Chương 271: Chịu chết
Tam trưởng lão thân hình rắn rỏi, đảo người trên không một đường dài, sau đó ngã mạnh xuống đất, phát ra tiếng vang lớn.
Một Tam trưởng lão cao cao tại thượng coi trời bằng vung, thế nhưng lại bị một cước đánh ngã. Lão nằm trên mặt đất, cả người chật vật nhếch nhác, đâu còn thấy phong thái ung dung bình thản trước kia nữa.
Toàn bộ những người có mặt lúc ấy đều sợ ngây người, trong ánh mắt từng người tràn ngập vẻ khó tin.
Đường Chấn Phong lại một lần nữa kinh ngạc trước thực lực của Quy Hư Đạo Nhân rồi. Thân là người của nhà họ Đường, ông ta hiểu rõ nhất Tam trưởng lão của nhà họ Đường lợi hại bao nhiêu. Đó là một tuyệt thế cao thủ, sức mạnh phi thường. Lục trưởng lão đã được xem là rất mạnh rồi, nhưng Tam trưởng lão còn lợi hại hơn. Mà Quy Hư Đạo Nhân có thể nhẹ nhàng vung tay một cái đã đánh bay Tam trưởng lão vô song như vậy. Bấy nhiêu cũng đã rõ Quy Hư Đạo Nhân mạnh đến cỡ nào rồi. Đường Chấn Phong không dám tưởng tượng, ở bên ngoài lại có thể xuất hiện một cao thủ tuyệt thế như vậy.
Cùng lúc đó, Ngô Thanh Đế còn đang khiếp sợ, ông vô cùng kích động phấn chấn. Vừa rồi ông còn đang suy nghĩ, sao từ đầu đến cuối Quy Hư Đạo Nhân có thể tự tin điên cuồng như thế, không mảy may để Tam trưởng lão vào mắt. Hóa ra Quy Hư Đạo Nhân thật sự có đủ tư cách để kiêu ngạo mà! Không những ông có thực lực đấu với Tam trưởng lão, mà còn có thể dễ dàng đánh bay Tam trưởng lão, chuyện này thật quá thần kỳ rồi. Ngô Thanh Đế bỗng nhiên cảm thấy, nhà họ Ngô có lẽ thật sự được cứu rồi. Quy Hư Đạo Nhân chính là thần tiên giáng trần, khiến cho Ngô Thanh Đế nhìn thấy niềm hi vọng to lớn.
Giờ phút này, người nhà họ Ngô đều nhìn Quy Hư Đạo Nhân bằng ánh mắt nóng bỏng, bọn họ đều gửi gắm hết hy vọng của mình lên người Quy Hư Đạo Nhân. Người này chính là Chúa cứu thế của nhà họ Ngô bọn họ. Bọn họ mong chờ Quy Hư Đạo Nhân có thể đánh lui toàn bộ kẻ thù đáng sợ này.
Ở bên này, trong lòng Lục trưởng lão đứng trên trực thăng lại càng cuồn cuộn dậy sóng. Hôm nay lão ta tự tin có đủ sức mạnh báo thù vợ chồng Đường Chấn Phong và nhà họ Ngô. Chủ yếu là vì lão ta tới đây cùng Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão, trong đó có Tam trưởng lão là người đứng đầu trong nhóm bọn họ, bất kể địa vị hay thực lực Tam trưởng lão đều là cao nhất, đến Lục trưởng còn phải kính nể. Thế nhưng điều Lục trưởng lão không dám tin đó chính là Tam trưởng lão lại bị đánh bại bởi một đạo trưởng bên ngoài. Người này chính là Quy Hư Đạo Nhân, không chỉ cất lời ngông cuồng mà thực lực cũng khiến người khác phải kinh hãi.
Lục trưởng lão nhìn chòng chọc Quy Hư Đạo Nhân, trong mắt lóe lên tia lửa.
Tam trưởng lão bị đánh ngã nằm trên đất, trong lòng cũng dậy sóng ầm ầm, đúng là lão đã coi thường Quy Hư Đạo Nhân này. Lão không thể ngờ đối phương chỉ đơn giản vung tay lên có thể bùng nổ sức mạnh oai vệ như thế, Huyết Sát Chưởng của lão lại chẳng là cái thá gì trước mặt ông. Điều này quả thực khiến Tam trưởng lão chịu đả kích nặng nề.
Có điều dù cho chiêu này của Quy Hư Đạo Nhân có mạnh, thế nhưng Tam trưởng lão cũng đâu phải kẻ ăn chay. Lão chỉ hoảng hốt trong chốc lát, liền lật người đứng lên. Sau đó, lão đối mặt trực diện với Quy Hư Đạo Nhân, ánh mắt lão thâm trầm đánh giá phảng phất như muốn nhìn thấu con người Quy Hư Đạo Nhân vậy.
Thấy Tam trưởng lão đã đứng lên, Lục trưởng lão mới phản ứng lại, lão ta lập tức nhảy xuống khỏi trực thăng nhanh chóng chạy đến bên Tam trưởng lão, nghiến răng nói: “Tam trưởng lão, hay là chúng ta cùng lên đi, trước tiên giải quyết lão đạo trưởng này rồi hãy tiêu diệt những kẻ khác”.
Đối với Lục trưởng lão mà nói, những người khác hoàn toàn không có sức uy hiếp, bỗng nhiên xuất hiện tên Quy Hư Đạo Nhân này rõ ràng là một mối đe dọa không nhỏ. Vì thế, lão ta nghĩ trước tiên phải giải quyết Quy Hư Đạo Nhân cuồng ngạo này đã, khiến kẻ này không dám coi thường nhà họ Đường nữa.
Tam trưởng lão nghe mấy lời này xong nghĩ cũng không thèm nghĩ, liền phất tay lạnh lùng nói: “Không cần”.
Bây giờ liên thủ đối phó Quy Hư Đạo Nhân, chẳng khác nào khiến cho Tam trưởng lão thừa nhận lão một mình đánh không lại Quy Hư Đạo Nhân. Tam trưởng lão là người kiêu căng, ngạo mạn, lão làm sao cam tâm thừa nhận mình kém cỏi hơn Quy Hư Đạo Nhân. Lão thân là trưởng lão đức cao vọng trọng của nhà họ Đường, sao có thể làm ra được loại chuyện bẽ mặt như vậy. Vả lại, vừa rồi lão ta vẫn chưa dốc hết toàn lực, do lão ta đã quá sơ suất, khinh địch mới thua trận đầu tiên. Nếu như lão toàn lực ứng phó, chỉ một mình Quy Hư Đạo Nhân làm sao có thể là đối thủ của lão. Bất luận thế nào thì Tam trưởng lão cũng phải nhặt thể diện đã mất về, đánh gục Quy Hư Đạo Nhân kia.
Lục trưởng lão thấy Tam trưởng lão cự tuyệt không chút do dự, lão ta cũng không khuyên thêm nữa, lão ta hạ giọng nói với Tam trưởng lão: “Vậy Tam trưởng lão cẩn thận một chút”.
Nói xong, Lục trưởng lão lùi sang bên cạnh. Thật ra trong lòng lão ta chỉ muốn nhanh chóng giải quyết cho xong cục nợ Quy Hư Đạo Nhân này, sau đó tranh thủ diệt luôn đám người Đường Chấn Phong Ngô Bách Tuế để giải mối hận trong lòng lão ta mà thôi. Nhưng Tam trưởng lão đã nhất quyết muốn một mình ứng chiến với Quy Hư Đạo Nhân, Lục trưởng lão cũng không dám đối nghịch, chỉ đành lui về sau.
Ánh mắt Tam trưởng lão từ đầu đến cuối nhìn chòng chọc Quy Hư Đạo Nhân, Lục trưởng lão vừa lùi lại thì Tam trưởng lão mở miệng lạnh lùng nói với Quy Hư Đạo Nhân: “Chẳng trách ông lại ngạo mạn như vậy, thì ra là có chút bản lĩnh. Thế nhưng chỉ có vậy mà ông nghĩ có thể bảo vệ nhà họ Ngô thì còn xa vời lắm”.
Giọng điệu của Tam trưởng lão vẫn ngang ngược như cũ, lão lại khôi phục thái độ không coi ai ra gì. Lão tin chắc chỉ cần bản thân nghiêm túc đối phó, chuyên tâm ứng chiến, nhất định đánh bại được Quy Hư Đạo Nhân.
Quy Hư Đạo Nhân thản nhiên nhìn Tam trưởng lão, nói xa xăm: “Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ”.
Quy Hư Đạo Nhân vẫn phong thái cao nhân, ông không sợ nhà họ Đường, chỉ khuyên người nhà họ Đường dừng tay đúng lúc mà thôi.
Tam trưởng lão ghét nhất bộ dạng làm ra vẻ cao thâm khó dò của Quy Hư Đạo Nhân, vừa nghe những lời này, mắt của lão long lên, lão trầm giọng, tàn độc nói: “Chịu chết đi!”
Dứt lời, khí thế trên người Tam trưởng lão hoàn toàn bạo phát, ánh mắt lão đỏ rực tràn đầy sát ý. Có bài học khinh địch trước đó, lần này, Tam trưởng lão tập trung toàn bộ tinh thần, dồn hết tất cả tinh lực, chuẩn bị chu đáo, sức mạnh khát máu trong lão đang sôi trào cuồn cuộn. Hơi thở tanh máu trên người lão trở nên nồng đậm hơn, cả người lão toát ra sự tàn khốc cùng cực.
Trong chớp mắt, chỉ thấy thân ảnh lão chuyển động mang theo khí thế vô cùng cuồng bạo vọt về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Nháy mắt, lão đã tiếp cận Quy Hư Đạo Nhân, tiếp đó lão không chút do dự ra sát chiêu với Quy Hư Đạo Nhân.
Thế chưởng vừa tung ra, mang theo một luồng chân nguyên tàn bạo khát máu như chiếc búa dính đầy máu tươi hung hăng bổ về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Chân nguyên này thật sự hung mãnh, mà Tam trưởng lão lại chọn đánh cận chiến, lực càng thêm mạnh, tốc độ nhanh không gì sánh được, thế tiến công có thể nói là nghịch thiên.
Ngô Thanh Đế và đám người Đường Chấn Phong đều sâu sắc cảm nhận được sức mạnh mà Tam trưởng lão phóng ra lúc này. Bọn họ không khỏi cảm thấy tim mình căng như dây đàn, vẻ mặt nghiêm trọng chăm chú quan sát. Trong nháy mắt đó, ai cũng không dám buông lỏng chỉ cảm thấy vô cùng hồi hộp.
Thế nhưng Quy Hư Đạo Nhân vẫn bình tĩnh như lúc đầu, thong dong ung dung. Ông giống như dịch chuyển tức thời, toàn thân thình lình lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với Tam trưởng lão.
Ngay sau đó, Quy Hư Đạo Nhân nắm tay phải thành quyền, bỗng nhiên nhắm đánh thẳng vào Tam trưởng lão.
Ầm ầm!!!
Một quyền này của Quy Hư Đạo Nhân nhìn như vô cùng đơn giản trực tiếp nhưng nắm tay của ông mang theo sức mạnh cùng khí thế không hề nhỏ. Trong mơ hồ, tiếng sấm dậy rền vang ầm ầm trong hư không. Một quyền này phảng phất như hội tụ sức mạnh từ trời đất, làm dậy nên tiếng sấm từ trời xanh. Trong quyền thế ẩn chứa uy lực như vũ bão phóng ra chân nguyên cuồn cuộn không dứt đánh về phía Tam trưởng lão.
Rầm!
Quyền thế như bão tố của Quy Hư Đạo Nhân cùng chưởng thế của Tam trưởng lão ầm ầm đánh vào nhau, hai luồng chân nguyên va vào nhau trên không trung, hai loại sức mạnh đều không yếu thế, sau khi va chạm vẫn tiếp tục quét về đối phương.
Quyền thế của Quy Hư Đạo Nhân cùng chân nguyên ẩn chứa bên trong đều tựa hồ càng trở nên càng mạnh mẽ ác liệt. Giây lát thoáng qua, liền làm cho chưởng thế của Tam trưởng lão tan rã, buộc Tam trưởng lão từ bỏ ý định tiếp tục tấn công.
Theo bản năng, Tam trưởng lão lùi về sau nhanh như chớp, cách xa Quy Hư Đạo Nhân.
Quy Hư Đạo Nhân há có thể cho Tam trưởng lão cơ hội chạy thoát, ông lập tức thừa thắng xông tới, cơ thể chớp nhoáng tiến đến gần Tam trưởng lão. Đồng thời, ông lại tung một quyền tay phải mang theo sức lực như vũ bão tiếp tục đánh về phía Tam trưởng lão.
Ầm!
Một quyền này của Quy Hư Đạo Nhân tựa như mang theo âm thanh của tiếng sấm sét, bên trong ẩn chứa uy lực bổ đôi ngọn núi, sức mạnh theo quyền này cuồn cuộn tuôn ra ầm ầm đánh thẳng về phía Tam trưởng lão.
Mặt Tam trưởng lão biến sắc, thế tiến công của Quy Hư Đạo Nhân quá nhanh. Thời điểm như này, cho dù lão phản kích cũng đã mất đi lợi thế, nên chỉ có thể tiếp tục thối lui, tránh thoát nắm đấm sắc bén của Quy Hư Đạo Nhân.
Tam trưởng lão lui về sau cực nhanh, hai chân lão tựa như đạp lên phong hỏa luân, liên tiếp bay ngược về sau.
Nhưng Quy Hư Đạo Nhân từng bước ép sát, Tam trưởng lão lùi, thì ông đuổi tới, đuổi theo sát Tam trưởng lão,đồng thời quyền thế của ông không tách rời liên tiếp tấn công Tam trưởng lão.
Tam trưởng lão bị ép đến nỗi lửa giận công tâm, nóng nảy không thôi, lão dứt khoát từ bỏ việc thối lui, trực tiếp tung ra một quyền mang theo khí thế không gì cản nổi đánh về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Rầm!
Quyền thế hai người chạm vào nhau, người ta chỉ nghe thấy một âm thanh vang lên, từng đợt sóng dư âm của khí kình phát ra từ nơi nắm đấm của hai người họ giao với nhau.
Uy lực của làn sóng dư âm cực kì lớn, làm chấn động vạn vật của cả một vùng.
Những người vây xem cũng bị công kích đến nỗi tim thắt chặt, hít thở trì trệ.
Sau đó, mọi người chỉ thấy chân nguyên quyền thế của Quy Hư Đạo Nhân với uy lực dời núi lấp bể nghiền ép, đập tan quyền thế của Tam trưởng lão, mang theo khí thế cuồng bạo đánh về phía Tam trưởng lão.
Phụt!
Tam trưởng lão bị đánh trúng, trong nháy mắt miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược về sau rồi đập mạnh xuống nền đất.