Chương 284 – Ma cao một tấc, đạo cao một trượng
Hai hộ pháp kết hợp với nhau, khí thế khác hẳn, dường như hai bọn họ mang theo tinh khí của nhật nguyệt tỏa sáng vạn trượng, chân nguyên mạnh mẽ điên cuồng tỏa ra từ người bọn họ, năng lượng của bọn họ bùng phát ra làm chấn động cả hiện trường. Hai người một trái một phải, kiềm kẹp Quy Hư Đạo Nhân.
Sau khi cắm đầu chạy nhiều bước, hai người không hẹn mà cùng nhau tung một quyền hung mãnh ra.
Chiêu của Tả hộ pháp đơn giản mạnh mẽ giống hệt chiêu trước đó, nhưng vì có Hữu hộ pháp cùng tham gia nên quyền thế trong quyền này của Tả hộ pháp càng toát ra khí thế giết người kịch liệt hơn, khí thế giết người này tựa hồ như dung nham dưới địa ngục, tràn ngập sức mạnh hủy diệt thiêu đốt linh hồn con người. Quyền này vừa tung ra, vạn vật như đều bị nung chảy, quyền thế đáng sợ đấm thẳng vào Quy Hư Đạo Nhân.
Quyền của Hữu hộ pháp cũng không thể xem thường, quyền thế bao hàm chân nguyên âm u khiếp người, chân nguyên này hệt như nước ở nơi cực lạnh, mang theo hơi thở âm lạnh có thể làm đóng băng vạn vật, cuồng bạo cuốn về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Một trái một phải, một nóng một lạnh, hai năng lượng chân nguyên đối cực cùng lúc được thi triển, không khí sản sinh ra hiệu ứng cực kì khác thường, sau khi dung hợp với nhau thì hình thành từng lớp quyền ảnh cực kì đáng sợ. Từng lớp quyền ảnh này lúc thì nóng bỏng như lửa, lúc thì lạnh lẽo như băng, băng với lửa xung đột khiến cho không gian của hiện trường tràn ngập hơi thở năng lượng cực đoan của hai lưỡng cực băng và lửa.
Người đứng xem trận chiến trong hoàn cảnh này, chợt cảm thấy cả người không khỏe, đây là một cảm giác khó chịu không thể tả bằng lời, dường như bị hai năng lượng cực đoan cấu xé, lại vừa như bị gặm nhấm bởi hai cảm xúc cực đoan hoàn toàn khác biệt.
Còn Quy Hư Đạo Nhân thì càng đứng ở tâm của nguồn năng lượng giằng xé này, người ta chỉ thấy quyền ảnh bao hàm hai nguồn năng lượng cực đoan này vô cùng hung mãnh ập về phía Quy Hư Đạo Nhân hệt như hàng ngàn sao băng lướt qua bầu trời.
“Phá Hoang Quyền!”
Nhìn thấy quyền ảnh ngập trời ập đến, ánh mắt Quy Hư Đạo Nhân khẽ dao động, sau đó lẫm liệt hét lên.
Cùng với tiếng hét của ông, hai tay ông chợt giơ ra, hai nắm đấm không ngừng huơ trong không trung với tốc độ nhanh nhất, khí thế lại mãnh liệt, thoáng nhìn qua thì hệt như bánh xe Phong Hỏa Luân vô địch đang không ngừng chuyển động, uy lực đủ để hủy diệt đất trời.
Đây là Phá Hoang Quyền mà Dương Kim Dương đã truyền thụ cho Quy Hư Đạo Nhân. Quyền pháp này mạnh mẽ vô song, có thể chống lại vạn địch. Tốc độ chuyển động hai quyền của ông càng lúc càng nhanh, uy lực càng lúc càng mạnh, gió mây như đều bị ông khuấy động, không gian hỗn độn, trời nghiêng đất ngả.
Những người xung quanh chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, trời đất quay cuồng.
Tim họ run rẩy không ngừng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Quyền thế luân chuyển của Quy Hư Đạo Nhân va vào vô số quyền ảnh lưỡng cực băng hỏa của Tả Hữu hộ pháp, không ngừng giao chiến, phát ra từng tiếng động vang dội.
Trong quá trình quyền thế và quyền ảnh va vào nhau, từng làn sóng khí chân nguyên bắn ra không trung, khiến không khí của hiện trường lúc nóng lúc lạnh, lúc cao lúc thấp. Người đứng trong không gian này đều bị từng đợt sóng khí đánh vào khiến toàn thân khó chịu, cảm giác chộn rộn vô cùng.
Không thể nghi ngờ gì nữa, trận đấu này vô cùng quyết liệt, thế tấn công của Tả Hữu hộ pháp vô cùng mạnh mẽ, Quy Hư Đạo Nhân cũng phòng ngự mãnh liệt.
Tả hộ pháp và Hữu hộ pháp không ngừng tung quyền, quyền thế từ đầu đến cuối luôn cuồng bạo, hai người phối hợp cực kì ăn ý. Một người phát ra chân nguyên cực kì nóng bỏng, một người phát ra chân nguyên cực kì lạnh lẽo, băng với lửa dung hợp hoàn mĩ không kẽ hở, uy lực trong quyền thế của hai người được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Quy Hư Đạo Nhân không cam chịu thế yếu, ông đứng sừng sững tại chỗ, hai quyền luân chuyển cực kì nhanh, chiêu thức của ông nhìn thì vô cùng đơn giản, hệt như một vòng tuần hoàn vô hạn nhưng uy lực ông đánh ra lại dần dần mạnh thêm. Dù Tả Hữu hộ pháp tấn công kín kẽ điên cuồng đến đâu, Quy Hư Đạo Nhân đều có thể ngăn chặn một cách vi diệu.
Sau một phen quyết đấu, Quy Hư Đạo Nhân vẫn trầm tĩnh như ban đầu, vững chãi như núi Thái Sơn. Còn chiêu thức tấn công của Tả Hữu hộ pháp thì đã bắt đầu hỗn loạn, tâm lí của bọn họ đã không còn ổn định nữa, cơn giận của họ đang tăng vọt lên.
Quy Hư Đạo Nhân lấy một địch hai nhưng lại tỏ ra vô cùng kiêu ngạo, rõ ràng ông đang ở thế phòng thủ bị động nhưng khí thế lại ào ạt như mình là người tấn công.
Thấy vậy, người nhà họ Ngô đều hưng phấn hẳn lên, sự hùng mạnh của Quy Hư Đạo Nhân khiến niềm tin của bọn họ tăng lên vô tận. Mặc kệ Quy Hư Đạo Nhân có thể kiên trì đến bao lâu, tóm lại chỉ cần Quy Hư Đạo Nhân còn thể hiện uy lực siêu phàm thì bọn họ không đến nỗi hoàn toàn hết hi vọng.
Sắc mặt đám người nhà họ Đường thì u ám cực độ, bọn họ đều biết Tả Hữu hộ pháp kết hợp lại mạnh thế nào, ở nhà họ Đường hiếm có người nào địch lại được sự kết hợp của Tả Hữu hộ pháp. Nhưng bây giờ, một người bên ngoài lại có thể hoàn toàn không yếu thế trước sự tấn công của Tả Hữu hộ pháp. Sao người nhà họ Đường có thể chấp nhận được sự thật này?
Ngay đến Đại trưởng lão, sắc mặt lão ta cũng cực kì nghiêm trọng, lão ta nhìn Quy Hư Đạo Nhân chòng chọc, ánh mắt tràn ngập sự tàn độc ghê người.
Cảm xúc của Tả Hữu hộ pháp đang chiến đấu còn mãnh liệt hơn những người khác của nhà họ Đường. Bọn họ càng đánh càng tức giận, càng đánh càng nôn nóng. Bọn họ đường đường là Tả Hữu hộ pháp của nhà họ Đường mà không đánh lại một người phàm ở bên ngoài, bọn họ nhẫn nhịn sao được? Họ nóng lòng muốn đánh gục Quy Hư Đạo Nhân, không thể nào nhịn thêm một giây nào nữa.
Tả hộ pháp vừa tiếp tục huơ tay, vừa cau mày nói với Hữu hộ pháp: “Ra tuyệt chiêu đi!”
“Được!”, Hữu hộ pháp nghe vậy thì lập tức đồng ý.
Sau đó, hai người họ đồng thời ngừng tấn công sau đó nhanh chóng lui về sau.
Lui lại vài bước thì hai người kề vai với nhau, khí thế của bọn họ tăng bạo.
“Càn Khôn Chấn!”
Hai người đồng thanh hô lên rồi cả hai cùng vọt nhanh về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Hai hộ pháp vừa cắm đầu chạy đã toát ra khí thế vô địch, mặt đất cả trang viên như chợt rung chuyển.
Chạy tới trước Quy Hư Đạo Nhân thì hai người đồng thời tung hai quyền.
Bốn nắm đấm xé nát không gian hung hãn tung ra mang theo từng luồng khí kình mãnh liệt, chân nguyên khủng bố hệt như máu của ác ma cũng lượn lờ xung quanh. Khí thế hợp thể của hai người thì càng như bão táp. Khí kình chân nguyên vô tận hình thành một khu vực lớn có khí thế cực kì nặng nề, không khí cô đặc lại khiến người đứng trong đó đều cảm thấy tức ngực khó thở.
Lần này Tả Hữu hộ pháp ra oai một cách triệt để, bọn họ ôm quyết tâm chiến thắng để thi triển sát chiêu Càn Khôn Chấn. Càn Khôn Chấn này dường như có thể điên đảo càn khôn, uy lực của nó thật sự có thể rung chuyển đất trời.
Hai bọn họ thi triển Càn Khôn Chấn, bốn nắm đấm đánh ầm về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Quy Hư Đạo Nhân đã cảm nhận được cảm giác áp bức chấn động tim gan. Ông không hề chậm trễ, lập tức phát ra chân nguyên ánh sáng mạnh nhất, hình thành chân nguyên phòng thân. Đồng thời, khí thế toàn thân ông cũng bùng phát mãnh liệt, lại một lần nữa ông thi triển Phá Hoang Quyền, hai nắm đấm luân chuyển giữa không trung mang theo khí thế ngập trời để chống đỡ Càn Khôn Chấn của Tả Hữu hộ pháp.
Vừa va vào Càn Khôn Chấn, uy lực của Phá Hoang Quyền bỗng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đây chính là điểm đáng sợ của Phá Hoang Quyền, gặp mạnh thì càng mạnh, gặp thần giết thần, gặp tiên diệt tiên.
Ầm ầm ầm!
Trong hư không vang lên từng tiếng quyền đạo kịch liệt va vào nhau, từng quyền ảnh quyền thế va vào nhau rồi vấn vít lấy nhau, từng luồng khí kình chân nguyên cuồn cuộn tuôn ra. Không gian rộng lớn tràn ngập khí thế cường hãn, gió bạt bốn phía.
Quy Hư Đạo Nhân và Tả Hữu hộ pháp lại một lần nữa chiến đấu kịch liệt.
Người đứng xem thì đều nín thở, không rời mắt nhìn chằm chằm ba người đang chiến đấu. Ai ai cũng cảm nhận được Càn Khôn Chấn của Tả Hữu hộ pháp mạnh đến cực hạn, bốn quyền của hai người không ngừng đấm mạnh về phía Quy Hư Đạo Nhân, mỗi lần công kích đều mang theo khí thế rồng lớn vượt biển.
Phá Hoang Quyền của Quy Hư Đạo Nhân thì càng mạnh vô địch, các người rồng lớn vượt biển thì tôi đây gặp rồng giết rồng, ma cao một tấc, đạo cao một trượng, dù Tả Hữu hộ pháp công kích mạnh đến đâu thì Quy Hư Đạo Nhân cũng có thể ứng phó được.
Sắc mặt trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường càng lúc càng trầm. Quy Hư Đạo Nhân này thật sự là trường hợp đặc biệt, sức mạnh của ông vượt ra khỏi lẽ thường. Người nhà họ Đường hoàn toàn không hiểu sao thế giới bên ngoài có thể tồn tại một nhân vật nghịch thiên thế này!
Thời gian nhanh chóng trôi đi.
Trong chốc lát, Quy Hư Đạo Nhân và Tả Hữu hộ pháp đã giao chiến khốc liệt đến mấy lần, ba người đánh đến nỗi long trời lở đất.
Quy Hư Đạo Nhân cành đánh càng mạnh.
Còn Tả Hữu hộ pháp thì đã dần tỏ vẻ mệt mỏi, động tác của bọn họ dần dần chậm chạp, tâm trạng của bọn họ cũng rối loạn. Quy Hư Đạo Nhân lại có thể chống đỡ được tuyệt chiêu của bọn họ, sự thật này đánh sập chút kiên nhẫn cuối cùng của họ, khiến bọn họ không khỏi điên cuồng lên.
Quy Hư Đạo Nhân thấy thế tấn công của hai người đã lộn xộn thì lập tức phát lực, mạnh mẽ gia tăng thế tấn công của Phá Hoang Quyền. Tốc độ múa tay của ông càng nhanh hơn, chân nguyên quyền thế mạnh như thú hoang, gào thét xông ra, xông thẳng về phía Tả Hữu hộ pháp.
Vốn dĩ Tả Hữu hộ pháp đang chật vật, đồng thời bị loạn nhịp điệu, đột nhiên gặp phải đòn công kích mạnh mẽ của Quy Hư Đạo Nhân khiến bọn họ không kịp trở tay, chợt bị đánh đến liên tiếp lùi sau.
Sắc mặt hai người thay đổi kịch liệt, trong mắt ngập tràn lửa giận vì không cam tâm. Vừa đứng vững lại, hai người lập tức định xông về phía Quy Hư Đạo Nhân một lần nữa.
Nhưng bấy giờ, Đại trưởng lão chợt cất tiếng ngăn cản Tả Hữu hộ pháp: “Hai người không phải là đối thủ của ông ta, để tôi!”