Chín vị Đại Vu này đều đã kích hoạt hơn một nghìn khiếu huyệt, thực lực hơn xa ngươi, bon họ mỗi một người đều đã từng tiến vào Chiến Thần sơn thu được truyền thừa rất mạnh!
Giảng giải cả nửa canh giờ, Tử Ngọc mới kể lại hết sự tích của chín vị Đại Vu này. Cổ Thần sau khi nghe xông liền hỏi:
- Chín vị Đại Vu ngươi đã nói rõ ràng như vậy, thế sao không có tin tức nào về ngươi? Ta thấy vu dân ở đây ai cũng đều biết ngươi a!
Nhớ tới lúc trước Tử Ngọc đứng dưới ánh trăng thổi tiêu, mấy tên Linh Vu kia liền lập tức rời đi. Cổ Thần thầm đoán, địa vị của Tử Ngọc trong cổ vu tộc chắc hẳn phải rất cao, đồng thời tu vị lại thâm bất khả trắc, có thể còn hơn cả chín vị Đại Vu kia!
Tử Ngọc mỉm cười nói:
- Về ta? Ngươi sau này sẽ biết!
Cổ Thần lại thầm nói: "Ta cũng đã đoán được tám chín phần rồi, ngươi không nói ta cũng có thể biết được, hắc hắc!"
Tử Ngọc đứng lên nói tiếp:
- Vậy ngươi chậm rãi thích ứng đi! Ngày mai ta sẽ lại tới giảng giải cho ngươi, cứ an tâm ở đây!
Cổ Thần cũng đứng dậy nói:
- Ta đang thiếu thượng phẩm tinh thạch để tu luyện, sợ là không thể an tâm ở lại đây được. Trong ba tháng này ta muốn ra ngoài tìm linh thạch mạch khoáng xem có thu hoạch gì không.
Tử Ngọc liền xoay người lại, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn Cổ Thần nói:
- Ngươi còn có thể tìm kiếm được linh thạch mạch khoáng?
Cổ Thần nói:
- Có đôi chút!
Trong mắt Tử Ngọc toát ra vẻ kinh hỉ nói:
- Ngươi nếu có thể tìm ra linh thạch mạch khoáng thì không cần ngươi động thủ, ta sẽ phái người vào đó khai thác cho ngươi, ngươi chỉ cần chờ thu lấy tinh thạch thôi. Đồng thời ngươi có cống hiến với cổ vu tộc cũng sẽ được ghi lại, cũng sẽ được chín vị Đại Vu thừa nhận, cơ hội tiến vào Chiến Thần sơn càng cao hơn!
- Không thành vấn đề!
Cổ Thần nói.
Ngày đầu tiên của Cổ Thần ở trong Dương thị tộc rất nhanh trôi qua.
Cổ Thần ngồi trên giường, nghĩ tới tối hôm qua còn ngồi trong một cái thôn trang bình thường tự hỏi làm thế nào để có thể trở thành một phần tử của cổ vu tộc để lẻn vào Chiến Thần sơn, ai ngờ đêm nay hắn đã ở trong đô thành của Dương Vu bộ lạc, còn có cả hi vọng tiến vào Chiến Thần sơn rất lớn nữa chứ!
Nếu có đủ linh thạch, Cổ Thần có thể tiến vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thử hai tu luyện.
Như vậy tuy rằng chính là đang thiêu đốt sinh mệnh lực của bản thân nhưng cũng là một cách nhanh chóng đề cao tu vi bản thân!
Sau khi đem mọi chuyện nói với Hư Tử Uyên xong thi thời gian cũng đã tiến vào lúc giữa khuya.
Trong bóng đêm vắng vẻ, đột nhiên trong không gian truyền tới một cỗ pháp lực ba động rất cường liệt, song song đó là một tiếng bạo hưởng truyền vào trong tai Cổ Thần.
Có người giao thủ! Đồng thời còn là Minh Khiếu kỳ cao thủ!
Lúc trước, Đại Vu của Dương Vu bộ lạc hiện đang ở trong thành này, bên cạnh Cổ Thần còn có một Tử Ngọc cho nên Cổ Thần cũng không có buông ra thần thức, nhưng hiện tại tình huống bất ngờ nên hắn cũng không có cố ky nhiều, thần thức lập tức tản ra, cùng lúc đó trong thành cũng có hơn ngàn đạo thần thức cũng xuất hiện. Đám Thần Hải cảnh tu sĩ và Mệnh Tuyền cảnh tu sĩ đều vi tiếng bạo hưởng vừa rồi mà phóng xuất thần thức!
Thần thức của Cổ Thần tản ra ngoài mấy trăm dặm lập tức phát hiện có hai cao thủ Minh Khiếu kỳ phi độn rất nhanh truy đuổi nhau theo hướng tây nam mà đi.
Phong ảnh độn thuật, thần thể Cổ Thần chợt loé lên đã biến mất không thấy, tái xuất hiện đã ở trăm dặm ngoài.
Liên tục sử dụng ba lần Phong ảnh độn, Cổ Thần đã rời khỏi Dương thị tộc đại thành hơn 300 dặm.
Thần thức tản ra, hai người kia cách đây khoảng 200 dặm.
Hai ngươi kia mượn dụng pháp bảo hoặc là bí pháp thuấn di nào đó nên khi Cổ Thần xuất hiện ở đây thì hai người đã bi độn ra hơn trăm dặm nữa. Mấy đạo thần thức dường như tạo thành cái lưới bao quanh mấy trăm dặm phạm vi quanh đây. Đột nhiên hai cao thủ Minh Khiếu kỳ kia liền biến mất một người, thân hình của hắn cứ như vậy biến mất trong bóng đêm, không có nửa phần tung tích.
Lúc này thần thức có hơn năm đạo thần thức Minh Khiếu kỳ cao thủ rọi vào trên người Cổ Thần. Nơi đây là đại bản doanh của Dương vu bộ lạc, quả nhiên là ngoạ hổ tàng long.
Mục tiêu truy kích biến mất, vị Minh Khiếu kỳ đuổi theo lúc đầu liền nhanh chóng quay lại, rất nhanh đã tới bên người Cổ Thần.
Cổ Thần bị thần thức của đối phương bao phủ, phát hiện tu vi của đối phương hơn xa hắn, cho nên Cổ Thần cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Hiện tại Cổ Thần bản thân là Vu sĩ không phải Nhân tộc tu sĩ nên hắn cũng không cần phải trốn!
- Ngươi là người phương nào?
Một thanh âm to rõ từ trước mặt Cổ Thần truyền đến.
Cổ Thần hướng mắt nhìn lại thì thấy đó là một đại hán khoảng tầm 40 tuổi, thân cao chùng hai thước sáu, đứng cách Cổ Thần mấy trăm trượng phía trước, ánh mắt đang tập trung về phía hắn.
Cổ Thần cũng không kiêu ngạo, không xiểm nịnh trả lời:
- Tên Dương Cổ!
Đại hán kia hơi im lặng quan sát Cổ Thần một lúc rồi nói:
- Độn tốc của ngươi rất nhanh!
Dứt lời, thân hình hắn loé lên đã biến mất không thấy đâu.
Cổ Thần còn đang suy đoán thân phận của đại hán này thì phía sau chợt vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, xoay người nhìn lại thì thấy là Tử Ngọc đã tới.
- Người vừa rồi chính là Đại Vu Dương Dập của Dương Vu bộ lạc ta!
Tử Ngọc đi tới bên cạnh Cổ Thần rồi nói.
Cổ Thần gật đầu, trong lòng hắn cũng đã đoán được bảy tám phần, nếu không phải là Đại Vu thì tu vi làm sao có thể so với hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều như thế! Hiện tại thực lực của Cổ Thần cũng có thể so với Minh Khiếu hậu kỳ tu sĩ, mà Dương Dập chính là Minh Khiếu kỳ đỉnh phong, thân thể đã kích hoạt hơn 1000 cái khiếu huyệt, thực lực tất nhiên là mạnh hơn Cổ Thần nhiều.
Cổ Thần nói:
- Vừa rồi là người nào lại dám xâm nhập vào trong Dương Vu bộ lạc?
Tử Ngọc nói:
- Một tên long tộc tu sĩ, các tộc đều tham lam bí pháp truyền thừa của bản tộc cho nên cách khi Chiến Thần sơn mở càng gần thì thường sẽ có kẻ muốn đục nước béo cò muốn đến đây. Nhưng bọn chúng lại không biết rằng, ngoại tộc tu sĩ một khi tiến vào Chiến Thần sơn sẽ bị cấm chế gạt bỏ tức khắc!
Cổ Thần cả kinh nói:
- Vậy ta tiến vào trong đó cũng không phải gặp công kích của cấm chế sao?
Tử Ngọc cười nói:
- Cái này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giúp ngươi giải quyết!
Dứt lòi, Tử Ngọc liền bước lên pháp bảo bay lên không trung rồi nói tiếp:
- Đi thôi! Ngươi chẳng lẽ muốn ở chỗ này qua đêm?
Cổ Thần nghi hoặc nhìn bốn phía một chút rồi đạp lên quải trượng bay lên cao để tầm nhìn mờ rộng hơn.
Chỗ hắn vừa đứng là một sơn cốc, dài gần trăm dặm, rộng hẹp không đồng nhất, ở trung tâm sơn cốc có một cái đài cao, chính là nơi cao nhất trong sơn cốc, nhìn từ xa giống như một cái sân khấu thiên nhiên dựng lên trong cốc vậy.
Quỹ tích hai bên cái sân khấu quanh co khúc khuỷu dài hơn mười dặm nhìn rất hỗn loạn. Nhưng khi Cổ Thần tinh tế nhìn lại thì phát hiện quỹ tích của sơn cốc phía dưới bên trái của sân khấu rất tương tự với quỹ tích của sơn cốc phía trên bên phải của sân khấu.
Ra là hai bên sơn cốc lấy cái sân khấu thiên nhiên kia làm trung tâm hình thành một cái địa hình đối xứng.
Nhìn thấy điều này, Cổ Thần liền nói với Tử Ngọc:
- Ngươi xem kia là cái gì?
Cổ Thần trên mặt lộ vẻ kích động nói:
- Đó là linh thạch mạch khoáng đó, một cái đại hình mạch khoáng! Nơi đó chính là Linh đài thăng khiếu địa hình, chính là một trong các thiên hạ đệ nhất đại khoáng mạch. Cả cái sơn cốc dài gần trăm dặm chính là trung tâm của cái mạch khoáng này, không biết nó còn ra xung quanh đến bao nhiêu diện tích nữa, có lẽ chí ít cũng phải ngàn dặm.
Linh đài thăng khiếu, Cực phẩm mạch khoáng ... đều là những thứ Cổ Thần học được từ trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật.
Cực phẩm mạch khoáng, đó chính là nói trong mạch khoáng không chỉ có thượng phẩm tinh thạch thế gian khó gặp mà còn có cực phẩm linh thạch hầu như đã tuyệt tách từ lâu.
Một khối cực phẩm linh thạch tương đương với một trăm khối thượng phẩm linh thạch, một van khối trung phẩm linh thạch, một trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Thời thượng cổ thỉnh thoảng còn có tu sĩ dùng cực phẩm linh thạch tu luyện, dần dần sau đó cực phẩm linh thạch đã tuyệt tích, cho dù có thì cũng khó xuất hiện được mấy khối bởi vì đều bị các tu sĩ xem như bảo bối cất kỹ không dám dùng.
Thế nhưng trước mắt Cổ Thần hiện giờ lại xuất hiện một cái đại hình cực phẩm mạch khoáng thì có thể nghĩ được trong lòng Cổ Thần rung động tới cỡ nào! Tử Ngọc tuy không biết Thiên Nhãn Kham Linh thuật, không hiểu được Linh Đài thăng khiếu rốt cục lớn như thế nào, nhưng trong mắt nàng vẫn tràn đầy vẻ kích động không kém Cổ Thần.
Một cái linh thạch mạch khoáng kéo dài hơn ngàn dặm, cái này nói lên điều gì thì Tử Ngọc rất rõ ràng. Dạng mạch khoáng lớn như vậy cũng chỉ có trong điển tịch từ thời thượng cổ, vì vậy mới khiến Tử Ngọc kích động:
- Thật sao?
Cổ Thần gật đầu nói:
- Cái linh thạch mạch khoáng này không thể công khai khai thác được, nếu dể Nhân Yêu hai tộc biết được nhất định sẽ phái đại lượng nhân thủ tới đây cướp đoạt!
Nếu để người trong thiên hạ biết cổ vu tộc khai thác được cực phẩm linh thạch cùng với một cái đại hình siêu cấp mạch khoáng thì ngay cả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và các Độ Hư cường giả khác cũng động tâm. Đối với Độ Hư cường giả, linh thạch cũng không quá quan trọng nhưng cực phẩm linh thạch đối với những tu sĩ dưới Độ Hư không khác gì tiên đan diệu dược. Hấp thu cực phẩm linh thạch tu luyện so với hấp thu thượng phẩm tinh thạch nhanh hơn không chỉ mười lần.
Ngay cả thượng phẩm tinh thạch dối với Mệnh Tuyền tu sĩ cũng rất trân quý chứ đừng nói đến cực phẩm linh thạch.
Cho dù hiện nay Nhân tộc sinh khí sung túc nhưng vì Cơ gia đời sau, chắc chắn Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng sẽ suất lĩnh tu sĩ Nhân tộc đến đây cướp đoạt.
Yêu tộc cũng đồng dạng như vậy.
-Ý của ngươi là ...
Tử Ngọc hít mạnh một hơi rồi mới dám nói tiếp:
- Cái mạch khoáng này có thể xuất ra cực phẩm linh thạch?
Lúc nói đến bốn chữ Cực phẩm linh thạch, thanh âm của Tử Ngọc cũng có chút run rẩy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thời đại hiện tại nhìn thấy một viên cực phẩm linh thạch so với nhìn thấy một kiện vô thượng tiên bảo còn khó hơn nhiều. Một cái cực phẩm mạch khoáng thì có thể xuất ra bao nhiều viên cực phẩm linh thạch đây? Tử Ngọc càng nghĩ càng thấy kích động.
Cổ Thần nghiêm túc gật đầu nói:
- Ngươi nhìn cái sân khấu thiên nhiên trong sơn cốc kia, đó chính là trung tâm của Linh đài thăng khiếu, ở khu vực này có chín thành xuất hiện một khu vực có cực phẩm linh thạch, có tám thành có thể xuất hiện hai khu vực có cực phẩm linh thạch!
Phạm vi mười dặm có chín thành xuất hiện khu vực có cực phẩm linh thạch?
Tử Ngọc nắm chặt lấy cánh tay Cổ Thần kích động nói.
Cổ Thần làm động tác đưa một ngón tay lên chặn đúng giũa đôi môi rồi nhỏ giọng
- Ngươi chắc cũng biết được tầm quan trọng của cái mạch khoáng này rồi, trăm triệu lần đừng để bất kỳ ai biết, đây là chuyện đại sự tồn vong đó!
- Cái này...
Tử Ngọc nghi hoặc nhìn Cổ Thần.
Cổ Thần nói:
- Ngươi hãy lựa chọn một số vu sĩ mà người đảm bảo là trăm phần trăm trung thành, ít người một chút cũng không sao, bắt đầu từ bên ngoài sơn cốc khai thác bí mật. Còn khu vực trăm dặm bên trong sơn cốc, nơi có thể có cực phẩm tính thạch ta sẽ tự mình trực tiếp tới đó khai thác một ít cực phẩm linh thạch dùng để tu luyện.
Tử Ngọc gật đầu nói:
- Không thành vấn đề!
Hai người nhau cười, một khi đã tín nhiệm thì mọi việc sẽ rất đơn giản, nếu không phải là Tử Ngọc thì chắc chắn tin tức về cái mạch khoáng này Cổ Thần sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai khác.
Cổ Thần biết Tử Ngọc có địa vị rất cao, việc an bài một ít tay chân bí mật hẳn là không thành vấn đề.
Cái Cực phẩm mạch khoáng này ở trong cổ vu tộc, đồng thời cách đại bản doanh của Dương Vu bộ lạc gần như vậy, chỉ có hơn 200 dặm, mà trong bộ lạc Minh Khiếu kỳ cao thủ cũng có đến mấy người, Minh Khiếu kỳ đỉnh phong cũng có, cho nên Cổ Thần muốn một mình lén bí mật khai thác là rất ít khả năng thành công.
Trừ khi thực lực của Cổ Thần đạt tói Minh Khiếu kỳ đỉnh phong thỉ mới có thể tránh né được Đại Vu Dương Dật kia phát hiện ra. Nhưng nếu với tu vi đó thì Cổ Thần đã không cần tinh thạch nữa rồi, tu vi đạt đến Minh Khiếu kỳ đỉnh phong hầu như đa kích hoạt toàn bộ khiếu huyệt, lúc đó việc cần làm là phải lĩnh ngộ pháp tắc, cái đó thì bất luận linh thạch nào cũng không thể trợ giúp được!
Tử Ngọc quả nhiên địa vị không thấp, chỉ ngắn ngủi ba ngày nàng đã tổ chức được một đội ngũ hơn 10 tên làm thợ mỏ, mỗi một người đều có tu vi thấp nhất là Thần Hải cảnh, mà còn là Võ Vu có thân thể cường tráng, trong đó cũng có mấy người có tu vi Mệnh Tuyền cảnh.
Tuy rằng chỉ có hơn 10 người nhưng bọn họ có pháp lực cao thâm, đi khai thác mạch khoáng so với mấy trăm mấy ngàn người bình thường còn nhan hơn nhiều.
Cổ Thần cũng bắt đầu sự nghiệp khai thác của mình, hẳn trực tiếp từ chỗ cái sân khấu thiên nhiên kia đào thẳng xuống đất hơn hai ngàn trượng mới tìm thấy được dấu hiệu của một ít linh thạch.
Thổ địa bao quanh linh mạch so với thổ địa bình thường không giống nhau, ở chổ có linh mạch, đất đá nơi đó có tác dụng ngăn cản thần thức của tu sĩ khiến cho tu sĩ không thể bằng vào thần thức phát hiện được linh mạch dưới lòng đất. Vì vậy Cổ Thần muốn khai thác thì phải trực tiếp đào xuống, cẩn thận tìm kiếm.
Cổ Thần đem toàn bộ đất đá đào ra cho vào Như Ý Lung Linh bảo tháp cho nên tốc độ Cổ Thần đảo rất nhanh. Không lâu sau đó Cổ Thần đã phát hiện ra một khối linh thạch lục sắc có độ tinh khiết siêu cao.
"Là cực phẩm linh thạch!"
Từ trong khối linh thạch này Cổ Thần cảm nhận được hàm lượng linh khí rất lớn, so với thượng phẩm tinh thạch thì nồng hậu hơn rất nhiều lần.
Nửa tháng sau, Cổ Thần đã kiếm được hơn vạn viên cực phẩm linh thạch rồi trở lại trong Tự Dương khách điếm tiến vào Như Ý Lung Linh bảo tháp bắt đầu bế quan tu luyện.
Trong khoảng thời gian tiếp theo đó, Cổ Thần trừ khi Tử Ngọc đến tìm thì toàn bộ thời gian đều ở trong khu vực thời gian tăng gấp đôi ở tầng thứ hai của Như Ý Lung Linh bảo tháp tu luyện.
Cổ Thần bước vào Nguyên Thần hậu kỳ và sau khi tu luyện xong ba đầu sáu tay vẫn chưa có hoàn toàn củng cố tu vi.
Nguyên thần Cổ Thần lúc này đã cao chín trượng, là Nguyên Thần hậu kỳ, mà nguyên thần cao mười hai trượng cũng vẫn là Nguyên Thần hậu kỳ.
Cho nên bước vào Nguyên Thần hậu kỳ rồi nhung Cổ Thần vẫn còn phải cố gắng tu luyện để đem nguyên thần đạt đến mười hai trượng. Đến lúc đó thân thể sẽ bắt đầu không chịu nổi lực lượng càng ngày càng mạnh của nguyên thần, vì vậy lúc này cần phải kích hoạt khiếu huyệt để giảm tải cho nguyên thần, hay nói cách khác là tạo thêm không gian cho cho nguyên thần phát triển.
Nguyên thần có không gian phát triển hơn thì pháp lực càng mạnh hơn!
Thời gian hơn hai tháng kế tiếp, Cổ Thần ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp lại tu luyện gần năm tháng.
Sau năm tháng liên tục hấp thu cực phẩm tinh thạch tu luyện, tu vi của Cổ Thần lại một lần nữa tăng trưởng, nguyên thần từ chín trượng đã đạt tới mười trượng.
Giảng giải cả nửa canh giờ, Tử Ngọc mới kể lại hết sự tích của chín vị Đại Vu này. Cổ Thần sau khi nghe xông liền hỏi:
- Chín vị Đại Vu ngươi đã nói rõ ràng như vậy, thế sao không có tin tức nào về ngươi? Ta thấy vu dân ở đây ai cũng đều biết ngươi a!
Nhớ tới lúc trước Tử Ngọc đứng dưới ánh trăng thổi tiêu, mấy tên Linh Vu kia liền lập tức rời đi. Cổ Thần thầm đoán, địa vị của Tử Ngọc trong cổ vu tộc chắc hẳn phải rất cao, đồng thời tu vị lại thâm bất khả trắc, có thể còn hơn cả chín vị Đại Vu kia!
Tử Ngọc mỉm cười nói:
- Về ta? Ngươi sau này sẽ biết!
Cổ Thần lại thầm nói: "Ta cũng đã đoán được tám chín phần rồi, ngươi không nói ta cũng có thể biết được, hắc hắc!"
Tử Ngọc đứng lên nói tiếp:
- Vậy ngươi chậm rãi thích ứng đi! Ngày mai ta sẽ lại tới giảng giải cho ngươi, cứ an tâm ở đây!
Cổ Thần cũng đứng dậy nói:
- Ta đang thiếu thượng phẩm tinh thạch để tu luyện, sợ là không thể an tâm ở lại đây được. Trong ba tháng này ta muốn ra ngoài tìm linh thạch mạch khoáng xem có thu hoạch gì không.
Tử Ngọc liền xoay người lại, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn Cổ Thần nói:
- Ngươi còn có thể tìm kiếm được linh thạch mạch khoáng?
Cổ Thần nói:
- Có đôi chút!
Trong mắt Tử Ngọc toát ra vẻ kinh hỉ nói:
- Ngươi nếu có thể tìm ra linh thạch mạch khoáng thì không cần ngươi động thủ, ta sẽ phái người vào đó khai thác cho ngươi, ngươi chỉ cần chờ thu lấy tinh thạch thôi. Đồng thời ngươi có cống hiến với cổ vu tộc cũng sẽ được ghi lại, cũng sẽ được chín vị Đại Vu thừa nhận, cơ hội tiến vào Chiến Thần sơn càng cao hơn!
- Không thành vấn đề!
Cổ Thần nói.
Ngày đầu tiên của Cổ Thần ở trong Dương thị tộc rất nhanh trôi qua.
Cổ Thần ngồi trên giường, nghĩ tới tối hôm qua còn ngồi trong một cái thôn trang bình thường tự hỏi làm thế nào để có thể trở thành một phần tử của cổ vu tộc để lẻn vào Chiến Thần sơn, ai ngờ đêm nay hắn đã ở trong đô thành của Dương Vu bộ lạc, còn có cả hi vọng tiến vào Chiến Thần sơn rất lớn nữa chứ!
Nếu có đủ linh thạch, Cổ Thần có thể tiến vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thử hai tu luyện.
Như vậy tuy rằng chính là đang thiêu đốt sinh mệnh lực của bản thân nhưng cũng là một cách nhanh chóng đề cao tu vi bản thân!
Sau khi đem mọi chuyện nói với Hư Tử Uyên xong thi thời gian cũng đã tiến vào lúc giữa khuya.
Trong bóng đêm vắng vẻ, đột nhiên trong không gian truyền tới một cỗ pháp lực ba động rất cường liệt, song song đó là một tiếng bạo hưởng truyền vào trong tai Cổ Thần.
Có người giao thủ! Đồng thời còn là Minh Khiếu kỳ cao thủ!
Lúc trước, Đại Vu của Dương Vu bộ lạc hiện đang ở trong thành này, bên cạnh Cổ Thần còn có một Tử Ngọc cho nên Cổ Thần cũng không có buông ra thần thức, nhưng hiện tại tình huống bất ngờ nên hắn cũng không có cố ky nhiều, thần thức lập tức tản ra, cùng lúc đó trong thành cũng có hơn ngàn đạo thần thức cũng xuất hiện. Đám Thần Hải cảnh tu sĩ và Mệnh Tuyền cảnh tu sĩ đều vi tiếng bạo hưởng vừa rồi mà phóng xuất thần thức!
Thần thức của Cổ Thần tản ra ngoài mấy trăm dặm lập tức phát hiện có hai cao thủ Minh Khiếu kỳ phi độn rất nhanh truy đuổi nhau theo hướng tây nam mà đi.
Phong ảnh độn thuật, thần thể Cổ Thần chợt loé lên đã biến mất không thấy, tái xuất hiện đã ở trăm dặm ngoài.
Liên tục sử dụng ba lần Phong ảnh độn, Cổ Thần đã rời khỏi Dương thị tộc đại thành hơn 300 dặm.
Thần thức tản ra, hai người kia cách đây khoảng 200 dặm.
Hai ngươi kia mượn dụng pháp bảo hoặc là bí pháp thuấn di nào đó nên khi Cổ Thần xuất hiện ở đây thì hai người đã bi độn ra hơn trăm dặm nữa. Mấy đạo thần thức dường như tạo thành cái lưới bao quanh mấy trăm dặm phạm vi quanh đây. Đột nhiên hai cao thủ Minh Khiếu kỳ kia liền biến mất một người, thân hình của hắn cứ như vậy biến mất trong bóng đêm, không có nửa phần tung tích.
Lúc này thần thức có hơn năm đạo thần thức Minh Khiếu kỳ cao thủ rọi vào trên người Cổ Thần. Nơi đây là đại bản doanh của Dương vu bộ lạc, quả nhiên là ngoạ hổ tàng long.
Mục tiêu truy kích biến mất, vị Minh Khiếu kỳ đuổi theo lúc đầu liền nhanh chóng quay lại, rất nhanh đã tới bên người Cổ Thần.
Cổ Thần bị thần thức của đối phương bao phủ, phát hiện tu vi của đối phương hơn xa hắn, cho nên Cổ Thần cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Hiện tại Cổ Thần bản thân là Vu sĩ không phải Nhân tộc tu sĩ nên hắn cũng không cần phải trốn!
- Ngươi là người phương nào?
Một thanh âm to rõ từ trước mặt Cổ Thần truyền đến.
Cổ Thần hướng mắt nhìn lại thì thấy đó là một đại hán khoảng tầm 40 tuổi, thân cao chùng hai thước sáu, đứng cách Cổ Thần mấy trăm trượng phía trước, ánh mắt đang tập trung về phía hắn.
Cổ Thần cũng không kiêu ngạo, không xiểm nịnh trả lời:
- Tên Dương Cổ!
Đại hán kia hơi im lặng quan sát Cổ Thần một lúc rồi nói:
- Độn tốc của ngươi rất nhanh!
Dứt lời, thân hình hắn loé lên đã biến mất không thấy đâu.
Cổ Thần còn đang suy đoán thân phận của đại hán này thì phía sau chợt vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, xoay người nhìn lại thì thấy là Tử Ngọc đã tới.
- Người vừa rồi chính là Đại Vu Dương Dập của Dương Vu bộ lạc ta!
Tử Ngọc đi tới bên cạnh Cổ Thần rồi nói.
Cổ Thần gật đầu, trong lòng hắn cũng đã đoán được bảy tám phần, nếu không phải là Đại Vu thì tu vi làm sao có thể so với hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều như thế! Hiện tại thực lực của Cổ Thần cũng có thể so với Minh Khiếu hậu kỳ tu sĩ, mà Dương Dập chính là Minh Khiếu kỳ đỉnh phong, thân thể đã kích hoạt hơn 1000 cái khiếu huyệt, thực lực tất nhiên là mạnh hơn Cổ Thần nhiều.
Cổ Thần nói:
- Vừa rồi là người nào lại dám xâm nhập vào trong Dương Vu bộ lạc?
Tử Ngọc nói:
- Một tên long tộc tu sĩ, các tộc đều tham lam bí pháp truyền thừa của bản tộc cho nên cách khi Chiến Thần sơn mở càng gần thì thường sẽ có kẻ muốn đục nước béo cò muốn đến đây. Nhưng bọn chúng lại không biết rằng, ngoại tộc tu sĩ một khi tiến vào Chiến Thần sơn sẽ bị cấm chế gạt bỏ tức khắc!
Cổ Thần cả kinh nói:
- Vậy ta tiến vào trong đó cũng không phải gặp công kích của cấm chế sao?
Tử Ngọc cười nói:
- Cái này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giúp ngươi giải quyết!
Dứt lòi, Tử Ngọc liền bước lên pháp bảo bay lên không trung rồi nói tiếp:
- Đi thôi! Ngươi chẳng lẽ muốn ở chỗ này qua đêm?
Cổ Thần nghi hoặc nhìn bốn phía một chút rồi đạp lên quải trượng bay lên cao để tầm nhìn mờ rộng hơn.
Chỗ hắn vừa đứng là một sơn cốc, dài gần trăm dặm, rộng hẹp không đồng nhất, ở trung tâm sơn cốc có một cái đài cao, chính là nơi cao nhất trong sơn cốc, nhìn từ xa giống như một cái sân khấu thiên nhiên dựng lên trong cốc vậy.
Quỹ tích hai bên cái sân khấu quanh co khúc khuỷu dài hơn mười dặm nhìn rất hỗn loạn. Nhưng khi Cổ Thần tinh tế nhìn lại thì phát hiện quỹ tích của sơn cốc phía dưới bên trái của sân khấu rất tương tự với quỹ tích của sơn cốc phía trên bên phải của sân khấu.
Ra là hai bên sơn cốc lấy cái sân khấu thiên nhiên kia làm trung tâm hình thành một cái địa hình đối xứng.
Nhìn thấy điều này, Cổ Thần liền nói với Tử Ngọc:
- Ngươi xem kia là cái gì?
Cổ Thần trên mặt lộ vẻ kích động nói:
- Đó là linh thạch mạch khoáng đó, một cái đại hình mạch khoáng! Nơi đó chính là Linh đài thăng khiếu địa hình, chính là một trong các thiên hạ đệ nhất đại khoáng mạch. Cả cái sơn cốc dài gần trăm dặm chính là trung tâm của cái mạch khoáng này, không biết nó còn ra xung quanh đến bao nhiêu diện tích nữa, có lẽ chí ít cũng phải ngàn dặm.
Linh đài thăng khiếu, Cực phẩm mạch khoáng ... đều là những thứ Cổ Thần học được từ trong Thiên Nhãn Kham Linh thuật.
Cực phẩm mạch khoáng, đó chính là nói trong mạch khoáng không chỉ có thượng phẩm tinh thạch thế gian khó gặp mà còn có cực phẩm linh thạch hầu như đã tuyệt tách từ lâu.
Một khối cực phẩm linh thạch tương đương với một trăm khối thượng phẩm linh thạch, một van khối trung phẩm linh thạch, một trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Thời thượng cổ thỉnh thoảng còn có tu sĩ dùng cực phẩm linh thạch tu luyện, dần dần sau đó cực phẩm linh thạch đã tuyệt tích, cho dù có thì cũng khó xuất hiện được mấy khối bởi vì đều bị các tu sĩ xem như bảo bối cất kỹ không dám dùng.
Thế nhưng trước mắt Cổ Thần hiện giờ lại xuất hiện một cái đại hình cực phẩm mạch khoáng thì có thể nghĩ được trong lòng Cổ Thần rung động tới cỡ nào! Tử Ngọc tuy không biết Thiên Nhãn Kham Linh thuật, không hiểu được Linh Đài thăng khiếu rốt cục lớn như thế nào, nhưng trong mắt nàng vẫn tràn đầy vẻ kích động không kém Cổ Thần.
Một cái linh thạch mạch khoáng kéo dài hơn ngàn dặm, cái này nói lên điều gì thì Tử Ngọc rất rõ ràng. Dạng mạch khoáng lớn như vậy cũng chỉ có trong điển tịch từ thời thượng cổ, vì vậy mới khiến Tử Ngọc kích động:
- Thật sao?
Cổ Thần gật đầu nói:
- Cái linh thạch mạch khoáng này không thể công khai khai thác được, nếu dể Nhân Yêu hai tộc biết được nhất định sẽ phái đại lượng nhân thủ tới đây cướp đoạt!
Nếu để người trong thiên hạ biết cổ vu tộc khai thác được cực phẩm linh thạch cùng với một cái đại hình siêu cấp mạch khoáng thì ngay cả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và các Độ Hư cường giả khác cũng động tâm. Đối với Độ Hư cường giả, linh thạch cũng không quá quan trọng nhưng cực phẩm linh thạch đối với những tu sĩ dưới Độ Hư không khác gì tiên đan diệu dược. Hấp thu cực phẩm linh thạch tu luyện so với hấp thu thượng phẩm tinh thạch nhanh hơn không chỉ mười lần.
Ngay cả thượng phẩm tinh thạch dối với Mệnh Tuyền tu sĩ cũng rất trân quý chứ đừng nói đến cực phẩm linh thạch.
Cho dù hiện nay Nhân tộc sinh khí sung túc nhưng vì Cơ gia đời sau, chắc chắn Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng sẽ suất lĩnh tu sĩ Nhân tộc đến đây cướp đoạt.
Yêu tộc cũng đồng dạng như vậy.
-Ý của ngươi là ...
Tử Ngọc hít mạnh một hơi rồi mới dám nói tiếp:
- Cái mạch khoáng này có thể xuất ra cực phẩm linh thạch?
Lúc nói đến bốn chữ Cực phẩm linh thạch, thanh âm của Tử Ngọc cũng có chút run rẩy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thời đại hiện tại nhìn thấy một viên cực phẩm linh thạch so với nhìn thấy một kiện vô thượng tiên bảo còn khó hơn nhiều. Một cái cực phẩm mạch khoáng thì có thể xuất ra bao nhiều viên cực phẩm linh thạch đây? Tử Ngọc càng nghĩ càng thấy kích động.
Cổ Thần nghiêm túc gật đầu nói:
- Ngươi nhìn cái sân khấu thiên nhiên trong sơn cốc kia, đó chính là trung tâm của Linh đài thăng khiếu, ở khu vực này có chín thành xuất hiện một khu vực có cực phẩm linh thạch, có tám thành có thể xuất hiện hai khu vực có cực phẩm linh thạch!
Phạm vi mười dặm có chín thành xuất hiện khu vực có cực phẩm linh thạch?
Tử Ngọc nắm chặt lấy cánh tay Cổ Thần kích động nói.
Cổ Thần làm động tác đưa một ngón tay lên chặn đúng giũa đôi môi rồi nhỏ giọng
- Ngươi chắc cũng biết được tầm quan trọng của cái mạch khoáng này rồi, trăm triệu lần đừng để bất kỳ ai biết, đây là chuyện đại sự tồn vong đó!
- Cái này...
Tử Ngọc nghi hoặc nhìn Cổ Thần.
Cổ Thần nói:
- Ngươi hãy lựa chọn một số vu sĩ mà người đảm bảo là trăm phần trăm trung thành, ít người một chút cũng không sao, bắt đầu từ bên ngoài sơn cốc khai thác bí mật. Còn khu vực trăm dặm bên trong sơn cốc, nơi có thể có cực phẩm tính thạch ta sẽ tự mình trực tiếp tới đó khai thác một ít cực phẩm linh thạch dùng để tu luyện.
Tử Ngọc gật đầu nói:
- Không thành vấn đề!
Hai người nhau cười, một khi đã tín nhiệm thì mọi việc sẽ rất đơn giản, nếu không phải là Tử Ngọc thì chắc chắn tin tức về cái mạch khoáng này Cổ Thần sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai khác.
Cổ Thần biết Tử Ngọc có địa vị rất cao, việc an bài một ít tay chân bí mật hẳn là không thành vấn đề.
Cái Cực phẩm mạch khoáng này ở trong cổ vu tộc, đồng thời cách đại bản doanh của Dương Vu bộ lạc gần như vậy, chỉ có hơn 200 dặm, mà trong bộ lạc Minh Khiếu kỳ cao thủ cũng có đến mấy người, Minh Khiếu kỳ đỉnh phong cũng có, cho nên Cổ Thần muốn một mình lén bí mật khai thác là rất ít khả năng thành công.
Trừ khi thực lực của Cổ Thần đạt tói Minh Khiếu kỳ đỉnh phong thỉ mới có thể tránh né được Đại Vu Dương Dật kia phát hiện ra. Nhưng nếu với tu vi đó thì Cổ Thần đã không cần tinh thạch nữa rồi, tu vi đạt đến Minh Khiếu kỳ đỉnh phong hầu như đa kích hoạt toàn bộ khiếu huyệt, lúc đó việc cần làm là phải lĩnh ngộ pháp tắc, cái đó thì bất luận linh thạch nào cũng không thể trợ giúp được!
Tử Ngọc quả nhiên địa vị không thấp, chỉ ngắn ngủi ba ngày nàng đã tổ chức được một đội ngũ hơn 10 tên làm thợ mỏ, mỗi một người đều có tu vi thấp nhất là Thần Hải cảnh, mà còn là Võ Vu có thân thể cường tráng, trong đó cũng có mấy người có tu vi Mệnh Tuyền cảnh.
Tuy rằng chỉ có hơn 10 người nhưng bọn họ có pháp lực cao thâm, đi khai thác mạch khoáng so với mấy trăm mấy ngàn người bình thường còn nhan hơn nhiều.
Cổ Thần cũng bắt đầu sự nghiệp khai thác của mình, hẳn trực tiếp từ chỗ cái sân khấu thiên nhiên kia đào thẳng xuống đất hơn hai ngàn trượng mới tìm thấy được dấu hiệu của một ít linh thạch.
Thổ địa bao quanh linh mạch so với thổ địa bình thường không giống nhau, ở chổ có linh mạch, đất đá nơi đó có tác dụng ngăn cản thần thức của tu sĩ khiến cho tu sĩ không thể bằng vào thần thức phát hiện được linh mạch dưới lòng đất. Vì vậy Cổ Thần muốn khai thác thì phải trực tiếp đào xuống, cẩn thận tìm kiếm.
Cổ Thần đem toàn bộ đất đá đào ra cho vào Như Ý Lung Linh bảo tháp cho nên tốc độ Cổ Thần đảo rất nhanh. Không lâu sau đó Cổ Thần đã phát hiện ra một khối linh thạch lục sắc có độ tinh khiết siêu cao.
"Là cực phẩm linh thạch!"
Từ trong khối linh thạch này Cổ Thần cảm nhận được hàm lượng linh khí rất lớn, so với thượng phẩm tinh thạch thì nồng hậu hơn rất nhiều lần.
Nửa tháng sau, Cổ Thần đã kiếm được hơn vạn viên cực phẩm linh thạch rồi trở lại trong Tự Dương khách điếm tiến vào Như Ý Lung Linh bảo tháp bắt đầu bế quan tu luyện.
Trong khoảng thời gian tiếp theo đó, Cổ Thần trừ khi Tử Ngọc đến tìm thì toàn bộ thời gian đều ở trong khu vực thời gian tăng gấp đôi ở tầng thứ hai của Như Ý Lung Linh bảo tháp tu luyện.
Cổ Thần bước vào Nguyên Thần hậu kỳ và sau khi tu luyện xong ba đầu sáu tay vẫn chưa có hoàn toàn củng cố tu vi.
Nguyên thần Cổ Thần lúc này đã cao chín trượng, là Nguyên Thần hậu kỳ, mà nguyên thần cao mười hai trượng cũng vẫn là Nguyên Thần hậu kỳ.
Cho nên bước vào Nguyên Thần hậu kỳ rồi nhung Cổ Thần vẫn còn phải cố gắng tu luyện để đem nguyên thần đạt đến mười hai trượng. Đến lúc đó thân thể sẽ bắt đầu không chịu nổi lực lượng càng ngày càng mạnh của nguyên thần, vì vậy lúc này cần phải kích hoạt khiếu huyệt để giảm tải cho nguyên thần, hay nói cách khác là tạo thêm không gian cho cho nguyên thần phát triển.
Nguyên thần có không gian phát triển hơn thì pháp lực càng mạnh hơn!
Thời gian hơn hai tháng kế tiếp, Cổ Thần ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp lại tu luyện gần năm tháng.
Sau năm tháng liên tục hấp thu cực phẩm tinh thạch tu luyện, tu vi của Cổ Thần lại một lần nữa tăng trưởng, nguyên thần từ chín trượng đã đạt tới mười trượng.
/889
|