Nhanh nữa …nhanh nữa ..nhanh nhanh nhanh hơn nữa!
Cổ Thần một mực sử dụng tốc độ nhanh nhất tiến hành thuấn di, sau khi liên tục sử dụng phong ảnh độn hơn hai mươi lần rốt cuộc đã đem Cơ Thần Không bỏ xa hơn ngàn dặm bên ngoài, thoát khôi phạm vi thần thức của hắn, thế nhưng bằng vào thị lực của Cơ Thần Không thì phạm vị ngàn dặm trên không trung vẫn không thoát khỏi tầm mắt của hắn.
Cổ Thần khoé mắt khẽ liếc về phía sau vẫn thấy Cơ Thần Không ở ngoài ngàn dặm phía sau đang tiếp tục đuổi tới.
Pháp lực của Cổ Thần dã tiêu hao hơn phân nửa, nếu tiếp tục sử dụng phong ảnh độn thuật thì chỉ có thể sử dụng thêm mười lần nữa. Phong ảnh độn thuật một khi không thể tiếp tục sử dụng thì với tốc độ thuấn di của Cơ Thần Không sẽ rất nhanh có thể đuổi tới.
Nghĩ đến đây, Cổ Thần cắn răng một cái, tựa hồ như dã quyết định chuyện gì đó, hai tay Cổ Thần khẽ động vẻ ra một đồ án quỷ dị, một ngụm máu phun lên đồ án đó.
Sau đó, hai tay Cổ Thần hướng mặt đất vỗ một cái, thì ra đồ án này chính là huyết dẫn thổ độn thuật. Thân thể Cổ Thần liền từ trên trời hạ xuống, nhập vào trong huyết dồ kia rồi biến mất.
Huyết dẫn thổ độn thuật khi sử dụng sẽ tiêu hao đại lượng pháp lực, đồng thời pháp lực sẽ bị đình trệ một thời gian. Không phải bất đắc dĩ, Cổ Thần vô luận thế nào cũng sẽ không sử dụng thuật này.
Cổ Thần bước vào Nguyên Thần trung kỳ, từ Chiến Thần lệnh thu được không ít thuần dương chân khí, nhưng vừa thi triển huyết dẫn thổ độn thuật dã tiêu hao gần như không còn.
Với tu vi Nguyên Thần trung kỳ, Cổ Thần thi triển huyết dẫn thổ độn thuật có hiệu quả không nhỏ. Trong nháy mắt Cổ Thần ở dưới đất đã thuấn đi hơn ba ngàn dặm.
Sau đó, Cổ Thần đổi hướng tiếp tục ở dưới mặt đất ngàn trượng tiếp tục phi độn. Cự ly này dã cách Cơ Thần Không rất xa, cộng thêm ở dưới mặt đất dã hoán đổi phương hướng, Cổ Thần không tin còn có thể bị Cơ Thần Không tìm được. Đã tổn thất đại lượng pháp lực mà còn không trốn được thì cũng quá xui xèo rồi!
Trong lòng đất phi độn so với trên không trong tốc độ chậm hơn rất nhiều nhưng Cổ Thần hoàn toàn không có ý niệm đi ra khỏi mặt đất lúc này. Thần thức của tu sĩ trong lòng đất sẽ bị thổ địa ngăn trở khiến phạm vi giảm thiểu rất nhiều.
Thần thức của Cơ Thần Không trong không khí có thể tán ra hơn ngàn dặm nhưng dưới mặt đất không thể nào đạt được phạm vi đó, đồng thời hiện tại Cơ Thần Không đang ở trên cao, cách mặt đất khá xa cho nên để tìm dược Cổ Thần càng khó khăn hơn.
Cổ Thần ở ngàn trượng dưới mặt đất liên tục phi độn hơn nửa canh giờ cũng đi được hơn vạn dặm. Ở dưới mặt đất liên tục biến đổi phương hướng chạy đi nên Cổ Thần lúc này cũng không biết bản thân dã chạy đến đâu.
Trong nửa canh giờ ngày Cổ Thần cũng không bị thần thức của Cơ Thần Không chạm tới.
Bất quá ngay lúc này lại có một cỗ thần thức cường đại rơi lên người Cổ Thần, cỗ thần thức này ít nhất cũng Độ Hư cường giả, Cổ Thần đang bị Cơ Thần Không truy đuổi, lúc này lại bị một đạo thần thúc cường đại như vậy tìm ra thì nhất thời trong lòng cả kinh, thầm nghĩ không xong.
Đột nhiên trong thần hải truyền tới thần thức truyền âm khiến tâm tình đang khẩn trương của Cổ Thần giảm đi nhanh chóng.
- Cổ huynh đệ, là ngươi sao?
Thanh âm của Ngạo Liệt vang lên trong thức hải của Cổ Thần.
Cổ Thần liền từ dưới mặt đất nhanh chóng lao ra ngoài.
- Ta tại phụ cận Bắc Đầu thành tìm ngươi đã vài ngày, vừa nãy lại nhìn thấy thân ảnh của Cơ Thần Không, Thánh hoàng hạ tru sát lệnh đối với ngươi nên vừa thấy Cơ Thần Không ta liền biết ngươi ở phụ cận không xa! Ha ha, quả nhiên đã tìm được ngươi!
Vừa mới thi triển huyết dẫn thổ độn thuật, sắc mặt Cổ Thần có chút tái nhợt nói:
- Ta bị Cơ Thần Không truy sát, vừa rồi thần thức của *** huynh đảo qua doạ ta sợ chết khiếp, còn tưởng là bị hắn bắt dược!
Ngạo Liệt vỗ vỗ ngực nói:
- Ngươi gặp phải ta chính là đại nạn không chết ha ha! Cơ Thần Không thì tính là cái gì, cho dù Thánh hoàng có dích thân tới cũng không thể dộng được ngươi, Ngô Tinh đại ca cũng đang tìm ngươi đó, hắc hắc, hắn biết ta tìm được ngươi sẽ rất nhanh tới đây thôi!
- Ngô Tinh đại ca đã từ Tây hải thoát ra rồi?
Nghe được Ngô Tinh tin tức, Cổ Thần đại hỉ.
Ngao Liệt gật đầu nói:
- Hai năm trước, Ngô Tinh đại ca cùng với Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư ba người trước sau đều từ Tây hải trở về. Ba người đều gặp nguy hiểm không nhỏ nhưng cũng thu dược vài thứ. Sau khi ra ngoài cũng không có tiếp tục đánh nhâu.
Ngô Tinh đại ca biết được Mông Tiên Âm là ngươi trợ giúp lên vị trí đế quân cho nên hai năm nay đều một mực ở tại Đại Mông đế đô chờ ngươi!
Trong lúc hai người đang nói chuyện, một đạo độn quang liên tục chớp động, rất nhanh hướng chỗ này thuấn di tới. Rất nhanh liền tới cách hai người ba ngàn trượng. Người này đầu đội tử ngọc kim quan, mặc cửu long kim bào, chính là Thánh tử Cơ Thần Không, hai mắt nhìn Cổ Thần tràn ngập lửa giận.
Cửu Dương Tinh Thần hồ lô là tiên bảo thời thượng cổ được một vị Thánh hoàng của Cơ gia tại một nơi chí dương tổn hao ba trăm ba mươi chín năm mới luyện chế thành một kiện thượng phẩm tiên bảo như vậy. Cửu dương thánh hoả bên trong chính là dược vị Thánh hoàng kia dùng hơn ba trăm năm thời gian hấp thu mới dược. Kết quả lại bị Cổ Thần dùng chưa tới nửa khắc thời gian toàn bộ đều hấp thu không chừa chút nào, khiến cho kiện tiên bào này biến thành tiên bảo bình thường nhất.
Cơ Thần Không trong tay cầm Cửu Dương Tinh Thần hồ lô không có chút cửu dương thánh hoả nào không thể nào kìm chế dược lửa giận trong lòng. Cơ Thần Không thoáng liếc mắt nhìn Ngạo Liệt một cái, thấy Ngạo Liệt cũng chỉ là Đằng Vân kỳ tu vi thì liền giơ tay một chưởng hướng Cổ Thần phách tới, đồng thời rống lên:
- Cổ Sát Thần, đem tiện mệnh của ngươi lưu lại đi!
Cơ Thần Không một chưởng chộp tới, Cổ Thần lập tức cảm giác không gian bị trói buộc, bất quá cảm giác này chỉ vừa chớp hiện liền bị Ngạo Liệt giơ tay lên một cái liền biến mất.
Đối với không gian pháp tắc lĩnh ngộ. Ngạo Liệt không dưới Cơ Thần Không.
Đối với một chưởng của Cơ Thần Không, Ngạo Liệt chỉ hoá giải chứ không có làm bất cứ công kích đánh trả nào. Nhưng sắc mặt Cổ Thần lại thoáng chốc biến đổi.
CHỈ thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện một cự chường phách một tát, Cơ Thần Không liền bị đánh bay hơn mười dặm!
Cự chưởng sau khi tát bay Cơ Thần Không thì biến mất, một bóng người theo đó từ trong hư không hiện ra.
Bạch y tóc bạc, lăng không mà đi hướng tới chỗ Cổ Thần hai người. Thân ảnh người này vừa rơi vào mắt Cổ Thần thì hắn liền nhận ra. Không phải Ngô Tinh thì là ai?
- Ngô Tinh đại ca!
Cổ Thần kêu to một tiếng.
- Ha ha, đại ca ta chạy tới Tây hải bị nhốt sáu năm đại nạn không chết, trong đó tuy rằng là cấm địa từ thời thượng cổ, nguy hiểm không ít nhưng cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết. Ta biết ngươi khăng định có thể từ trong bắc hoang cấm địa đi ra, quả nhiên sau sáu năm ngươi lại hiện thân!
Ngô Tinh vui vẻ cười nói.
Ngô Tinh vừa nói, bàn tay vỗ lên vai Cổ Thần:
- Không sai, không sai, tu vi lại tăng trưởng một ít. Ngươi trùng xuất thiên hạ so với ta còn oanh dộng hơn nhiều đó, tại Bắc Đầu thành giết chết một tên Đại Doanh đế đình khâm sát sử, ha ha, ngươi không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền nổi tiếng!
Cổ Thần một mực sử dụng tốc độ nhanh nhất tiến hành thuấn di, sau khi liên tục sử dụng phong ảnh độn hơn hai mươi lần rốt cuộc đã đem Cơ Thần Không bỏ xa hơn ngàn dặm bên ngoài, thoát khôi phạm vi thần thức của hắn, thế nhưng bằng vào thị lực của Cơ Thần Không thì phạm vị ngàn dặm trên không trung vẫn không thoát khỏi tầm mắt của hắn.
Cổ Thần khoé mắt khẽ liếc về phía sau vẫn thấy Cơ Thần Không ở ngoài ngàn dặm phía sau đang tiếp tục đuổi tới.
Pháp lực của Cổ Thần dã tiêu hao hơn phân nửa, nếu tiếp tục sử dụng phong ảnh độn thuật thì chỉ có thể sử dụng thêm mười lần nữa. Phong ảnh độn thuật một khi không thể tiếp tục sử dụng thì với tốc độ thuấn di của Cơ Thần Không sẽ rất nhanh có thể đuổi tới.
Nghĩ đến đây, Cổ Thần cắn răng một cái, tựa hồ như dã quyết định chuyện gì đó, hai tay Cổ Thần khẽ động vẻ ra một đồ án quỷ dị, một ngụm máu phun lên đồ án đó.
Sau đó, hai tay Cổ Thần hướng mặt đất vỗ một cái, thì ra đồ án này chính là huyết dẫn thổ độn thuật. Thân thể Cổ Thần liền từ trên trời hạ xuống, nhập vào trong huyết dồ kia rồi biến mất.
Huyết dẫn thổ độn thuật khi sử dụng sẽ tiêu hao đại lượng pháp lực, đồng thời pháp lực sẽ bị đình trệ một thời gian. Không phải bất đắc dĩ, Cổ Thần vô luận thế nào cũng sẽ không sử dụng thuật này.
Cổ Thần bước vào Nguyên Thần trung kỳ, từ Chiến Thần lệnh thu được không ít thuần dương chân khí, nhưng vừa thi triển huyết dẫn thổ độn thuật dã tiêu hao gần như không còn.
Với tu vi Nguyên Thần trung kỳ, Cổ Thần thi triển huyết dẫn thổ độn thuật có hiệu quả không nhỏ. Trong nháy mắt Cổ Thần ở dưới đất đã thuấn đi hơn ba ngàn dặm.
Sau đó, Cổ Thần đổi hướng tiếp tục ở dưới mặt đất ngàn trượng tiếp tục phi độn. Cự ly này dã cách Cơ Thần Không rất xa, cộng thêm ở dưới mặt đất dã hoán đổi phương hướng, Cổ Thần không tin còn có thể bị Cơ Thần Không tìm được. Đã tổn thất đại lượng pháp lực mà còn không trốn được thì cũng quá xui xèo rồi!
Trong lòng đất phi độn so với trên không trong tốc độ chậm hơn rất nhiều nhưng Cổ Thần hoàn toàn không có ý niệm đi ra khỏi mặt đất lúc này. Thần thức của tu sĩ trong lòng đất sẽ bị thổ địa ngăn trở khiến phạm vi giảm thiểu rất nhiều.
Thần thức của Cơ Thần Không trong không khí có thể tán ra hơn ngàn dặm nhưng dưới mặt đất không thể nào đạt được phạm vi đó, đồng thời hiện tại Cơ Thần Không đang ở trên cao, cách mặt đất khá xa cho nên để tìm dược Cổ Thần càng khó khăn hơn.
Cổ Thần ở ngàn trượng dưới mặt đất liên tục phi độn hơn nửa canh giờ cũng đi được hơn vạn dặm. Ở dưới mặt đất liên tục biến đổi phương hướng chạy đi nên Cổ Thần lúc này cũng không biết bản thân dã chạy đến đâu.
Trong nửa canh giờ ngày Cổ Thần cũng không bị thần thức của Cơ Thần Không chạm tới.
Bất quá ngay lúc này lại có một cỗ thần thức cường đại rơi lên người Cổ Thần, cỗ thần thức này ít nhất cũng Độ Hư cường giả, Cổ Thần đang bị Cơ Thần Không truy đuổi, lúc này lại bị một đạo thần thúc cường đại như vậy tìm ra thì nhất thời trong lòng cả kinh, thầm nghĩ không xong.
Đột nhiên trong thần hải truyền tới thần thức truyền âm khiến tâm tình đang khẩn trương của Cổ Thần giảm đi nhanh chóng.
- Cổ huynh đệ, là ngươi sao?
Thanh âm của Ngạo Liệt vang lên trong thức hải của Cổ Thần.
Cổ Thần liền từ dưới mặt đất nhanh chóng lao ra ngoài.
- Ta tại phụ cận Bắc Đầu thành tìm ngươi đã vài ngày, vừa nãy lại nhìn thấy thân ảnh của Cơ Thần Không, Thánh hoàng hạ tru sát lệnh đối với ngươi nên vừa thấy Cơ Thần Không ta liền biết ngươi ở phụ cận không xa! Ha ha, quả nhiên đã tìm được ngươi!
Vừa mới thi triển huyết dẫn thổ độn thuật, sắc mặt Cổ Thần có chút tái nhợt nói:
- Ta bị Cơ Thần Không truy sát, vừa rồi thần thức của *** huynh đảo qua doạ ta sợ chết khiếp, còn tưởng là bị hắn bắt dược!
Ngạo Liệt vỗ vỗ ngực nói:
- Ngươi gặp phải ta chính là đại nạn không chết ha ha! Cơ Thần Không thì tính là cái gì, cho dù Thánh hoàng có dích thân tới cũng không thể dộng được ngươi, Ngô Tinh đại ca cũng đang tìm ngươi đó, hắc hắc, hắn biết ta tìm được ngươi sẽ rất nhanh tới đây thôi!
- Ngô Tinh đại ca đã từ Tây hải thoát ra rồi?
Nghe được Ngô Tinh tin tức, Cổ Thần đại hỉ.
Ngao Liệt gật đầu nói:
- Hai năm trước, Ngô Tinh đại ca cùng với Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư ba người trước sau đều từ Tây hải trở về. Ba người đều gặp nguy hiểm không nhỏ nhưng cũng thu dược vài thứ. Sau khi ra ngoài cũng không có tiếp tục đánh nhâu.
Ngô Tinh đại ca biết được Mông Tiên Âm là ngươi trợ giúp lên vị trí đế quân cho nên hai năm nay đều một mực ở tại Đại Mông đế đô chờ ngươi!
Trong lúc hai người đang nói chuyện, một đạo độn quang liên tục chớp động, rất nhanh hướng chỗ này thuấn di tới. Rất nhanh liền tới cách hai người ba ngàn trượng. Người này đầu đội tử ngọc kim quan, mặc cửu long kim bào, chính là Thánh tử Cơ Thần Không, hai mắt nhìn Cổ Thần tràn ngập lửa giận.
Cửu Dương Tinh Thần hồ lô là tiên bảo thời thượng cổ được một vị Thánh hoàng của Cơ gia tại một nơi chí dương tổn hao ba trăm ba mươi chín năm mới luyện chế thành một kiện thượng phẩm tiên bảo như vậy. Cửu dương thánh hoả bên trong chính là dược vị Thánh hoàng kia dùng hơn ba trăm năm thời gian hấp thu mới dược. Kết quả lại bị Cổ Thần dùng chưa tới nửa khắc thời gian toàn bộ đều hấp thu không chừa chút nào, khiến cho kiện tiên bào này biến thành tiên bảo bình thường nhất.
Cơ Thần Không trong tay cầm Cửu Dương Tinh Thần hồ lô không có chút cửu dương thánh hoả nào không thể nào kìm chế dược lửa giận trong lòng. Cơ Thần Không thoáng liếc mắt nhìn Ngạo Liệt một cái, thấy Ngạo Liệt cũng chỉ là Đằng Vân kỳ tu vi thì liền giơ tay một chưởng hướng Cổ Thần phách tới, đồng thời rống lên:
- Cổ Sát Thần, đem tiện mệnh của ngươi lưu lại đi!
Cơ Thần Không một chưởng chộp tới, Cổ Thần lập tức cảm giác không gian bị trói buộc, bất quá cảm giác này chỉ vừa chớp hiện liền bị Ngạo Liệt giơ tay lên một cái liền biến mất.
Đối với không gian pháp tắc lĩnh ngộ. Ngạo Liệt không dưới Cơ Thần Không.
Đối với một chưởng của Cơ Thần Không, Ngạo Liệt chỉ hoá giải chứ không có làm bất cứ công kích đánh trả nào. Nhưng sắc mặt Cổ Thần lại thoáng chốc biến đổi.
CHỈ thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện một cự chường phách một tát, Cơ Thần Không liền bị đánh bay hơn mười dặm!
Cự chưởng sau khi tát bay Cơ Thần Không thì biến mất, một bóng người theo đó từ trong hư không hiện ra.
Bạch y tóc bạc, lăng không mà đi hướng tới chỗ Cổ Thần hai người. Thân ảnh người này vừa rơi vào mắt Cổ Thần thì hắn liền nhận ra. Không phải Ngô Tinh thì là ai?
- Ngô Tinh đại ca!
Cổ Thần kêu to một tiếng.
- Ha ha, đại ca ta chạy tới Tây hải bị nhốt sáu năm đại nạn không chết, trong đó tuy rằng là cấm địa từ thời thượng cổ, nguy hiểm không ít nhưng cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết. Ta biết ngươi khăng định có thể từ trong bắc hoang cấm địa đi ra, quả nhiên sau sáu năm ngươi lại hiện thân!
Ngô Tinh vui vẻ cười nói.
Ngô Tinh vừa nói, bàn tay vỗ lên vai Cổ Thần:
- Không sai, không sai, tu vi lại tăng trưởng một ít. Ngươi trùng xuất thiên hạ so với ta còn oanh dộng hơn nhiều đó, tại Bắc Đầu thành giết chết một tên Đại Doanh đế đình khâm sát sử, ha ha, ngươi không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền nổi tiếng!
/889
|