong phạm vi đại địa hỏa diễm này dĩ nhiên xuất hiện suy nghĩ như vậy khẳng định sẽ xấu hổ trực tiếp tìm một cái động bên cạnh chui vào trong không dám ra ngoài.
Sát chiêu lớn nhất nơi này chính là hỏa diễm, nhưng đối với Cổ Thần mà nói quả thực chính là cá vào biển rộng, nào còn có nguy hiểm gì đáng nói.
Tuy nói như vây, nhưng Cổ Thần cũng không hề coi thường, hỏa diễm không sợ, nhưng trận pháp nơi này rất kỳ quái, từ hạp cốc hàn băng vừa rồi tới hồ nước này đại khái phạm vi khoảng bốn mươi dặm, dĩ nhiên toàn bộ đều bị trận pháp này bao phủ bên trong, có thể thấy được trận pháp này không phải chuyện đùa.
Phạm vi trận pháp càng lớn, trận pháp càng lợi hại, đại đa số các tình huống đều có quan hệ trực tiếp với nhau, tuy rằng cũng có không ít trận pháp phạm vi nhỏ uy lực lợi hại dị thường, thế nhưng trận pháp phạm vi lớn, uy lực tuyệt đối không có khả năng thấp.
Hiện tại Cổ Thần đã vượt qua hơn bốn mươi dặm, phía trước vẫn không thấy đầu cùng, phạm vi trận pháp này vô cùng không nhỏ, cho dù là tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần đã đạt tới trình độ tông sư cũng không dám coi thường.
Phía trước là một ngọn lại một ngọn núi cao chừng trăm trượng, trên đỉnh phun hỏa diễm nóng cháy, mỗi một ngọn núi đều tồn tại độc lập với nhau, chỉ duy nhất hơn một trăm trượng phía trước, thi thể của tổ long thái cổ hóa thành một dãy núi liên miên không ngớt đi thẳng về phương xa.
Cổ Thần từng nhìn thấy qua thân thể của tổ long thái cổ trên Tổ Long Ấn, một tổ long thái cổ sợ rằng chí ít dài tới vạn trượng, nói cách khác, dãy núi do thi thể tổ long thái cổ biến thành này chí ít cũng dài tới sáu mươi dặm, quả thực vô cùng dọa người.
Bay lên không trung, tối đa chỉ bay được một trăm hai mươi chín trượng, các phương hướng đều có ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm ngăn cản tầm nhìn, Cổ Thần hoàn toàn không thể nhìn được khoảng cách quá xa.
Biển lửa hai bên hồ nước liên miên không dứt cao chừng trăm trượng, dài tới mấy trăm trượng, tiếp tục kéo dài tận chân trời, nhìn không thấy đầu cùng.
Cổ Thần cất Chiến Thần Lệnh vào trong lồng ngực, tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã tới trước mặt đầu thái cổ tổ long, cái đầu này thực sự vô cùng to lớn, hiện tại dán sát dưới đất cũng cao tới trăm trượng, chiều rộng trái phải cũng là trăm trượng, Cổ Thần đứng gần hoàn toàn nhìn không thấy bóng dáng đầu rồng, chỉ thấy phía trước là một ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm nóng bỏng.
Căn cứ vào lời nói của lão giả mặc bạch sam, tiếp tục đi về phía trước chừng sáu bảy mươi dặm là có thể tới nơi cực âm, như vậy chính là chỗ đuôi của tổ long thái cổ này rồi.
Cổ Thần đi sát biên giới dãy núi, tiếp tục hướng về phía trước, mới đi được trên dưới mười bước, đột nhiên không khí cấp bách chấn động, một cỗ lực hấp dẫn vô cùng cường đại từ phương xa đột nhiên truyền tới.
Cổ Thần cảm giác tựa hồ có một bàn tay khổng lồ đột nhiên bắt lấy hắn, để hắn không thể nhúc nhích, không thể phản kháng, ngay sau đó tiếng gió thổi vù vù bên tai, vô số núi non trùng điệp chạy về phía sau, Cổ Thần đã bị cỗ lực hút kia mạnh mẽ kéo đi.
Cổ Thần chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, trong thời gian nháy mắt thân thể đã một lần nữa dừng lại, thế nhưng cảnh tượng bốn phía đã hoàn toàn biến mất, trong nháy mắt vừa rồi không biết bị cỗ lực hút cường đại kia kéo đi khoảng cách bao xa?
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, không phải là trực tiếp kéo qua nghìn dặm bên ngoài cấm địa chân chính đấy chứ?
Bất quá rất nhanh Cổ Thần liền ổn đinh tâm thần, hắn vừa mới đứng vững liền lập tức có một đoàn hỏa diễm màu đỏ phô thiên cái địa ập về phía hắn, trong nháy mắt liền bao phủ xung quanh.
Trước ngực Cổ Thần nóng lên, Chiến Thần Lệnh trong nháy mắt rung động, cỗ hỏa diễm kia bị Chiến Thần Lệnh thôn phệ, hóa thành chân khí thuần dương, chậm rãi truyền vào trong cơ thể Cổ Thần.
Rất nhanh đoàn hỏa diễm này tan đi, Cổ Thần không chút thương tổn, thực lực càng tăng lên, một người toàn thân bao phủ dưới lớp hắc bào, nhìn không thấy khuôn mặt xuất hiện ngay trước mắt Cổ Thần, chính là Vu tiên sinh.
Chỉ là lúc này Vu tiên sinh đã nửa chết nửa sống, hắc bào trên người đã bị thiêu đốt tạo thành mấy lỗ thủng lớn, xụi lơ trên mặt đất, tựa hồ như toàn thân không chút khí lực.
Vu tiên sinh cũng bị lực hút cường đại kia kéo tới tận nơi này, tại lúc bay qua hồ nước tràn đầy máu tổ long vừa rồi bản thân hắn đã bị thương không nhẹ, tiếp tục bị hút tới đây, một đoàn hỏa diễm cực kỳ lợi hại ập tới thiêu đốt, cho dù hắn có là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng bị thiêu đốt thành nửa sống nửa chết, một cái mệnh đã mấy đi chín thành, nếu không có tiên đan diệu dược cứu chữa nhất định không sống qua được vài ngày.
Cổ Thần xuất hiện khiến Vu tiên sinh nguyên bản lười mở con mắt, ngồi một chỗ chờ đợi cái chết tới, đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn thấy Cổ Thần, thân thể trọng thương không chịu nổi mạnh mẽ run lên, trong mắt hiện rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi, kinh hô:
- Sao có khả năng? Ngươi sao có khả năng tới nơi này?
- Vì sao ta lại không có khả năng tới nơi này?
Cổ Thần mỉm cười, nhưng ánh mắt không nhìn về phía Vu tiên sinh mà quan sát bốn phía.
Tầm nhìn nơi này vô cùng rộng rãi, hiện tại Cổ Thần mới phát hiện ra địa thế nơi này cực cao, xa xa hai bên trái phải có mấy ngọn núi thiêu đốt hỏa diễm, nhưng đều ở dưới chân Cổ Thần.
Mặt đất dưới chân vô cùng rộng rãi, không giống như là đỉnh một ngọn núi, Cổ Thần xoay người nhìn lại, phía sau có một dãy núi, từ dưới chân đại đại vươn dài, kéo ngút tầm mắt, dãy núi này có chút uốn lượn, nhưng thủy chung hướng về một phương hướng, mơ hồ giống như thân rồng.
Trong lòng Cổ Thần khẽ động, chẳng lẽ nơi này chính là đuôi tổ long thái cổ?
Nghĩ như vậy, cảnh tượng trong đầu Cổ Thần trong nháy mắt trở nên rõ ràng hơn, hắn nguyên bản đang đứng tại vị trí đầu rồng, đột nhiên bị một cỗ lực hút cường đại kéo tới tận đuôi rồng, mà vừa rồi từ phương hướng đầu rồng tới đây.
Cổ Thần nói:
- Nơi này… Đây là nơi cực âm sao?
Vu tiên sinh khiếp sợ trừng lớn hai con mắt, trong mắt không thể tưởng tượng, run rẩy giơ lên một cánh tay, chỉ vào Cổ Thần nói:
- Không có khả năng… Cổ Sát Thần, cho dù là ta tới đây cũng cửu tử nhất sinh, ngươi thế nào không hề thụ thương, ngươi sao có khả năng tới được nơi này?
Không bị trực tiếp hút qua nghìn dặm ngoài cấm địa chân chính, ngược lại tới nơi cực âm, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, xoay người nhìn Vu tiên sinh nói:
- Ta cũng tới tìm nơi cực âm, đi theo phía sau các ngươi, đã một ngày một đêm rồi, đáng tiếc các ngươi không hề phát hiện ra, ta phải đa tạ các ngươi, không có các ngươi dẫn đường phía trước, ta cũng không có khả năng tìm được nơi cực âm, vô cùng đa tạ!
- Ngươi không có khả năng sống được, không có khả năng…
Vu tiên sinh trừng lớn con mắt nhìn Cổ Thần, thế nào cũng không thể tin, hắn là một cao thủ Minh Khiếu trung kỳ đứng đầu, tới nơi này hầu như chín phần chết một phần sống, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Đoạt Xá sơ kỳ, hẳn là sớm vẫn lạc mới đúng.
- Đối với Cổ Thần ta mà nói, tất cả đều có thể…
Cổ Thần nhàn nhạt nói, ánh mắt nhìn về bốn phía, trong ánh mắt lộ một tia kinh hãi.
Chỉ thấy cách hai bên không xa khối đất dưới chân cũng có hai dãy núi, thân hướng về phương xa, một dãy núi chính là thi thể tổ long thái cổ, như vậy…
- Cửu long khái huyết? Nơi chí hung thiên hạ? Người tiến vào phải chết?
Cổ Thần đột nhiên nhớ tới cái gì, thất kinh.
Cửu long khát huyết? Nơi chí hung thiên hạ? Người tiến vào phải chết!!!
Những lời này chi chép tại trang cuối cùng trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật.
Chân long khái huyết, chỗ tổ long thái cổ vẫn lạc đã là nơi đại hung, mà cửu long khái huyết chính là chín đầu tổ long thái cổ đồng thời vẫn lạc một chỗ, là hung trong hung, nơi chí hung trong thiên hạ.
Thiên Nhãn Kham Linh thuật không biết là người phương nào sáng tạo ra, tuy nói niên đại rất cổ, nhưng cuối cùng của bản Thiên Nhãn Kham Linh thuật này vẫn lưu lại một ít ghi chép “cửu long khái huyết, người tiến vào hẳn phải chết”, có thể thấy được nơi cửu long khái huyết đích xác nguy hiểm tới cực điểm.
Tổ long thái cổ tại thời đại thái cổ có thể nói là oai phong một cõi, trời sinh có thần thông vô thượng, có thể tranh phong với thần linh, sẽ không vô duyên vô cớ vẫn lạc, mà không phải là một đầu vẫn lạc, rất có thể là bị người khác đánh chết.
Tổ long thái cổ, tu vi thông thiên, vẫn lạc một đầu đã là việc cực kỳ khó khăn, muốn để chín đầu tổ long thái cổ đồng thời vẫn lạc một chỗ, độ khó quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Cửu long khái huyết là nơi chí hung thiên hạ, người vào hẳn phải chết, không thể phá giải!
Cửu long củng châu là nơi chí phúc thiên hạ, chín dãy núi hình đầu rồng tụ tập một chỗ, bảo vệ xung quanh “châu” chính giữa, dãy núi Cửu Long nơi Cự Linh Môn tọa lạc chính là địa hình cửu long củng châu, mộ trùng của Hiên Viên đại đế kiến tạo bên dưới địa hình cửu long củng châu này.
Cửu long khái huyết, vừa vặn tương phản với cửu long củng châu, tuy rằng bộ dáng không khác biệt nhiều so với cửu long củng châu, nhưng không phải “củng” hoặc “hợp”, mà là “lạp” hoặc “phân”! Bên ngoài đầu rồng, đuôi rồng ở bên trong, khiến phúc khí, vận khí, lộc khí… Đều tán hết ra ngoài, chỉ còn lại tà khí, ác khí, hối khí…, là nơi chí hung thiên hạ.
Chỗ cửu long củng châu, đại đa số đều bị các vị đại năng, đại đế dùng để xây dựng mộ trủng, sau khi tử long có phúc lộc làm bạn, có thể khiến mệnh số kiếp sau tốt hơn.
Chỗ cửu long khái huyết lại là nơi chí hung, trấn áp đại ác, đại tà, hoàn toàn phong ấn phúc, vận, lộc, chỉ có tà, ác, hối làm bạn, kiếp này kiếp sau, vĩnh viễn không thể xoay người.
- Nếu nơi này thực sự là cửu long củng châu, vậy…
Trong lòng Cổ Thần chấn động, thì thầm nói:
- Vậy lần này đúng là phải tới quỷ môn quan rồi!
- Cửu long củng châu? Địa phương phải chết? Ngươi nói cái gì? Cái gì là cửu long khái huyết?
Thấy sắc mặt Cổ Thần đại biến, Vu tiên sinh khẩn trương hỏi.
Tuy rằng hắn đã hấp hối, thế nhưng chung quy vẫn ôm lòng may mắn, nhìn bộ đáng của Cổ Thần, tựa hồ thực sự lâm vào nguy hiểm, trong lòng lại bối rối.
Cổ Thần không để ý tới Vu tiên sinh, Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, bay lên không trung.
Năm mươi trượng… Một trăm trượng… Hai trăm trượng…
Nơi này thuộc về nơi cực âm, Cổ Thần bay lên trên không trung dĩ nhiên không hề bị hạn chế, đủ bay lên cao hơn ba trăm trượng mới xuất hiện ảnh hưởng của trận pháp.
Thế nhưng, ngọn núi hỏa diễm xung quanh, cao nhất cũng chỉ hơn trăm trượng, Cổ Thân bay lên cao hơn ba trăm trượng có thể nhìn thấy mấy trăm trượng xa xa, lúc này, tất cả địa hình bốn phía đều bị Cổ Thần thu thập vào trong mắt, thần tình càng thêm trịnh trọng.
Dưới chân hắn là nơi cực âm, đại khái phương viên chừng trăm dặm, chia làm hai bộ phận, bên ngoài phạm vi ba mươi dặm là đại địa thiêu đốt hỏa diễm, bên trong chừng hai mươi dặm lại là một mảnh hàn băng, có một thâm uyên hàn băng cực lớn, chừng phương viên mười dặm, sâu không thấy đáy.
Ánh mắt Cổ Thần không hề bị nơi cực âm phương viên trăm dặm hấp dẫn, mà là chín sơn mạch xung quanh nơi cực âm.
Đúng vậy, không nhiều không ít, vừa vặn chín dãy núi, vây quanh bên ngoài nơi cực âm, mỗi cách hơn ba mươi dặm lại có một dãy núi, thông về phương xa, dài tới vạn trượng.
Mỗi một dãy núi đều giống như tổ long nằm ngang, không phải chín thi thể tổ long thái cổ thì còn là cái gì?
Mỗi một đầu cùng dãy núi đều có một hồ nước rộng chừng trăm trượng, trong hồ nước chính là máu tươi giống như dung nham nóng chảy, cũng là máu tổ long.
Tuy rằng trong lòng sớm có dự liệu, nhưng lúc này thu toàn bộ cảnh tượng vào trong mắt, sắc mặt Cổ Thần vẫn không tránh khỏi biến đổi.
Cửu long khái huyết, thực sự là nơi cửu long khái huyết!
Nơi này còn chưa chân chính tiến vào cấm địa, dĩ nhiên xuất hiện nơi chí hung cấp độ cửu long khái huyết? Cấm địa Bắc Hoang này quả nhiên nguy hiểm dị thường, cho dù là rìa ngoài cũng không thể coi thường.
Theo như ghi chép trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật, tổ long thái cổ có thần thông vô thượng, tiên vương bình thường cũng không phải là đối thủ, đánh chết một đầu tổ long thái cổ cực kỳ khó khăn, đồng thời đánh chết chín đầu tổ long thái cổ càng là trước nay chưa từng có.
Vì vậy địa hình cửu long khái huyết, cho dù thế gian có cũng vô cùng hiếm thấy, cửu long khái huyết chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thế gian có loại địa phương chí hung như thế này hay không đều là điều không ai biết!
/889
|