Chương 209: Quân cờ mai phục
“Anh Lâm, vậy là đã làm xong mọi chuyện rồi ạ?” Thẩm Tam lộ vẻ nghi ngờ hỏi, trong ánh mắt tràn đầy sự khiếp sợ.
Gã nhìn mười mấy người nước ngoài mặc đồ đen nằm trên đất la oai oái, trong lòng vô cùng chấn động.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng được, trong mười phút này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một tiểu đội Hắc Ưng đẳng cấp hàng đầu cứ bị anh Lâm đánh gục toàn bộ như thế à.
Phải biết là anh Lâm chỉ đi một mình vào thôi!
Lâm Ẩn khẽ gật đầu, nói rất thản nhiên: “Thông báo cho người của anh chuẩn bị thu thập tàn cục đi.”
Thẩm Tam có thu mua mười mấy bệnh viện tư nhân, nếu đám người nước ngoài này đồng ý phối hợp đàng hoàng thì sẽ đưa qua đó chữa trị, còn nếu không muốn phối hợp thì cứ giao cho Thẩm Tam xử lý.
“Đã rõ.” Thẩm Tam gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó nghiêm mặt lại lướt nhanh đến chỗ Hắc Ưng và Lina.
Lâm Ẩn không để ý đến Thẩm Tam nữa, anh quét ánh mắt lạnh lùng nhìn Hắc Ưng ở dưới chân, hỏi với giọng hờ hững: “Mày muốn sống hay muốn chết?”
“Tôi! Tôi muốn sống!” Hắc Ưng không chút do dự hét lên, gật đầu liên tục: “Anh muốn tôi làm gì? Tôi đồng ý phối hợp, đừng giết tôi mà!”
Gã ta đã bị thủ đoạn của Lâm Ẩn làm kinh sợ, hoàn toàn không dám để lộ vẻ không tôn trọng. Dù sao mạng nhỏ của gã ta đang ở trong tay Lâm Ẩn, gã ta đến Long Quốc là vì muốn moi tiền của Chris, không phải đến bán mạng!
“Anh, anh Lâm! Tôi cũng muốn sống, đừng giết tôi!” Lina vội vàng nói, học theo giọng điệu của Thẩm Tam: “Anh Lâm, anh muốn tôi làm gì cũng được, chỉ cầu anh tha cho tôi một mạng!”
Lina sợ đến mức run lẩy bẩy, sau khi chứng kiến thủ đoạn giải quyết tiểu đội Hắc Ưng của Lâm Ẩn, cô ta đã sợ đến mức choáng váng, sức lực mạnh mẽ đó gần như là siêu nhân, quả thật không tài nào tưởng tượng nổi.
Thấy Lâm Ẩn không tỏ thái độ gì, Hắc Ưng lại vội nói: “Anh Lâm, tôi có thể giúp anh rất nhiều chuyện! Tôi biết ai muốn đối phó anh, còn biết bí mật của tập đoàn Latinh nữa!”
Khi thấy được bản lĩnh siêu việt của Lâm Ẩn, lại thấy Thẩm Tam gọi Lâm Ẩn là anh Lâm, Hắc Ưng đã hiểu rõ, Lâm Ẩn tuyệt đối không phải là tên rác rưởi trong lời đồn.
Vẻ mặt Lâm Ẩn vẫn như cũ, nói rất hờ hững: “Giúp tôi làm việc? Bỏ thành ý của anh ra, Thẩm Tam sẽ thử thách anh.”
“Vâng! Anh Lâm, tôi nhất định sẽ nói hết tất cả mình biết ra cho Thẩm Tam Gia. Anh muốn tôi phối hợp chuyện gì tôi cũng sẽ nghe theo.” Hắc Ưng cười bồi nói.
Tất nhiên gã ta biết, đối thủ lớn nhất hiện nay của ông Chris là Thẩm Tam của tỉnh Đông Hải, mà Thẩm Tam lại là đàn em của Lâm Ẩn, như thế với Lâm Ẩn mà nói, thành viên nội bộ trong tập đoàn Latinh như gã ta rất có giá trị lợi dụng.
Vừa nghĩ đến đó, sắc mặt của Hắc Ưng lại tăng thêm vẻ cung kính, nếu bản thân còn giá trị, vậy thì vẫn còn một chút cơ hội sống sót.
Lâm Ẩn nhìn Thẩm Tam mà chẳng tỏ vẻ gì, bảo: “Anh dẫn những người này đi đi.”
“Anh Lâm, tôi, tôi cũng có giá trị mà!” Lina thấy Hắc Ưng dường như đã tránh được một kiếp, không thể chờ đợi được nữa mà nói: “Anh Lâm, tôi là thư ký riêng của Chris, tôi biết rất nhiều bí mật của Chris, cả kế hoạch đối phó với anh và anh Thẩm của ông ta nữa, còn tiếp, Chris có một kế hoạch xử lý bạn của anh là Tưởng Kỳ, tôi biết hết cả!”
Nói xong, Lina đưa ánh mắt trông đợi nhìn Lâm Ẩn, hy vọng có thể được Lâm Ẩn khen ngợi.
Cô ta đã nôn nóng muốn chứng minh giá trị của bản thân lắm rồi, dùng mấy cái này để Lâm Ẩn tha cho cô ta, dù sao lúc trước cô ta đã nói giết chết Lâm Ẩn, bây giờ đã rơi vào tay anh, chỉ cần một câu nói thôi cô ta cũng xong đời.
Lâm Ẩn cười khẩy, những người nước ngoài này đúng là cỏ dại ngoài đường, cứ nghiêng theo phe có lợi thôi, chẳng có khí khái bất khuất gì cả.
“Thẩm Tam, dẫn hết đi đi. Tôi cho anh một buổi tối để tra hỏi, tôi muốn có hết tất cả tình báo về Chris của tập đoàn Latinh.” Lâm Ẩn nói rất hờ hững: “Nếu bọn họ còn giở trò vặt, cứ thẳng tay giải quyết.”
“Anh Lâm, em sẽ xử lý chuyện này thật tốt.” Thẩm Tam nghiêm túc nói.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tam đã phái người dẫn tất cả tiểu đội Hắc Ưng rời khỏi cảng Đông, Lâm Ẩn ngồi trên một chiếc Land Rover trở về đảo nhân tạo ở sông Thanh Vân.
Chuyện lên quan đến tiểu đội Hắc Ưng, trong lòng Lâm Ẩn đã có một cách xử lý thích đáng rồi, cũng coi như là một kế hoạch đối phó với tập đoàn Latinh, tiểu đội này là sức mạnh nòng cốt trên tay của Chris – chủ tập đoàn Latinh, biết rất nhiều bí mật, nếu mình có thể sử dụng chúng, vậy chắc chắn sẽ có tác dụng rất lớn trong thời khắc mấu chốt.
Đêm đó anh nghỉ ngơi một ngày ở đảo nhân tạo.
Sáng mai lại, Lâm Ẩn ngồi ngay ngắn bên bàn trà trong vườn, anh đã hẹn Thẩm Tam đến đây nói chuyện rồi.
Uống xong hai tách trà, Thẩm Tam đúng giờ đến báo cáo tình hình.
“Anh Lâm, em đã tra hỏi cả một đêm, tất cả tình báo quan trọng đã được ghi chép lại hết rồi.” Thẩm Tam nghiêm túc nói, ánh mắt có hơi mệt mỏi, đương nhiên cả đêm qua gã chẳng ngủ được chút nào.
Hôm qua sau khi Lâm Ẩn giao người của tiểu đội Hắc Ưng cho gã, gã đã xử lý suốt đêm, ghi chép lại toàn bộ tin tình báo bọn chúng khai ra hết một lượt.
“Nói đi, có thu hoạch gì?” Lâm Ẩn vẫn rất ung dung.
Thẩm Tam nghiêm mặt nói: “Hắc Ưng và Lina biết nhiều bí mật vô cùng, nhiều hơn cả mấy thành viên vòng ngoài của tập đoàn Latinh mấy ngày trước nữa, chỉ là em không thể xác định đúng sai trong đây thôi.”
Dừng một chút, Thẩm Tam nói tiếp: “Dựa theo lời của Hắc Ưng và Lina, Chris đứng sau màn là một trong ba ông chủ lớn của tổng bộ tập đoàn Latinh, ở nước ngoài nắm trong tay một thế lực vô cùng mạnh mẽ, như tổ chức có quy mô giống tiểu đội Hắc Ưng vậy, ít nhất phải có đến mười đội như vậy, lần này chỉ điều một đội đến Long Quốc thôi.”
Lâm Ẩn khẽ nhíu mày, đúng là không ngờ Chris này lại có lai lịch như thế, bình thường mà nói, nếu tập đoàn Latinh đã phái một trong ba ông chủ lớn ở tổng bộ đến Long Quốc phát triển, vậy cũng phải thành lập ở thủ đô Long Quốc chứ không phải ở thành phố Thanh Vân nho nhỏ này, đúng là có nhiều điều sâu xa mà.
“Anh Lâm, nghe Hắc Ưng nói, lần này Chris còn dẫn theo một cao thủ mạnh mẽ tên là Hades đến Long Quốc, là sát thủ cao cấp nhất ở nước ngoài, đã từng tội phạm truy nã quốc tế được rất nhiều quốc gia treo thường, em cảm thấy chúng ta cần đề phòng hơn.” Thẩm Tam nghiêm nghị nói: “Ngoài ra, Chris đã có một hành động nhằm vào tập đoàn Hải Dương, đó là đã uy hiếp toàn bộ cổ đông để mua lại cổ phần trong tập đoàn, lên kế hoạch trong vòng một tuần sẽ chiếm đoạt tập đoàn Hải Dương.”
Lâm Ẩn khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, ung dung uống một hớp trà.
Tin tức Thẩm Tam lấy được khá nhiều. Nhưng anh cũng chẳng quan tâm đến tội phạm truy nã quốc tế hay đại cao thủ nước ngoài gì đó.
Anh chỉ quan tâm đến kế hoạch nhằm vào tập đoàn Hải Dương, đây là chuyện cần xử lý gấp nhất bây giờ.
Suy nghĩ một lát, Lâm Ẩn hỏi: “Chuyện tôi bảo anh thu nạp Hắc Ưng, xử lý thế nào rồi?”
Lúc trước anh định để quân cờ mai phục Hắc Ưng này cho Thẩm Tam xử lý.
“Hắc Ưng và Lina thoạt nhìn trông rất phục tùng, đồng ý làm việc cho chúng ta, nhưng vẫn cần dùng chút thủ đoạn, đợi em quan sát một thời gian đã.” Thẩm Tam nói rất nghiêm túc.
————————