Cổ Hiền nhíu mày, lúc này mới nhớ tới, trên tay Cổ Thương Khung không có pháp khí tốt, nhưng Âm Dương Phân Nguyên kiếm của hắn là tín vật tộc trưởng, lúc trước Cổ Thần đại biểu cho Cổ gia tranh tài với Liễu Bách Sinh, hắn có thể lấy ra cho dùng tạm, nhưng hiện tại là tỷ thí cạnh tranh chức vị tộc trưởng, tự nhiên không thể lấy tín vật đại biểu cho chức vị tộc trưởng cho Cổ Thương Khung sử dụng.
Cổ Hiền đang muốn mở miệng, mượn pháp khí của tam trưởng lão cho Cổ Thương Khung dùng, trên lôi đài đã bắt đầu động thủ.
Chỉ thấy Cổ Thương Khung biến ảo cước bộ, chân khí Tiên Thiên điên cuồng tuôn ra từ song chưởng, song chưởng kết thành Bàn Thạch Ấn, một chưởng linh động đánh ra, một đạo chưởng cương từ tay Cổ Thương Khung xuất hiện, trong nháy mắt biến thành hơn trượng, giống như một mặt vách, đánh thẳng về phía Cổ Thương Nhạc.
Bàn Thạch Ấn…
Chính là công pháp bình thường của Cổ gia, thế nhưng nhìn chưởng cương giống như mặt tường trong không trung, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trợn tròn hai mắt, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy Bàn Thạch Ấn dĩ nhiên có thể đạt thành uy lực to lớn như vậy.
Chưởng cương rộng chừng hơn trượng, nếu như bị một chưởng này đánh trúng, cho dù là phòng ốc cũng bị phá hủy thành tro bụi.
Thời điểm Cổ Thương Hải truy sát Cổ Thần cũng đã từng đánh ra Bàn Thạch Ấn, oanh kích một chưởng đối với Tiểu Bạch, chưởng cương bất quá ba thước, so với một chưởng của Cổ Thương Khugn lúc này, uy lực kém hơn không biết bao nhiêu phần.
Cổ Thương Khung có Kim Tàm Thủ Sáo trong tay, cho dù tay không đánh một chưởng cũng có thể đạt thành uy lực cưởng chương rộng năm sáu thước, chân khí Tiên Thiên thông qua Kim Tàm Thủ Sáo, uy lực mạnh hơn gấp đôi.
Một đạo chưởng cương kia, màu vàng lóng lánh, chói mắt không gì sánh được, nhắm thẳng vào Cổ Thương Nhạc.
Một chưởng uy lực đối với mọi người mà nói uy lực không gì sánh được, nhưng là trong mắt Cổ Thương Nhạc Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, chỉ là chút kinh ngạc mà thôi, không hề chấn động, đối với mọi người đây là một đạo chưởng cương không thể chống đối, nhưng đối với Cổ Thương Nhạc mà nói, chỉ là một đạo chưởng cương của tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy mà thôi.
Hai chân Cổ Thương Nhạc bất động, hai tay cầm Ẩm Ngọc Đao, nhìn chưởng cương phóng tới cực nhanh, một đao chém xuống, nhất thời, quang mang Ẩm Ngọc Đao bùng phát, hóa thành một đạo đao cương dài bảy tám trượng, mạnh mẽ va chạm với chưởng cương.
Tuy rằng đạo chưởng cương kia thanh thế kinh người, nhưng bị đạo đao cương dài bảy tám trượng chém xuống, nhất thời bị chém thành hai nửa.
Chưởng ấn của Cổ Thương Khung biến đổi, lại một đạo chưởng cương vỗ tới, Cổ Thương Nhạc hừ lạnh một tiếng, một đạo đao cương chém qua, chém nát chưởng cương.
Mỗi một đạo chưởng cương Cổ Thương Khung đánh tới, từng đạo rộng chừng hơn trượng, liên tục oanh kích về phía Cổ Thương Nhạc, nhưng đều bị Ẩm Ngọc Đao của Cổ Thương Nhạc phá hủy.
Đột nhiên, song chưởng Cổ Thương Khung chia ra, ngưng kết chưởng ấn, nhất tề đánh tới, hai đạo chưởng cương một trái một phải hóa thành hai cự chưởng, đồng thời lao về phía Cổ Thương Nhạc.
Nhìn hai đạo chưởng chương đánh tới, trên mặt Cổ Thương Nhạc cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, rồi lại coi thường, chỉ thấy thân thể hắn vừa chuyển, Ẩm Ngọc Đao chém ngang, đao cương cường đại, hai đạo chưởng cương đồng thời bị chém đứt,
Chém ngang một đao, thế đi Cổ Thương Nhạc liên tục, không hề chờ Cổ Thương Khung tiếp tục công kích, hai chân dậm mạnh, thân thể cấp tốc tiếp cận Cổ Thương Khung, Ẩm Ngọc Đao trong tay liên tục bổ xuống vô số đao, hoàn toàn đánh tan chưởng cương từ Cổ Thương Khung.
Thành viên nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, Bàn Thạch Ấn của Cổ Thương Khung đối với Cổ Thương Nhạc hoàn toàn không tạo thành uy hiếp gì, chỉ chờ Cổ Thương Nhạc tới gần người một chút, dưới đòn công kích bằng đao cương liên tiếp, một đôi Kim Tàm Thủ Sáo sao có thể chống đỡ.
Trên mặt đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều nở nụ cười, hai người trên lôi dài đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, lúc này toàn bộ người Cổ gia đều quan sát trận đấu trên lôi dài, ai cũng biết được, trận so đấu trước mắt chính là tranh đoạt chức vị tộc trưởng, bất kỳ ai thua trận, chính là thua tư cách kế thừa vị trí tộc trưởng.
“Chung quy là vừa bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, không phải đối thủ của Thương Nhạc…”
Đại trưởng lão thầm nghĩ, nụ cười đầy mặt.
Cổ Hiền và tam trưởng lão thì âm thầm lo lắng, không biết sau khi Cổ Thương Nhạc tiếp cận, Cổ Thương Khung dựa vào cái gì để ngăn cản Ẩm Ngọc Đao của Cổ Thương Nhạc?
Cổ Thần cũng nở nụ cười, cười rất hài lòng, hắn biết, Cổ Nhạc càng đến gần phụ thân, cách thất bại càng gần hơn.
Chưởng cương Cổ Thương Khung ly thể, khoảng cách càng xa, uy lực càng nhỏ, Cổ Thương Nhạc hoàn toàn có thể đứng ngoài mấy trượng, bằng vào đao cương có thể đơn giản phá đi chưởng cương, thế nhưng, càng tới gần Cổ Thương Khung, uy lực chưởng cương của Cổ Thương Khung càng thêm mạnh mẽ.
Đương nhiên, bằng Bàn Thạch Ấn, Cổ Thương Khung tuyệt đối không thể đơn giản thắng Cổ Thương Nhạc.
Bất quá, Cổ Thần còn dạy cho phụ thân hắn một bộ chỉ pháp thượng thừa, đây không phải là loại công pháp như Bàn Thạch Ấn có thể sánh bằng, đấy là còn chưa kể tới Thiên Cương Thối Thể đại pháp.
Vẻ vui mừng trên mặt Cổ Thương Nhạc càng lúc càng đậm, hắn đã tới gần Cổ Thương Khung trên dưới một trượng rồi, đối mặt với thế áp sát của hắn, Cổ Thương Khung dĩ nhiên một bước cũng không lui? Chỉ thêm vài bước nữa, Ẩm Ngọc Đao của hắn có thể trực tiếp công kích vào thân thể Cổ Thương Khung rồi.
Hắn không tin, cùng là pháp khí trung phẩm, thủ sáo không thể giao phong chính diện với Ẩm Ngọc Đao.
Đao của hắn dày đặc như mưa, Cổ Thương Khung đánh ra đạo đạo Bàn Thạch Ấn, đều bị đao cương của hắn lần lượt phá hủy, lại liên tục hai đao chém nát hai đạo chưởng cương, Cổ Thương Nhạc một lần nữa tiến lên phía trước một bước.
Khoảng cách được rồi…
- Tiếp ta một đao…
Cổ Thương Nhạc hét lớn một tiếng, Ẩm Ngọc Đao nổ bắn ra đao cương dài gần mười trượng, đao khí hư huyễn hóa thành đao ảnh hư huyễn dài hơn mười trượng, thẳng trùng trời cao.
Sau đó, một đao kinh thiên địa, động quỷ thần, nhanh như thiểm điện đánh xuống Cổ Thương Khung.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão nhịn không được cười ra thành tiếng, một đao như vậy, nếu như không có pháp khí phòng ngự ngoài trung phẩm, tuyệt đối không thể chống đỡ được, thành viên nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều lộ thần sắc hưng phấn, một đạo này đủ đánh bại Cổ Thương Khung rồi.
Cổ Hiền, tam trưởng lão nhíu mày, Cổ Thương Thu cũng âm thầm thở dài.
Cổ Thần, lúc này càng hài lòng cười ha hả, Cổ Thương Nhạc, thất bại.
- Kinh Tiên Nhất Chỉ…
Cổ Thương Khung nhẹ nhàng phun ra bốn tiếng, thế nhưng, bốn tiếng này rõ ràng xuất hiện trong tai mọi người.
Chỉ thấy chân phải Cổ Thương Khung lui về phía sau nửa bước, dậm mạnh xuống lôi dài, trong sát na, toàn bộ lôi dài tầng tầng nứt nẻ, đạo đạo chân khí Tiên Thiên từ thân thể dũng mãnh tiến vào cánh tay phải.
Cổ Thương Khung nhấc cánh tay phải, ngón trỏ chỉ thẳng về phía trước, chân khí Tiên Thiên nhất rót vào cánh tay phải, nhất thời, ngón trỏ của Cổ Thương Khung phát ra quang mang chói mắt, một ngón tay điểm vào lưỡi Ẩm Ngọc Đao do Cổ Thương Nhạc chém xuống.
Quang mang một ngón tay kia giống như mặt trời nhô lên trời cao, chói không thể nhìn, mọi người nhất thời cảm thấy con mắt đau xót, theo bản năng nhắm lại hai mắt.
Đinh…
Một tiếng ngân thanh thúy vang lên.
Cổ Hiền đang muốn mở miệng, mượn pháp khí của tam trưởng lão cho Cổ Thương Khung dùng, trên lôi đài đã bắt đầu động thủ.
Chỉ thấy Cổ Thương Khung biến ảo cước bộ, chân khí Tiên Thiên điên cuồng tuôn ra từ song chưởng, song chưởng kết thành Bàn Thạch Ấn, một chưởng linh động đánh ra, một đạo chưởng cương từ tay Cổ Thương Khung xuất hiện, trong nháy mắt biến thành hơn trượng, giống như một mặt vách, đánh thẳng về phía Cổ Thương Nhạc.
Bàn Thạch Ấn…
Chính là công pháp bình thường của Cổ gia, thế nhưng nhìn chưởng cương giống như mặt tường trong không trung, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trợn tròn hai mắt, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy Bàn Thạch Ấn dĩ nhiên có thể đạt thành uy lực to lớn như vậy.
Chưởng cương rộng chừng hơn trượng, nếu như bị một chưởng này đánh trúng, cho dù là phòng ốc cũng bị phá hủy thành tro bụi.
Thời điểm Cổ Thương Hải truy sát Cổ Thần cũng đã từng đánh ra Bàn Thạch Ấn, oanh kích một chưởng đối với Tiểu Bạch, chưởng cương bất quá ba thước, so với một chưởng của Cổ Thương Khugn lúc này, uy lực kém hơn không biết bao nhiêu phần.
Cổ Thương Khung có Kim Tàm Thủ Sáo trong tay, cho dù tay không đánh một chưởng cũng có thể đạt thành uy lực cưởng chương rộng năm sáu thước, chân khí Tiên Thiên thông qua Kim Tàm Thủ Sáo, uy lực mạnh hơn gấp đôi.
Một đạo chưởng cương kia, màu vàng lóng lánh, chói mắt không gì sánh được, nhắm thẳng vào Cổ Thương Nhạc.
Một chưởng uy lực đối với mọi người mà nói uy lực không gì sánh được, nhưng là trong mắt Cổ Thương Nhạc Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, chỉ là chút kinh ngạc mà thôi, không hề chấn động, đối với mọi người đây là một đạo chưởng cương không thể chống đối, nhưng đối với Cổ Thương Nhạc mà nói, chỉ là một đạo chưởng cương của tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy mà thôi.
Hai chân Cổ Thương Nhạc bất động, hai tay cầm Ẩm Ngọc Đao, nhìn chưởng cương phóng tới cực nhanh, một đao chém xuống, nhất thời, quang mang Ẩm Ngọc Đao bùng phát, hóa thành một đạo đao cương dài bảy tám trượng, mạnh mẽ va chạm với chưởng cương.
Tuy rằng đạo chưởng cương kia thanh thế kinh người, nhưng bị đạo đao cương dài bảy tám trượng chém xuống, nhất thời bị chém thành hai nửa.
Chưởng ấn của Cổ Thương Khung biến đổi, lại một đạo chưởng cương vỗ tới, Cổ Thương Nhạc hừ lạnh một tiếng, một đạo đao cương chém qua, chém nát chưởng cương.
Mỗi một đạo chưởng cương Cổ Thương Khung đánh tới, từng đạo rộng chừng hơn trượng, liên tục oanh kích về phía Cổ Thương Nhạc, nhưng đều bị Ẩm Ngọc Đao của Cổ Thương Nhạc phá hủy.
Đột nhiên, song chưởng Cổ Thương Khung chia ra, ngưng kết chưởng ấn, nhất tề đánh tới, hai đạo chưởng cương một trái một phải hóa thành hai cự chưởng, đồng thời lao về phía Cổ Thương Nhạc.
Nhìn hai đạo chưởng chương đánh tới, trên mặt Cổ Thương Nhạc cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, rồi lại coi thường, chỉ thấy thân thể hắn vừa chuyển, Ẩm Ngọc Đao chém ngang, đao cương cường đại, hai đạo chưởng cương đồng thời bị chém đứt,
Chém ngang một đao, thế đi Cổ Thương Nhạc liên tục, không hề chờ Cổ Thương Khung tiếp tục công kích, hai chân dậm mạnh, thân thể cấp tốc tiếp cận Cổ Thương Khung, Ẩm Ngọc Đao trong tay liên tục bổ xuống vô số đao, hoàn toàn đánh tan chưởng cương từ Cổ Thương Khung.
Thành viên nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, Bàn Thạch Ấn của Cổ Thương Khung đối với Cổ Thương Nhạc hoàn toàn không tạo thành uy hiếp gì, chỉ chờ Cổ Thương Nhạc tới gần người một chút, dưới đòn công kích bằng đao cương liên tiếp, một đôi Kim Tàm Thủ Sáo sao có thể chống đỡ.
Trên mặt đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều nở nụ cười, hai người trên lôi dài đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, lúc này toàn bộ người Cổ gia đều quan sát trận đấu trên lôi dài, ai cũng biết được, trận so đấu trước mắt chính là tranh đoạt chức vị tộc trưởng, bất kỳ ai thua trận, chính là thua tư cách kế thừa vị trí tộc trưởng.
“Chung quy là vừa bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, không phải đối thủ của Thương Nhạc…”
Đại trưởng lão thầm nghĩ, nụ cười đầy mặt.
Cổ Hiền và tam trưởng lão thì âm thầm lo lắng, không biết sau khi Cổ Thương Nhạc tiếp cận, Cổ Thương Khung dựa vào cái gì để ngăn cản Ẩm Ngọc Đao của Cổ Thương Nhạc?
Cổ Thần cũng nở nụ cười, cười rất hài lòng, hắn biết, Cổ Nhạc càng đến gần phụ thân, cách thất bại càng gần hơn.
Chưởng cương Cổ Thương Khung ly thể, khoảng cách càng xa, uy lực càng nhỏ, Cổ Thương Nhạc hoàn toàn có thể đứng ngoài mấy trượng, bằng vào đao cương có thể đơn giản phá đi chưởng cương, thế nhưng, càng tới gần Cổ Thương Khung, uy lực chưởng cương của Cổ Thương Khung càng thêm mạnh mẽ.
Đương nhiên, bằng Bàn Thạch Ấn, Cổ Thương Khung tuyệt đối không thể đơn giản thắng Cổ Thương Nhạc.
Bất quá, Cổ Thần còn dạy cho phụ thân hắn một bộ chỉ pháp thượng thừa, đây không phải là loại công pháp như Bàn Thạch Ấn có thể sánh bằng, đấy là còn chưa kể tới Thiên Cương Thối Thể đại pháp.
Vẻ vui mừng trên mặt Cổ Thương Nhạc càng lúc càng đậm, hắn đã tới gần Cổ Thương Khung trên dưới một trượng rồi, đối mặt với thế áp sát của hắn, Cổ Thương Khung dĩ nhiên một bước cũng không lui? Chỉ thêm vài bước nữa, Ẩm Ngọc Đao của hắn có thể trực tiếp công kích vào thân thể Cổ Thương Khung rồi.
Hắn không tin, cùng là pháp khí trung phẩm, thủ sáo không thể giao phong chính diện với Ẩm Ngọc Đao.
Đao của hắn dày đặc như mưa, Cổ Thương Khung đánh ra đạo đạo Bàn Thạch Ấn, đều bị đao cương của hắn lần lượt phá hủy, lại liên tục hai đao chém nát hai đạo chưởng cương, Cổ Thương Nhạc một lần nữa tiến lên phía trước một bước.
Khoảng cách được rồi…
- Tiếp ta một đao…
Cổ Thương Nhạc hét lớn một tiếng, Ẩm Ngọc Đao nổ bắn ra đao cương dài gần mười trượng, đao khí hư huyễn hóa thành đao ảnh hư huyễn dài hơn mười trượng, thẳng trùng trời cao.
Sau đó, một đao kinh thiên địa, động quỷ thần, nhanh như thiểm điện đánh xuống Cổ Thương Khung.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão nhịn không được cười ra thành tiếng, một đao như vậy, nếu như không có pháp khí phòng ngự ngoài trung phẩm, tuyệt đối không thể chống đỡ được, thành viên nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều lộ thần sắc hưng phấn, một đạo này đủ đánh bại Cổ Thương Khung rồi.
Cổ Hiền, tam trưởng lão nhíu mày, Cổ Thương Thu cũng âm thầm thở dài.
Cổ Thần, lúc này càng hài lòng cười ha hả, Cổ Thương Nhạc, thất bại.
- Kinh Tiên Nhất Chỉ…
Cổ Thương Khung nhẹ nhàng phun ra bốn tiếng, thế nhưng, bốn tiếng này rõ ràng xuất hiện trong tai mọi người.
Chỉ thấy chân phải Cổ Thương Khung lui về phía sau nửa bước, dậm mạnh xuống lôi dài, trong sát na, toàn bộ lôi dài tầng tầng nứt nẻ, đạo đạo chân khí Tiên Thiên từ thân thể dũng mãnh tiến vào cánh tay phải.
Cổ Thương Khung nhấc cánh tay phải, ngón trỏ chỉ thẳng về phía trước, chân khí Tiên Thiên nhất rót vào cánh tay phải, nhất thời, ngón trỏ của Cổ Thương Khung phát ra quang mang chói mắt, một ngón tay điểm vào lưỡi Ẩm Ngọc Đao do Cổ Thương Nhạc chém xuống.
Quang mang một ngón tay kia giống như mặt trời nhô lên trời cao, chói không thể nhìn, mọi người nhất thời cảm thấy con mắt đau xót, theo bản năng nhắm lại hai mắt.
Đinh…
Một tiếng ngân thanh thúy vang lên.
/889
|