Chương 881: Át chủ bài Thánh Quang
Dawn cũng cười lạnh một tiếng, lão ta nói: “Lâm Ẩn, cậu còn trẻ đã đạt tới Thần cảnh, đúng là thật sự đáng kinh ngạc, nhưng cậu quá coi thường chúng tôi, tổ chức chúng tôi đã kéo dài hai ngàn năm, cậu nghĩ chúng tôi không đối phó được với cao thủ Thần cảnh sao?’.
“Nếu bây giờ cậu rút lui thì lời hứa của tôi vẫn còn giá trị!”.
Vẻ mặt Lâm Ẩn thờ ơ, anh nói: “Vậy thì hãy lấy con át chủ bài của hai người ra xem”.
Sau khi nói xong thì Lâm Ẩn đưa tay tạo thành thanh kiếm, anh dùng tay trái chém nhẹ, một luồng kiếm khí dài hai mét chém thẳng về phía Dawn và Odin.
“Xoẹt!”.
Đối mặt với kiếm khí dữ tợn của Lâm Ẩn, Dawn chế nhạo một tiếng, lão ta vứt thanh kiếm dài trong tay xuống rồi rút một thanh kiếm mảnh mai từ thắt lưng ra. Thanh kiếm rất nhỏ, thân kiếm có khắc những hoa văn phức tạp.
“Keng!”.
Thanh kiếm trong tay Dawn vung lên, nó chém ra một luồng huyết quang chặn lại kiếm khí của Lâm Ẩn, và luồng kiếm khí của Lâm Ẩn bị nhát kiếm huyết quang của Dawn đánh tan nát.
“Trò vặt!”.
Lâm Ẩn không quan tâm, một luồng kiếm khí dài mười mét lại chém tới.
Vẻ mặt Dawn có vẻ ngưng trọng, lão ta vung thanh kiếm trong tay lần nữa, lần lượt chém ra mười sáu nhát kiếm, mỗi nhát kiếm đều đánh thẳng về phía luồng kiếm khí của Lâm Ẩn.
Cuối cùng luồng kiếm khí mạnh mẽ của Lâm Ẩn đã bị đánh tan tành.
“Thần khí!”.
Odin thốt lên, lão ta không ngờ Dawn lại sở hữu thần khí, tổ chức Thần ánh sáng của bọn họ đã có từ lâu đời, nhưng cũng chỉ một thần khí, không phải loại thần khí có thể dùng để chiến đấu.
Tổ chức Huyết Tổ xứng danh là một trong những tổ chức lâu đời nhất phương Tây, thật sự quá giàu có.
“Đây là thần khí sao?”.
Lâm Ẩn cau mày. Anh cũng đã xem hồ sơ về các thần khí trong thư viện sách của Long phủ. Các thần khí rất hiếm, nó có thể nâng cao sức mạnh của chủ nhân. Ở Long phủ vốn dĩ cũng có thần khí, nhưng thế hệ phủ quân này lại chưa từng được nhìn thấy thần khí.
“Lâm Ẩn, sức mạnh của tổ chức chúng ta còn mạnh hơn cả cậu nghĩ đấy. Nếu biết điều thì cậu mau chóng đi khỏi phương Tây ngay!”, Dawn lạnh lùng nói. Mặc dù Lâm Ẩn là cao thủ Thần cảnh, nhưng lão ta có thần khí trong tay, lão ta có thể giết chết Lâm Ẩn một cách dễ dàng. Hơn nữa lão ta cũng biết Odin chắc chắn vẫn còn át chủ bài chưa dùng.
Liễu Thanh Ti mở to mắt.
Nhiều cao thủ đứng nhìn xa xa cũng mở to mắt kinh ngạc.
Kiếm khí của Lâm Ẩn có thể đánh bại Thiên Sứ đã bị Dawn cắt thành từng mảnh, bọn họ không nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Lâm Ẩn và Dawn, bọn họ chỉ biết rằng Dawn có vẻ đang chiếm phần thắng.
“Đây là sức mạnh của cao thủ tiến nửa bước vào Thần cảnh sao?”.
Sắc mặt Liễu Thanh Ti hơi thay đổi, chị ta nghĩ rằng với thực lực của cha nuôi, cho dù bọn họ có bành trướng mạnh mẽ ở phương Tây thế nào thì cũng không ai có thể chống lại bọn họ được, nhưng cụ ông vẫn luôn ngăn cản bọn họ, bảo bọn họ nên phát triển từ từ. Đúng là cụ ông rất có tầm nhìn xa, nếu bọn họ động phải những thế lực có cao thủ tiến nửa bước vào Thần cảnh này, thì bọn họ nhất định sẽ không sống sót được.
Lúc này Liễu Thanh Ti có chút lo lắng, Lâm Ẩn đánh bại được Odin thì bên cạnh lại có một Dawn đang chờ sẵn.
“Thần khí cũng chỉ như thế mà thôi!”.
Lâm Ẩn lắc đầu, mặc dù thần khí có thể tăng sức mạnh của người dùng lên, nhưng người dùng thần khí phải mạnh thì mới được.
“Ông có thể đỡ một kiếm, hai kiếm của tôi, nhưng ông có thể đỡ được một trăm kiếm không?”.
Sau đó Lâm Ẩn không thèm quan tâm, anh lại chém một nhát về phía hai người họ.
Sắc mặt Dawn thay đổi, lao ta nhanh chóng vung kiếm chống cự, Lâm Ẩn nói thật sự rất đúng, tuy rằng sức mạnh của thần khí rất lớn, nhưng nó lại tiêu hao thể lực nhiều, nếu Lâm Ẩn dùng hết sức, hoặc đánh ra một trăm chiêu, thì lão ta cũng không đỡ nổi.
“Xẹt xẹt!”.
Khi Lâm Ẩn vung kiếm lên lần nữa, mười luồng kiếm khí lướt qua không khí, giống như xé ngang bầu trời chém về phía Dawn.
Trời đất dường như bị luồng kiếm khí này cắt ngang, kiếm khí giống như xé rách không khí.
“Không ổn rồi!”.
Dawn hô lên, mặc dù lão ta đang cầm thần khí, nhưng thực lực giữa lão ta và Lâm Ẩn vẫn có một khoảng cách lớn. Lão ta chỉ có thể đỡ được từng chiêu thôi.
“Odin, ông còn không ra tay mau!”.
Nhìn thấy những nhát kiếm liên tiếp đánh tới, Dawn vội vã hét lên.
Ánh mắt Odin ngưng trọng, lão ta nói: “Dawn, ông hãy cố gắng một lúc”.
Sau khi nói xong thì Odin chắp tay lại, lão ta thì thầm gì đó trong miệng, như thể đang cầu nguyện, nhưng cũng giống như đang tụng kinh.
“Nhanh lên, tôi không chịu được nữa rồi!”.
Dawn hét lên, khi luồng kiếm khí thứ bảy lao tới thì đã chém thẳng lên người Dawn, sau đó vài nhát kiếm khác cũng liên tiếp chém lên người lão ta. Cơ thể Dawn bị xé toạc, lão ta giống như một con búp bê tả tơi.
“Ầm!”.
Cơ thể Dawn rơi từ trên không xuống rồi đập thẳng xuống đất, tạo thành một cái hố lớn.
“Có phải Dawn chết rồi không?”.
Liễu Thanh Ti ngơ ngác nói, chị ta không ngờ hôm nay lại có thể chứng kiến cảnh cao thủ tiến nửa bước vào Thần cảnh bại trận.
“Không đơn giản như vậy đâu, máu thịt của lão ta đang tái sinh!”.
Brady trịnh trọng nói, thực lực của gã mạnh hơn Liễu Thanh Ti, gã có thể thấy rõ da thịt nát bét của Dawn đang được tái sinh nhanh chóng.
Liễu Thanh Ti nghe thấy vậy thì vội vã nhìn về phía cơ thể của Dawn.
Chỉ trong thời gian ngắn mà những vết thương chết chóc trên người Dawn đã được chữa trị hoàn toàn, nếu không phải quần áo trên người Dawn bị rách tả tơi thì bọn họ cũng không nghĩ Dawn đã bị thương đâu.
Dawn cười gằn nhìn Lâm Ẩn, lão ta lạnh lùng nói: “Lâm Ẩn, tôi không chết được đâu!”.
“Ha ha!”.
Lâm Ẩn khinh thường cười, nếu không giết được một lần thì giết lại lần hai, anh muốn xem lão ta có thể chữa trị được bao nhiêu lần!
“Lần này tôi sẽ băm ông thành nước sốt thịt, tôi muốn xem ông sẽ sống lại thế nào!”.
Lâm Ẩn đột nhiên phất tay áo, hàng chục nhát kiếm khí xuất hiện, nó nhanh chóng phóng về phía Dawn.
“Gì Vậy!”.
Sắc mặt Dawn thay đổi, chỉ cần mười luồng kiếm khí đã khiến lão ta chết một lần, bây giờ lại thêm hàng chục luồng kiếm khí nữa, như vậy lão ta sẽ bị chém thành thịt xay mất.
“Odin, ông đã xong chưa!”.
Khi Odin niệm xong câu thần chú cuối cùng, hai bức tượng thiên thần ở sảnh ngoài đột nhiên phát ra những tia lửa, trực tiếp tiêu diệt hàng chục nhát kiếm khí mà Lâm Ẩn đã chém ra.
Hai bức tượng thiên thần cao ba mét tỏa ra ánh sáng Thánh Quang mạnh mẽ, như thể chúng còn sống vậy, chúng vươn đôi cánh ra phía sau rồi trượt đến vị trí Odin đang đứng.
Odin nhìn Lâm Ẩn, trong mắt lão ta hiện lên vẻ oán hận, lão ta quát Lâm Ẩn: “Lâm Ẩn, cậu đã khiến tôi phải dùng cả con át chủ bài cuối cùng, hôm nay nhất định phải giết chết cậu!”.
Hai bức tượng này đã hấp thụ sức mạnh của thần thánh của thần điện hơn hai trăm năm, đã đến lúc thế giới phải nhìn thấy sức mạnh Thánh Quang của lão ta rồi!
——————–