Chương 689: Chấn động thủ đô
Nhà họ Công Tôn ở thủ đô đang tập hợp lại thảo luận cùng nhau.
Trong biệt thự nhà họ Triệu lúc này cũng sáng đèn.
Hai cụ nhà họ Triệu ngồi trên ghế đầu tiên.
Bên dưới là nhóm người có quyền lực trong nhà họ Triệu, còn có cả hai thanh niên trẻ tuổi được yêu quý là Triệu Thừa Kiền và Triệu Linh Nhi.
“Ngày mai sẽ tổ chức cuộc họp ở tòa nhà Thiên Long để hoạch định lại dự án thành Thiên Long, mọi người chắc cũng đã nghe thấy tin đó rồi chứ? Ninh Thái Cực và Tề Vấn Đinh đã đánh tiếng với tôi rồi, bọn họ muốn nhà họ Triệu giúp đỡ”, cụ Triệu từ tốn nói.
“Mọi người nghĩ sao về việc này?”.
Hành động của Lâm Huyền Đồ đã gây chấn động toàn bộ thủ đô.
Tất cả các gia tộc quyền thế và một số tập đoàn tài phiệt gần như đều họp bàn để thảo luận về cách đối phó với cuộc họp ở tòa nhà Thiên Long ngày mai.
Phải biết rằng dự án thành Thiên Long có liên quan mật thiết với nhiều thế lực quyền thế ở thủ đô.
Mà tên Lâm Huyền Đồ kia vừa mở miệng đã nói muốn thống trị thành Thiên Long.
Tất cả mọi người ở thủ đô đều cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên bọn họ cũng khá e ngại về danh tiếng của ông ta.
Dù sao thì Lâm Huyền Đồ cũng đã đạp đổ danh tiếng của cậu Ẩn ở thủ đô, sau đó còn ngấm ngầm tự xưng là bậc trưởng bối của cậu Ẩn nữa.
Cho tới bây giờ cậu Ẩn vẫn chưa phản đòn lại.
Điều này khiến nhiều người cảm thấy bất bình, nhưng bọn họ cũng không dám làm gì cả.
Phải biết rằng đến cả cậu Ẩn đang làm mưa làm gió ở thủ đô mà ông ta cũng động vào, thì còn ai dám khiêu chiến ông ta chứ?
“Ông nội, cháu nghĩ nhà họ Triệu chúng ta nhất định phải ra mặt. Dù sao nhà họ Triệu chúng ta cũng đang ở thành Thiên Long, hơn nữa chúng ta cũng hợp tác mật thiết với Lâm Ẩn. Ông cũng hiểu câu nói môi hở răng lạnh đúng không”, Triệu Thừa Kiền im lặng một lúc, sau đóthì nghiêm túc bày tỏ quan điểm của mình.
Đột nhiên Lâm Âm mất tin tức, chuyện này khiến Triệu Thừa Kiền cảm thấy có chút phức tạp, cũng cảm thấy tiếc nuối và sửng sốt.
Dù sao Lâm Ẩn cũng đã giúp đỡ anh ta rất nhiều.
Hơn nữa việc Lâm Ẩn là thành viên của nhà họ Lâm ở Lang Gia cũng khiến Triệu Thừa Kiền vô cùng ngạc nhiên.
Triệu Thừa Kiền luôn muốn biết lai lịch của Lâm Ẩn trong giới lánh đời, nhưng anh ta không ngờ rằng Lâm Ẩn lại là người của gia tộc hàng đầu như nhà họ Lâm.
Chả trách Lâm Ẩn làm bất cứ chuyện gì cũng vô cùng tự tin.
Nếu bình thường thì Triệu Thừa Kiền sẽ tuyệt đối không dám chống lại nhà họ Lâm ở Lang Giang.
Nhưng giữa Lâm Ẩn và anh ta có nhiều lợi ích gắn liền với nhau.
Triệu Thừa Kiền chiếm rất nhiều cổ phần trong dự án thành Thiên Long.
Hơn nữa Triệu Thừa Kiền cũng đang có âm mưu với nhà họ Bùi ở Ký Châu.
Phần quan trọng nhất của kế hoạch này cần phải có sự giúp đỡ của Lâm Ẩn.
Quan trọng nhất là trong lòng Triệu Thừa Kiền, Lâm Ẩn chính là một huyền thoại bất bại.
Anh ta không tin rằng Lâm Ẩn sẽ không vượt qua được kiếp nạn này, anh ta cũng không tin Lâm Huyền Đồ có thể đạp đổ Lâm Ẩn.
Thế nên anh ta nhất định phải giúp đỡ Lâm Ẩn vào thời khắc mấu chốt!
Nói theo một góc độ khác thì đây chính là nét hấp dẫn riêng biệt của Lâm Ẩn.
Ngay cả người kiêu ngạo như Triệu Thừa Kiền cũng phải ngưỡng mộ Lâm Ẩn từ tận đáy lòng.
“Thừa Càn, ý kiến của cháu quá cực đoan! Môi hở răng lạnh cái gì chứ? Mặc dù nhà họ Triệu chúng ta hợp tác với Lâm Ẩn, nhưng chúng ta cũng không thể chết chung với cậu ta được!”, một trưởng bối nhà họ Triệu lạnh lùng nói.
“Hiện giờ thủ đô đã thay đổi rồi, đã không còn là thời kỳ cậu Ẩn là bá chủ nữa”.
“Nói thẳng ra thì hiện giờ Lâm Ẩn đã mất đi quyền lực,tại sao nhà họ Triệu chúng ta lại phải giúp cậu ta? Tại sao phải lấy lòng cậu ta?”.
“Đúng thế”,cụ Triệu cũng khẽ gật đầu, cụ rất tán thành: “Thân phận của Lâm Ẩn đã lộ ra, cậu ta là con cháu của nhà họ Lâm ở Lang Gia. Nhưng hiện giờ người ra tay lại chính là chỗ dựa của cậu ta”.
“Nói cách khác, khi nhà họ Lâm ở Lang Gia ra mặt, thì Lâm Ẩnchính là người thua cuộc, vì vậy hiện giờ cậu ta cũng không có tiếng nói gì”.
Cụ Triệu khinh thường nói.
“Cụ nhà thật sự sáng suốt”, một trưởng bối nhà họ Triệu nghiêm nghị nói: “Hiện giờ ngay cả người chống lưng cho Lâm Ẩn cũng không ủng hộ cậu ta, vậy cậu ta khống chế thành Thiên Long kiểu gì chứ?”.
“Cũng không nghĩ xem thế lực nhà họ Lâm ở Lang Gia mạnh thế nào? Tất cả mọi người ai mà không rõ chứ. Mọi người ngồi đây có ai lại không biết thế lực nhà họ Lâm mạnh đến mức nào?”.
“Vì một tên bị bỏ rơi như Lâm Ẩn mà đối chọi với toàn bộ nhà họ Lâm? Đây không phải là chuyện ngu xuẩn sao?”.
Nghe đám trưởng bối thảo luận về chuyện này như thế.
Thì gương mặt Triệu Linh Nhi đỏ bừng, cô ả muốn phản bác lại, nhưng Triệu Thừa Kiền đã vỗ vai ra hiệu cho cô bình tĩnh.
“Ông nội, cá nhân cháu không nghĩ Lâm Ẩn sẽ thua cuộc. Mặc dù Lâm Huyền Đồ rất lợi hại, nhưng ông ta vẫn không thể đánh bại được Lâm Ẩn”, Triệu Thừa Kiền thẳng thừng nói: “Lần này nếu chúng ta đứng về phía Lâm Ẩn, thì sau này phần thưởng chúng ta nhận được sẽ vô cùng…”.
“Được rồi! Thừa Kiền, cháu không cần nói thêm gì nữa”, cụ bà Triệu sốt ruột ngắt lời: “Cháu có nói rách cả miệng thì bà và ông cháu cũng sẽ không đồng ý giúp Lâm Ẩn đâu”.
“Không nói tới chuyện này thì tên Lâm Ẩn kia cũng không đáng giúp. Chỉ cần nói tới chuyện Lâm Ẩn từng ở trước mặt nhà họ Triệu kiêu ngạo từ chối Linh Nhi nhà chúng ta, thì bà đã không thể giúp đỡ cậu ta rồi!”, cụ bà Triệu căm hận nói.
“Hơn nữa nhà họ Triệu chúng ta là một gia tộc quyền thế, chúng ta không thể đối đầu với nhà họ Lâm ở Lang Gia được, nếu không sẽ gặp phải tai họa”.
“Tối nay chúng ta hãy thảo luận về việc làm thế nào để có thể hòa thuận với người đại diện cho nhà họ Lâm ở thủ đô là Lâm Huyền Đồ…”.
Cụ bà nhà họ Triệu cương quyết nói, bà vỗ lên bàn, không cho bất kỳ ai dị nghị gì nữa.
Triệu Thừa Kiền khẽ thở dài, anh ta cũng không nói gì thêm gì nữa.
Đúng vậy, trong hoàn cảnh này thì chỉ có kẻ điên mới đi ủng hộ Lâm Ẩn chống lại nhà họ Lâm.
Nhiều người chờ xem trò hề của Lâm Ẩn, bọn họ cho rằng người đại diện nhà họ Lâm là Lâm Ẩn đã bị thay thế, giờ anh chỉ là một kẻ bị bỏ rơi tầm thường mà thôi…
…
Ngày hôm sau, ở tòa nhà Thiên Long.
Khung cảnh hoành tráng thế này lại xuất hiện lần nữa, vô số đoàn xe sang trọng, người đại diện của các gia tộc lớn đều lần lượt đi đến.
Cảnh tượng này trước đây đã từng xuất hiện ở tòa nhà Thiên Long.
Chỉ là khi đó là Lâm Ẩn đạp đổ nhà họ Từ.
Còn lần này, Lâm Ẩn lại bị người khác đạp đổ.
Nhà họ Ninh, nhà họ Tề, nhà họ Triệu, nhà họ Công Tôn, nhà họ Tư Mã, nhà họ Lý, nhà họ Tống ở thủ đô…
Đại diện của các gia tộc này đều đã đến Tòa nhà Thiên Long.
Lâm Huyền Đồ chắp tay đứng trên đỉnh tòa nhà, khóe miệng ông ta xuất hiện vẻ giễu cợt, ông ta nhìn đám người lũ lượt dưới quảng trường với ánh mắt thành công.
Cùng lúc đó.
Ở sân bay quốc tế thủ đô.
Một người đàn ông mặc áo sơ mi đen giản dị dẫn theo một cô gái xinh đẹp khí chất chậm rãi đi ra khỏi sân bay, bọn họ lái xe đến tòa nhà Thiên Long.
Lâm Ẩn và Trương Kỳ Mạt đã trở về thủ đô…
Lâm Ẩn đang ngồi ở ghế sau, ánh mắt anh trầm tĩnh, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh lùng.
Đêm qua Lâm Ẩn đã biết tất cả những gì đã xảy ra ở thủ đô thông qua tin nhắn của Ninh Khuyết.
Hành vi của Lâm Huyền Đồ còn ngang ngược hơn Lâm Ẩn nghĩ.
Nếu hôm nay không giải quyết ông ta thì sau này Lâm Ẩn sẽ không còn chỗ đứng trong thế tục nữa.
——————–