Kính mắt vừa cảnh báo, Bet nhìn Trần Duệ vẫn còn trôi nổi trên không trung, hơi cắn răng, không chút do dự bóp nát khóa cài màu đỏ ở trên áo choàng. Thân hình hắn nháy mắt đã tan biến, hiện ra ở phía ngoài cửa tầng thứ tư.
Ngay khi Bet đi ra, Trần Duệ đã cảm nhận được, thậm chí cả ham muốn thống hận cũng còn rõ ràng trong lồng ngực. Hiện tại, sự kết hợp giữa cảm giác của hắn và tiết tấu của cả thảy bán thần lĩnh vực đã đến một trình độ vị diệu. Lĩnh ngộ pháp tắc cũng rất nhanh đã gần đến đoạn kết.
Nhưng mà Trần Duệ đồng thời cũng cảm giác được cảnh báo phát ra từ mắt kính. Từ biểu hiện không chút do dự vứt bỏ một "con mồi" là hắn của Bet để chạy trốn thì thấy, chuyện đã cấp bách lắm rồi.
Theo lời Bet, "không chỉ có một đại sư chết ở tầng thứ tư" cũng không phải là dọa người. Trần Duệ cảm ứng thấy loại "pháp tắc" nào đó trên áo choàng đã mất đi, một loại nguy cơ xuyên qua "pháp tắc" mà truyền đến lại đột nhiên tăng cường, thời điểm nhanh chóng đến rồi!
Phòng hộ của áo choàng gần như bị hóa giải hết. Một khi nó bị hóa giải hoàn toàn, chỉ cần chút khí tức là có thể giết chết một "dị vật" là hắn.
Hơn nữa còn là chân chính tịnh diệt hoàn toàn, cho dù hắn có đặc tính "tái sinh" thì cũng không có cách nào sống lại. Tay Trần Duệ không khỏi nắm chặt cái khóa cài màu đỏ kia.
Nhưng lĩnh ngộ còn một chút nữa là đã tiếp cận viên mãn rồi. Cơ hội đốn ngộ loại này quả thực khó mà có được. Thái độ rời đi vô cùng dứt khoát của Bet làm Trần Duệ biết ngoài lần này ra, hắn không thể lại tiếp tục tiến vào tầng thứ tư, hơn nữa có được tiến vào thì chưa chắc lại có thể có cơ hội gặp tình cảnh sản sinh ra loại đốn ngộ phúc chí tâm linh này.
Càng trọng yếu hơn là sau khi biết được tin tức của ốc nguyên chi nhưỡng, Trần Duệ nên rời khỏi Huyết Sát đế đô, đi đến bắc bộ Texas Phil sơn mạch thăm dò núi Sekeruide.
Pháp tắc trên áo choàng lại suy giảm thêm một bước, tùy thời có thể sụp đổ. Vào lúc sinh tử quan đầu này, Trần Duệ ngược lại lại trở nên bình tĩnh, tiếp tục duy trì trạng thái đốn ngộ tâm linh huyền diệu. Loại cảm ngộ kỳ diệu này mang đến từng tia ngưng tụ rõ nét chưa từng có. Lực lượng thể nội chịu ảnh hưởng của dao động bên ngoài càng ngày càng ít, dần dần hình thành một vòng tuần hoàn độc lập, giống như tự hình thành một nước cờ trong một ván cờ lớn.
Chuẩn xác là vực trong vực hơn nữa còn là bên trong lĩnh vực bán thần cấp!
Ngay sau khi tia cảm ngộ kia gần hoàn thành, "ba" một tiếng nhẹ vang lên, cả kiện áo choàng bắt đầu tan biến bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Lực lượng lĩnh vực điên cuồng tiêu diệt cái áo choàng, nhanh chóng muốn nuốt trọn Trần Duệ. Vừa lúc đó không hiểu sao lại bất ngờ dừng lại một chút, nếu như chủ nhân của lĩnh vực bán thần cấp có thể nhìn thấy tràng cảnh này nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Một tên ma hoàng cấp cỏn con không ngờ lại có thể dừng bán thần lĩnh vực đang sôi sục như thế lại?
Dừng lại không đến hai giây, lĩnh vực nháy mắt lại lấy tốc độ càng hung hãn hơn, phút chốc đã "nhấn chìm" vị trí của mục tiêu.
Vừa lúc đó, thân ảnh Trần Duệ đột nhiên hiện ra ở ngoài cửa tầng thứ tư, há miệng thở hổn hển. Vừa rồi có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc, nhưng cuối cùng thì hắn cũng lợi dụng một giây quý báu kia bóp nát cái móc khóa màu đỏ, thành công chạy thoát. Nếu như chỉ chậm hơn một giây thì cho dù hắn có thực lực ma đế cấp cũng tuyệt đối khó mà tránh khỏi tình cảnh tan thành tro bụi.
Chẳng qua, cuối cùng thì hắn cũng đã thành công trốn thoát, không những thế, hắn còn giành được cơ sở pháp tắc cảm ngộ cực kỳ trân quý nữa. Lần này có thể nói là Trần Duệ đã đụng phải cơ duyên ngàn năm khó gặp, thêm cả tin tức về tung tích của ốc nguyên chi nhưỡng và một ít tư liệu nữa. Có thể nói, một chuyến này, Trần Duệ thu hoạch được rất nhiều.
Trần Duệ cười lên ha hả, ánh mắt nhìn đến sắc mặt mang vẻ lo lắng của Bet, tiếng cười vẫn không có ngừng lại.
Bet đang muốn mở miệng nói, Trần Duệ đã vội vàng bước tới bên, kích động nói: "Lão sư! Ma nhãn của ta sắp biến dị rồi!"
Trong mắt Bet lóe ra một tia tinh quang, không để ý đến chuyện gì, kinh hỉ hỏi: "Thật chứ?"
"Vô cùng chính xác!" Trần Duệ trông cực kỳ hưng phấn: "Lão sư, ta cảm ứng thấy tin tức biến dị của ma nhãn, trừ những tài liệu cũ kia thì ta còn cần có hỏa tinh linh sa, ốc nguyên chi nhưỡng..."
"Ốc nguyên chi nhưỡng là cái gì?" Bet nhíu mày.
Trần Duệ đây là đang cố ý dò xét, thấy Bet quả nhiên không biết, lập tức sửa lời: "Khuyết một hai loại cũng không sao, chỉ là những tài liệu này càng nhiều càng tốt, tỷ lệ thành công biến dị sẽ càng nhiều thêm một phần. Càng nhiều thì nó sẽ giúp ma nhãn càng trở nên cường đại sau khi biến dị, lần này chắc hẳn là hình thái chung cực của ma nhãn!"
"Trừ vài loại như ốc nguyên chi nhưỡng ra, còn lại đều có!" Bet không chút do dự đáp lại. Tuy hắn là hội trưởng nhưng mỗi tháng chỉ có thể dùng đặc quyền lấy ra ba loại tài liệu mà thôi. Ba loại tài liệu này đều là vật trân quý, cho dù là chiết khấu như thế nào cũng cần một lượng lớn điểm cống hiến. Chẳng qua, những vật này đều là "vật ngoài thân", đem đi so sánh với "hình thái chung cực" của ma nhãn thì chẳng khác nào là cống rãnh so sánh với đại dương cả.
"Vậy thì thật tốt, lão sư, con chờ người ở trong phòng mình. Lát nữa, có khả năng người phải trợ giúp con một chút."
"Được! Hiện tại ta đi nhà kho để đổi tài liệu!" Bet xoay người đi, đột nhiên lại nhớ tới cái gì đó, bỏ thêm một câu: "Ngươi lập tức trở về phòng. Để tốt cho ngươi, trước khi ma nhãn biến dị thành công thì tuyệt đối không được cho ai biết, trên đường đi cũng không được tiếp xúc với bất cứ người nào!"
Nếu như lời này toát ra từ miệng Turia đại sư thì Trần Duệ nhất định không có ý nghĩ gì khác. Nhưng lời này lại do Bet nói, hơn nữa Trần Duệ còn cảm giác được một ít dao động xúc cảm. Điều này khiến cho người ta suy nghĩ.
"Lão sư yên tâm, con sẽ không để bất cứ người nào quấy nhiễu!" Trần Duệ xoay người đi. Trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười khiến người ta phải suy nghĩ.
Không lâu sau, Bet mang đến tài liệu hắn có thể gom được. Vì để an toàn, hắn còn bày bố xuống ma pháp trận "Phòng ngừa quấy nhiễu" ở xung quanh gian phòng.
Dưới ánh mắt của Bet, Trần Duệ bày hết những tài liệu ma pháp kia ở trước mặt, đặt hai tay ở bên trên. Dường như hắn đang dùng ánh mắt nhìn chăm chú vào vậy. Trong chớp mắt, một khối tài liệu ma pháp liền tan biến, ngay sau đó một khối khác...
Bet có thể khẳng định, trên tay Trần Duệ không hề có đạo cụ không gian gì. Trừ khi hắn biết không gian ma pháp đã thất truyền nhiều năm, nếu không thì những tài liệu kia quả thật là bị ma nhãn "hấp thu".
Vấn đề này cho dù dùng đầu gối để nghĩ thì cũng có thể có được đáp án. Nếu như tên đệ tử gần gần trung giai ác ma này mà có được không gian ma pháp thì Bet hắn chẳng phải là thần cấp cường giả sao?
Thực tế thì Bet xác thực không phải là thần cấp cường giả nhưng cái tên "đệ tử" này quả thật là có không gian "ma pháp".
Sau khi khối tài liệu cuối cùng bị Trần Duệ "hấp thu", tròng mắt hắn đóng lại, trên người lóe ra dao động kỳ dị. Cho dù Bet đã đạt tới ma vương cấp cũng cảm thấy huyền diệu vô bì. Rất lâu sau đó, ba động dần lắng xuống, "Lý Sát" đồng học chậm rãi mở mắt ra.
"Sao rồi?" Bet vừa rồi nín thở, không dám quấy rầy, hiện tại mới bước dài tới bên cạnh lớn tiếng dò hỏi.
Trong mắt Trần Duệ lóe ra ánh sáng: "Lão sư, thực lực của người là đại ma vương trung đoạn? Đúng rồi, lực lượng và tinh thần lực của người đều là đại ma vương trung đoạn. Tốc độ và thể lực là đại ma vương sơ đoạn."
Bet chấn động, thực lực và đặc điểm của mình không ngờ lại bị một trung giai ác ma xem thấu. Nói như vậy, biến dị đã thành công viên mãn? Ma nhãn sau khi biến dị không ngờ có thể nhìn thấu thực lực của mục tiêu!
"Đây là một phần công năng của ma nhãn sau khi biến dị. Lão sư, cái không gian giới chỉ kia của người có thể cho ta xem một chút không?" Trần Duệ vừa dứt lời, Bet không cần nghĩ ngợi đã lấy xuống giao cho hắn. Trần Duệ làm bộ làm tịch nhìn một hồi: "Cái giới chỉ này chắc hắn là dùng puluota thuật làm để chế tác. Trước hết là dùng lửa nhỏ làm nóng chảy, sau đó dùng băng ngọc làm khung... Phụ ma sau cùng là nhỏ vào quán phong pháp. Đúng rồi, puluota thuật và quán phong pháp là cái gì? Vì sao lại tự động hiện ra ở trong đầu ta?"
Ngay cả công nghệ chế tác cũng có thể nhìn thấu? Hai mắt Bet bắn ra quang mang.
Tuy hắn không hiểu sâu về phương diện sức phẩm đạo cụ nhưng lại không xa lại gì với mấy phương pháp chế tác đạo cụ. Vừa nghe liền biết không phải là do Trần Duệ bịa đặt, kích động trong lòng hắn quả thực là không thể hơn được nữa: không hổ là hình thái chung cực của ma nhãn, quá là nghịch thiên! Nếu như có thể giành được loại kỹ năng này, há không phải là có thể trực tiếp nhìn thấu chế khí thuật sao? Không những thế, cả cảm giác mờ mịt đối với đạo cụ tinh thông cũng không còn nữa sao? Vậy thì hắn có thể trở thành một đại sư tinh thông tam hệ ganh đua với cái tên thiên tài trẻ tuổi "Arthur" kia sao?
Hiện tại Bet đã bị trường cảnh tương lai toàn màu hồng làm cho hoa mắt, làm sao còn nghĩ đến cái gọi là "chung cực biến dị" căn bản chỉ là lừa người. Thực lực phân tích trước đó là công năng "bình thường"của phân tích chi nhãn thôi, mà mấy cái công nghệ chế tác vừa rồi thì là dùng chính chân tài thực học để nhìn ra. Đáng thương cho đại sư tinh thông hai hệ đã bị một tên đại sư tinh thông tam hệ lừa đảo này đùa bỡn.
Sau khi thí nghiệm mấy lần, Bet đã không có chút nghi ngờ nào với công hiệu của "ma nhãn".
"Quá tốt rồi! Ta có thể đi nói cho mọi người rồi!" Trần Duệ làm ra vẻ kinh hỉ. Vừa đi được vài bước, thân thể hắn đột nhiên mềm nhũn ra, lung lay muốn ngã: "Lão sư, làm sao mà con cảm thấy thân thể đột nhiên không còn khí lực nữa?"
"Vậy sao?" Trong mắt Bet léo lên sự vui mừng: "Có thể là do mệt nhọc quá độ. Nào tới đây, ta đỡ ngươi ngồi xuống nghỉ ngơi một lát."
"Cảm ơn lão sư."Trần Duệ mặc cho Bet đỡ mình chầm chậm ngồi xuống ghế sofa.
"Cảm thấy thế nào?"
"Dường như càng lúc càng tệ, một chút sức lực cùng không có. Đầu bắt đầu mê muội..." Trần Duệ mềm nhũn tựa trên ghế sofa.
Trong lòng Bet càng thêm an tâm, thanh âm cũng bắt đầu biến đổi: "Nhanh thôi, ngươi sẽ không cảm thấy như vậy nữa. Ta sẽ giúp ngươi giải thoát triệt để."
"Lão sư, vì sao nụ cười của người cho con cảm thấy rất đáng sợ..."
"Cái này thì phải cảm tạ ma nhãn của ngươi rồi." Bet đột nhiên cười rộ lên. Thanh âm không hề che dấu sự đắc ý "Chẳng qua, rất nhanh thôi, nó sẽ là của ta. Chỉ cần có được đôi ma nhãn này, Bet Mammon ta sẽ không chỉ là một chế khí đại sư, đồng thời cũng sẽ là giám định đại sư đệ nhất ma giới, trong tương lai còn có thể trở thành chế khí tông sư đầu tiên của ma giới trong vạn năm qua!"
Bet nở nụ cười hiểu ý. Đây chính là vật săn hắn tỉ mỉ vỗ béo, cuối cùng cũng đến thời gian thu hoạch rồi.
Trần Duệ thở dài một hơi. Diễn kịch lâu như vậy, cũng đã đến lúc cúi chào khán giả rồi.
Ngay khi Bet đi ra, Trần Duệ đã cảm nhận được, thậm chí cả ham muốn thống hận cũng còn rõ ràng trong lồng ngực. Hiện tại, sự kết hợp giữa cảm giác của hắn và tiết tấu của cả thảy bán thần lĩnh vực đã đến một trình độ vị diệu. Lĩnh ngộ pháp tắc cũng rất nhanh đã gần đến đoạn kết.
Nhưng mà Trần Duệ đồng thời cũng cảm giác được cảnh báo phát ra từ mắt kính. Từ biểu hiện không chút do dự vứt bỏ một "con mồi" là hắn của Bet để chạy trốn thì thấy, chuyện đã cấp bách lắm rồi.
Theo lời Bet, "không chỉ có một đại sư chết ở tầng thứ tư" cũng không phải là dọa người. Trần Duệ cảm ứng thấy loại "pháp tắc" nào đó trên áo choàng đã mất đi, một loại nguy cơ xuyên qua "pháp tắc" mà truyền đến lại đột nhiên tăng cường, thời điểm nhanh chóng đến rồi!
Phòng hộ của áo choàng gần như bị hóa giải hết. Một khi nó bị hóa giải hoàn toàn, chỉ cần chút khí tức là có thể giết chết một "dị vật" là hắn.
Hơn nữa còn là chân chính tịnh diệt hoàn toàn, cho dù hắn có đặc tính "tái sinh" thì cũng không có cách nào sống lại. Tay Trần Duệ không khỏi nắm chặt cái khóa cài màu đỏ kia.
Nhưng lĩnh ngộ còn một chút nữa là đã tiếp cận viên mãn rồi. Cơ hội đốn ngộ loại này quả thực khó mà có được. Thái độ rời đi vô cùng dứt khoát của Bet làm Trần Duệ biết ngoài lần này ra, hắn không thể lại tiếp tục tiến vào tầng thứ tư, hơn nữa có được tiến vào thì chưa chắc lại có thể có cơ hội gặp tình cảnh sản sinh ra loại đốn ngộ phúc chí tâm linh này.
Càng trọng yếu hơn là sau khi biết được tin tức của ốc nguyên chi nhưỡng, Trần Duệ nên rời khỏi Huyết Sát đế đô, đi đến bắc bộ Texas Phil sơn mạch thăm dò núi Sekeruide.
Pháp tắc trên áo choàng lại suy giảm thêm một bước, tùy thời có thể sụp đổ. Vào lúc sinh tử quan đầu này, Trần Duệ ngược lại lại trở nên bình tĩnh, tiếp tục duy trì trạng thái đốn ngộ tâm linh huyền diệu. Loại cảm ngộ kỳ diệu này mang đến từng tia ngưng tụ rõ nét chưa từng có. Lực lượng thể nội chịu ảnh hưởng của dao động bên ngoài càng ngày càng ít, dần dần hình thành một vòng tuần hoàn độc lập, giống như tự hình thành một nước cờ trong một ván cờ lớn.
Chuẩn xác là vực trong vực hơn nữa còn là bên trong lĩnh vực bán thần cấp!
Ngay sau khi tia cảm ngộ kia gần hoàn thành, "ba" một tiếng nhẹ vang lên, cả kiện áo choàng bắt đầu tan biến bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Lực lượng lĩnh vực điên cuồng tiêu diệt cái áo choàng, nhanh chóng muốn nuốt trọn Trần Duệ. Vừa lúc đó không hiểu sao lại bất ngờ dừng lại một chút, nếu như chủ nhân của lĩnh vực bán thần cấp có thể nhìn thấy tràng cảnh này nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc. Một tên ma hoàng cấp cỏn con không ngờ lại có thể dừng bán thần lĩnh vực đang sôi sục như thế lại?
Dừng lại không đến hai giây, lĩnh vực nháy mắt lại lấy tốc độ càng hung hãn hơn, phút chốc đã "nhấn chìm" vị trí của mục tiêu.
Vừa lúc đó, thân ảnh Trần Duệ đột nhiên hiện ra ở ngoài cửa tầng thứ tư, há miệng thở hổn hển. Vừa rồi có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc, nhưng cuối cùng thì hắn cũng lợi dụng một giây quý báu kia bóp nát cái móc khóa màu đỏ, thành công chạy thoát. Nếu như chỉ chậm hơn một giây thì cho dù hắn có thực lực ma đế cấp cũng tuyệt đối khó mà tránh khỏi tình cảnh tan thành tro bụi.
Chẳng qua, cuối cùng thì hắn cũng đã thành công trốn thoát, không những thế, hắn còn giành được cơ sở pháp tắc cảm ngộ cực kỳ trân quý nữa. Lần này có thể nói là Trần Duệ đã đụng phải cơ duyên ngàn năm khó gặp, thêm cả tin tức về tung tích của ốc nguyên chi nhưỡng và một ít tư liệu nữa. Có thể nói, một chuyến này, Trần Duệ thu hoạch được rất nhiều.
Trần Duệ cười lên ha hả, ánh mắt nhìn đến sắc mặt mang vẻ lo lắng của Bet, tiếng cười vẫn không có ngừng lại.
Bet đang muốn mở miệng nói, Trần Duệ đã vội vàng bước tới bên, kích động nói: "Lão sư! Ma nhãn của ta sắp biến dị rồi!"
Trong mắt Bet lóe ra một tia tinh quang, không để ý đến chuyện gì, kinh hỉ hỏi: "Thật chứ?"
"Vô cùng chính xác!" Trần Duệ trông cực kỳ hưng phấn: "Lão sư, ta cảm ứng thấy tin tức biến dị của ma nhãn, trừ những tài liệu cũ kia thì ta còn cần có hỏa tinh linh sa, ốc nguyên chi nhưỡng..."
"Ốc nguyên chi nhưỡng là cái gì?" Bet nhíu mày.
Trần Duệ đây là đang cố ý dò xét, thấy Bet quả nhiên không biết, lập tức sửa lời: "Khuyết một hai loại cũng không sao, chỉ là những tài liệu này càng nhiều càng tốt, tỷ lệ thành công biến dị sẽ càng nhiều thêm một phần. Càng nhiều thì nó sẽ giúp ma nhãn càng trở nên cường đại sau khi biến dị, lần này chắc hẳn là hình thái chung cực của ma nhãn!"
"Trừ vài loại như ốc nguyên chi nhưỡng ra, còn lại đều có!" Bet không chút do dự đáp lại. Tuy hắn là hội trưởng nhưng mỗi tháng chỉ có thể dùng đặc quyền lấy ra ba loại tài liệu mà thôi. Ba loại tài liệu này đều là vật trân quý, cho dù là chiết khấu như thế nào cũng cần một lượng lớn điểm cống hiến. Chẳng qua, những vật này đều là "vật ngoài thân", đem đi so sánh với "hình thái chung cực" của ma nhãn thì chẳng khác nào là cống rãnh so sánh với đại dương cả.
"Vậy thì thật tốt, lão sư, con chờ người ở trong phòng mình. Lát nữa, có khả năng người phải trợ giúp con một chút."
"Được! Hiện tại ta đi nhà kho để đổi tài liệu!" Bet xoay người đi, đột nhiên lại nhớ tới cái gì đó, bỏ thêm một câu: "Ngươi lập tức trở về phòng. Để tốt cho ngươi, trước khi ma nhãn biến dị thành công thì tuyệt đối không được cho ai biết, trên đường đi cũng không được tiếp xúc với bất cứ người nào!"
Nếu như lời này toát ra từ miệng Turia đại sư thì Trần Duệ nhất định không có ý nghĩ gì khác. Nhưng lời này lại do Bet nói, hơn nữa Trần Duệ còn cảm giác được một ít dao động xúc cảm. Điều này khiến cho người ta suy nghĩ.
"Lão sư yên tâm, con sẽ không để bất cứ người nào quấy nhiễu!" Trần Duệ xoay người đi. Trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười khiến người ta phải suy nghĩ.
Không lâu sau, Bet mang đến tài liệu hắn có thể gom được. Vì để an toàn, hắn còn bày bố xuống ma pháp trận "Phòng ngừa quấy nhiễu" ở xung quanh gian phòng.
Dưới ánh mắt của Bet, Trần Duệ bày hết những tài liệu ma pháp kia ở trước mặt, đặt hai tay ở bên trên. Dường như hắn đang dùng ánh mắt nhìn chăm chú vào vậy. Trong chớp mắt, một khối tài liệu ma pháp liền tan biến, ngay sau đó một khối khác...
Bet có thể khẳng định, trên tay Trần Duệ không hề có đạo cụ không gian gì. Trừ khi hắn biết không gian ma pháp đã thất truyền nhiều năm, nếu không thì những tài liệu kia quả thật là bị ma nhãn "hấp thu".
Vấn đề này cho dù dùng đầu gối để nghĩ thì cũng có thể có được đáp án. Nếu như tên đệ tử gần gần trung giai ác ma này mà có được không gian ma pháp thì Bet hắn chẳng phải là thần cấp cường giả sao?
Thực tế thì Bet xác thực không phải là thần cấp cường giả nhưng cái tên "đệ tử" này quả thật là có không gian "ma pháp".
Sau khi khối tài liệu cuối cùng bị Trần Duệ "hấp thu", tròng mắt hắn đóng lại, trên người lóe ra dao động kỳ dị. Cho dù Bet đã đạt tới ma vương cấp cũng cảm thấy huyền diệu vô bì. Rất lâu sau đó, ba động dần lắng xuống, "Lý Sát" đồng học chậm rãi mở mắt ra.
"Sao rồi?" Bet vừa rồi nín thở, không dám quấy rầy, hiện tại mới bước dài tới bên cạnh lớn tiếng dò hỏi.
Trong mắt Trần Duệ lóe ra ánh sáng: "Lão sư, thực lực của người là đại ma vương trung đoạn? Đúng rồi, lực lượng và tinh thần lực của người đều là đại ma vương trung đoạn. Tốc độ và thể lực là đại ma vương sơ đoạn."
Bet chấn động, thực lực và đặc điểm của mình không ngờ lại bị một trung giai ác ma xem thấu. Nói như vậy, biến dị đã thành công viên mãn? Ma nhãn sau khi biến dị không ngờ có thể nhìn thấu thực lực của mục tiêu!
"Đây là một phần công năng của ma nhãn sau khi biến dị. Lão sư, cái không gian giới chỉ kia của người có thể cho ta xem một chút không?" Trần Duệ vừa dứt lời, Bet không cần nghĩ ngợi đã lấy xuống giao cho hắn. Trần Duệ làm bộ làm tịch nhìn một hồi: "Cái giới chỉ này chắc hắn là dùng puluota thuật làm để chế tác. Trước hết là dùng lửa nhỏ làm nóng chảy, sau đó dùng băng ngọc làm khung... Phụ ma sau cùng là nhỏ vào quán phong pháp. Đúng rồi, puluota thuật và quán phong pháp là cái gì? Vì sao lại tự động hiện ra ở trong đầu ta?"
Ngay cả công nghệ chế tác cũng có thể nhìn thấu? Hai mắt Bet bắn ra quang mang.
Tuy hắn không hiểu sâu về phương diện sức phẩm đạo cụ nhưng lại không xa lại gì với mấy phương pháp chế tác đạo cụ. Vừa nghe liền biết không phải là do Trần Duệ bịa đặt, kích động trong lòng hắn quả thực là không thể hơn được nữa: không hổ là hình thái chung cực của ma nhãn, quá là nghịch thiên! Nếu như có thể giành được loại kỹ năng này, há không phải là có thể trực tiếp nhìn thấu chế khí thuật sao? Không những thế, cả cảm giác mờ mịt đối với đạo cụ tinh thông cũng không còn nữa sao? Vậy thì hắn có thể trở thành một đại sư tinh thông tam hệ ganh đua với cái tên thiên tài trẻ tuổi "Arthur" kia sao?
Hiện tại Bet đã bị trường cảnh tương lai toàn màu hồng làm cho hoa mắt, làm sao còn nghĩ đến cái gọi là "chung cực biến dị" căn bản chỉ là lừa người. Thực lực phân tích trước đó là công năng "bình thường"của phân tích chi nhãn thôi, mà mấy cái công nghệ chế tác vừa rồi thì là dùng chính chân tài thực học để nhìn ra. Đáng thương cho đại sư tinh thông hai hệ đã bị một tên đại sư tinh thông tam hệ lừa đảo này đùa bỡn.
Sau khi thí nghiệm mấy lần, Bet đã không có chút nghi ngờ nào với công hiệu của "ma nhãn".
"Quá tốt rồi! Ta có thể đi nói cho mọi người rồi!" Trần Duệ làm ra vẻ kinh hỉ. Vừa đi được vài bước, thân thể hắn đột nhiên mềm nhũn ra, lung lay muốn ngã: "Lão sư, làm sao mà con cảm thấy thân thể đột nhiên không còn khí lực nữa?"
"Vậy sao?" Trong mắt Bet léo lên sự vui mừng: "Có thể là do mệt nhọc quá độ. Nào tới đây, ta đỡ ngươi ngồi xuống nghỉ ngơi một lát."
"Cảm ơn lão sư."Trần Duệ mặc cho Bet đỡ mình chầm chậm ngồi xuống ghế sofa.
"Cảm thấy thế nào?"
"Dường như càng lúc càng tệ, một chút sức lực cùng không có. Đầu bắt đầu mê muội..." Trần Duệ mềm nhũn tựa trên ghế sofa.
Trong lòng Bet càng thêm an tâm, thanh âm cũng bắt đầu biến đổi: "Nhanh thôi, ngươi sẽ không cảm thấy như vậy nữa. Ta sẽ giúp ngươi giải thoát triệt để."
"Lão sư, vì sao nụ cười của người cho con cảm thấy rất đáng sợ..."
"Cái này thì phải cảm tạ ma nhãn của ngươi rồi." Bet đột nhiên cười rộ lên. Thanh âm không hề che dấu sự đắc ý "Chẳng qua, rất nhanh thôi, nó sẽ là của ta. Chỉ cần có được đôi ma nhãn này, Bet Mammon ta sẽ không chỉ là một chế khí đại sư, đồng thời cũng sẽ là giám định đại sư đệ nhất ma giới, trong tương lai còn có thể trở thành chế khí tông sư đầu tiên của ma giới trong vạn năm qua!"
Bet nở nụ cười hiểu ý. Đây chính là vật săn hắn tỉ mỉ vỗ béo, cuối cùng cũng đến thời gian thu hoạch rồi.
Trần Duệ thở dài một hơi. Diễn kịch lâu như vậy, cũng đã đến lúc cúi chào khán giả rồi.
/1093
|