Phật môn tu sĩ Giá Vụ trung kỳ kia phía sau cũng mọc lên lục đạo kim sắc quang quyển, tụ tập tín ngưỡng chi lực của chúng sinh tham bái, thực lực đề thăng lớn.
Nhân tộc cường giả tuy rằng từng bước từng bước đem thực lực thi triển tới trạng thái cao nhất, thế nhưng lại không có ai động thủ. Lúc này lực lượng của Cổ Thần cùng nhân tộc cường giả hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, bọn họ phòng thủ còn chưa kịp, sao lại động thủ?
Bất quá, nhân tộc cường giả không động thủ, Cổ Thần cũng sẽ không nhàn rỗi.
Ba tiếng trảm từ miệng nói ra, Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay Cổ Thần, quang mang bạo phát, lại chém tới bốn vị nhân tộc cường giả, một đạo xích sắc kiếm cương thật lớn nổ bắn ra, trong nháy mắt liền phách bên kia lăng mộ Hắc Đế.
Một kiếm đánh xuống, đem bốn vị cường giả nhân tộc, tất cả đều bao phủ trong phạm vi công kích của kiếm cương.
Một kiếm này của Cổ Thần chém xuống so với một kiếm lúc trước, tốc độ nhanh hơn, uy lực càng mạnh, trong sát na, xích sắc kiếm cương thật lớn liền đã phủ xuống đỉnh đầu bốn vị nhân tộc cường giả.
Đối với kiếm cương Cổ Thần chém xuống, nhân tộc cường giả, không ai ngăn đỡ, chỉ đành tránh né như bốn mũi tên rời cung, bốn vị nhân tộc cường giả hướng mỗi bên bắn ra.
Tuy rằng cùng lúc trốn tránh, nhưng trình tự trước sau đã không có tổ chức.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư tu vi tối cao, tốc độ nhanh nhất. Trịnh Diệc Hùng Giá Vụ hậu kỳ tốc độ thứ hai, gần với hai người kia.
Rơi vào tối hậu là vị phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ kia, hắn không chỉ có tu vi thấp nhất, đồng thời trên người bị thương, tốc độ tránh ra hơi chút chậm chạp.
Cổ Thần chém xuống xích sắc kiếm cương, tật như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, khi xích sắc kiếm cương chém xuống, chỉ một thoáng chậm chạp đều là nguy hiểm trí mạng.
Trịnh Diệc Hùng vừa mới chạy ra khỏi phạm vi công kích của xích sắc kiếm cương, thì nó đã đem không gian phía dưới chém thành nát bấy, hóa thành một mảnh khoảng không hư vô đen kịt. Phật môn tu sĩ Giá Vụ trung kỳ rơi vào trong chân không, cấp tốc chạy trốn, thân thể trong nháy mắt dừng lại.
Lập tức, xích sắc kiếm cương thật lớn vô tình đánh xuống, trong nháy mắt trảm lên thân thể phật môn tu sĩ Giá Vụ trung kỳ.
A....
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ trực tiếp bị xích sắc kiếm cương lực lượng cái thế thành hư vô, thần hình cụ diệt.
Kiếm cương của Cổ Thần uy lực cực mạnh, vượt quá tưởng tượng của chúng tu sĩ, cường giả long, yêu nhị tộc cả đám ngây ngốc, trợn mắt nhìn Cổ Thần chém ra kiếm cương, chấn động không ngớt. Thậm chí cũng quên cả bang trợ Cổ Thần, liên thủ đem Thánh Hoàng Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư cùng với Trịnh Diệc Hùng, ba vị nhân tộc cường giả tiêu diệt.
Bất quá cho dù cường giả long, yêu nhị tộc nghĩ tới, nhưng dưới kiếm cương hủy thiên diệt địa của Cổ Thần cũng không dám bang trợ. Cổ Thần đánh xuống kiếm cương, cũng không có nhận thức, chỉ cần là bất kỳ ai ở dưới kiếm cương đều bị nó trảm thành phấn toái. Cường giả long, yêu nhị tộc căn bản không dám nhảy vào chiến đấu cùng nhân tộc cường giả ở phía trước.
Ba người Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng chật vật không chịu nổi, tránh thoát được xích sắc kiếm cương mà Cổ Thần vừa chém ra, liền tựa như truy tinh cản nguyệt hướng quang trụ ở trung ương lăng mộ Hắc Đế phóng tới.
Thế nhưng, luận tốc độ, Cổ Thần phất tay trảm nhanh hơn, một kiếm chém chết phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ. Cổ Thần lại tiếp tục bổ ra một kiếm, ba vị nhân tộc cường giả còn chưa tới gần quang trụ ở trung ương lăng mộ Hắc Đế. Xích sắc kiếm cương Cổ Thần chém ra đã đem không gian phía trước trảm nát bấy thành chân không, đồng thời, lực lượng hủy thiên diệt địa lại bao phủ lấy ba vị nhân tộc cường giả, chém xuống đỉnh đầu bọn họ.
Sưu sưu ba...
Trong một kiếm, Cổ Thần lại hét lớn một tiếng, Long Hoàng Chí Dương Kiếm vừa chém ra xích sắc kiếm cương thật lớn, trong nháy mắt chém tới ba vị nhân tộc cường giả.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, hai vị trong ba người là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, một vị là Giá Vụ hậu kỳ, chỉ kém một bước liền bước vào Hư Không kỳ, tu vi thập phần thâm hậu, thực lực thập phần cường đại.
Đồng thời ba người đến tận đây, ngoại trừ Thánh Hoàng Cơ Nghiêu Cơ Nghiêu thân thể Hắc Thủy Đại Đế phản chấn hai lần, quyền cương của Cổ Thần oanh bạo một lần, thì đều không ai bị bất kỳ thương tổn nào. Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bị đẩy lui ba lần, nhưng cũng không có thụ thương, do đó, phản ứng của cả ba vô cùng linh mẫn. Cổ Thần chém xuống xích sắc kiếm cương lại bị bọn họ né tránh.
Tuy rằng ba vị nhân tộc cường giả không thể vọt tới quang trụ ở trung ương lăng mộ, trốn không thoát được. Thế nhưng kiếm cương của Cổ Thần cũng trảm không trúng thân thể của họ. Cổ Thần liên tục chém hơn mười kiếm đều bị cả ba cùng lúc tránh thoát, trong lúc nhất thời, tình hình chiến đấu tựa hồ rơi vào cục diện bế tắc.
Cường giả long, yêu nhị tộc chỉ có thể đứng ở một bên nhìn, vô pháp trợ giúp. Bọn họ nếu đi tới, thế tất cũng sẽ bị Cổ Thần trợ giúp xích sắc kiếm cương bổ trúng. Nếu Cổ Thần bận tâm sinh tử của bọn họ, xích sắc kiếm cương chậm nửa phần, ba vị nhân tộc cường giả ngược lại có hy vọng chạy thoát khỏi lăng mộ.
Do đó, cường giả long, yêu nhị tộc chỉ có thể đừng một bên mà nhìn, muốn giúp cũng không được.
Cổ Thần liên tục chém ra gần hai mươi kiếm, rồi đột nhiên cả kinh, lực lượng trong cơ thể hắn, đang mạnh mẽ suy yếu. Cổ lực lượng cường đại dung nhập trong thủy chi bản nguyên cũng không phải là vô cùng vô tận. Đây là lực lượng Hắc Thủy Đại Đế lưu lại, cũng không phải là do Cổ Thần tự mình luyện được, ngẫu nhiên tiến nhập trong cơ thể hắn, Cổ Thần tiêu hao hết, sẽ không còn nữa.
Nếu là nội lực trong cơ thể do Hắc Thủy Đại Đế lưu lại tiêu hao hết, mà vẫn chưa thể đem ba vị nhân tộc cường giả chém chết. Chưa nói để ba vị nhân tộc cường giả chạy thoát khỏi lăng mộ, e là Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc ngược lại sẽ có nguy hiểm tới tính mệnh.
Chỉ cần thực lực của Cổ Thần hạ thấp xuống, nhân tộc cường giả tuyệt đối sẽ không tha cơ hội đem bọn họ giết chết.
Nghĩ lại, Cổ Thần vừa chém ra một kiếm, xích sắc kiếm cương thật lớn điên cuồng chém xuống, ba vị cường giả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng lại né tránh khỏi. Ba người tựa hồ biết lực lượng của Cổ Thần không thể vĩnh viễn sử dụng mà không hết.
Thấy Cổ Thần chém ra kiếm cương trảm không đến thân thể bọn họ. Ba vị nhân tộc cường giả tâm tình bình thản lại, đã không còn vẻ kinh sợ, ngược lại sắc mặt một mảnh âm trầm, trong lòng đều có dự định, chỉ cần lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế trong cơ thể Cổ Thần tiêu hao hết. Bọn họ lập tức phản kích, đem Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc, một lưới bắt hết, toàn bộ giết sạch, để cho bọn họ táng thân trong lăng mộ Hắc Đế.
Nghĩ như thế, ba vị nhân tộc cường giả cũng không vội vã phóng tới quang trụ ở trung ương lăng mộ nữa. Toàn tâm toàn ý tránh né kiếm cương do Cổ Thần chém xuống.
Bất quá, lúc này đây Cổ Thần chém ra xích sắc kiếm cương, đột nhiên Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay đảo một cái, xích sắc kiếm cương biến mất không còn bóng dáng. Trong sát na, sáu cánh tay của Cổ Thần đồng thời kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, nhất tề đánh tới ba vị nhân tộc cường giả.
Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm!
Sáu tiếng bạo hưởng kinh thiên vang lên, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương từ sáu đạo quyền ấn của Cổ Thần oanh ra.
Nhân tộc cường giả tuy rằng từng bước từng bước đem thực lực thi triển tới trạng thái cao nhất, thế nhưng lại không có ai động thủ. Lúc này lực lượng của Cổ Thần cùng nhân tộc cường giả hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, bọn họ phòng thủ còn chưa kịp, sao lại động thủ?
Bất quá, nhân tộc cường giả không động thủ, Cổ Thần cũng sẽ không nhàn rỗi.
Ba tiếng trảm từ miệng nói ra, Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay Cổ Thần, quang mang bạo phát, lại chém tới bốn vị nhân tộc cường giả, một đạo xích sắc kiếm cương thật lớn nổ bắn ra, trong nháy mắt liền phách bên kia lăng mộ Hắc Đế.
Một kiếm đánh xuống, đem bốn vị cường giả nhân tộc, tất cả đều bao phủ trong phạm vi công kích của kiếm cương.
Một kiếm này của Cổ Thần chém xuống so với một kiếm lúc trước, tốc độ nhanh hơn, uy lực càng mạnh, trong sát na, xích sắc kiếm cương thật lớn liền đã phủ xuống đỉnh đầu bốn vị nhân tộc cường giả.
Đối với kiếm cương Cổ Thần chém xuống, nhân tộc cường giả, không ai ngăn đỡ, chỉ đành tránh né như bốn mũi tên rời cung, bốn vị nhân tộc cường giả hướng mỗi bên bắn ra.
Tuy rằng cùng lúc trốn tránh, nhưng trình tự trước sau đã không có tổ chức.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư tu vi tối cao, tốc độ nhanh nhất. Trịnh Diệc Hùng Giá Vụ hậu kỳ tốc độ thứ hai, gần với hai người kia.
Rơi vào tối hậu là vị phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ kia, hắn không chỉ có tu vi thấp nhất, đồng thời trên người bị thương, tốc độ tránh ra hơi chút chậm chạp.
Cổ Thần chém xuống xích sắc kiếm cương, tật như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, khi xích sắc kiếm cương chém xuống, chỉ một thoáng chậm chạp đều là nguy hiểm trí mạng.
Trịnh Diệc Hùng vừa mới chạy ra khỏi phạm vi công kích của xích sắc kiếm cương, thì nó đã đem không gian phía dưới chém thành nát bấy, hóa thành một mảnh khoảng không hư vô đen kịt. Phật môn tu sĩ Giá Vụ trung kỳ rơi vào trong chân không, cấp tốc chạy trốn, thân thể trong nháy mắt dừng lại.
Lập tức, xích sắc kiếm cương thật lớn vô tình đánh xuống, trong nháy mắt trảm lên thân thể phật môn tu sĩ Giá Vụ trung kỳ.
A....
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ trực tiếp bị xích sắc kiếm cương lực lượng cái thế thành hư vô, thần hình cụ diệt.
Kiếm cương của Cổ Thần uy lực cực mạnh, vượt quá tưởng tượng của chúng tu sĩ, cường giả long, yêu nhị tộc cả đám ngây ngốc, trợn mắt nhìn Cổ Thần chém ra kiếm cương, chấn động không ngớt. Thậm chí cũng quên cả bang trợ Cổ Thần, liên thủ đem Thánh Hoàng Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư cùng với Trịnh Diệc Hùng, ba vị nhân tộc cường giả tiêu diệt.
Bất quá cho dù cường giả long, yêu nhị tộc nghĩ tới, nhưng dưới kiếm cương hủy thiên diệt địa của Cổ Thần cũng không dám bang trợ. Cổ Thần đánh xuống kiếm cương, cũng không có nhận thức, chỉ cần là bất kỳ ai ở dưới kiếm cương đều bị nó trảm thành phấn toái. Cường giả long, yêu nhị tộc căn bản không dám nhảy vào chiến đấu cùng nhân tộc cường giả ở phía trước.
Ba người Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng chật vật không chịu nổi, tránh thoát được xích sắc kiếm cương mà Cổ Thần vừa chém ra, liền tựa như truy tinh cản nguyệt hướng quang trụ ở trung ương lăng mộ Hắc Đế phóng tới.
Thế nhưng, luận tốc độ, Cổ Thần phất tay trảm nhanh hơn, một kiếm chém chết phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ. Cổ Thần lại tiếp tục bổ ra một kiếm, ba vị nhân tộc cường giả còn chưa tới gần quang trụ ở trung ương lăng mộ Hắc Đế. Xích sắc kiếm cương Cổ Thần chém ra đã đem không gian phía trước trảm nát bấy thành chân không, đồng thời, lực lượng hủy thiên diệt địa lại bao phủ lấy ba vị nhân tộc cường giả, chém xuống đỉnh đầu bọn họ.
Sưu sưu ba...
Trong một kiếm, Cổ Thần lại hét lớn một tiếng, Long Hoàng Chí Dương Kiếm vừa chém ra xích sắc kiếm cương thật lớn, trong nháy mắt chém tới ba vị nhân tộc cường giả.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, hai vị trong ba người là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, một vị là Giá Vụ hậu kỳ, chỉ kém một bước liền bước vào Hư Không kỳ, tu vi thập phần thâm hậu, thực lực thập phần cường đại.
Đồng thời ba người đến tận đây, ngoại trừ Thánh Hoàng Cơ Nghiêu Cơ Nghiêu thân thể Hắc Thủy Đại Đế phản chấn hai lần, quyền cương của Cổ Thần oanh bạo một lần, thì đều không ai bị bất kỳ thương tổn nào. Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bị đẩy lui ba lần, nhưng cũng không có thụ thương, do đó, phản ứng của cả ba vô cùng linh mẫn. Cổ Thần chém xuống xích sắc kiếm cương lại bị bọn họ né tránh.
Tuy rằng ba vị nhân tộc cường giả không thể vọt tới quang trụ ở trung ương lăng mộ, trốn không thoát được. Thế nhưng kiếm cương của Cổ Thần cũng trảm không trúng thân thể của họ. Cổ Thần liên tục chém hơn mười kiếm đều bị cả ba cùng lúc tránh thoát, trong lúc nhất thời, tình hình chiến đấu tựa hồ rơi vào cục diện bế tắc.
Cường giả long, yêu nhị tộc chỉ có thể đứng ở một bên nhìn, vô pháp trợ giúp. Bọn họ nếu đi tới, thế tất cũng sẽ bị Cổ Thần trợ giúp xích sắc kiếm cương bổ trúng. Nếu Cổ Thần bận tâm sinh tử của bọn họ, xích sắc kiếm cương chậm nửa phần, ba vị nhân tộc cường giả ngược lại có hy vọng chạy thoát khỏi lăng mộ.
Do đó, cường giả long, yêu nhị tộc chỉ có thể đừng một bên mà nhìn, muốn giúp cũng không được.
Cổ Thần liên tục chém ra gần hai mươi kiếm, rồi đột nhiên cả kinh, lực lượng trong cơ thể hắn, đang mạnh mẽ suy yếu. Cổ lực lượng cường đại dung nhập trong thủy chi bản nguyên cũng không phải là vô cùng vô tận. Đây là lực lượng Hắc Thủy Đại Đế lưu lại, cũng không phải là do Cổ Thần tự mình luyện được, ngẫu nhiên tiến nhập trong cơ thể hắn, Cổ Thần tiêu hao hết, sẽ không còn nữa.
Nếu là nội lực trong cơ thể do Hắc Thủy Đại Đế lưu lại tiêu hao hết, mà vẫn chưa thể đem ba vị nhân tộc cường giả chém chết. Chưa nói để ba vị nhân tộc cường giả chạy thoát khỏi lăng mộ, e là Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc ngược lại sẽ có nguy hiểm tới tính mệnh.
Chỉ cần thực lực của Cổ Thần hạ thấp xuống, nhân tộc cường giả tuyệt đối sẽ không tha cơ hội đem bọn họ giết chết.
Nghĩ lại, Cổ Thần vừa chém ra một kiếm, xích sắc kiếm cương thật lớn điên cuồng chém xuống, ba vị cường giả Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng lại né tránh khỏi. Ba người tựa hồ biết lực lượng của Cổ Thần không thể vĩnh viễn sử dụng mà không hết.
Thấy Cổ Thần chém ra kiếm cương trảm không đến thân thể bọn họ. Ba vị nhân tộc cường giả tâm tình bình thản lại, đã không còn vẻ kinh sợ, ngược lại sắc mặt một mảnh âm trầm, trong lòng đều có dự định, chỉ cần lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế trong cơ thể Cổ Thần tiêu hao hết. Bọn họ lập tức phản kích, đem Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc, một lưới bắt hết, toàn bộ giết sạch, để cho bọn họ táng thân trong lăng mộ Hắc Đế.
Nghĩ như thế, ba vị nhân tộc cường giả cũng không vội vã phóng tới quang trụ ở trung ương lăng mộ nữa. Toàn tâm toàn ý tránh né kiếm cương do Cổ Thần chém xuống.
Bất quá, lúc này đây Cổ Thần chém ra xích sắc kiếm cương, đột nhiên Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay đảo một cái, xích sắc kiếm cương biến mất không còn bóng dáng. Trong sát na, sáu cánh tay của Cổ Thần đồng thời kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, nhất tề đánh tới ba vị nhân tộc cường giả.
Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm!
Sáu tiếng bạo hưởng kinh thiên vang lên, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương từ sáu đạo quyền ấn của Cổ Thần oanh ra.
/889
|