Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)

Chương 360: Hợp tác quan trọng nhất

/1093


Đưa mắt nhìn bóng lưng Isabella rời đi, Trần Duệ cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đi về phía đại điện. Dù cho nàng có chuyện xưa hay không, hắn cũng không quan tâm. Từ khi bắt đầu, hai người đã là lá mặt lá trái, chỉ là, Trần Duệ diễn càng thêm “chân thành” mà thôi. Nhưng mà diễn kịch nhập tâm đến đâu thì cũng chỉ là diễn kịch.

Đối với hắn mà nói, giá trị của Isabella là dẫn phát mâu thuẫn giữa nguyên lão gia tộc và Hắc Diệu, và Phong Ảnh ngoa của Lomond. Mục tiêu phía trước trên cơ bản đã hoàn thành, còn mục tiêu sau cứ chầm chậm nghĩ biện pháp đi. Còn về thế lực thần bí sau lưng, trước mặt thực lực của Trần Duệ còn chưa đủ, mà kế hoạch lại đến thời khắc then chốt, cho nên hắn không muốn sinh thêm chuyện nữa.

“Hắc Diệu điện hạ, xin tha thứ, hôm nay ta mang lại khó khăn cho điện hạ rồi” Ở trong đại điện, khi Trần Duệ vừa nhìn thấy Hắc Diệu, câu đầu tiên là lời xin lỗi.

“Nên xin lỗi hẳn là ta” Hắc Diệu lắc lắc đầu: “Chẳng qua Charles các hạ hẳn cũng nhìn ra, thế lực nguyên lão gia tộc thâm căn cố đế, rất nhiều chuyện cả ta cũng không thể vượt quy tắc được, đã làm các hạ ủy khuất rồi.”

“Tin tưởng chỉ cần chúng ta hợp tác thành công, đến lúc đó, quy tắc sẽ do điện hạ đặt ra” Trần Duệ khẽ cười nói.

Hai mắt Hắc Diệu sáng rực lên: “Nói như vậy, các hạ đồng ý hợp tác?”

Sau khi nhân loại đưa ra hắc sắc dược thủy, liền cố ý làm bộ oán giận, vẫn không chịu đáp ứng hợp tác, cho nên Hắc Diệu mới quyết định công khai áp chế nguyên lão gia tộc. Hiện tại nghe được nhân loại chủ động nói chuyện hợp tác, Hắc Diệu khẽ thở phào một cái, coi như không uổng công.

“Ta đã nhìn thấy thành ý của điện hạ” Tâm lý Trần Duệ kỳ thực mong không được lập tức hợp tác, nhưng lại làm bộ suy nghĩ cặn kẽ nói: “Ta đã từng nói, Đọa Thiên Sứ đế quốc, Hắc Diệu điện hạ là đồng bọn hợp tác duy nhất của ta. Mượn một câu nói của điện hạ, quá khứ, hiện tại, tương lai đều là như thế. Mà tin tưởng xưng hô điện hạ này qua không bao lâu hẳn sẽ đổi thành bệ hạ.”

Câu nói sau củng đánh đúng tâm khảm của Hắc Diệu, làm hắn nở nụ cười vui sướng.

“Chế tạo hắc sắc dược thủy tương đối phức tạp, mà lão sư ta lại là đỉnh phong đại tông sư. Dược thủy chế tạo ra đã đạt độ thuần 100%, giá thành rất cao, điện hạ nên chuẩn bị tâm lý sẵn” Trần Duệ trầm ngâm trong khoảnh khắc lấy ra một bình chữa thương dược thủy: “Điện hạ có thể tìm người thử, xem hiệu quả một bình dược thủy độ thuần 100% tốt hơn dược thủy phổ thông như nào.”

Độ thuần 100%? Quả thực có thể xưng là siêu cấp! Hắc Diệu kinh ngạc đón lấy dược thủy, hơi trầm ngâm rồi gọi một thị vệ tới. Sau khi thí nghiệm, quả nhiên tốc độ và hiệu quả khôi phục tốt hơn dược thủy đại sư cấp nhiều, trong lòng Hắc Diệu cũng càng thêm tin tưởng.

Chất lượng dược thủy càng cao thì giá trị lại càng lớn. Vốn thứ này nhằm đến khách cấp cao, mà lại tuyệt không lo tìm không được khách! So với lợi ích mang về, giá trị chính trị sinh ra, dù nhiều tiền cũng đáng!

“Như vậy, cần đầu tư bao nhiêu tiền?”

“Hợp tác giữa chúng ta là trường kỳ, tiền kỳ khẳng định cần một con số lớn” Trần Duệ nói ra một con số ước chừng, làm Hắc Diệu khẽ biến sắc, tuy hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng con số này thật sự quá khủng bố.

“Ta cũng biết số tiền này quá lớn. Nhưng đây đã là tính toán giảm đi rất nhiều” Trần Duệ nhìn thấu thần tình của Hắc Diệu, đành cười khổ nói: “Đối với ta mà nói, trước mắt là giai đoạn ấp ủ lực lượng. Thời cơ còn chưa thành thục, ta không thể để lộ con bài trong tay được, mà tư kim của Kemplott gia tộc cũng không thể điều động quy mô được. Nếu không sẽ dẫn đến nhị hoàng tử hoài nghi, bởi thế ở giai đoạn đầu này, số tiền chủ yếu là do điện hạ. Tất cần phải đủ tư kim, chỉ cần tạo ra lượng dược thủy đầu tiên, chúng ta sẽ thu lại gấp mấy lần vốn, chứ đừng nói đến thu hoạch ở phương diện khác.”

Hắc Diệu gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu: “Charles, ta tuyệt đối tín nhiệm ngươi, cũng không gạt ngươi, căn cứ hiệp nghị hòa bình bốn trăm năm trước giữa ba nước, Đọa Thiên Sứ đế quốc mỗi năm phải ‘giúp đỡ’ hai đại đế quốc còn lại. Quốc khố hiện thật không dư dả, thâm vào dược tề đại tái mới tổ chức không lâu, tư kim trong tay ta hiện không đủ.”

Loại ‘giúp đỡ’ này kỳ thực là tiến công, nhưng là có thể dùng phương pháp này đổi lấy hòa bình, đã là kết quả tốt nhất đối với Đọa Thiên Sứ đế quốc rồi.

Trần Duệ trầm ngâm nói: “Ta có một biện pháp, không biết có được hay không?”

“Nói thử xem.”

“Kemplott gia tộc chúng ta có hình thức kinh doanh gọi là góp vốn. Lấy gia tộc làm danh nghĩa, tập trung tư kim của các thương hội lớn nhỏ, gọi là góp tiền, sau đó chia cổ đông. Thồng thường đều là rất lợi nhuận, loại hình góp vốn này có thể giúp gia tộc lưu động tư kim, hạ thấp nguy hiểm bản thân. Mà trên thực tế, đây cũng là một loại hình phúc lợi, bởi vì sau tiền chia được sẽ nhiều hơn tiền đầu tư.”

“Góp vốn?” Hắc Diệu như có suy nghĩ, “sinh ý” này kiếm chắc rồi, đến lúc có dược thủy, có thể học Ám Nguyệt thành, tổ chức bán đấu giá, đẩy giá dược thủy lên giá trên trời!

“Như vậy, ta hiện tại thu thập tư kim của các đại gia tộc đế đô, đến lúc đó chia phần cho họ là được rồi.”

Trần Duệ lộ ra nụ cười hiểu ý, nhè nhẹ lắc đầu: “Không, Kemplott chỉ là một gia tộc, mà điện hạ chưởng khống cả đế quốc, vì sao không khoách trương phạm vi này ra xa hơn?”

Hắc Diệu lập tức có phản ứng: “Lãnh địa?”

Trần Duệ gật gật đầu nói: “Đến hiện tại, ta đã tương đối hiểu thế cục Đọa Thiên Sứ đế quốc. Lần này nói với điện hạ, có lẽ là một phương pháp khống chế tốt hơn, dùng lợi ích khống chế, có đôi khi hiệu nghiệm hơn đơn thuần dùng vũ lực hoặc chế độ nhiều.”

“Ý của ngươi là?” Hai mắt Hắc Diệu tinh quang đại thịnh, hắn chậm rãi đứng lên.

Trần Duệ trong lòng đã có tính trước: “Điện hạ là một quân chủ thông minh tuyệt đỉnh, đâu cần ta giải thích thêm. Chẳng qua ta chỉ là ngoại nhân, không hiểu rõ tình huống các lãnh địa lắm. Đến lúc đó điện hạ căn cứ vào thực tế điều chỉnh, ví như tham gia góp vốn bao nhiêu. Tin tưởng nan đề ngày xưa làm khó điện hạ cũng sẽ rất nhanh tan biến.”

Nhắc nhở này làm suy nghĩ của Hắc Diệu rộng mở, Charles nói rất đúng, dùng lợi ích khống chế hữu hiệu hơn võ lực nhiều. Có lẽ lần này sẽ cải biến cả thế cục đế quốc, cho đến lúc đó, cho dù không được Đọa Thiên Sứ chi kiếm thừa nhận, hắn cũng trở thành đế vương danh chính ngôn thuận!

“Nhưng là có một việc điện hạ phải chú ý, mục đích của chúng ta không đơn thuần là tài phú, cho nên không thể để lộ mục đích chân chính của lần góp vốn này được. Hắc sắc dược thủy là vũ khí bí mật, chỉ có xuất hiện đúng lúc, mới tạo thành sát thương lớn nhất được. Để tránh đả thảo kinh xa, ta cũng không nên xuất hiện, nếu như cần lời đảm bảo, điện hạ cũng chỉ có thể tự mình xuất hiện.”

Trần Duệ nhìn vào Hắc Diệu đang nghĩ ngợi, tay hắn lóe lên quang mang kỳ dị: “Nếu như điện hạ không có lực đổ, ta có thể ký kết bình đẳng khế ước với điện hạ.”

Khẩu khí như vậy, phảng phất như chính hắn mới chịu nguy hiểm, lo lắng cho Hắc Diệu, đương nhiên, nếu “nhân vật” Charles này là thật!

Hắc Diệu tử tế nhìn nội dung khế ước, hoàn toàn bỏ đi cố kỵ trong lòng, trừ phi đạt tới thần cấp, nếu không không thể nghịch chuyển khế ước. Theo tình báo của hắn, Charles đã kết thúc bình đẳng khế ước với Trác Thiết. Đến sau quả nhiên án chiếu khế ước, mang về lợi nhuận, giúp khế ước kết thúc viên mãn.

Hiện tại hai người ký khế ước này bằng với bắt đầu hợp tác chính thức. Lúc này còn cách thời gian chiến đấu giữa ma giới và nhân loại gần trăm năm, cho nên cũng không cần cố kỵ dư thừa. Phải biết, có thực lực hợp tác cùng Charles chí ít còn có hai người. Charles không nhất định phải chọn hắn, mà đối với hắn, đây là cơ hội tốt ghi danh lịch sử, chưởng khống đế quốc.

Những chuyện phía sau vô cùng thuận lợi, đôi bên thành công ký tên vào bình đẳng khế ước, biến thành quan hệ minh hữu chân chính. Tuy lực lượng Trần Duệ yếu hơn, nhưng từ góc độ hợp tác, hắn mới là người chủ đạo, thêm vào thân phận hoàng tử chân chính, nên ngữ khí của Hắc Diệu cũng thân thiện hơn rất nhiều.

“Chuyện không nên chậm trễ, xin điện hạ nhanh chóng gom góp tư kim, ta hôm nay sẽ quay về thế giới nhân loại an bài thích đáng. Nửa tháng… chậm nhất là một tháng sau, ta sẽ mang theo tiền lãi lần trước tới. Còn có một tin tức tốt, lão sư ta mấy năm gần đây tiềm tâm nghiên cứu đã có kết quả, đến lúc đó ta sẽ tặng một phần lễ vật cho điện hạ, giúp điện hạ hồi xuân.”

Hồi xuân? Tinh thần Hắc Diệu khẽ chấn động, chẳng lẽ là diên thọ dược thủy? Không ngờ ngoại trừ sống lại dược thủy, vị đại tông sư Tôn Tư Mạc kia lại có thể nghiên cứu ra diên thọ dược thủy! Lại là một loại hắc sắc dược thủy cao nhất!

Dù cho thọ mệnh của ma tộc dài hơn nhân loại, đặc biệt là cường giả, nhưng cũng có lúc già đi và tử vong. Thượng vị giả trước nay không bao giờ phiền mệnh dài, từ cổ chí kim, trừ thần trong truyền thuyết, không có sinh mạng gì có thể chân chính trường sinh bất tử. Bởi thế những thứ tăng thêm thọ mệnh là cực kỳ trân quý, diên thọ dược thủy càng là thứ cao cấp nhất. Nó không tăng thêm bao nhiêu năm cụ thể, mà tăng theo tỉ lệ, cũng là nói, người dùng thọ mệnh càng dài thì hiệu quả càng cao, lại thêm vào kỹ nghệ siêu phàm của đại tông sư, dược hiệu khẳng định là vượt qua tưởng tượng.

Trước mắt Hắc Diệu đã tiếp cận giai đoạn lão niên, nếu như dùng diên thọ dược thủy, như vậy quả đúng như Charles nói, hắn sẽ hồi xuân!

Sinh mạng không thể dùng tài phú mua được! Nếu như dược thủy này xuất hiện ở ma giới, nhất định sẽ càng thêm chấn động!

Không chỉ như thế, câu sau của Charles làm hắn càng động tâm.

“Lão sư ta có một vị bằng hữu chế khí đại tông sư, lần này sau khi về, ta sẽ thỉnh cầu lão sư nói giúp. Đến lúc đó không chừng còn có thể giải quyết khốn nhiễu về thần khí của điện hạ…”

Thần khí… Đọa Thiên Sứ chi kiếm!

Khóe mắt Hắc Diệu khẽ run, kích động vì dược thủy đã dần lắng lại, nhưng rối loạn lại tung trào. Thần khí tối cao của vương tộc này luôn là tâm bệnh của hắn, cũng là chướng ngại lớn nhất ngăn cản hắn danh chính ngôn thận chưởng khống Đọa Thiên Sứ đế quốc.

Theo đạo lý, chỉ cần có huyết mạch vương tộc, là có tư cách thừa nhận thần khí! Cũng không biết Bạch Dạ đại đế lưu lại phong ấn gì, mà Hắc Diệu bị thần khí “coi thường”. Mấy năm gần đây, mặc cho hắn dùng bao nhiêu biện pháp cũng không thể được thần khí thừa nhận.

Cho nên càng là như thế, hắn càng không dám để Đọa Thiên Sứ chi kiếm tiếp xúc với con cháu Bạch Dạ, bao gồm cả thân đệ đệ của thái tử Cách Lâm, một điệt nhi khác của hắn cũng bị hắn bí mật cầm tù.

Ma giới cũng không có chế khí sư tông sư cấp, cho dù là đệ nhất chế khí sư Bet hay vị thiên tài Arthur tinh thông tam hệ còn cách tông sư khá xa. Lão sư của Charles có thể chế tạo toàn bộ hắc sắc dược thủy, quả không hổ danh đại tông sư. Mà bằng hữu của hắn, vị đại tông sư chế khí kia cũng khẳng định không tầm thường, biết đâu có thể giải quyết vấn đề làm mình đau đầu bấy lâu nay.

Trần Duệ kỳ thật rất muốn thấy ngay Đọa Thiên Sứ chi kiếm, nhưng dục tốc bất đạt. Đọa Thiên Sứ chi kiếm chỉ là cọng rơm áp đổ lạc đà sau cùng, chứ không phải đồ vật then chốt xoay chuyển cục diện. Cho dù Mejia thật sự được Đọa Thiên Sứ chi kiếm thừa nhận, Hắc Diệu cũng sẽ không cúi đầu xưng thần. Thần khí có ý nghĩa tượng trưng là nhiều, là bước trọng yếu để phá hủy địch nhân!

Sau khi tiễn Charles về nghỉ, Hắc Diệu cũng nhịn không được cuồng hỉ trong lòng, cười lớn không thôi, hắn đã tưởng tượng đến cảnh ma giới chấn động trong tương lai.

Trần Duệ cũng rất muốn cười lới, bỏi vì kế hoạch đã hoàn thành bước quan trọng nhất, tiếp theo liền xem Hắc Diệu làm sao mạo hiểm giúp hắn thu gom tiền, dù sao tử là đạo hữu, bất bần đạo!

Hắc Diệu có thể áp chế một mạch Cách Lâm thái tử và người ủng hộ, thống trị Đọa Thiên Sứ đế quốc mấy trăm năm nào phải hạng yếu kém. Chỉ là bị Trần Duệ nắm đúng yếu điểm, dưới những điều kiện khó mà cực tuyệt, cuối cùng vẫn trúng kế, hiện tại bị bán còn giúp người đếm tiền.

Còn về Isabella, Trần Duệ lúc đó chỉ đưa một bình vĩnh hằng chi lực, để sau đó hắn xuất hiện trước mặt Hắc Diệu, đưa ra sống lại dược thủy làm quả boom tiếp theo.

Nhưng mà Isabella hiện đã biết hắc sắc dược thủy tồn tại, rất có thể còn có liên hệ với tổ chức bí mật kia. Đương nhiên, hắc sắc dược thủy kia là hương mồi, muốn chôn tổ chức bí mật này hẳn cũng không phải quá khó, nhưng mục tiêu của Trần Duệ là Hắc Diệu, hắn cũng không muốn bị nhiều phương chú ý.

Dù sao mục đích cuối cùng của hắn không phải phá hủy Đọa Thiên Sứ đế quốc mà là để Mejia tiếp quản, nên không nhất thiết phải va chạm với thế lực kia.

Nhưng để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn cần tới gặp Isabella, dò xét ra giới hạn của nàng. Xem ra loại cảm tình nào đó còn phải diễn tiếp…


/1093

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status