Chương 771: Chuẩn bị chiến đấu
“Đây là giọng nói của Lâm Ẩn? Tại sao cậu ta lại tới đây?”, Lâm Hiên lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt hắn ta nheo lại nhìn Tàng Kiếm chân nhân.
Sắc mặt của Tàng Kiếm chân nhân cũng hơi thay đổi, lông mày lão nhướng lên.
Cả hai người trông như thể đang đối mặt với kẻ thù, khi bọn họ nhìn nhau thì ánh mắt xuất hiện sát ý.
Cả hai người đều nhận ra rằng Lâm Ẩn đã biết được kế hoạch của họ, không ngờ Lâm Ẩn lại tự tìm đến cửa trước.
Phải biết rằng nơi bọn họ chọn vô cùng bí mật, hơn nữa còn có rất nhiều vệ sĩ mạnh mẽ canh giữ, vậy mà bọn họ lại không nhận ra bản thân đã bí mật theo dõi.
Thủ đoạn của Lâm Ẩn đúng là mạnh mẽ và vô cùng quyết đoán.
Hơn nữa Lâm Ẩn dám đích thân tới cửa, điều này không phải chứng tỏ cậu ta vô cùng tự tin sao?
Lúc này sự xuất hiện đột ngột của Lâm Ẩn đã khiến Lâm Hiên và Tàng Kiếm chân nhân cảm thấy bất an và mất tự tin.
“Cậu Ẩn đã tới đây, vậy tại sao không xuất hiện?”, Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi nói.
Khi giọng nói lão vang lên thì hai bóng người lặng lẽ xuất hiện trong sân.
Lâm Ẩn và Tư Không Phú đến rồi, hai người họ trông có vẻ thản nhiên, như thể đang đi dạo trong vườn, nhưng sát khí tỏa ra từ trên người thì lại rất đáng sợ.
Cùng lúc đó có tiếng bước chân vang lên, xa xa mấy chục thanh niên hung hãn nhanh chóng vây quanh sân, trên người bọn họ tỏa ra sát khí, tất cả đều là những cao thủ có kỹ năng phi thường.
Nhìn thấy đội hình này thì vẻ mặt Lâm Hiên có chút không được tự nhiên, hắn ta lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn nói: “Lâm Ẩn, ý của cậu là sao? Cậu muốn làm gì ở đây?”.
Hắn ta đã nhận ra Tư Không Phú bên cạnh Lâm Ẩn, người này thật sự là một cao thủ hàng thật giá thật của bảng Thiên, thêm sức chiến đấu mạnh mẽ của Lâm Ẩn và sự trợ giúp của nhóm cao thủ trẻ tuổi kia.
Đội hình này thật sự quá đáng sợ, trong lòng Lâm Hiên thầm kinh hãi, hắn ta nghi ngờ không biết mục đích của Lâm Ẩn là gì.
Nếu Lâm Ẩn thật sự biết trước kế hoạch của hắn ta, vậy chẳng phải đây sẽ là một trận chiến sinh tử sao?
Mặc dù Lâm Hiên đã lên kế hoạch giết Lâm Ẩn từ lâu rồi, nhưng hắn ta không đủ can đảm đối đầu trực tiếp với Lâm Ẩn, tình hình rõ ràng nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn ta.
“Tôi tới làm gì sao?”, Lâm Ẩn cười lạnh: “Trong lòng anh còn không biết sao?”.
Lâm Hiên lạnh lùng nói: “Tôi thật không biết cậu tới đây làm gì”.
“Cậu Ẩn, không biết cậu tới đây làm gì?”, Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi nói, lão liếc mắt nhìn Tứ Không Phú: “Ông Tư Không Phú cũng tới đây, chẳng hay có chuyện quan trọng sao?”.
Lâm Ẩn vẫn lạnh lùng, anh nhìn chằm chằm Lâm hai người Lâm Hiên đã chuẩn bị tư thế chiến đấu.
“Tàng Kiếm chân nhân, đến giờ này rồi ông cũng không cần lén la lén lút nữa đâu”, Tư Không Phú nói: “Tôi và cậu Ẩn đã biết hai người đang tính toán gì rồi? Muốn tiêu diệt cậu Lâm Ẩn đúng không?”.
Nghe thấy vậy thì ánh mắt Tàng Kiếm chân nhân hơi co lại, lão ta nhìn Lâm Ẩn đầy vẻ khó tin.
Việc lão ban hành Lệnh Kiếm Tôn cực kỳ bí mật, không ai biết được.
Lâm Ẩn làm sao có thể biết được trong thời gian ngắn như vậy, đã thế còn tìm được lão và Lâm Hiên một cách nhanh chóng nữa?
Lâm Ẩn có mạng lưới tình báo mạnh như thế sao?
“Chuyện này!”, Lâm Hiên kinh ngạc, hắn ta nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lâm Ẩn thì lập tức cảm thấy sợ hãi.
Kế hoạch của hắn ta đã bị Lâm Ẩn biết hết?
“Tàng Kiếm chân nhân, tôi khuyên ông nên rút khỏi Tử Châu, đừng xen vào chuyện của Long phủ nữa, hôm nay Lâm Hiên sẽ phải chết, ông không thể bảo vệ được hắn ta đâu”, Tư Không Phú chậm rãi nói: “Nếu ông vẫn muốn bảo vệ hắn ta, thì ông sẽ không thoát được đâu”.
“Ông nói gì cơ? Tôi chắc chắn phải chết?”, Lâm Hiên tức giận nhìn Tư Không Phú.
Tư Không Phú tuy là cao thủ bảng Thiên, nhưng ông ta coi thường tính mạng của cậu cả nhà họ Lâm như thế thì thật sự quá kiêu ngạo.
“Tôi biết ông là người của Long phủ, nhưng ông cũng quá kiêu ngạo rồi, ông muốn lấy mạng tôi sao?”, Lâm Hiên lạnh lùng hỏi.
Đùa gì vậy hả, Lâm Hiên là cậu cả nhà họ Lâm, là cháu nội của cụ ông Lâm, còn là đệ tử chân truyền của Kiếm Môn nổi danh, hai thân phận này quan trọng như thế nào?
Chưa kể hắn ta còn được Tàng Kiếm chân nhân bảo vệ, cho dù Tư Không Phú muốn giết hắn ta thì cũng phải cân nhắc hậu quả chứ!
“Không, không, tôi lấy mạng cậu làm cái gì? Như thế không phải bắt nạt trẻ con sao?”, Tư Không Phú lắc đầu cười đùa: “Cậu Ẩn muốn lấy mạng cậu, như thế nhà họ Lâm cũng sẽ không nói gì đúng không?”.
“Lâm Hiên, cậu Ẩn đã cho cậu cơ hội rút khỏi Ký Châu, nhưng cậu lại không thức thời, còn yêu cầu sư thúc Tàng Kiếm chân nhân của cậu ra lệnh triệu tập Kiếm Vệ, có ý đồ giết chết Lâm Ẩn”.
“Cậu nói xem như thế có phải tự tìm đường chết không?”.
“Ha ha, ai đang tìm đường chết?”, Lâm Hiên chế nhạo, vẻ mặt hắn ta lạnh lùng, hắn ta cố hết sức giả bộ bình tĩnh để che giấu nội tâm sợ hãi.
“Tôi sử dụng Lệnh Kiếm Tôn thì sao? Ông Tư Không, ông nghĩ Tàng Kiếm tôi dễ bại như thế hả? Ông muốn thuyết phục tôi rút lui đúng không?”, Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi nói, trong mắt lão lóe lên sát ý.
“Thế lực của Long phủ đúng là rất mạnh, tôi không phải kẻ thù của Tư Không ông. Tuy nhiên Lâm Ẩn không phải là người của Long Phủ. Tôi muốn giết cậu ta, ông đâu cần phải bấp chấp giúp cậu ta như thế?”.
Tàng Kiếm chân nhân chất vấn Tư Không Phú với giọng điệu tương tự.
“Ông Tư Không, ông phải suy nghĩ cho kỹ, ông có thể chiến đấu với tôi được không? Đừng đùa với lửa mà mất mạng, nếu ông không giúp được Lâm Ẩn thì ông sẽ mất mạng ở đây đấy”.
Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi đứng lên, lão sắc bén nhìn chằm chằm Tư Không và Lâm Ẩn.
Toàn thân lão ta tỏa ra khí thế ngút trời, thật sự vô cùng đáng sợ.
Thái độ khinh thường vừa rồi của Tư Không Phú đã thật sự khiến Tàng Kiếm chân nhân tức giận.
Dù sao thì lão cũng là một trong ba cao thủ của Kiếm Môn, là một nhân vật nổi danh trong giới lánh đời, vậy mà Tư Không Phú dám uy hiếp lão như vậy?
Tàng Kiếm Tây Tạng đúng là sợ thế lực của Long phủ, nhưng lão không sợ Tư Không Phú.
Bởi vì trong thâm tâm lão biết thực lực võ công của Tư Không Phú không phải đứng đầu bảng Thiên, nếu một chọi một thì nhất định ông ta không phải đối thủ của lão.
“Ồ, Tàng Kiếm, ông còn muốn giết người sao? Ông dám giết tôi?”, Tư Không Phú giễu cợt nói: “Hôm nay tôi sẽ không quyết sống chết với ông. Tôi cũng thừa nhận võ công không bằng ông, nhưng nếu muốn giữ chân ông một hai giờ thì cũng không phải chuyện gì khó”.
“Hai người chúng ta so chiêu, không làm vướng chân Lâm Ẩn và Lâm Hiên đánh sòng phẳng một trận. Sống chết phải dựa vào thực lực của mình, thế nào?”.
Tư Không Phú nói thẳng thắn, Tàng Kiếm chân nhân có hơi đuối lý.
Nếu đấu thay đôi thì Lâm Hiên chắc chắn không phải là đối thủ của Lâm Ẩn.
Lão không thể nhìn Lâm Hiên bị Lâm Ẩn giết chết được.
“Ông Tư Không tính toán tốt lắm”, Tàng Kiếm chân nhân giễu cợt nói: “Ông thật sự nghĩ ông cùng Lâm Ẩn và một đám người Long phủ có thể ép buộc tôi phục tùng sao? Ông có thể giết Lâm Hiên ngay trước mặt tôi hả?”.
“Ông nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, cũng nghĩ tôi quá dễ chơi rồi?”.
Tàng Kiếm chân nhân phất tay, đột nhiên một đám cao thủ lao vụt tới chiếm toàn bộ sân.
Cùng lúc đó một người đàn ông trung niên uy nghiêm đẩy cửa bước ra khỏi gác xép, ông ta đứng cạnh Tàng Kiếm chân nhân.
——————–