Thế nhưng bị phật âm của Độ Thiện đại sư chấn động màng tai, nhất thời trong lòng giật thót, lập tức sinh ra cảnh giác, trong sát na thần niệm trong vắt, cảm giác sợ hãi hiện rõ trong mắt, không nghĩ tới chữ phong thật lớn kia lại có ma lực khổng lồ như vậy.
Tuy Độ Thiện đại sư nói bản thân bị chữ phong kia chấn động phật tâm, thế nhưng trên thực tế căn bản không hề bị ý cảnh của chữ phong ảnh hưởng, có thể thấy được ý cảnh của chữ phong kia tuy rất lợi hại, có thể khiến Độ Thiện đại sư phải coi trọng, nhưng còn chưa làm gì được hắn.
Độ Thiện địa sư không xưng là “ngã tâm” mà là “phật tâm”, có thể thấy được hắn đối với địa vị của chính mình đã định, là tồn tại tương đương với Phật tổ rồi, người như vậy hoặc là vô tri, hoặc là vô cùng tự tin.
Hiển nhiên Độ Thiện đại sư chính là người vô cùng tự tin, nơi phát nguyên của tự tin chính là một thân thần thông thông thiên triệt địa của hắn.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi lại ánh mắt, nhắm mắt tĩnh khí, tựa hồ như muốn trấn áp ý cảnh của chữ phong thật lớn ảnh hưởng tới tâm cảnh, sau đó trợn mắt nói:
- Thiền tâm của đại sư càng lúc càng vững chắc rồi, bản hoàng đối mặt với phong ấn của Kiền Vũ Thánh hoàng lưu lại cũng khó có thể chiếu cố tới người khác.
Độ Thiện đại sư hợp tay hình chữ thập, nói:
- Thánh hoàng quá khen, lão nạp từng khổ tu thiền tâm, công pháp phật môn có hiệu quả ổn định tâm thần. Thánh hoàng là hậu nhân của Kiền Vũ Thánh hoàng, công pháp vừa vặn bị khí tức của Kiền Vũ Thánh hoàng áp chế mới coi như thua lão nạp nửa phần. Nếu như phong ấn trước mặt là do trưởng bối Phật môn bày ra, vậy lão nạp so với Thánh hoàng kém hơn nhiều.
Trên mặt Thánh hoàng hoàn toàn không biểu tình, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên chuyển trọng tâm câu chuyện, nói:
- Bản hoàng muốn thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, trong thi pháp cần có rất nhiều tiên lực duy trì, đồng thời cần rất nhiều tiên bảo thượng cổ câu thông pháp tắc thiên đại, thứ ba cần máu của cổ thần tế điện, hôm nay ba điều kiện đều đã tụ tập đủ, nhất định sẽ phá vỡ được phong ấn trước mắt, một lần nữa mở ra thông đạo tiên phàm, để số mệnh thiên địa trở lại tiên giới, đại sư, bản hoàng đến lúc đó muốn toàn lực thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, duy trì tiên lực phải hoàn toàn dựa vào đại sư cùng với các vị rồi.
- Thánh hoàng yên tâm, chúng ta nhất định toàn lực ứng phó, cho dù là tiên lực hư thoát cũng phải trợ giúp Thánh hoàng hoàn thành Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, phá vỡ phong ấn.
Chúng cường giả cùng kêu lên nói.
Độ Thiện đại sư liếc mắt nhìn Cổ Thương Khung, nói:
- Việc này lão nạp tự nhiên dốc toàn lực, xác định Thánh hoàng bệ họa Cổ Thần Huyết Tế thành công, chỉ là máu của cổ thần, người này thực sự có thể thay thế sao? Vạn năm trước…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Đại sư không cần phải lo lắng, vạn năm trước tuy rằng Kiền Vũ Thánh hoàng hầu như đã tiêu diệt sạch sẽ những tu sĩ sở hữu cổ thần huyết mạch, thế nên hắn đối với phong ấn tiên giới Cổ Hoang tự nhiên vĩnh viễn không thể phá giải, nhưng hiển nhiên vẫn có tu sĩ ẩn chứa huyết mạch cổ thần tán đi công lực, trở thành phàm nhân, thành công giữ được mạnh sống, bản hoàng từ khi Cổ Thần trở thành Chiến thần cổ vu tộc mới phát hiện ra, nguyên lai hắn cùng với Chiến thần đời thứ nhất Xi giống nhau, bản thân có huyết mạch cổ thần. Cổ Thần có số mệnh quấn thân, lại có yêu nghiệt Ngô Tinh tương trợ, khó có thể bắt được, bản hoàng suy nghĩ cẩn thận, để Thiên Toán Tử tính toán, tính ra được xuất thân của Cổ Thần, người này chính là phụ thân của Cổ Thần, đồng thời là người mang huyết mạch cổ thần, dùng máu tươi của hắn để thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp tuyệt đối không thành vấn đề.
- A di đà phật…
Độ Thiện đại sư đọc một câu phật hiệu, mỉm cười nói:
- Như vậy thì thiện tai thiện tai rồi!
“Lão hòa thượng, thiên tai con mẹ ngươi, lão tử sẽ đánh cái thiện tai thiện tai con mẹ ngươi! Trách không được lão tử có thể tiến vào trong Chiến Thần Sơn, tu luyện Chiến Thần Tinh Kinh, nguyên lai lão tử có huyết mạch cổ thần càng cao cấp hơn so với huyết mạch chiến thần.”
Sau một cồn cát cách mấy nghìn trượng, Cổ Thần âm thầm ẩn nấp, nghiến răng nghiến lợi:
“Cơ Nghiêu, ngươi dám lấy cha ta để huyết tế, lão tử liều cái mạng này cũng phải đồng quy vu tận với ngươi, cũng muốn chém chết ngươi!”
Đám người Thánh Hoàng dọc theo lộ tuyến Kiền Vũ Thánh hoàng tiến vào trong Tây Hải, trên đường không gặp nguy hiểm đáng nói, sau gần ba canh giờ, rốt cuộc cũng tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, đứng trước địa điểm Kiền Vũ Thánh hoàng bày ra phong ấn.
Cổ Thần thì trực tiếp bị hút vào Ngũ Hành đại trận chỗ sâu trong Tây Hải. Tứ đại kỳ trận thượng cổ thủy, mộc, hỏa, thổ không thể ngăn cản được Cổ Thần bao nhiêu thời gian, chỉ có tại Kim Chi Đại Trận mới khiến Cổ Thần bị nhốt tương đối lâu.
Cổ Thần bên trong Kim Chi Đại Trận đi tới đi lui, giết tới giết lui, lại một lòng thôi diễn trận thế, hiện tại đã có được thể nghiệm thực tế, rốt cuộc hữu kinh vô hiểm, hoàn toàn thấu triệt toàn bộ trận thế Kim Chi Đại Trận vào trong lòng.
Đến lúc này, ngũ đại trận pháp ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đều đã được Cổ Thần lĩnh ngộ triệt để, chỉ cần thêm một đoạn thời gian hợp nhất ngũ hành là có thể tiến thêm một bước trên con đường trận pháp.
Rời khỏi Kim Chi Đại Trận, Cổ Thần đi lại trong chỗ sâu Tây Hải chốc lát, rất nhanh liền cảm ứng được đám cường giả Thánh Đình, Phật Môn Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, vì vậy nhanh chóng ẩn nấp tiến gần.
Cổ Thần vô thanh vô tức, thần thức cũng không hề phát ra điều tra, ngay cả Thánh thánh Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư cũng không hề biết được Cổ Thần đã xuất hiện cách mấy nghìn trượng phía sau bọn họ, chỉ là bởi vì bọn họ nhân số đông đảo, Cổ Thần thế đơn lực bạc nên chưa xuất thủ.
Thế nhưng nếu Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dám lấy phụ thân Cổ Thương Khung để huyết tế, vô luận như thế nào Cổ Thần cũng muốn liều mạng đánh cuộc một phen.
Tuy rằng trong lòng Cổ Thần vô cùng tức giận, nhưng lúc này vẫn phải ẩn núp bất động, Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, bất cứ người nào trong hai người này đều có thực lực mạnh hơn một chút so với hắn, cho dù trên người hắn có Cấm Tiên Thần Phù thì cũng chỉ có thể đối phó với một người, bại lộ chính mình quá sớm căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, giết không chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu ra Cổ Thương Khung cũng vô dụng, bởi vì vẫn bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế, Thánh hoàng Cơ Nghiêu chưa chết thì Cổ Thương Khung vĩnh viễn là một bộ phân thân của hắn, trừ phi Thánh hoàng Cơ nghiêu tự mình thu hồi lại nguyên thần, bằng không không thể thay đổi được kết cục.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát, hiện tại hắn chỉ có thể đợi, chờ đợi bọn họ bắt đầu thi triển Cổ Thần Huyết Tế, nhìn khi bọn họ toàn tâm toàn ý Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn phía trước được một nửa, lúc đó sẽ có cơ hội rat ay, nhất cử đánh chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, sau đó lại đoạt Cổ Thương Khung bỏ chạy, chơi trò trốn tìm tại chỗ sâu trong Tây Hải, cho dù là cường giả Thánh Đình và Phật môn có nhiều hơn nữa thì cũng mơ tưởng đuổi theo được Cổ Thần.
Chương 16: Cổ thần huyết tế (hạ).
Bên ngoài Tây Hải, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã để Thiên Toán Tử tính toán tung tích của Cổ Thần, khi đó Cổ Thần còn đang ở sa mạc Tây Hoang, cách đám người Thánh hoàng mấy trăm vạn dặm.
Sau đó, đám người Thánh Hoàng tiến vào trong Tây Hải, không hề dừng lại dù chỉ chốc lát, một mạch đi tới nơi này, vô luận như thế nào Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không tưởng tượng ra hiện tại Cổ Thần dĩ nhiên đang ở phía sau bọn họ mấy nghìn trượng.
Cổ Thần bị sa trần bạo cuốn theo rời khỏi thông đạo an toàn, lại bị cỗ lực lượng bí ẩn cường đại không gì sánh được mạnh mẽ hút vào trong Ngũ Hành đại trận, trực tiến tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, so với tất cả mọi người đều sớm hơn một bước đến chỗ sâu trong Tây Hải, loại tình huống như thế này quả thực không người dự liệu được.
----
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Việc này không nên chậm trễ, Cổ Thần Huyết Tế đại pháp cần phải duy trì trong thời gian rất dài, mọi người đều có vị trí riêng, hiện tại bắt đầu.
Các vị cường giả nhất tề gật đầu, đứng phía sau Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lấy Độ Thiện đại sư làm điểm trung gian, chuyển thành một nửa vòng tròn, vây quanh Thánh hoàng Cơ Nghiêu tại tâm vòng tròn.
Cổ Thương Khung dưới sự khống chế của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, ngồi xuống mặt đất phía trước cách mọi người chừng mười trượng.
Tất cả đều đã chuẩn bị hoàn tất, Thánh hoàng Cơ Nghiêu mở rộng hai tay, chỉ mạnh về phía trước, trong sát na, rất nhiều đạo quang mang xuất hiện, bao phủ bốn phía xung quanh Thán hoàng Cơ Nghiêu, nhìn qua hơn hai trăm đạo quang mang.
Mỗi một đạo quang mang đều là một kiện tiên bảo, theo hai tay của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ về phía trước, tất cả tiên bảo thượng cổ đều trôi nổi phóng lên cao, bắt đầu xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Nhãn lực của Cổ Thần cực mạnh, liếc mắt liền có thể nhìn ra được tiên bảo huyền phù bốn phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu tổng cộng có hai trăm mười sáu kiện.
Trong đó có ba mươi sáu kiện là tiên bảo thượng phẩm, bảy mươi hai kiện là tiên bảo trung phẩm, một trăm lẻ tám kiện là tiên bảo hạ phẩm.
Trách không được Thánh hoàng Cơ Nghiêu phải đi khắp nơi thu thập tiên bảo thượng cổ, hơn hai trăm kiện tiên bảo thượng cổ, cho dù cường đại như Thánh Đình cũng không lấy ra được.
Duy nhất một lần khống chế hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ yêu cầu đối với tiên lực vô cùng to lớn, cho dù Thánh hoàng Cơ Nghiêu có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng khó duy trì được lâu, trách không được cần có nhiều cường giả siêu cấp Hư Không kỳ trợ giúp như vậy.
Hai trăm mười sáu kiên tiên bảo thượng cổ dưới tiên lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu khống chế, huyền phù trên đỉnh đầu, xoay chuyển không ngừng.
Đột nhiên, hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi, kết thành một đạo pháp ấn, chỉ một ngón tay về phía Cổ Thương Khung đang ngồi phía trước hơn mười trượng.
…
Thân thể Cổ Thương Khung run rẩy, chỉ thấy một đoàn máu tươi từ đỉnh đầu của hắn bay lên, lớn chừng nắm tay.
Đoàn máu tươi lóe sáng, lóng lánh không gì sánh được, ẩn chứa sinh cơ cường đại, chứng minh huyết nhục của Cổ Thương Khung vô cùng cường đại.
Đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay kia di động lên đỉnh đầu Cổ Thương Khung ba thước.
Hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu đột nhiên hướng lên trời nắm chặt, trước sau vừa chuyển, trên bầu hình thành hình một cỗ khí trường vô hình, tất cả tiên bảo thượng cổ đều chuyển biến phương hướng, nhắm vào đoàn máu tươi huyền phù cách đỉnh đầu Cổ Thần ba thước.
- Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hét lớn một tiếng, tay phải điểm lên trời cao, điểm trúng một kiện tiên bảo thượng cổ, đây là một thanh phi kiếm.
Chỉ thấy ngón tay phải của Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẽ lên ký hiệu vô hình, thanh tiên bảo phi kiếm này giống như mũi tên nhọn, chợt lóe giữa không trung, liền cốc tốc vọt mạnh về phía trước.
Trong sát na, thanh tiên bảo phi kiếm dâm xuyên qua đoàn máu tươi huyền phù trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, toàn bộ máu tươi bị tiên bảo phi kiếm đánh trúng nổ tan thành sương máu, đủ bao phủ phương viên ba thước, đỉnh đầu Cổ Thương Khung giống như một đoàn mây đỏ lượn lờ.
Thanh tiên bảo phi kiếm kia bay qua đoàn máu tươi, nhiễm thêm một tầng màu sắc máu hồng bên ngoài, uy lực nhân lên, tốc độ không giảm mà tăng tiếp tục vọt về phía trước.
Đinh…
Một tiếng nổ vang, thanh tiên bảo phi kiếm đỏ tươi thắng tắp bắn mạnh vào chữ “phong” khổng lồ phương viên lớn chừng vạn trượng.
Theo pháp ấn của Thánh hoàng Cư Nghiêu biến động, điểm đến điểm đi, bầu khí trường trên đỉnh đầu cuối cùng hóa thành dòng sóng khí, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo dòng sóng khí này bắn về phía trước.
Sóng khí xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, tất cả tiên bảo thượng cổ đều bị nhuộm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, uy lực tăng mạnh, liên tục không ngừng vọt mạnh về phía chữ “phong” vạn trượng phía trước, tầng tầng công kích, phát ra những tiếng chấn động vang vọng thiên địa, cùng với cương phong mãnh liệt trào đi bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…
Liên miên không ngừng vang lên tiếng nổ, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ bị nhuốm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, tiết lộ một cỗ lực lượng vô cùng quỷ dị, oanh kích vào chữ phong lớn nghìn trượng.
Rất nhanh, hai trăm mười sáu kiện tiên bảo đều xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, kích vào chữ phong lớn vạn trượng, khi kiện tiên bảo thứ hai trăm mười sáu đêu đã qua đi, sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung đã hoàn toàn biến mất, đều bị hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ mang đi.
Mà tiên bảo thượng cổ liên tiếp không ngừng công kích chữ phong lớn vạn trượng, tuy rằng không thể nháy mắt đánh tan được phong ấn, thế nhưng vết nứt rõ ràng đã rộng hơn không ít.
Tiên bảo thượng cổ nhiễm hồng công kích một lần đối với phong ấn, vết máu tầng ngoài cùng lập tức biến mất không còn, rất nhanh liền quay trở lại huyền phù xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Trong miệng Thánh hoàng Cơ Nghiêu liên tục vang lên những âm tự cổ xưa, hai tay kết pháp ấn, một lần nữa chỉ ngón tay về phía Cổ Thương Khung, trong sát na lại có một đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay từ trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung bay lên, huyền phù cách đỉnh đầu ba thước.
Ngón tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu biến đổi, chỉ vào tiên bảo thượng cổ trên đỉnh đầu, vẽ nhẹ về phía trước.
Như pháp ngự khí, kiện tiên bảo phi kiếm thứ nhất lại đánh tan đoàn máu tươi, sau đó một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo một đạo sóng khi liên tục không ngừng xuyên qua sương máu, đinh đinh đinh đinh đinh… Tiếng va chạm liên tục, toàn bộ đều đánh mạnh vào phong ấn vạn trượng, khiến vết rách phong ấn vạn trượng lần thứ hai bị mở rộng hơn một chút.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát cách mấy nghìn trượng, nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu xa xa đang tiến hành Cổ Thần Huyết Tế, trong lòng giống như bị cắn xé, khó có thể ngẫn lại, thầm nghĩ muốn lao ra ngoài chém chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu thoát phụ thân.
Thế nhưng Cổ Thần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này Thánh hoàng Cơ Nghiêu đang được Độ Thiện đại sư, thánh chủ Khổng gia, thánh chủ Mạnh gia… cùng với chín vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ vây quanh thành nửa hình vòng trong.
Tuy Độ Thiện đại sư nói bản thân bị chữ phong kia chấn động phật tâm, thế nhưng trên thực tế căn bản không hề bị ý cảnh của chữ phong ảnh hưởng, có thể thấy được ý cảnh của chữ phong kia tuy rất lợi hại, có thể khiến Độ Thiện đại sư phải coi trọng, nhưng còn chưa làm gì được hắn.
Độ Thiện địa sư không xưng là “ngã tâm” mà là “phật tâm”, có thể thấy được hắn đối với địa vị của chính mình đã định, là tồn tại tương đương với Phật tổ rồi, người như vậy hoặc là vô tri, hoặc là vô cùng tự tin.
Hiển nhiên Độ Thiện đại sư chính là người vô cùng tự tin, nơi phát nguyên của tự tin chính là một thân thần thông thông thiên triệt địa của hắn.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi lại ánh mắt, nhắm mắt tĩnh khí, tựa hồ như muốn trấn áp ý cảnh của chữ phong thật lớn ảnh hưởng tới tâm cảnh, sau đó trợn mắt nói:
- Thiền tâm của đại sư càng lúc càng vững chắc rồi, bản hoàng đối mặt với phong ấn của Kiền Vũ Thánh hoàng lưu lại cũng khó có thể chiếu cố tới người khác.
Độ Thiện đại sư hợp tay hình chữ thập, nói:
- Thánh hoàng quá khen, lão nạp từng khổ tu thiền tâm, công pháp phật môn có hiệu quả ổn định tâm thần. Thánh hoàng là hậu nhân của Kiền Vũ Thánh hoàng, công pháp vừa vặn bị khí tức của Kiền Vũ Thánh hoàng áp chế mới coi như thua lão nạp nửa phần. Nếu như phong ấn trước mặt là do trưởng bối Phật môn bày ra, vậy lão nạp so với Thánh hoàng kém hơn nhiều.
Trên mặt Thánh hoàng hoàn toàn không biểu tình, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên chuyển trọng tâm câu chuyện, nói:
- Bản hoàng muốn thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, trong thi pháp cần có rất nhiều tiên lực duy trì, đồng thời cần rất nhiều tiên bảo thượng cổ câu thông pháp tắc thiên đại, thứ ba cần máu của cổ thần tế điện, hôm nay ba điều kiện đều đã tụ tập đủ, nhất định sẽ phá vỡ được phong ấn trước mắt, một lần nữa mở ra thông đạo tiên phàm, để số mệnh thiên địa trở lại tiên giới, đại sư, bản hoàng đến lúc đó muốn toàn lực thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, duy trì tiên lực phải hoàn toàn dựa vào đại sư cùng với các vị rồi.
- Thánh hoàng yên tâm, chúng ta nhất định toàn lực ứng phó, cho dù là tiên lực hư thoát cũng phải trợ giúp Thánh hoàng hoàn thành Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, phá vỡ phong ấn.
Chúng cường giả cùng kêu lên nói.
Độ Thiện đại sư liếc mắt nhìn Cổ Thương Khung, nói:
- Việc này lão nạp tự nhiên dốc toàn lực, xác định Thánh hoàng bệ họa Cổ Thần Huyết Tế thành công, chỉ là máu của cổ thần, người này thực sự có thể thay thế sao? Vạn năm trước…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Đại sư không cần phải lo lắng, vạn năm trước tuy rằng Kiền Vũ Thánh hoàng hầu như đã tiêu diệt sạch sẽ những tu sĩ sở hữu cổ thần huyết mạch, thế nên hắn đối với phong ấn tiên giới Cổ Hoang tự nhiên vĩnh viễn không thể phá giải, nhưng hiển nhiên vẫn có tu sĩ ẩn chứa huyết mạch cổ thần tán đi công lực, trở thành phàm nhân, thành công giữ được mạnh sống, bản hoàng từ khi Cổ Thần trở thành Chiến thần cổ vu tộc mới phát hiện ra, nguyên lai hắn cùng với Chiến thần đời thứ nhất Xi giống nhau, bản thân có huyết mạch cổ thần. Cổ Thần có số mệnh quấn thân, lại có yêu nghiệt Ngô Tinh tương trợ, khó có thể bắt được, bản hoàng suy nghĩ cẩn thận, để Thiên Toán Tử tính toán, tính ra được xuất thân của Cổ Thần, người này chính là phụ thân của Cổ Thần, đồng thời là người mang huyết mạch cổ thần, dùng máu tươi của hắn để thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp tuyệt đối không thành vấn đề.
- A di đà phật…
Độ Thiện đại sư đọc một câu phật hiệu, mỉm cười nói:
- Như vậy thì thiện tai thiện tai rồi!
“Lão hòa thượng, thiên tai con mẹ ngươi, lão tử sẽ đánh cái thiện tai thiện tai con mẹ ngươi! Trách không được lão tử có thể tiến vào trong Chiến Thần Sơn, tu luyện Chiến Thần Tinh Kinh, nguyên lai lão tử có huyết mạch cổ thần càng cao cấp hơn so với huyết mạch chiến thần.”
Sau một cồn cát cách mấy nghìn trượng, Cổ Thần âm thầm ẩn nấp, nghiến răng nghiến lợi:
“Cơ Nghiêu, ngươi dám lấy cha ta để huyết tế, lão tử liều cái mạng này cũng phải đồng quy vu tận với ngươi, cũng muốn chém chết ngươi!”
Đám người Thánh Hoàng dọc theo lộ tuyến Kiền Vũ Thánh hoàng tiến vào trong Tây Hải, trên đường không gặp nguy hiểm đáng nói, sau gần ba canh giờ, rốt cuộc cũng tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, đứng trước địa điểm Kiền Vũ Thánh hoàng bày ra phong ấn.
Cổ Thần thì trực tiếp bị hút vào Ngũ Hành đại trận chỗ sâu trong Tây Hải. Tứ đại kỳ trận thượng cổ thủy, mộc, hỏa, thổ không thể ngăn cản được Cổ Thần bao nhiêu thời gian, chỉ có tại Kim Chi Đại Trận mới khiến Cổ Thần bị nhốt tương đối lâu.
Cổ Thần bên trong Kim Chi Đại Trận đi tới đi lui, giết tới giết lui, lại một lòng thôi diễn trận thế, hiện tại đã có được thể nghiệm thực tế, rốt cuộc hữu kinh vô hiểm, hoàn toàn thấu triệt toàn bộ trận thế Kim Chi Đại Trận vào trong lòng.
Đến lúc này, ngũ đại trận pháp ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đều đã được Cổ Thần lĩnh ngộ triệt để, chỉ cần thêm một đoạn thời gian hợp nhất ngũ hành là có thể tiến thêm một bước trên con đường trận pháp.
Rời khỏi Kim Chi Đại Trận, Cổ Thần đi lại trong chỗ sâu Tây Hải chốc lát, rất nhanh liền cảm ứng được đám cường giả Thánh Đình, Phật Môn Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, vì vậy nhanh chóng ẩn nấp tiến gần.
Cổ Thần vô thanh vô tức, thần thức cũng không hề phát ra điều tra, ngay cả Thánh thánh Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư cũng không hề biết được Cổ Thần đã xuất hiện cách mấy nghìn trượng phía sau bọn họ, chỉ là bởi vì bọn họ nhân số đông đảo, Cổ Thần thế đơn lực bạc nên chưa xuất thủ.
Thế nhưng nếu Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dám lấy phụ thân Cổ Thương Khung để huyết tế, vô luận như thế nào Cổ Thần cũng muốn liều mạng đánh cuộc một phen.
Tuy rằng trong lòng Cổ Thần vô cùng tức giận, nhưng lúc này vẫn phải ẩn núp bất động, Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, bất cứ người nào trong hai người này đều có thực lực mạnh hơn một chút so với hắn, cho dù trên người hắn có Cấm Tiên Thần Phù thì cũng chỉ có thể đối phó với một người, bại lộ chính mình quá sớm căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, giết không chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu ra Cổ Thương Khung cũng vô dụng, bởi vì vẫn bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế, Thánh hoàng Cơ Nghiêu chưa chết thì Cổ Thương Khung vĩnh viễn là một bộ phân thân của hắn, trừ phi Thánh hoàng Cơ nghiêu tự mình thu hồi lại nguyên thần, bằng không không thể thay đổi được kết cục.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát, hiện tại hắn chỉ có thể đợi, chờ đợi bọn họ bắt đầu thi triển Cổ Thần Huyết Tế, nhìn khi bọn họ toàn tâm toàn ý Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn phía trước được một nửa, lúc đó sẽ có cơ hội rat ay, nhất cử đánh chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, sau đó lại đoạt Cổ Thương Khung bỏ chạy, chơi trò trốn tìm tại chỗ sâu trong Tây Hải, cho dù là cường giả Thánh Đình và Phật môn có nhiều hơn nữa thì cũng mơ tưởng đuổi theo được Cổ Thần.
Chương 16: Cổ thần huyết tế (hạ).
Bên ngoài Tây Hải, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã để Thiên Toán Tử tính toán tung tích của Cổ Thần, khi đó Cổ Thần còn đang ở sa mạc Tây Hoang, cách đám người Thánh hoàng mấy trăm vạn dặm.
Sau đó, đám người Thánh Hoàng tiến vào trong Tây Hải, không hề dừng lại dù chỉ chốc lát, một mạch đi tới nơi này, vô luận như thế nào Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không tưởng tượng ra hiện tại Cổ Thần dĩ nhiên đang ở phía sau bọn họ mấy nghìn trượng.
Cổ Thần bị sa trần bạo cuốn theo rời khỏi thông đạo an toàn, lại bị cỗ lực lượng bí ẩn cường đại không gì sánh được mạnh mẽ hút vào trong Ngũ Hành đại trận, trực tiến tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, so với tất cả mọi người đều sớm hơn một bước đến chỗ sâu trong Tây Hải, loại tình huống như thế này quả thực không người dự liệu được.
----
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Việc này không nên chậm trễ, Cổ Thần Huyết Tế đại pháp cần phải duy trì trong thời gian rất dài, mọi người đều có vị trí riêng, hiện tại bắt đầu.
Các vị cường giả nhất tề gật đầu, đứng phía sau Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lấy Độ Thiện đại sư làm điểm trung gian, chuyển thành một nửa vòng tròn, vây quanh Thánh hoàng Cơ Nghiêu tại tâm vòng tròn.
Cổ Thương Khung dưới sự khống chế của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, ngồi xuống mặt đất phía trước cách mọi người chừng mười trượng.
Tất cả đều đã chuẩn bị hoàn tất, Thánh hoàng Cơ Nghiêu mở rộng hai tay, chỉ mạnh về phía trước, trong sát na, rất nhiều đạo quang mang xuất hiện, bao phủ bốn phía xung quanh Thán hoàng Cơ Nghiêu, nhìn qua hơn hai trăm đạo quang mang.
Mỗi một đạo quang mang đều là một kiện tiên bảo, theo hai tay của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ về phía trước, tất cả tiên bảo thượng cổ đều trôi nổi phóng lên cao, bắt đầu xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Nhãn lực của Cổ Thần cực mạnh, liếc mắt liền có thể nhìn ra được tiên bảo huyền phù bốn phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu tổng cộng có hai trăm mười sáu kiện.
Trong đó có ba mươi sáu kiện là tiên bảo thượng phẩm, bảy mươi hai kiện là tiên bảo trung phẩm, một trăm lẻ tám kiện là tiên bảo hạ phẩm.
Trách không được Thánh hoàng Cơ Nghiêu phải đi khắp nơi thu thập tiên bảo thượng cổ, hơn hai trăm kiện tiên bảo thượng cổ, cho dù cường đại như Thánh Đình cũng không lấy ra được.
Duy nhất một lần khống chế hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ yêu cầu đối với tiên lực vô cùng to lớn, cho dù Thánh hoàng Cơ Nghiêu có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng khó duy trì được lâu, trách không được cần có nhiều cường giả siêu cấp Hư Không kỳ trợ giúp như vậy.
Hai trăm mười sáu kiên tiên bảo thượng cổ dưới tiên lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu khống chế, huyền phù trên đỉnh đầu, xoay chuyển không ngừng.
Đột nhiên, hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi, kết thành một đạo pháp ấn, chỉ một ngón tay về phía Cổ Thương Khung đang ngồi phía trước hơn mười trượng.
…
Thân thể Cổ Thương Khung run rẩy, chỉ thấy một đoàn máu tươi từ đỉnh đầu của hắn bay lên, lớn chừng nắm tay.
Đoàn máu tươi lóe sáng, lóng lánh không gì sánh được, ẩn chứa sinh cơ cường đại, chứng minh huyết nhục của Cổ Thương Khung vô cùng cường đại.
Đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay kia di động lên đỉnh đầu Cổ Thương Khung ba thước.
Hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu đột nhiên hướng lên trời nắm chặt, trước sau vừa chuyển, trên bầu hình thành hình một cỗ khí trường vô hình, tất cả tiên bảo thượng cổ đều chuyển biến phương hướng, nhắm vào đoàn máu tươi huyền phù cách đỉnh đầu Cổ Thần ba thước.
- Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hét lớn một tiếng, tay phải điểm lên trời cao, điểm trúng một kiện tiên bảo thượng cổ, đây là một thanh phi kiếm.
Chỉ thấy ngón tay phải của Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẽ lên ký hiệu vô hình, thanh tiên bảo phi kiếm này giống như mũi tên nhọn, chợt lóe giữa không trung, liền cốc tốc vọt mạnh về phía trước.
Trong sát na, thanh tiên bảo phi kiếm dâm xuyên qua đoàn máu tươi huyền phù trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, toàn bộ máu tươi bị tiên bảo phi kiếm đánh trúng nổ tan thành sương máu, đủ bao phủ phương viên ba thước, đỉnh đầu Cổ Thương Khung giống như một đoàn mây đỏ lượn lờ.
Thanh tiên bảo phi kiếm kia bay qua đoàn máu tươi, nhiễm thêm một tầng màu sắc máu hồng bên ngoài, uy lực nhân lên, tốc độ không giảm mà tăng tiếp tục vọt về phía trước.
Đinh…
Một tiếng nổ vang, thanh tiên bảo phi kiếm đỏ tươi thắng tắp bắn mạnh vào chữ “phong” khổng lồ phương viên lớn chừng vạn trượng.
Theo pháp ấn của Thánh hoàng Cư Nghiêu biến động, điểm đến điểm đi, bầu khí trường trên đỉnh đầu cuối cùng hóa thành dòng sóng khí, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo dòng sóng khí này bắn về phía trước.
Sóng khí xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, tất cả tiên bảo thượng cổ đều bị nhuộm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, uy lực tăng mạnh, liên tục không ngừng vọt mạnh về phía chữ “phong” vạn trượng phía trước, tầng tầng công kích, phát ra những tiếng chấn động vang vọng thiên địa, cùng với cương phong mãnh liệt trào đi bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…
Liên miên không ngừng vang lên tiếng nổ, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ bị nhuốm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, tiết lộ một cỗ lực lượng vô cùng quỷ dị, oanh kích vào chữ phong lớn nghìn trượng.
Rất nhanh, hai trăm mười sáu kiện tiên bảo đều xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, kích vào chữ phong lớn vạn trượng, khi kiện tiên bảo thứ hai trăm mười sáu đêu đã qua đi, sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung đã hoàn toàn biến mất, đều bị hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ mang đi.
Mà tiên bảo thượng cổ liên tiếp không ngừng công kích chữ phong lớn vạn trượng, tuy rằng không thể nháy mắt đánh tan được phong ấn, thế nhưng vết nứt rõ ràng đã rộng hơn không ít.
Tiên bảo thượng cổ nhiễm hồng công kích một lần đối với phong ấn, vết máu tầng ngoài cùng lập tức biến mất không còn, rất nhanh liền quay trở lại huyền phù xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Trong miệng Thánh hoàng Cơ Nghiêu liên tục vang lên những âm tự cổ xưa, hai tay kết pháp ấn, một lần nữa chỉ ngón tay về phía Cổ Thương Khung, trong sát na lại có một đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay từ trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung bay lên, huyền phù cách đỉnh đầu ba thước.
Ngón tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu biến đổi, chỉ vào tiên bảo thượng cổ trên đỉnh đầu, vẽ nhẹ về phía trước.
Như pháp ngự khí, kiện tiên bảo phi kiếm thứ nhất lại đánh tan đoàn máu tươi, sau đó một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo một đạo sóng khi liên tục không ngừng xuyên qua sương máu, đinh đinh đinh đinh đinh… Tiếng va chạm liên tục, toàn bộ đều đánh mạnh vào phong ấn vạn trượng, khiến vết rách phong ấn vạn trượng lần thứ hai bị mở rộng hơn một chút.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát cách mấy nghìn trượng, nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu xa xa đang tiến hành Cổ Thần Huyết Tế, trong lòng giống như bị cắn xé, khó có thể ngẫn lại, thầm nghĩ muốn lao ra ngoài chém chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu thoát phụ thân.
Thế nhưng Cổ Thần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này Thánh hoàng Cơ Nghiêu đang được Độ Thiện đại sư, thánh chủ Khổng gia, thánh chủ Mạnh gia… cùng với chín vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ vây quanh thành nửa hình vòng trong.
/889
|