Chương 372: Đánh sập tập đoàn Sở thị
Ngày thứ hai.
Đảo Vòng Sao, biệt thự Hương Tân.
Trong tòa biệt thự xa hoa, Quý Trọng Sơn ngồi
nghiêm chỉnh trên ghế, trước mặt hắn là một bàn
điểm tâm tỉnh tế.
“Thưa ông Quý, đã dẫn Vụ Tắc Thành đến rồi ạ”.
Hai người đàn ông Châu Á có gương mặt lạnh
lùng đi vào trong, bọn chúng kềm giữ một người đàn
ông trung niên bị thương khắp người trong tay.
Người Vu Tắc Thành bê bết máu, bị roi đánh đến
nỗi máu thịt lẫn lộn, hai tay và hai chân đều bị xích lại
bởi còng sắt, trông có vẻ đã bị hành hạ nặng nề, hắn
nằm im thin thít trên mặt đất.
“Ông Quý, chúng tôi đã sử dụng hết hình phạt rồi
nhưng Vụ Tắc Thành vẫn chẳng chịu khai, không chịu
tiết lộ một chút thông tin tình báo nào cả” một gã
đàn ông Châu Á nghiêm mặt lại.
Quý Trọng Sơn ăn một muỗng cháo nhỏ, hắn ung
dung nói: “Anh Vụ, chỉ cần anh tiết lộ một vài chuyện
của Lâm Ẩn cho tôi biết thì không cần phải chịu nhiều
giày vò đau khổ như thế nữa. Tại sao anh vẫn không
chịu nói kia chứ?”
“Chỉ cần anh phối hợp với tôi làm một vài chuyện,
anh có thể được tự do, trở về đỉnh cao của đời người
ngay. Lẽ nào anh không muốn thế hay sao?”.
“Tôi có thể đảm bảo với anh, chỉ cần anh dựa dẫm
vào tôi thì sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn đi theo Lâm
Ẩn”.
“Thứ chó già, ông cứ nằm mơ đi” giọng nói của
Vu Tắc Thành hết sức lạnh lùng.
Khắp người hắn đầy rẫy vết thương, thế nhưng
ánh mắt vẫn rất sắc bén.
Bốp!
Một gã đàn ông châu Á vung tay tát Vụ Tắc Thành
hai bạt tai, khiến cho miệng hắn ứa ra máu tươi.
“Thằng chó, mày dám láo xược như thế với ông
Quý à? Mày nghĩ mình vẫn còn là vua của thế giới
ngầm ở thủ đô ư? Bây giờ mày chỉ là một con chó để
cho bọn tao tùy tiện ngược đãi thôi!” một gã đàn ông
châu Á cười mỉa mại.
Bốp bốp bốp bốp bốp!
Bảy tám cái tát liên tục giáng mạnh vào đầu Vụ
Tắc Thành, làm hắn nứt da rách thịt, chỉ nghiến chặt
răng không nói tiếng nào.
“Ha ha…” Quý Trọng Sơn cười gượng: “Không hổ
ông trung niên mặc vest.
“Ông Ngũ Phi, tôi tin rằng ông sẽ không từ chối
điều kiện mà tôi đã liệt kê trong bản hợp đồng
thương mại này”, Chris mỉm cười, nói với Ngũ Phi.
Ngũ Phi cầm tờ văn kiện trong tay, vẻ mặt toát ra
vẻ kinh ngạc: “Ông Chris, không phải ông đang đùa
cợt với tôi đấy chứ? Ông muốn dùng danh nghĩa của
mình để mở và phát triển tập đoàn ở Cảng Thành,
còn muốn mua lại cổ phần của tôi trong bất động sản
Phi Bằng nữa à?”.
“Nói thật lòng, ông Chris, tuy rằng chúng ta đã
hợp tác với nhau nhiều năm, nhưng đây lại liên quan
đến tranh chấp giữa ông và Maugdi, tôi không muốn
nhúng tay vào”, gương mặt Ngũ Phi trở nên nghiêm
túc: “Hơn nữa, thân là bạn lâu năm của ông, tôi có
thể nói thẳng với ông rằng tôi không tin ông có thể
đánh bại Maugtdi trong giới kinh doanh ở Cảng
Thành, ở đây, phần thắng của ông nhỏ quá”.
Chris vẫn mìm cười rỗi nói: “Ngũ Phi, bạn lâu năm
của tôi, ông không thể từ chối được chuỗi lợi ích
khổng lồ mà tôi đem đến cho ông đâu”.