Sáu con mắt của Cổ Thần, phóng ra sáu đạo tinh quang, ba cái miệng đồng thời hét vang một tiếng:
- Hãy đỡ “Chiến thần diệt tinh quyền” bách quyền hợp nhất của ta.
Chỉ trông thấy sáu cánh tay của Cổ Thần cử động, ba cánh tay phải, trong tích tắc đã tạo thành quyền ấn của "Chiến thần diệt tinh quyền”, ánh sáng từ ba cánh tay phải lóe lên, xuất hiện ba tiên phủ phát ra ánh sáng đen, đó chính là Võng Lượng tiên phủ – một loại tiên bảo thượng phẩm, trong những ngày bế quan bên trong Chiến thần điện, Cổ Thần đã cố gắng dành thời gian để dùng võng lượng thạch cấp tiên phẩm vô thượng trong Âm Minh đàm để luyện thành ba cây tiên phủ thượng phẩm.
Ba quyền cùng xuất hiện, ba cây tiên phủ cùng trảm.
Trong tích tắc, Cổ Thần đấm ra ba đạo “Chiến thần diệt tinh quyền” và chém ra ba lần “Trảm sát chi phủ”.
Từ khi rời khỏi Thiên đình, Cổ Thần bế quan tu luyện một trăm hai mươi năm, tuy rằng không tập trung tu luyện “Chiến thần diệt tinh quyền”, nhưng sự dung hợp của “Chiến thần diệt tinh quyền” so với lúc ở Thiên đình, đã tăng lên gấp bội.
Lúc ở Thiên đình, Cổ Thần nhiều nhất chỉ có thể hợp nhất bảy mươi bảy quyền, mà bây giờ, Cổ Thần đã có thể hợp nhất một trăm lẻ tám quyền. Mỗi lần hợp nhất được một quyền, không chỉ đơn giản là thực lực tăng lên một chút mà nó còn là sự biến đổi về chất.
Một quyền Đằng vân chết, mười quyền giết Giá vụ, trăm quyền diệt Hư không, ngàn quyền tiễn Hợp đạo.
Trăm quyền hợp nhất có thể tiêu diệt siêu cấp cường giả Hư không hậu kỳ, hiện giờ Cổ Thần đối với sự dung hợp của “Chiến thần diệt tinh quyền” đã đạt được một trăm lẻ tám quyền hợp nhất và có hiệu quả tất sát đối với siêu cấp cường giả Hư không kỳ.
Đương nhiên, siêu cấp cường giả Hư không kỳ cũng không thể coi thường, vì đã lĩnh hội pháp tắc đến mức độ vô cùng sâu sắc, tiên lực mạnh vô biên, nên cũng không dễ bị quyền cương trực tiếp đánh chết được.
Cho nên, Cổ Thần một lần đã đấm ra ba đạo “Chiến thần diệt tinh quyền” một trăm lẻ tám quyền hợp nhất. Tức là trong tích tắc đánh ra ba trăm hai mươi bốn quyền, trực tiếp khiến cho tiên lực thuần dương trong cơ thể Cổ Thần tiêu hao hết một phần ba chỉ trong một lần.
Đồng thời Cổ Thần còn có thể một lần trảm ra một lần “Trảm Sát chi phủ”. Tuy rằng uy lực kém hơn “Chiến thần diệt tinh quyền” với một trăm lẻ tám quyền hợp nhất nhiều, thế nhưng đối với siêu cấp cường giả Hư không kì, cũng có sức sát thương chí mạng, nên Khổ Thiện tuyệt đối không dám xem thường.
Ba quyền ba rìu, trong lòng Khổ Thiện chợt run lên,lập tức cảm giác có một cỗ khí tức nguy hiểm chí mạng.
Nguyên thần đại thủ ấn của Khổ Thiện vừa đánh xuống, đã bị “Chiến thần diệt tinh quyền” đánh trả, một tiếng nổ tung, hóa thành ngàn mảnh, vô số tiên lực cương khí bay tứ phía, trông như một dòng sông vàng xuất hiện giữa hư không vậy, trong tích tắc bắn ra ngoài ngàn trượng, tựa như pháo bông rực rở.
- Nguyên thần đại thủ ấn!
- Đại nhật phật quyền!
- Như nguyên thần chưởng!
Khổ Thiện trong tích tắc cho ra vô số chưởng quyền, mỗi một loại, đều là những tuyệt học bất phàm nhất đẳng của phật môn.
Đặc biệt là chưởng sau cùng “Như nguyên thần chưởng” chính là đệ nhất công của phật môn, chưởng ấn vừa xuất, núi run đất nứt, trời long đá lỡ, một đạo chưởng ấn khổng lồ xuất hiện giữa không trung, tựa như thân ảnh thủy tổ của phật môn “Nguyên” giáng lâm, tung ra một chưởng chưởng.
Một chưởng này, cuối cùng cũng khiến cho ba đạo “chiến thần diệt tinh quyền” vốn đã đánh vỡ vô số đường chưởng ấn quyền cươngng cũng phải vỡ vụn. Nhưng sức mạnh của “Như nguyên thần chưởng” không chỉ có vậy, ba đường “Trảm Sát chi phủ” trong tich tắc đã chém vào phía trên nguyên thần của Khổ Thiện.
Trong tích tắc, nguyên thần của Khổ Thiện xuất hiện ba vết nứt lớn ngàn trượng, nguyên thần bị tổn thương nghiêm trọng.
Một tiếng kêu thảm thiết đau khổ vang lên, nguyên thần của Khổ Thiện nhanh chóng thu nhỏ lại, trong tích tắc bèn quay trở về nhục thân giữa đôi mày.
….
Nhục thân mở đôi mắt, Khổ Thiện bèn phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi này lại vừa nồng vừa dính, đó chính là mệnh máu của tinh nguyên.
Nguyên thần của Cổ Thiền bị tổn thương nghiêm trọng, mệnh mạch cũng bị tổn thương, thọ nguyên tổn thất, có thể nói là thọ trọng thương rất nghiêm trọng.
Trong ánh mắt của Khổ Thiện, tràn đầy sự kinh sợ nhìn Cổ Thần như nhìn một con quái vật. Lão có nghĩ cũng không ngờ rằng, tu vi của Cổ Thần giá vụ hậu kì, lại có thể phát ra sức mạnh lớn mạnh như vậy, chỉ trong thoáng chốc đã khiến lão trọng thương.
Thân người thoắt cái, Khổ Thiện với tốc độ nhanh như tên bắn bay về phía sau trốn thoát. Sau đó, bóng hình thoắt cái, đã bay ra xa hơn ngàn dặm, lão bị thương quá nặng, không thể tiếp tục chiến đấu nữa, cần phải quay về Thiên Thiền tự, tiến hành trị thương, mức độ lớn nhất là giảm bớt tổn thất của thọ nguyên.
Đến độ tuổi này của lão, thọ nguyên là thứ quan trọng nhất của lão. Mặt mũi có thể nhặt lại nhưng cái mạng già mà mất đi là mất tất cả. Tu vi càng cao lại càng sự chết, đây gần như là quy luật sắt.
Còn lại hai cao thủ phật môn giá vụ kì, vốn dĩ đang yếu thế dưới tay của Ngao Liệt.
Khổ Thiện đại sư bị đánh bại trong thoáng chốc, càng khiến cho hai cao thủ phật môn còn lại kinh ngạc, lòng nảy sinh sợ hãi.
Dường như trong phút chốc, khi Khổ Thiện đại sư vừa mới tháo chạy, hai cao thủ phật môn giá vụ kì , cũng thoắt một cái, hóa thành một luồng điện quang, đuổi theo Khổ Thiện đại sư mà chạy mất.
Tuy rằng thực lực của Ngao Liệt không phải là yếu, nhưng nếu muốn giữ chân hai cao thủ phật môn giá vụ kì cũng không phải dễ dàng.
Cao thủ phật môn, nhận sự quỳ lễ của tín đồ, không chỉ có tiên lực của bản thân, mà còn có sức mạnh tín ngưỡng của quảng đại tín đồ. Tĩn ngưỡng lực cũng là một loại lực lượng không thể xem thường.
Mỗi một vòng tròn hào quang đằng sau mỗi tu sĩ phật môn, đều đại diện cho sự tín ngưỡng của quảng đại tín đồ.
Cao thủ phật môn giá vụ kì, đằng sau người có đến sáu vòng tròn hào quang, lúc trốn chạy, ánh sáng của hào quang tăng mạnh, cả hai người đó trong tích tắc như ánh điện quang bay ra bên ngoài cách đó cả trăm dặm, nhanh như dịch chuyển tức thì vậy.
Nếu không phải do vậy, hai cao thủ phật môn giá vụ kì, trong vòng ngàn trượng bên cạnh Cổ Thần, cũng không có cách nào sử dụng dịch chuyển tức thời. Lúc này Khổ Thiện đã chạy thoát, nếu như Cổ Thần ra tay với hai cao thủ phật môn giá vụ kì, thì dưới sự liên kết với Ngao Liệt, hai cao thủ phật môn ấy quyết không thể nào chạy thoát khỏi đây được.
Thế nhưng, sức mạnh của tín ngưỡng qua sáu vòng hào quang ấy, bọn họ đã phát ra một tốc độ nhanh như dịch chuyển tức thời, đề tìm đường sống.
Sau đó, hai người đều là ngàn dặm trong tích tắc, bỏ chạy về phía Thiên Thiền tự. Còn về Khổ Thiện đại sư, có thể chạy được hơn hai ngàn dặm trong tích tắc, sau lưng lão có đến bảy vòng hào quang nhấp nháy.
Sự kết hợp giữa sức mạnh tín ngưỡng và quy luật không gian, so với cao thủ hư không hậu kì thuộc loại phi cầm có tốc độ bay nổi tiếng là nhanh nhất như Kim Bằng Vương, thì vẫn còn nhanh hơn nhiều lần.
Chương 120: Bắt toàn bộ. (Hạ)
- Cao thủ phật môn, có niệm lực cùa tín đồ hộ thân, quả nhiên lợi hại, ngay cả tốc độ cũng cao hơn nhiều so với tu sĩ cùng cảnh giới!
Trông thấy ba tên cao thủ phật môn tháo chạy đã xa, Ngao Liệt than vãn một tiếng.
Cho dù hắn có dùng “Côn ngô tiên kiếm” đuổi theo, thì chẳng qua cũng chỉ tích tắc ngàn dặm, nên cũng không thể nào đuổi kịp hai cao thủ phật môn giá vụ kì kia được.
Thế nhưng, khi tiếng than vãn của Ngao Liệt vừa dứt, thân hình của Cổ Thần thoắt cái đã biến mất không thấy tông tích.
Cổ Thần có thể một lúc đi năm ngàn dặm, và xuất hiện phía trên hư không cao hơn hai vạn trượng.
Sau đó, bàn tay và cánh tay cùng lúc cử động, trong tích tắc phát ra tam quyền tam phủ.
Quyền là “chiến thần diệt tinh quyền”, phủ thì lại là “Trảm Sát Chi Phủ”. Lần này, “Chiến thần diệt tinh quyền” chỉ là quyền bắc đẩu thông thường, mục đích là để phong ấn hư không, thật sự có một sức công kích rất đáng sợ, đó lại là ba đường bắc đẩu phủ được trảm ra từ ‘”Trảm Sát Chi Phủ”.
Khổ Thiện đại sư liên tiếp hai lần dịch chuyển tức thời, vừa mới bay được ở khoảng cách gần năm ngàn dặm, thì không ngờ, Cổ Thần đã đi trước một bước, xuất hiện ở phía trên không vài ngàn trượng trên đầu lão ta.
Khổ Thiện đại sư vừa từ không trung của hư không đáp xuống, thì liền trông thấy ba quyền ba phủ từ trên bầu trời bổ xuống, vừa đúng ngay vị trí mà lão hiện thân.
Quả thật trông giống như Khổ Thiện đại sư tự xông lên đón lấy đòn công kích của Cổ Thần vậy.
‘Chiến thần diệt tinh quyền’ phong ấn hư không, trong phạm vi chu vi hơn vài ngàn trượng, đều bị thế quyền của ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ bao trùm lấy. Trong hư không hình thành một nguồn sức mạnh vô hình cấm cố không gian, khiến cho ta không có cách nào thi triển dịch chuyền tức thời.
Tu vi của Khổ Thiện đại sư tuy rằng cao hơn Cổ Thần một cảnh giới. Nhưng luận về thực lực, cả hai tương đương nhau. Cổ Thần sau khi thi triển ba đầu sáu tay, có thể thấy đã hơn hẳn Khổ Thiện đại sư rồi.
Muốn dựa vào thực lực ngoan cường, và ngoại hình mạnh để phá phong ấn ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ của Cổ Thần là gần như khó mà làm được.
Vì thế, Khổ Thiện đại sư chỉ còn có một con đường để chọn, đó chính là liều sức với Cổ Thần, liều mạng thì còn con đường thoát thân.
‘Trảm Sát Chi Phủ’ bổ nứt không gian, trong hư không xuất hiện ba đường chân không dài vài ngàn trượng. “Bắc đẩu phủ” toát ra sát khí đằng đằng, khóa chặt lấy Khổ Thiện đại sư.
Ánh mắt Khổ Thiện đại sư nhíu lại, lão ta đã bị trọng thương, làm sao có thể đỡ nổi ‘Trảm Sát Chi Phủ’ của Cổ Thần được?
Ánh sáng giữa đôi mày lóe lên, một cái bát màu đen huyền từ giữa đôi mày của Khổ Thiện đại sư bay ra. Trong tích tắc trở nên to dần, kích thước gần bằng một ngôi nhà, và đang lật úp chụp xuống và bảo vệ lấy Khổ Thiện đại sư ở phía bên trong.
Đây là một pháp bảo thuộc cấp vô thượng tiên phẩm, đồng thời đây cũng là món pháp bảo phòng vệ, nghe nói đây là thứ mà một vị cổ phật thời đại thái cổ dùng để hóa duyên.
Coong Coong Coong …..
Ba đường Trảm Sát Chi Phủ bổ xuống chiếc bát tiên bảo này, phát ra ba tiếng nổ kinh trời vỡ đất.
Cái bát cấp vô thượng tiên bảo ấy, tuy rằng đã đỡ được ba đường công kích của Trảm Sát Chi Phủ. Nhưng lại tạo ra sức chấn động quá lớn, bị dư lực đánh bay đi, ầm một tiếng rơi từ trên trời xuống, mang theo cả Khổ Thiện đại sư đang ở bên trong bát cũng rơi xuống theo.
Trong tích tắc rơi thẳng từ độ cao vạn trượng xuống đến mặt đất.
Cổ Thần cũng theo ngay xuống, sau đó lại dùng ba đường ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ thông thường phong ấn hư không. Sau đó, ba chiếc phủ bắc đẩu lại thu trở về trong người. Ba cánh tay vỗ xuống dưới một cái, trong giây lát tạo ra ba làn chưởng ảnh phong tỏa khắp nơi.
Một đỏ một bạc một xanh, là ‘bổn nguyên hỏa ấn’, ‘bổn nguyên thủy ấn’, và ‘bổn nguyên mộc ấn’ trong phân thần ấn ngũ hành.
Tam đại bổn nguyên ngũ hành ấn đập vào trên cái bát to bằng căn nhà ấy, phát ra ba tiếng nổ vang trời.
Mặt đất nứt ra, trong như mạng nhện, độ nút đạt đến vạn trượng, ngay chính giữa phạm vi hơn ngàn dặm do chịu pháp ấn tam đạo bổn nguyên của Cổ Thần nên trực tiếp ăn sâu xuống đất vài trăm trượng sâu, hình thanh nên một vực thẳm khổng lồ.
Bổn nguyên chi hỏa, thiêu đốt trong vực thẳm.
Bổn nguyên chi thủy, nhấn chìm cả vực thẳm, trấn áp với sức của ức vạn cự phong.
Bổn nguyên chi mộc, hóa thành những điểm nhỏ, đập xuống chiếc bát khổng lồ, tựa hồ như ngọn núi khổng lồ ngàn trượng cao rơi từ trời cao xuống chèn ép mọi thứ.
Khổ Thiện đại sư bị Cổ Thần trấn áp bên dưới lòng đất, không cách nào động đậy được. Tuy rằng có vô thượng tiên bảo vu bát hộ thân, nhưng lại bị từng đợt từng đợt sóng chấn động ngày càng lớn chèn ép, khiến cho Khổ Thiện đại sư thất khiếu chảy máu, tứ chi nứt vỡ.
Cổ Thần cứ một bàn lại một bàn liên tiếp sử dụng tam đại bổn nguyên ngũ hành ấn pháp đập xuống, và chỉ trong một thời gian ngắn, Khổ Thiện đại sư lại bị dư chấn khiến cho trọng thương.
Lần này, thương cũ thêm thương mới, không còn chống cự thêm được nữa, tiên lục nổ loạn, cái vu bát không còn chịu sự khống chế của lão nữa, và thế là bị ‘bổn nguyên mộc ấn ‘ của Cổ Thần đánh bay sang một bên.
Mất đi sự bảo vệ của vu bát, Khổ Thiện đại sư bị một chưởng của Cổ Thần đánh sâu vào trong đất.
Sau đó, bắc đẩu chưởng của Cổ Thần hóa thành vuốt, nắm chặt Khổ Thiện đại sư trong tay, tiên lực chảy vào trong cơ thể của Khổ Thiện đại sư, phong ấn sự vận hành kinh mạch của lão, tiên lực tuôn chảy, cấm cố tu vi của lão.
Thời gian chưa đầy hai cái búng tay, Khổ Thiện đại sư đã bị Cổ Thần bắt được. Giờ đây lão như một con gà con bị bắt trong tay, việc này khiến cho hai tên cao thủ phật môn còn lại kinh hồn khiếp đảm.
Phía trước Cổ Thần đã chặn đường thoát, hai cao thủ phật môn giá vụ kì nhất thời đành đổi phương hướng, tích tắc ngàn dặm, nhanh như chớp điện dịch chuyển tức thời bỏ trốn.
Cổ Thần hét vang một tiếng:
- Chỉ dựa vào các người mà trốn thoát được sao ?
Vừa nói, thân hình chợt lóe chớp, và ngay sau đó xuống hiện ở phía trên không ngàn trượng của hai cao thủ phật môn giá vụ kì.
Cổ Thần một tay cầm Khổ Thiện, năm bàn tay còn lại liên tục vung lên hạ xuống “đều đặn” trên người hắn.
Hai đại trưởng ấn khổng lồ màu thủy ngân, từ trên trời giáng xuống, có chu vi hơn ngàn trượng. Hai cao thủ phật môn giá vụ kì vừa từ hư không đáp xuống, thì ‘bổn nguyên thủy ấn’ của Cổ Thần đã đập ầm xuống.
Hai cao thủ phật môn trong nháy mắt đã bị đập trúng, từ trên hư không vạn trượng rơi xuống, ‘ bổn nguyên thủy ấn’ đè chặt lên thân thể hai cao thủ phật môn.
Ầm…
Ầm…
Hai tiếng nổ lớn, mặt đất lại xuất hiện hai cái khe sâu ngàn trượng, hai cao thủ phật môn, bị ‘bổn nguyên chi thủy’ ép chặt vào phía dưới đáy khe sâu.
- Hãy đỡ “Chiến thần diệt tinh quyền” bách quyền hợp nhất của ta.
Chỉ trông thấy sáu cánh tay của Cổ Thần cử động, ba cánh tay phải, trong tích tắc đã tạo thành quyền ấn của "Chiến thần diệt tinh quyền”, ánh sáng từ ba cánh tay phải lóe lên, xuất hiện ba tiên phủ phát ra ánh sáng đen, đó chính là Võng Lượng tiên phủ – một loại tiên bảo thượng phẩm, trong những ngày bế quan bên trong Chiến thần điện, Cổ Thần đã cố gắng dành thời gian để dùng võng lượng thạch cấp tiên phẩm vô thượng trong Âm Minh đàm để luyện thành ba cây tiên phủ thượng phẩm.
Ba quyền cùng xuất hiện, ba cây tiên phủ cùng trảm.
Trong tích tắc, Cổ Thần đấm ra ba đạo “Chiến thần diệt tinh quyền” và chém ra ba lần “Trảm sát chi phủ”.
Từ khi rời khỏi Thiên đình, Cổ Thần bế quan tu luyện một trăm hai mươi năm, tuy rằng không tập trung tu luyện “Chiến thần diệt tinh quyền”, nhưng sự dung hợp của “Chiến thần diệt tinh quyền” so với lúc ở Thiên đình, đã tăng lên gấp bội.
Lúc ở Thiên đình, Cổ Thần nhiều nhất chỉ có thể hợp nhất bảy mươi bảy quyền, mà bây giờ, Cổ Thần đã có thể hợp nhất một trăm lẻ tám quyền. Mỗi lần hợp nhất được một quyền, không chỉ đơn giản là thực lực tăng lên một chút mà nó còn là sự biến đổi về chất.
Một quyền Đằng vân chết, mười quyền giết Giá vụ, trăm quyền diệt Hư không, ngàn quyền tiễn Hợp đạo.
Trăm quyền hợp nhất có thể tiêu diệt siêu cấp cường giả Hư không hậu kỳ, hiện giờ Cổ Thần đối với sự dung hợp của “Chiến thần diệt tinh quyền” đã đạt được một trăm lẻ tám quyền hợp nhất và có hiệu quả tất sát đối với siêu cấp cường giả Hư không kỳ.
Đương nhiên, siêu cấp cường giả Hư không kỳ cũng không thể coi thường, vì đã lĩnh hội pháp tắc đến mức độ vô cùng sâu sắc, tiên lực mạnh vô biên, nên cũng không dễ bị quyền cương trực tiếp đánh chết được.
Cho nên, Cổ Thần một lần đã đấm ra ba đạo “Chiến thần diệt tinh quyền” một trăm lẻ tám quyền hợp nhất. Tức là trong tích tắc đánh ra ba trăm hai mươi bốn quyền, trực tiếp khiến cho tiên lực thuần dương trong cơ thể Cổ Thần tiêu hao hết một phần ba chỉ trong một lần.
Đồng thời Cổ Thần còn có thể một lần trảm ra một lần “Trảm Sát chi phủ”. Tuy rằng uy lực kém hơn “Chiến thần diệt tinh quyền” với một trăm lẻ tám quyền hợp nhất nhiều, thế nhưng đối với siêu cấp cường giả Hư không kì, cũng có sức sát thương chí mạng, nên Khổ Thiện tuyệt đối không dám xem thường.
Ba quyền ba rìu, trong lòng Khổ Thiện chợt run lên,lập tức cảm giác có một cỗ khí tức nguy hiểm chí mạng.
Nguyên thần đại thủ ấn của Khổ Thiện vừa đánh xuống, đã bị “Chiến thần diệt tinh quyền” đánh trả, một tiếng nổ tung, hóa thành ngàn mảnh, vô số tiên lực cương khí bay tứ phía, trông như một dòng sông vàng xuất hiện giữa hư không vậy, trong tích tắc bắn ra ngoài ngàn trượng, tựa như pháo bông rực rở.
- Nguyên thần đại thủ ấn!
- Đại nhật phật quyền!
- Như nguyên thần chưởng!
Khổ Thiện trong tích tắc cho ra vô số chưởng quyền, mỗi một loại, đều là những tuyệt học bất phàm nhất đẳng của phật môn.
Đặc biệt là chưởng sau cùng “Như nguyên thần chưởng” chính là đệ nhất công của phật môn, chưởng ấn vừa xuất, núi run đất nứt, trời long đá lỡ, một đạo chưởng ấn khổng lồ xuất hiện giữa không trung, tựa như thân ảnh thủy tổ của phật môn “Nguyên” giáng lâm, tung ra một chưởng chưởng.
Một chưởng này, cuối cùng cũng khiến cho ba đạo “chiến thần diệt tinh quyền” vốn đã đánh vỡ vô số đường chưởng ấn quyền cươngng cũng phải vỡ vụn. Nhưng sức mạnh của “Như nguyên thần chưởng” không chỉ có vậy, ba đường “Trảm Sát chi phủ” trong tich tắc đã chém vào phía trên nguyên thần của Khổ Thiện.
Trong tích tắc, nguyên thần của Khổ Thiện xuất hiện ba vết nứt lớn ngàn trượng, nguyên thần bị tổn thương nghiêm trọng.
Một tiếng kêu thảm thiết đau khổ vang lên, nguyên thần của Khổ Thiện nhanh chóng thu nhỏ lại, trong tích tắc bèn quay trở về nhục thân giữa đôi mày.
….
Nhục thân mở đôi mắt, Khổ Thiện bèn phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi này lại vừa nồng vừa dính, đó chính là mệnh máu của tinh nguyên.
Nguyên thần của Cổ Thiền bị tổn thương nghiêm trọng, mệnh mạch cũng bị tổn thương, thọ nguyên tổn thất, có thể nói là thọ trọng thương rất nghiêm trọng.
Trong ánh mắt của Khổ Thiện, tràn đầy sự kinh sợ nhìn Cổ Thần như nhìn một con quái vật. Lão có nghĩ cũng không ngờ rằng, tu vi của Cổ Thần giá vụ hậu kì, lại có thể phát ra sức mạnh lớn mạnh như vậy, chỉ trong thoáng chốc đã khiến lão trọng thương.
Thân người thoắt cái, Khổ Thiện với tốc độ nhanh như tên bắn bay về phía sau trốn thoát. Sau đó, bóng hình thoắt cái, đã bay ra xa hơn ngàn dặm, lão bị thương quá nặng, không thể tiếp tục chiến đấu nữa, cần phải quay về Thiên Thiền tự, tiến hành trị thương, mức độ lớn nhất là giảm bớt tổn thất của thọ nguyên.
Đến độ tuổi này của lão, thọ nguyên là thứ quan trọng nhất của lão. Mặt mũi có thể nhặt lại nhưng cái mạng già mà mất đi là mất tất cả. Tu vi càng cao lại càng sự chết, đây gần như là quy luật sắt.
Còn lại hai cao thủ phật môn giá vụ kì, vốn dĩ đang yếu thế dưới tay của Ngao Liệt.
Khổ Thiện đại sư bị đánh bại trong thoáng chốc, càng khiến cho hai cao thủ phật môn còn lại kinh ngạc, lòng nảy sinh sợ hãi.
Dường như trong phút chốc, khi Khổ Thiện đại sư vừa mới tháo chạy, hai cao thủ phật môn giá vụ kì , cũng thoắt một cái, hóa thành một luồng điện quang, đuổi theo Khổ Thiện đại sư mà chạy mất.
Tuy rằng thực lực của Ngao Liệt không phải là yếu, nhưng nếu muốn giữ chân hai cao thủ phật môn giá vụ kì cũng không phải dễ dàng.
Cao thủ phật môn, nhận sự quỳ lễ của tín đồ, không chỉ có tiên lực của bản thân, mà còn có sức mạnh tín ngưỡng của quảng đại tín đồ. Tĩn ngưỡng lực cũng là một loại lực lượng không thể xem thường.
Mỗi một vòng tròn hào quang đằng sau mỗi tu sĩ phật môn, đều đại diện cho sự tín ngưỡng của quảng đại tín đồ.
Cao thủ phật môn giá vụ kì, đằng sau người có đến sáu vòng tròn hào quang, lúc trốn chạy, ánh sáng của hào quang tăng mạnh, cả hai người đó trong tích tắc như ánh điện quang bay ra bên ngoài cách đó cả trăm dặm, nhanh như dịch chuyển tức thì vậy.
Nếu không phải do vậy, hai cao thủ phật môn giá vụ kì, trong vòng ngàn trượng bên cạnh Cổ Thần, cũng không có cách nào sử dụng dịch chuyển tức thời. Lúc này Khổ Thiện đã chạy thoát, nếu như Cổ Thần ra tay với hai cao thủ phật môn giá vụ kì, thì dưới sự liên kết với Ngao Liệt, hai cao thủ phật môn ấy quyết không thể nào chạy thoát khỏi đây được.
Thế nhưng, sức mạnh của tín ngưỡng qua sáu vòng hào quang ấy, bọn họ đã phát ra một tốc độ nhanh như dịch chuyển tức thời, đề tìm đường sống.
Sau đó, hai người đều là ngàn dặm trong tích tắc, bỏ chạy về phía Thiên Thiền tự. Còn về Khổ Thiện đại sư, có thể chạy được hơn hai ngàn dặm trong tích tắc, sau lưng lão có đến bảy vòng hào quang nhấp nháy.
Sự kết hợp giữa sức mạnh tín ngưỡng và quy luật không gian, so với cao thủ hư không hậu kì thuộc loại phi cầm có tốc độ bay nổi tiếng là nhanh nhất như Kim Bằng Vương, thì vẫn còn nhanh hơn nhiều lần.
Chương 120: Bắt toàn bộ. (Hạ)
- Cao thủ phật môn, có niệm lực cùa tín đồ hộ thân, quả nhiên lợi hại, ngay cả tốc độ cũng cao hơn nhiều so với tu sĩ cùng cảnh giới!
Trông thấy ba tên cao thủ phật môn tháo chạy đã xa, Ngao Liệt than vãn một tiếng.
Cho dù hắn có dùng “Côn ngô tiên kiếm” đuổi theo, thì chẳng qua cũng chỉ tích tắc ngàn dặm, nên cũng không thể nào đuổi kịp hai cao thủ phật môn giá vụ kì kia được.
Thế nhưng, khi tiếng than vãn của Ngao Liệt vừa dứt, thân hình của Cổ Thần thoắt cái đã biến mất không thấy tông tích.
Cổ Thần có thể một lúc đi năm ngàn dặm, và xuất hiện phía trên hư không cao hơn hai vạn trượng.
Sau đó, bàn tay và cánh tay cùng lúc cử động, trong tích tắc phát ra tam quyền tam phủ.
Quyền là “chiến thần diệt tinh quyền”, phủ thì lại là “Trảm Sát Chi Phủ”. Lần này, “Chiến thần diệt tinh quyền” chỉ là quyền bắc đẩu thông thường, mục đích là để phong ấn hư không, thật sự có một sức công kích rất đáng sợ, đó lại là ba đường bắc đẩu phủ được trảm ra từ ‘”Trảm Sát Chi Phủ”.
Khổ Thiện đại sư liên tiếp hai lần dịch chuyển tức thời, vừa mới bay được ở khoảng cách gần năm ngàn dặm, thì không ngờ, Cổ Thần đã đi trước một bước, xuất hiện ở phía trên không vài ngàn trượng trên đầu lão ta.
Khổ Thiện đại sư vừa từ không trung của hư không đáp xuống, thì liền trông thấy ba quyền ba phủ từ trên bầu trời bổ xuống, vừa đúng ngay vị trí mà lão hiện thân.
Quả thật trông giống như Khổ Thiện đại sư tự xông lên đón lấy đòn công kích của Cổ Thần vậy.
‘Chiến thần diệt tinh quyền’ phong ấn hư không, trong phạm vi chu vi hơn vài ngàn trượng, đều bị thế quyền của ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ bao trùm lấy. Trong hư không hình thành một nguồn sức mạnh vô hình cấm cố không gian, khiến cho ta không có cách nào thi triển dịch chuyền tức thời.
Tu vi của Khổ Thiện đại sư tuy rằng cao hơn Cổ Thần một cảnh giới. Nhưng luận về thực lực, cả hai tương đương nhau. Cổ Thần sau khi thi triển ba đầu sáu tay, có thể thấy đã hơn hẳn Khổ Thiện đại sư rồi.
Muốn dựa vào thực lực ngoan cường, và ngoại hình mạnh để phá phong ấn ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ của Cổ Thần là gần như khó mà làm được.
Vì thế, Khổ Thiện đại sư chỉ còn có một con đường để chọn, đó chính là liều sức với Cổ Thần, liều mạng thì còn con đường thoát thân.
‘Trảm Sát Chi Phủ’ bổ nứt không gian, trong hư không xuất hiện ba đường chân không dài vài ngàn trượng. “Bắc đẩu phủ” toát ra sát khí đằng đằng, khóa chặt lấy Khổ Thiện đại sư.
Ánh mắt Khổ Thiện đại sư nhíu lại, lão ta đã bị trọng thương, làm sao có thể đỡ nổi ‘Trảm Sát Chi Phủ’ của Cổ Thần được?
Ánh sáng giữa đôi mày lóe lên, một cái bát màu đen huyền từ giữa đôi mày của Khổ Thiện đại sư bay ra. Trong tích tắc trở nên to dần, kích thước gần bằng một ngôi nhà, và đang lật úp chụp xuống và bảo vệ lấy Khổ Thiện đại sư ở phía bên trong.
Đây là một pháp bảo thuộc cấp vô thượng tiên phẩm, đồng thời đây cũng là món pháp bảo phòng vệ, nghe nói đây là thứ mà một vị cổ phật thời đại thái cổ dùng để hóa duyên.
Coong Coong Coong …..
Ba đường Trảm Sát Chi Phủ bổ xuống chiếc bát tiên bảo này, phát ra ba tiếng nổ kinh trời vỡ đất.
Cái bát cấp vô thượng tiên bảo ấy, tuy rằng đã đỡ được ba đường công kích của Trảm Sát Chi Phủ. Nhưng lại tạo ra sức chấn động quá lớn, bị dư lực đánh bay đi, ầm một tiếng rơi từ trên trời xuống, mang theo cả Khổ Thiện đại sư đang ở bên trong bát cũng rơi xuống theo.
Trong tích tắc rơi thẳng từ độ cao vạn trượng xuống đến mặt đất.
Cổ Thần cũng theo ngay xuống, sau đó lại dùng ba đường ‘Chiến thần diệt tinh quyền’ thông thường phong ấn hư không. Sau đó, ba chiếc phủ bắc đẩu lại thu trở về trong người. Ba cánh tay vỗ xuống dưới một cái, trong giây lát tạo ra ba làn chưởng ảnh phong tỏa khắp nơi.
Một đỏ một bạc một xanh, là ‘bổn nguyên hỏa ấn’, ‘bổn nguyên thủy ấn’, và ‘bổn nguyên mộc ấn’ trong phân thần ấn ngũ hành.
Tam đại bổn nguyên ngũ hành ấn đập vào trên cái bát to bằng căn nhà ấy, phát ra ba tiếng nổ vang trời.
Mặt đất nứt ra, trong như mạng nhện, độ nút đạt đến vạn trượng, ngay chính giữa phạm vi hơn ngàn dặm do chịu pháp ấn tam đạo bổn nguyên của Cổ Thần nên trực tiếp ăn sâu xuống đất vài trăm trượng sâu, hình thanh nên một vực thẳm khổng lồ.
Bổn nguyên chi hỏa, thiêu đốt trong vực thẳm.
Bổn nguyên chi thủy, nhấn chìm cả vực thẳm, trấn áp với sức của ức vạn cự phong.
Bổn nguyên chi mộc, hóa thành những điểm nhỏ, đập xuống chiếc bát khổng lồ, tựa hồ như ngọn núi khổng lồ ngàn trượng cao rơi từ trời cao xuống chèn ép mọi thứ.
Khổ Thiện đại sư bị Cổ Thần trấn áp bên dưới lòng đất, không cách nào động đậy được. Tuy rằng có vô thượng tiên bảo vu bát hộ thân, nhưng lại bị từng đợt từng đợt sóng chấn động ngày càng lớn chèn ép, khiến cho Khổ Thiện đại sư thất khiếu chảy máu, tứ chi nứt vỡ.
Cổ Thần cứ một bàn lại một bàn liên tiếp sử dụng tam đại bổn nguyên ngũ hành ấn pháp đập xuống, và chỉ trong một thời gian ngắn, Khổ Thiện đại sư lại bị dư chấn khiến cho trọng thương.
Lần này, thương cũ thêm thương mới, không còn chống cự thêm được nữa, tiên lục nổ loạn, cái vu bát không còn chịu sự khống chế của lão nữa, và thế là bị ‘bổn nguyên mộc ấn ‘ của Cổ Thần đánh bay sang một bên.
Mất đi sự bảo vệ của vu bát, Khổ Thiện đại sư bị một chưởng của Cổ Thần đánh sâu vào trong đất.
Sau đó, bắc đẩu chưởng của Cổ Thần hóa thành vuốt, nắm chặt Khổ Thiện đại sư trong tay, tiên lực chảy vào trong cơ thể của Khổ Thiện đại sư, phong ấn sự vận hành kinh mạch của lão, tiên lực tuôn chảy, cấm cố tu vi của lão.
Thời gian chưa đầy hai cái búng tay, Khổ Thiện đại sư đã bị Cổ Thần bắt được. Giờ đây lão như một con gà con bị bắt trong tay, việc này khiến cho hai tên cao thủ phật môn còn lại kinh hồn khiếp đảm.
Phía trước Cổ Thần đã chặn đường thoát, hai cao thủ phật môn giá vụ kì nhất thời đành đổi phương hướng, tích tắc ngàn dặm, nhanh như chớp điện dịch chuyển tức thời bỏ trốn.
Cổ Thần hét vang một tiếng:
- Chỉ dựa vào các người mà trốn thoát được sao ?
Vừa nói, thân hình chợt lóe chớp, và ngay sau đó xuống hiện ở phía trên không ngàn trượng của hai cao thủ phật môn giá vụ kì.
Cổ Thần một tay cầm Khổ Thiện, năm bàn tay còn lại liên tục vung lên hạ xuống “đều đặn” trên người hắn.
Hai đại trưởng ấn khổng lồ màu thủy ngân, từ trên trời giáng xuống, có chu vi hơn ngàn trượng. Hai cao thủ phật môn giá vụ kì vừa từ hư không đáp xuống, thì ‘bổn nguyên thủy ấn’ của Cổ Thần đã đập ầm xuống.
Hai cao thủ phật môn trong nháy mắt đã bị đập trúng, từ trên hư không vạn trượng rơi xuống, ‘ bổn nguyên thủy ấn’ đè chặt lên thân thể hai cao thủ phật môn.
Ầm…
Ầm…
Hai tiếng nổ lớn, mặt đất lại xuất hiện hai cái khe sâu ngàn trượng, hai cao thủ phật môn, bị ‘bổn nguyên chi thủy’ ép chặt vào phía dưới đáy khe sâu.
/889
|