“Theo đạo lý, pháp tắc ngũ hành có cường thịnh hơn nữa cũng không thể so sánh được với pháp tắc âm dương, bởi vì pháp tắc âm dương cường đại hơn pháp tắc ngũ hành hẳn một đẳng cấp, mà lực lượng ngũ hành của ta lại có thể đánh bại được pháp tắc âm dương của cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp, nguyên lai, lực lượng ngũ hành của ta không phải là pháp tắc ngũ hành, mà là quy tắc ngũ hành!”
Cổ Thần lặng yên hiểu ra.
Lực lượng bản nguyên chính là quy tắc vũ trụ.
Pháp tắc bất quá là lực lượng do quy tắc vũ trụ diễn biến sinh ra, pháp tắc có thể phá, quy tắc khó phá!
Đương nhiên, cũng không nhất định là quy tắc không thể phá được, cổ thần thiên địa đồng sinh với vũ trụ, trời sinh đã sở hữu lực lượng bản nguyên, sở hữu lực lượng quy tắc, nguyên nhân chính là như vậy nên không thể tiếp tục tu luyện, căn cứ vào lực lượng bản nguyên mạnh yếu ra sao, thực lực của cổ thần thiên địa cũng mạnh yếu bấy nhiêu, vì vậy mới có cổ thần thiên địa vẫn lạc dưới tay Côn Ngô Tiên Đế.
Nếu như tất cả cổ thần đều lợi hại giống như Thiên, Địa, như vậy tu sĩ căn bản không thể nào phản kháng được.
Trong quy tắc, quy tắc thiên địa chính là cường đại nhất, cũng là quy tắc khó phá nhất, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế, Hồng cũng không thể nào đánh vỡ được quy tắc thiên địa, quy tắc âm dương chung quy chỉ là lực lượng trung cấp, quy tắc ngũ hành thấp nhất.
Thế nhưng quy tắc ngũ hành chính là đầu nguồn quy tắc vũ trụ, là đầu nguồn của bản nguyên vũ trụ, cực kỳ quan trọng.
Cổ Thần đã dung hợp bản nguyên ngũ hành thành Nhất, đồng thời còn dung hợp bàn cổ đại đạo, hình thành một bản nguyên vũ trụ thuộc về riêng bản thân Cổ Thần, hình thành Nhất vĩnh hằng, lực lượng cực mạnh, đã vượt qua lực lượng quy tắc ngũ hành mấy lần, cho dù là quy tắc âm dương so sánh cũng có chút thua kém.
Cuối cùng Cổ Thần cũng hiểu ra rồi, khác biệt căn bản của chính mình so với những tu sĩ bình thường khác, tu sĩ bình thường tu luyện là lực lượng pháp tắc vũ trụ, mà Cổ Thần tu luyện chính là lực lượng quy tắc vũ trụ.
Đồng thời, quy tắc vũ trụ của Cổ Thần và quy tắc bản nguyên vũ trụ còn có chút khác nhau, dung nhập bàn cổ đại đạo, so với quy tắc vũ trụ bản nguyên càng thêm lợi hại hơn, càng thêm kinh khủng.
- Đại Quy Tắc Thần Quyền!
Âm chi cổ thần khó có thể tiếp thu chuyện thực này, dĩ nhiên có tu sĩ nắm giữ lực lượng quy tắc vũ trụ, đây chính là lực lượng chuyên dụng của riêng cổ thần thiên địa, vì vậy cổ thần thiên địa cao nhất, hắn không thể dễ dàng tha thứ cho một tu sĩ hèn mọn cũng có thể sở hữu quy tắc vũ trụ cao nhất như vậy.
Đối mặt với Đại Quy Tắc Thần Quyền, thần tình Cổ Thần đạm nhiên, cánh tay nhấc lên, Nhất vĩnh hằng thi triển ra, lập tức hủy diệt Đại Quy Tắc Thần Quyền, đồng thời thân thể Cổ Thần nổ bắn về phía trước, vọt thẳng về phía Âm chi cổ thần, bàn tay to nắm mạnh.
- Nhất vĩnh hằng!
Lực lượng dâng trào trực tiếp công kích vào bản thân Âm chi cổ thần.
Âm chi cổ thần và khí tức âm chi bản nguyên dung hợp cùng một chỗ, vô hình vô tướng, mắt thường không nhìn ra được, thế nhưng Cổ Thần lại có thể cảm ứng.
Trong hư không đen kịt truyền ra một tiếng kêu thảm, trong sát na, một cỗ âm phong cuồng bạo cuồn cuộn nổi lên, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Cổ Thần lẳng lặng cảm nhận một hồi, tất cả bốn phía đều không còn, tựa hồ Âm chi cổ thần đã chạy trốn.
Cổ Thần trở lại ngay bên cạnh âm chi bản nguyên, âm chi bản nguyên và bản nguyên ngũ hành không giống nhau, bản nguyên ngũ hành là thể rắn, là hạt châu lớn chừng nắm tay, mà âm chi bản nguyên lại là thể khí, ngưng tụ trong một phạm vi nhất định, Cổ Thần tiến vào trong phạm vi này là có thể cảm nhận được lực lượng của âm chi bản nguyên.
Cổ Thần tiến vào phạm vi bao phủ của âm chi bản nguyên, ngồi xuống, tỉ mỉ cảm ngộ khí tức, lực lượng của âm chi bản nguyên.
Âm chi bản nguyên, tự nhiên là thuần âm, không có một chút tạp chất, thuần dương chi thể của Cổ Thần vừa vặn tương dung dung với thuần âm.
Trước đây muốn tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể hoàn toàn không có cách nào thành công, cuối cùng Cổ Thần song tu với Hư Tử Uyên, mượn huyền âm tuyệt mạch, cửu âm huyền thể của Hư Tử Uyên mới có thể tu luyện Hỗn Độn Âm Dương chân quyết tới cảnh giới đại thành, luyện thành thuần dương chi thể.
Thế nhưng khí thuần âm đều chuyển dời toàn bộ lên người Hư Tử Uyên, Cổ Thần chỉ tu thành thuần dương, mà thuần âm là do Hư Tử Uyên tu luyện thành, nếu như một người một tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể, căn bản là không có khả năng.
Bất quá hiện tại, trong lòng Cổ Thần tràn đầy tự tin, một người tu luyện đơn độc, nếu như muốn từ thuần dương tu ra thuần âm, điều này tự nhiên là không có khả năng, thế nhưng nếu tu luyện bên trong âm chi bản nguyên, liên tục có khí thuần âm dung nhập vào trong cơ thể, tu luyện thành thuần âm thể tự nhiên nước chảy thành sông.
Bản thân tu luyện là từ không chuyển thành có, tu luyện trong âm chi bản nguyên là trực tiếp hấp thu, độ khó giữa hai bên chính là có khả năng và không có khả năng, rất rõ ràng.
Thuần dương chi thể đối với âm khí có bài xích, tất cả âm khí vừa mới vào trong cơ thể cổ thần đã bị thuần dương chi hỏa đốt cháy không còn một mảnh. Trước kia Cổ Thần muốn tu luyện thành thuần âm chi thể hiển nhiên là không thể được, căn bản không thể tích lũy được khí thuần âm.
Hiện tại vấn đề này có thể giải quyết được.
Cổ Thần đang ở trong âm chi bản nguyên, có khí tức âm chi bản nguyên hầu như vô cùng vô tận, hấp thu tiến vào trong cơ thể chính là khí thuần âm cùng cấp bậc với khí thuần dương, thuần dương chân thể muốn diệt sát cũng không thể diệt sát được.
Chỉ trong một lần hô hấp, Cổ Thần đã hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lập tức diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, chỉ còn lại duy nhất một tia khí thuần âm còn tồn tại.
Hô hấp một lần nữa, Cổ Thần lại hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lại diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, như vậy khí thuần âm trong cơ thể đã từ một tia biến thành hai tia.
Cổ Thần lẳng lặng ngồi trong âm chi bản nguyên, liên tục hấp thu khí tức âm chi bản nguyên, khí thuần âm dù vạn phần có tới chín nghìn chín trăm chín mươi chín phần bị thuần dương chi thể diệt sát, nhưng vẫn có thể chậm rãi tích lũy.
Một trăm lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một trăm tia khí thuần âm.
Một vạn lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một vạn tia khí thuần âm.
…
Ngày qua ngày, năm qua năm!
Mười năm trôi qua… Hai mươi năm trôi qua…
Thời giant thay đổi, một nghìn vạn lần hô hấp, hàng tỉ lần hô hấp, trong cơ thể Cổ Thần đã tích lũy được một nghìn vạn tia khí thuần âm, hàng tỉ tia khí thuần âm.
Theo khí thuần âm trong cơ thể càng lúc càng nhiều, dần dần thuần dương chi thể chống đỡ, tốc độ diệt sát khí thuần âm tiến vào cơ thể càng chậm lại, theo đó, tốc độ tích lũy khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần càng lúc càng tăng nhanh.
Cổ Thần không ngừng luyện hóa, dung hợp, lực lượng của âm chi bản nguyên dần dần bị Cổ Thần lĩnh ngộ, hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng của riêng mình.
Nhất vĩnh hằng cũng theo khí thuần âm càng lúc càng nhiều, thuần dương và thuần âm trong cơ thể tương hòa, chậm rãi bắt đầu quá trình chuyển biến Nhất sinh Nhị.
…
Thời gian trôi nhanh, hơn mười năm trôi qua… Một trăm năm trôi qua!
Cổ Thần đã bế quan tu luyện tại âm chi bản nguyên dưới lòng đất đô thành Âm Triêu tròn một trăm năm!
Trải qua một trăm năm tu luyện, khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần đã tới trình độ tương dương với khí thuần dương, thể chất của Cổ Thần đã không còn là thuần dương chi thể, mà là thuần âm thuần dương, khí âm dương đạt tới trạng thái cân bằng bình lặng, không can thiệp vào chuyện của nhau, lưu động trong cơ thể giống như ấn ký âm dương, lại giống như thái cực, sinh sôi không ngừng.
Tu vi của Cổ Thần rốt cuộc đã từ Đạo sinh Nhất đột phá tiến vào cảnh giới Nhất sinh Nhị.
Thực lực của Cổ Thần xảy ra biến đổi về chất, lực lượng quy tắc cũng sản sinh đề cao về chất.
Nguyên bản là bàn cổ đại đạo dung hợp với quy tắc ngũ hành hình thành nên Nhất vĩnh hằng.
Hiện tại bàn cổ đại đạo và quy tắc âm dương chỉnh hợp lẫn nhau, sinh sôi không thôi, vĩnh tồn bất diệt, hình thành Nhị bất diệt!
“Thiên đế, gặp ngươi một lần nữa, nhất định sẽ cho ngươi một kinh hỉ!”
Hai mắt Cổ Thần vừa mở, chậm rãi đứng lên.
Thuần dương thuần âm trong cơ thể đã đạt tới trạng thái hoàn toàn bình thản, tiếp tục ở lại trong địa phương âm chi bản nguyên này sẽ ảnh hưởng tới sự cân đối của âm dương, nếu như âm dương mất cân bằng sẽ trở thành nam nữ không phân biệt được, đối với Cổ Thần không có lợi.
“Tu vi đạt tới Nhất sinh Nhị, chờ khi âm dương hoàn toàn dung hợp, hóa thành hỗn độn, đó chính là Nhị sinh Tam, điều này cần có thời gian tích lũy và kỳ ngộ nhất định, tại Âm giới thời gian ngắn căn bản không có thời gian đề cao, là lúc trở lại tiên giới Cổ Hoang rồi.”
Dọc theo Âm Sát Động, không quá lâu sau, Cổ Thần liền trở về Quỷ Vương Lĩnh, rất nhanh rời khỏi màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh, phi độn thẳng về phía Nam Âm Hải.
Cổ Thần vừa mới rời khỏi Quỷ Vương Lĩnh, trong màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh kia truyền tới một thanh âm lạnh lẽo tới cực điểm:
- Ghê tởm, tu vi của Cổ Thần dĩ nhiên có bước tiến triển, ta đã cảm thụ được lực lượng quy tắc âm dương trên người hắn, thực lực như vậy, cho dù là tu sĩ thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không chắc là đối thủ của hắn, trong các cổ thần chúng ta, ngoại trừ thiên chi cổ thần và địa chi cổ thần đã không còn bất cứ ai áp chế được hắn, nhìn hắn đi về phía nam, hẳn là muốn từ thông đạo hai giới âm dương phụ cận đảo Quỷ Dạ Xoa, Nam Âm Hải trở về tiên giới Cổ Hoang, địa chi cổ thần ngủ say chưa tỉnh, thiên chi cổ thần tại tiên giới Cổ Hoang, ta đã thông báo cho thiên chi cổ thần, nhất định phải giết chết Cổ Thần, lực lượng quy tắc vũ trụ không nên bị tu sĩ hèn mọn nắm giữ, hừ!
Cổ Thần tiến về phía nam, không quá lâu sau liền vượt qua Nam Minh Châu, đi tới Nam Âm Hải vô biên vô hạn, trên đường tùy tiện hỏi một Quỷ Thánh tu vi ngũ hành thoát thai kiếp, biết được vị trí của đảo Quỷ Dạ Xoa.
Đảo Quỷ Dạ Xoa ở cách phía nam Nam Minh Châu ước chừng sáu ức bốn nghìn chín trăm chín trăm vạn dặm, đối với Cổ Thần một lần thuấn di liền vượt qua khoảng cách gần ức dặm mà nói, từ Nam Minh Châu tới đảo Quy Dạ Xoa chỉ là hơn ba mươi lần hô hấp mà thôi.
Đảo Quỷ Dạ Xoa là một hải đạo phương viên mấy vạn dặm, bộ tộc quỷ dạ xoa sinh hoạt trên đảo có thực lực từ Đằng Vân Kỳ tới Hợp Đạo kỳ, Cổ Thần không tới thăm thú đảo Quỷ Dạ Xoa, mà trực tiếp vượt qua Quỷ Dạ Xoa đảo chừng nghìn dặm phái tây, tiến vào Nam Âm Hải.
Nam Âm Hải cực sâu vô cùng, Cổ Thần đã lặn xuống hơn ba mươi vạn trượng, đủ ba vạn dặm mới tới đáy, quả nhiên nhìn thấy một tầng quang giới hơi mỏng, đó là chỗ phân cách hai giới âm dương.
Cổ Thần đi qua quang giới, cảnh sắc phía trước hoàn toàn biến đổi, tuy rằng vẫn là đáy nước, thế nhưng không gian bốn phía đã không còn là biển rộng vô biên vô hạn, mà biến thành một thủy đàm.
Chính là Âm Minh Đàm!
Võng Lượng Thạch!
Cổ Thần lập tức phát hiện ra không ít võng lượng thạch dưới đáy Âm Minh Đàm, lần trước Cổ Thần không hề lặn xuống dưới đáy Âm Minh Đàm cũng đã phát hiện ra một khối võng lượng thạch cực phẩm, nơi này là đáy sau nhất của Âm Minh Đàm, mỗi một khối võng lượng thạch đều có thể tích lớn hơn khối Cổ Thần lấy lần trước, phẩm chất càng cao.
Võng lượng thạch đối với Quỷ Hồn có lực sát thương rất lớn, vì vậy quỷ vật Âm giới căn bản không dám đụng vào, mà nơi này lại không có tu sĩ Dương giới đi qua, vô số năm tích lũy đến nay mới hình thành võng lượng thạch với phẩm chất cao như vậy.
Thậm chí Cổ Thần từ những võng lượng thạch phát hiện ra một ít thạch tinh, kích cỡ chỉ chừng một ngón tay cái, đó chính là tinh ngọc võng lượng thạch, phẩm chất cao hơn võng lượng thạch cực phẩm vô số lần, tinh quang lấp lánh, giống như thủy tinh, nhưng màu thiên màu trắng, có điểm như bạch ngọc.
“Trấn Minh Ngọc Bi chính là tài liệu như vậy!”
Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng:
“Trách không được Trấn Minh Ngọc Bi có sát thương cực lớn đối với quỷ hồn, nguyên lai lúc võng lượng thạch đạt tới phẩm chất đỉnh cao sẽ một lần nữa tiến hóa thành loại tài liệu khác, so với võng lượng thạch cực phẩm còn cao hơn vô số lần, trời sinh ẩn chứa lực lượng sát thương rất mạnh đối với quỷ hồn, là bảo bối cấp tiên thiên linh bảo.”
Thể tích của Trấn Minh Ngọc Bi lớn hơn những khối võng lượng thạch ngọc Cổ Thần phát hiện ra không chỉ nghìn lần, nếu như nói những khối võng lượng thạch ngọc trước mắt Cổ Thần là tiên thiên linh bảo bình thường nhất, như vậy Trấn Minh Ngọc Bi tuyệt đối là tiên thiên linh bảo đỉnh cấp.
“Thể tích của võng lượng thạch ngọc còn quá nhỏ, đang trong giai đoạn phát triển, nơi này tu sĩ Dương giới không đến, quỷ hồn Âm giới càng không đụng vào, để nó tiếp tục phát triển, sau này có thể trở thành một kiện tiên thiên linh bảo đỉnh cấp giống như Trấn Minh Ngọc Bi.”
Cổ Thần không đào hết võng lượng thạch ngọc, thân thể tiếp tục hướng về phía trước, trong sát na liền chạy ra khỏi Âm Minh Đàm.
Trấn Minh Ngọc Bi, vẫn lẳng lặng đứng bên cạnh Âm Minh Đàm như cũ, trấn thủ thông đạo hai giới âm dương, ngăn cản quỷ hồn Âm giới tiến vào Dương giới.
Côn Ngô Bí Cảnh đã tan vỡ, Âm Minh Đàm đã từ Côn Ngô bí cảnh xuất hiện trong tiên giới Cổ Hoang, tọa lạc chính giữa đỉnh Thiên Phong trong Liên Thiên sơn mạch.
Cổ Thần lặng yên hiểu ra.
Lực lượng bản nguyên chính là quy tắc vũ trụ.
Pháp tắc bất quá là lực lượng do quy tắc vũ trụ diễn biến sinh ra, pháp tắc có thể phá, quy tắc khó phá!
Đương nhiên, cũng không nhất định là quy tắc không thể phá được, cổ thần thiên địa đồng sinh với vũ trụ, trời sinh đã sở hữu lực lượng bản nguyên, sở hữu lực lượng quy tắc, nguyên nhân chính là như vậy nên không thể tiếp tục tu luyện, căn cứ vào lực lượng bản nguyên mạnh yếu ra sao, thực lực của cổ thần thiên địa cũng mạnh yếu bấy nhiêu, vì vậy mới có cổ thần thiên địa vẫn lạc dưới tay Côn Ngô Tiên Đế.
Nếu như tất cả cổ thần đều lợi hại giống như Thiên, Địa, như vậy tu sĩ căn bản không thể nào phản kháng được.
Trong quy tắc, quy tắc thiên địa chính là cường đại nhất, cũng là quy tắc khó phá nhất, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế, Hồng cũng không thể nào đánh vỡ được quy tắc thiên địa, quy tắc âm dương chung quy chỉ là lực lượng trung cấp, quy tắc ngũ hành thấp nhất.
Thế nhưng quy tắc ngũ hành chính là đầu nguồn quy tắc vũ trụ, là đầu nguồn của bản nguyên vũ trụ, cực kỳ quan trọng.
Cổ Thần đã dung hợp bản nguyên ngũ hành thành Nhất, đồng thời còn dung hợp bàn cổ đại đạo, hình thành một bản nguyên vũ trụ thuộc về riêng bản thân Cổ Thần, hình thành Nhất vĩnh hằng, lực lượng cực mạnh, đã vượt qua lực lượng quy tắc ngũ hành mấy lần, cho dù là quy tắc âm dương so sánh cũng có chút thua kém.
Cuối cùng Cổ Thần cũng hiểu ra rồi, khác biệt căn bản của chính mình so với những tu sĩ bình thường khác, tu sĩ bình thường tu luyện là lực lượng pháp tắc vũ trụ, mà Cổ Thần tu luyện chính là lực lượng quy tắc vũ trụ.
Đồng thời, quy tắc vũ trụ của Cổ Thần và quy tắc bản nguyên vũ trụ còn có chút khác nhau, dung nhập bàn cổ đại đạo, so với quy tắc vũ trụ bản nguyên càng thêm lợi hại hơn, càng thêm kinh khủng.
- Đại Quy Tắc Thần Quyền!
Âm chi cổ thần khó có thể tiếp thu chuyện thực này, dĩ nhiên có tu sĩ nắm giữ lực lượng quy tắc vũ trụ, đây chính là lực lượng chuyên dụng của riêng cổ thần thiên địa, vì vậy cổ thần thiên địa cao nhất, hắn không thể dễ dàng tha thứ cho một tu sĩ hèn mọn cũng có thể sở hữu quy tắc vũ trụ cao nhất như vậy.
Đối mặt với Đại Quy Tắc Thần Quyền, thần tình Cổ Thần đạm nhiên, cánh tay nhấc lên, Nhất vĩnh hằng thi triển ra, lập tức hủy diệt Đại Quy Tắc Thần Quyền, đồng thời thân thể Cổ Thần nổ bắn về phía trước, vọt thẳng về phía Âm chi cổ thần, bàn tay to nắm mạnh.
- Nhất vĩnh hằng!
Lực lượng dâng trào trực tiếp công kích vào bản thân Âm chi cổ thần.
Âm chi cổ thần và khí tức âm chi bản nguyên dung hợp cùng một chỗ, vô hình vô tướng, mắt thường không nhìn ra được, thế nhưng Cổ Thần lại có thể cảm ứng.
Trong hư không đen kịt truyền ra một tiếng kêu thảm, trong sát na, một cỗ âm phong cuồng bạo cuồn cuộn nổi lên, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Cổ Thần lẳng lặng cảm nhận một hồi, tất cả bốn phía đều không còn, tựa hồ Âm chi cổ thần đã chạy trốn.
Cổ Thần trở lại ngay bên cạnh âm chi bản nguyên, âm chi bản nguyên và bản nguyên ngũ hành không giống nhau, bản nguyên ngũ hành là thể rắn, là hạt châu lớn chừng nắm tay, mà âm chi bản nguyên lại là thể khí, ngưng tụ trong một phạm vi nhất định, Cổ Thần tiến vào trong phạm vi này là có thể cảm nhận được lực lượng của âm chi bản nguyên.
Cổ Thần tiến vào phạm vi bao phủ của âm chi bản nguyên, ngồi xuống, tỉ mỉ cảm ngộ khí tức, lực lượng của âm chi bản nguyên.
Âm chi bản nguyên, tự nhiên là thuần âm, không có một chút tạp chất, thuần dương chi thể của Cổ Thần vừa vặn tương dung dung với thuần âm.
Trước đây muốn tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể hoàn toàn không có cách nào thành công, cuối cùng Cổ Thần song tu với Hư Tử Uyên, mượn huyền âm tuyệt mạch, cửu âm huyền thể của Hư Tử Uyên mới có thể tu luyện Hỗn Độn Âm Dương chân quyết tới cảnh giới đại thành, luyện thành thuần dương chi thể.
Thế nhưng khí thuần âm đều chuyển dời toàn bộ lên người Hư Tử Uyên, Cổ Thần chỉ tu thành thuần dương, mà thuần âm là do Hư Tử Uyên tu luyện thành, nếu như một người một tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể, căn bản là không có khả năng.
Bất quá hiện tại, trong lòng Cổ Thần tràn đầy tự tin, một người tu luyện đơn độc, nếu như muốn từ thuần dương tu ra thuần âm, điều này tự nhiên là không có khả năng, thế nhưng nếu tu luyện bên trong âm chi bản nguyên, liên tục có khí thuần âm dung nhập vào trong cơ thể, tu luyện thành thuần âm thể tự nhiên nước chảy thành sông.
Bản thân tu luyện là từ không chuyển thành có, tu luyện trong âm chi bản nguyên là trực tiếp hấp thu, độ khó giữa hai bên chính là có khả năng và không có khả năng, rất rõ ràng.
Thuần dương chi thể đối với âm khí có bài xích, tất cả âm khí vừa mới vào trong cơ thể cổ thần đã bị thuần dương chi hỏa đốt cháy không còn một mảnh. Trước kia Cổ Thần muốn tu luyện thành thuần âm chi thể hiển nhiên là không thể được, căn bản không thể tích lũy được khí thuần âm.
Hiện tại vấn đề này có thể giải quyết được.
Cổ Thần đang ở trong âm chi bản nguyên, có khí tức âm chi bản nguyên hầu như vô cùng vô tận, hấp thu tiến vào trong cơ thể chính là khí thuần âm cùng cấp bậc với khí thuần dương, thuần dương chân thể muốn diệt sát cũng không thể diệt sát được.
Chỉ trong một lần hô hấp, Cổ Thần đã hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lập tức diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, chỉ còn lại duy nhất một tia khí thuần âm còn tồn tại.
Hô hấp một lần nữa, Cổ Thần lại hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lại diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, như vậy khí thuần âm trong cơ thể đã từ một tia biến thành hai tia.
Cổ Thần lẳng lặng ngồi trong âm chi bản nguyên, liên tục hấp thu khí tức âm chi bản nguyên, khí thuần âm dù vạn phần có tới chín nghìn chín trăm chín mươi chín phần bị thuần dương chi thể diệt sát, nhưng vẫn có thể chậm rãi tích lũy.
Một trăm lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một trăm tia khí thuần âm.
Một vạn lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một vạn tia khí thuần âm.
…
Ngày qua ngày, năm qua năm!
Mười năm trôi qua… Hai mươi năm trôi qua…
Thời giant thay đổi, một nghìn vạn lần hô hấp, hàng tỉ lần hô hấp, trong cơ thể Cổ Thần đã tích lũy được một nghìn vạn tia khí thuần âm, hàng tỉ tia khí thuần âm.
Theo khí thuần âm trong cơ thể càng lúc càng nhiều, dần dần thuần dương chi thể chống đỡ, tốc độ diệt sát khí thuần âm tiến vào cơ thể càng chậm lại, theo đó, tốc độ tích lũy khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần càng lúc càng tăng nhanh.
Cổ Thần không ngừng luyện hóa, dung hợp, lực lượng của âm chi bản nguyên dần dần bị Cổ Thần lĩnh ngộ, hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng của riêng mình.
Nhất vĩnh hằng cũng theo khí thuần âm càng lúc càng nhiều, thuần dương và thuần âm trong cơ thể tương hòa, chậm rãi bắt đầu quá trình chuyển biến Nhất sinh Nhị.
…
Thời gian trôi nhanh, hơn mười năm trôi qua… Một trăm năm trôi qua!
Cổ Thần đã bế quan tu luyện tại âm chi bản nguyên dưới lòng đất đô thành Âm Triêu tròn một trăm năm!
Trải qua một trăm năm tu luyện, khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần đã tới trình độ tương dương với khí thuần dương, thể chất của Cổ Thần đã không còn là thuần dương chi thể, mà là thuần âm thuần dương, khí âm dương đạt tới trạng thái cân bằng bình lặng, không can thiệp vào chuyện của nhau, lưu động trong cơ thể giống như ấn ký âm dương, lại giống như thái cực, sinh sôi không ngừng.
Tu vi của Cổ Thần rốt cuộc đã từ Đạo sinh Nhất đột phá tiến vào cảnh giới Nhất sinh Nhị.
Thực lực của Cổ Thần xảy ra biến đổi về chất, lực lượng quy tắc cũng sản sinh đề cao về chất.
Nguyên bản là bàn cổ đại đạo dung hợp với quy tắc ngũ hành hình thành nên Nhất vĩnh hằng.
Hiện tại bàn cổ đại đạo và quy tắc âm dương chỉnh hợp lẫn nhau, sinh sôi không thôi, vĩnh tồn bất diệt, hình thành Nhị bất diệt!
“Thiên đế, gặp ngươi một lần nữa, nhất định sẽ cho ngươi một kinh hỉ!”
Hai mắt Cổ Thần vừa mở, chậm rãi đứng lên.
Thuần dương thuần âm trong cơ thể đã đạt tới trạng thái hoàn toàn bình thản, tiếp tục ở lại trong địa phương âm chi bản nguyên này sẽ ảnh hưởng tới sự cân đối của âm dương, nếu như âm dương mất cân bằng sẽ trở thành nam nữ không phân biệt được, đối với Cổ Thần không có lợi.
“Tu vi đạt tới Nhất sinh Nhị, chờ khi âm dương hoàn toàn dung hợp, hóa thành hỗn độn, đó chính là Nhị sinh Tam, điều này cần có thời gian tích lũy và kỳ ngộ nhất định, tại Âm giới thời gian ngắn căn bản không có thời gian đề cao, là lúc trở lại tiên giới Cổ Hoang rồi.”
Dọc theo Âm Sát Động, không quá lâu sau, Cổ Thần liền trở về Quỷ Vương Lĩnh, rất nhanh rời khỏi màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh, phi độn thẳng về phía Nam Âm Hải.
Cổ Thần vừa mới rời khỏi Quỷ Vương Lĩnh, trong màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh kia truyền tới một thanh âm lạnh lẽo tới cực điểm:
- Ghê tởm, tu vi của Cổ Thần dĩ nhiên có bước tiến triển, ta đã cảm thụ được lực lượng quy tắc âm dương trên người hắn, thực lực như vậy, cho dù là tu sĩ thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không chắc là đối thủ của hắn, trong các cổ thần chúng ta, ngoại trừ thiên chi cổ thần và địa chi cổ thần đã không còn bất cứ ai áp chế được hắn, nhìn hắn đi về phía nam, hẳn là muốn từ thông đạo hai giới âm dương phụ cận đảo Quỷ Dạ Xoa, Nam Âm Hải trở về tiên giới Cổ Hoang, địa chi cổ thần ngủ say chưa tỉnh, thiên chi cổ thần tại tiên giới Cổ Hoang, ta đã thông báo cho thiên chi cổ thần, nhất định phải giết chết Cổ Thần, lực lượng quy tắc vũ trụ không nên bị tu sĩ hèn mọn nắm giữ, hừ!
Cổ Thần tiến về phía nam, không quá lâu sau liền vượt qua Nam Minh Châu, đi tới Nam Âm Hải vô biên vô hạn, trên đường tùy tiện hỏi một Quỷ Thánh tu vi ngũ hành thoát thai kiếp, biết được vị trí của đảo Quỷ Dạ Xoa.
Đảo Quỷ Dạ Xoa ở cách phía nam Nam Minh Châu ước chừng sáu ức bốn nghìn chín trăm chín trăm vạn dặm, đối với Cổ Thần một lần thuấn di liền vượt qua khoảng cách gần ức dặm mà nói, từ Nam Minh Châu tới đảo Quy Dạ Xoa chỉ là hơn ba mươi lần hô hấp mà thôi.
Đảo Quỷ Dạ Xoa là một hải đạo phương viên mấy vạn dặm, bộ tộc quỷ dạ xoa sinh hoạt trên đảo có thực lực từ Đằng Vân Kỳ tới Hợp Đạo kỳ, Cổ Thần không tới thăm thú đảo Quỷ Dạ Xoa, mà trực tiếp vượt qua Quỷ Dạ Xoa đảo chừng nghìn dặm phái tây, tiến vào Nam Âm Hải.
Nam Âm Hải cực sâu vô cùng, Cổ Thần đã lặn xuống hơn ba mươi vạn trượng, đủ ba vạn dặm mới tới đáy, quả nhiên nhìn thấy một tầng quang giới hơi mỏng, đó là chỗ phân cách hai giới âm dương.
Cổ Thần đi qua quang giới, cảnh sắc phía trước hoàn toàn biến đổi, tuy rằng vẫn là đáy nước, thế nhưng không gian bốn phía đã không còn là biển rộng vô biên vô hạn, mà biến thành một thủy đàm.
Chính là Âm Minh Đàm!
Võng Lượng Thạch!
Cổ Thần lập tức phát hiện ra không ít võng lượng thạch dưới đáy Âm Minh Đàm, lần trước Cổ Thần không hề lặn xuống dưới đáy Âm Minh Đàm cũng đã phát hiện ra một khối võng lượng thạch cực phẩm, nơi này là đáy sau nhất của Âm Minh Đàm, mỗi một khối võng lượng thạch đều có thể tích lớn hơn khối Cổ Thần lấy lần trước, phẩm chất càng cao.
Võng lượng thạch đối với Quỷ Hồn có lực sát thương rất lớn, vì vậy quỷ vật Âm giới căn bản không dám đụng vào, mà nơi này lại không có tu sĩ Dương giới đi qua, vô số năm tích lũy đến nay mới hình thành võng lượng thạch với phẩm chất cao như vậy.
Thậm chí Cổ Thần từ những võng lượng thạch phát hiện ra một ít thạch tinh, kích cỡ chỉ chừng một ngón tay cái, đó chính là tinh ngọc võng lượng thạch, phẩm chất cao hơn võng lượng thạch cực phẩm vô số lần, tinh quang lấp lánh, giống như thủy tinh, nhưng màu thiên màu trắng, có điểm như bạch ngọc.
“Trấn Minh Ngọc Bi chính là tài liệu như vậy!”
Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng:
“Trách không được Trấn Minh Ngọc Bi có sát thương cực lớn đối với quỷ hồn, nguyên lai lúc võng lượng thạch đạt tới phẩm chất đỉnh cao sẽ một lần nữa tiến hóa thành loại tài liệu khác, so với võng lượng thạch cực phẩm còn cao hơn vô số lần, trời sinh ẩn chứa lực lượng sát thương rất mạnh đối với quỷ hồn, là bảo bối cấp tiên thiên linh bảo.”
Thể tích của Trấn Minh Ngọc Bi lớn hơn những khối võng lượng thạch ngọc Cổ Thần phát hiện ra không chỉ nghìn lần, nếu như nói những khối võng lượng thạch ngọc trước mắt Cổ Thần là tiên thiên linh bảo bình thường nhất, như vậy Trấn Minh Ngọc Bi tuyệt đối là tiên thiên linh bảo đỉnh cấp.
“Thể tích của võng lượng thạch ngọc còn quá nhỏ, đang trong giai đoạn phát triển, nơi này tu sĩ Dương giới không đến, quỷ hồn Âm giới càng không đụng vào, để nó tiếp tục phát triển, sau này có thể trở thành một kiện tiên thiên linh bảo đỉnh cấp giống như Trấn Minh Ngọc Bi.”
Cổ Thần không đào hết võng lượng thạch ngọc, thân thể tiếp tục hướng về phía trước, trong sát na liền chạy ra khỏi Âm Minh Đàm.
Trấn Minh Ngọc Bi, vẫn lẳng lặng đứng bên cạnh Âm Minh Đàm như cũ, trấn thủ thông đạo hai giới âm dương, ngăn cản quỷ hồn Âm giới tiến vào Dương giới.
Côn Ngô Bí Cảnh đã tan vỡ, Âm Minh Đàm đã từ Côn Ngô bí cảnh xuất hiện trong tiên giới Cổ Hoang, tọa lạc chính giữa đỉnh Thiên Phong trong Liên Thiên sơn mạch.
/889
|