Nếu như Trần Duệ tiến vào khu trạng thái của siêu cấp hệ thống thì có thể chứng kiến cái hình nhân hơi mờ kia đã có chút biến hóa kỳ dị, nhưng giờ hắn còn đang bận toàn tâm chiến với Frankl.
Frankl ở trạng thái cuồng bạo, trông thì hùng hùng hổ hổ nhưng trong tâm lại sợ hãi vô cùng. Công kích của hắn còn chưa kịp đánh trúng đã bị kẻ số 64 né tránh hoặc cắt đứt. Còn phản kích của đối phương lại nhằm chuẩn đúng những bộ vị khó phòng thủ khiến hắn bị gò bó tay chân. Kể cả lực lượng của hắn tăng gấp đôi nhưng hiệu quả lại không như mong muốn. Hắn không tài nào thoát khỏi sự khống chế của đối phương. Nhìn như số 64 đang ở thế yếu nhưng tiết tấu lại không chút rối loạn, dường như hắn đang cố gắng tích trữ lực lượng, chỉ đợi sơ hở sẽ giáng đòn trí mạng.
Mà điều khiến Frankl càng thêm sợ hãi là trạng thái cuồng bạo của hắn không duy trì được bao lâu nữa, lực lượng sẽ ngay lập tức tụt giảm nghiêm trọng gây suy yếu.
“Thịch!”
Trần Duệ đỡ một đòn liền phát hiện lực lượng của đối phương đang giảm mạnh. Cơ thể phình to của Frankl nhỏ lại không ít. Lực lượng mà hắn đang một mực áp chế bắt đầu hoàn toàn bộc phát, phản kích mạnh mẽ.
Toàn bộ người xem trên đấu trường kinh ngạc khi thấy Frankl thi triển thiên phú cuồng bạo mà vẫn không thể xử lí số 64, ngược lại còn bị đối phương ép đến bó tay bó chân. Cuối cùng cho đến khi Frankl suy yếu hoàn toàn bị một quyền đánh cho không thể đứng dậy thì những người cược Frankl thắng cũng đã tan vỡ tia hi vọng cuối cùng, mà số kẻ ít ỏi còn lại cược cho số 52 thì gào thét mừng như điên.
Sau khi Trần Duệ quật ngã Frankl thì mới thở ra hổn hển. Tuy đặc tính của cơ thể có thể giúp hồi phục thể lực nhưng lượng tiêu hao của hắn vô cùng lớn. Cũng may miệng mấy vết thương kia đã đóng vảy, đỡ hơn được một chút. Chỉ có phần xương sườn bị thương nặng nhất phải cần chút thời gian để hồi phục.
Frank nằm suy yếu dưới đất, toàn thân đau nhức vô lực, muốn gượng đứng lên mà không thể. Vừa rồi hắn sử dụng thiên phú cuồng bạo được ăn cả ngã về không cũng là bất đắc dĩ bởi quá bị động trước sự khống chế của đối phương. Mà sức chịu đựng của số 64 vượt qua mức tưởng tượng của hắn, cho dù không cuồng bạo thì dựa theo tiết tấu đó cũng không thoát được cái chết.
Frankl vốn tưởng dùng lực lượng của trạng thái cuồng bạo để giáng một đòn trí mạng lên đối phương, ai ngờ đối phương không loạn chút nhịp nào mà chính hắn không duy trì được ngược lại bị một phát đánh gục.
Chứng kiến số 64 từng bước tới gần, vị giác ma từng có hung danh ‘Huyết Thủ’ phảng phất như thấy được tình cảnh lúc hắn thường tra tấn đối thủ. Hắn run rẩy kịch liệt, cuống quít hô:
“Đừng giết tôi! Tôi nhận thua!”
Thực tế quy củ trên sân thi đấu là trong hai giờ phải phân biệt được sinh tử. Chưa đủ hai giờ mà không được Arnoux đồng ý thì không thể nhận thua. Frankl nhận ra số 64 dự thi lần đầu tiên. Hắn cố dùng chút lực lượng còn lại để liều phen cuối.
Quả nhiên số 64 liền dừng chân. Người xem thấy Frankl cầu xin tha thứ liền mắng ầm lên:
“Giết hắn đê ! Xử hắn đê!”
“Đại nhân, xin tha tôi một mạng”
Frankl không kể nhục nhã chậm rãi bò tới cúi xuống trước mặt đối phương. Số 64 do dự một lát rồi quay đi. Frankl mồm cầu xin tha thứ nhưng trong mắt lộ vẻ ngoan độc. Hắn đột nhiên bật lên, móng vuốt sắc bén đã chuẩn bị từ trước chộp tới ót của đối phương. Nhưng động tác chưa kịp thực hiện thì đột nhiên cổ hắn đã bị một bàn tay hóa hình đao chém trúng, đau nhức như muốn vỡ ra.
Frankl khủng hoảng, yết hầu rên rỉ vài hơi cuối rồi rốt cục ngã xuống đất, im hơi lặng tiếng.
Có lẽ Trần Duệ không biết quy tắc của đấu trường, nhưng hắn nhớ rõ lời nhắc nhở liên tục của Độc Long:
“Trong chiến đấu chân chính thì địch nhân không bao giờ khoan dung ngươi. Nếu muốn sinh tồn thì chỉ có cách duy nhất là giết chết đối thủ.”
Frankl đánh lén chẳng khác gì tự tìm đường chết. Hắn đã trở thành địch nhân đầu tiên chết trong tay Trần Duệ.
Tất cả người xem đều yên tĩnh, nhìn về phía người đeo mặt nạ đang chậm rãi thu tay rồi nhặt áo choàng dưới mặt đất khoát lên vai, trầm mặc một lát rồi giơ hai nắm đấm biểu thị thắng lợi. Khí thế trên sân thi đấu như được thiêu đốt, thanh âm vang vọng toàn trường:
“Số 64! Số 64!”
Tất cả mọi người đều cho rằng số 64 cố ý dụ Frankl đánh lén rồi giáng đòn tuyệt sát gọn gàng chấm dứt tánh mạng của Frankl, thủ đoạn cực kì tinh tế.
Những tiếng gọi ầm ĩ như thủy triều này không làm Trần Duệ thấy đắc ý chút nào mà lại thoáng có vẻ trầm mặc. Đó là khoảng thời gian hắn thích nghi với mùi máu buồn nôn dính trên cơ thể và vững tâm tỉnh táo lại: Nếu trong chiến đấu nảy sinh chỉ một chút sợ hãi hoặc sơ sẩy thôi thì thi thể nằm dưới đất kia chính là mình.
Ngay tại thời khắc giơ hai tay lên, Trần Duệ đã hoàn toàn hóa thân vào thế giới ác ma lấy kẻ mạnh làm vua lấy lực lượng làm vốn sống này. Vì sinh tồn, vì nắm giữ vận mệnh của chính mình, khỏa tâm cường giả kia sẽ không lùi bước trước bất kì trận chiến nào. Hắn sẽ chiến đấu hết mình cho đến khi sinh mệnh chỉ còn là tro bụi.
Tinh thần biến đổi về chất không thể giúp Trần Duệ đột phá Cương cảnh nhưng là điều kiện tuyệt đối tất yếu để hắn tiến vào Sát cảnh.
Trần Duệ thu hoạch chiến thắng, nhận lấy túi tiền nữ mị ma đưa đến. Bên trong có tiền hắn đặt cược cho chính mình cùng hơn trăm miếng hắc tinh tệ. Không thèm để ý nữ mị ma đang liếc nhìn quyến rũ, hắn thu túi tiền vào kho trữ vật rồi xuống đài.
Một hắc tinh tế biến thành 120 cái, lợi nhuận kinh thật. Nhớ cái hôm trận đấu đại sư khiêu chiến Shia cũng chỉ thưởng hắn năm hắc tinh tệ, mà cái vị đế đô đại sư “khảng khái” Kemp cho tiền với đơn vị tử tinh tệ thì càng không thèm nói.
Hiện tại quan trọng nhất là phải lấy được cái pho tượng đá Huỳnh Ảnh kia, thu hoạch như vậy mới gọi là hoàn mỹ.
Trần Duệ đi vào phòng ghi danh thấy Arnoux đang ngồi ung dụng bưng chén rượu, bên cạnh là Kiton đứng hầu hạ.
“Arnoux đại nhân, ta đã thực hiện ước định giết Frankl, giờ hãy thực hiện lời hứa của ngài.”
Arnoux nhìn chăm chú pho tượng một hồi, lạnh giọng:
“Ta không thích mấy tên giấu đầu giấu đuôi nói chuyện, bỏ mặt nạ của ngươi xuống!”
“Đại nhân muốn đổi ý sao?”
“Đổi y thì làm sao? Huống hồ ta nói không phải pho tượng mà là mặt nạ của ngươi! Ngươi cần ta lấy hộ xuống không?”
Giọng điệu Arnoux cực kì quyết liệt.
Trần Duệ thầm cảnh giác, suy nghĩ thật nhanh rồi quyết định lấy:
“Arnoux đại nhân, pho tượng ta có thể không cần, nhưng mặt nạ... Xin thứ lỗi, nó là một cái lời thề, hiện ta không thể tháo xuống.”
Arnoux không động mảy may, khí tức bắt đầu dần phát tán:
“Lời thề là việc của ngươi, không liên quan với ta. Hiện ta ra lệnh cho ngươi tháo xuống mặt nạ! Nếu không, ta sẽ vạch trần cái mặt nạ chán ghét này trên thi thể của ngươi.”
Arnoux không hoài nghi thân phận của Trần Duệ, chỉ là hắn ghét nên muốn tháo mặt nạ xuống mà thôi. Đấu trường tuy có quy củ nhưng nên nhớ đây là Ma giới, lời kẻ mạnh chính là quy củ, nói lý vô dụng.
Lòng Trần Duệ càng nặng nề. Arnoux không phải là Frankl. Thực lực hai bên cách quá xa, liều mạng vô dụng, thậm chí trốn được hay không cũng khó. Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tất cả sẽ bị lộ hết sao? Dựa theo ân oán giữa hắn và Joseph thì tháo mặt nạ xuống cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Dịch ma ở bên Arnoux đang định uy hiếp thì bỗng nhiên chứng kiến số 64 cười ha hả đến điên cuồng. Hắn cuống quít quát:
“Tên khốn, ngươi dám coi thường Arnoux đại nhân!”
Trần Duệ vừa nhớ tới một việc trong tư liệu của Arnoux, quyết tâm đánh cược một trận, tiếng cười đột nhiên ngưng hẳn:
“Arnoux, chỉ bằng câu nói kia ngươi chính là địch nhân của ta! Hiện tại ta chính thức khiêu chiến ngươi!”
Arnoux nhíu mày, mà Kiton ở một bên còn tưởng mình nghe lộn. Một tên cấp trung giai sơ đoạn mà dám chủ động khiêu chiến với ác ma cao giai?
Số 64 lạnh lùng nói tiếp:
“Ta đã mất đi vinh quang của dòng họ cùng gia tộc, từng thề với ma thần sẽ không bao giờ tháo xuống tấm mặt nạ này trước khi khôi phục vinh quang bị tước đoạt. Tất cả những kẻ khinh nhờn lời thề này chính là địch nhân của ta.”
Ma tộc coi trọng nhất là truyền thừa gia tộc. Ma tộc bị tước đoạt dòng họ theo ý nghĩa mà nói thì càng tàn nhẫn hơn so với xử tử. Lí do này của Trần Duệ vô cùng hợp với phong cách Ma tộc, đối phương chắc hẳn không thể từ chối.
“Mất đi dòng họ cùng vinh quang...” Trong mắt Arnoux hiện vẻ kì dị nhưng lập tức khinh thường cười lạnh:
“Muốn khiêu chiến ta? Đáng tiếc thực lực ngươi quá yếu, ta dùng đầu ngón tay cũng xử gọn được ngươi. Ngươi còn chưa đủ tư cách.”
Trần Duệ nghĩ nhanh tới sự tình Độc Long bị phong ấn, sắp xếp ngôn từ lắc đầu nói:
“Trên người ta có phong ấn, chỉ có trong chiến đấu sinh tử mới có thể dần thức tỉnh lực lượng cùng thiên phú. Đây là nguyên nhân chính ta tới đấu trường. Hiện tại ta tuy không phải đối thủ của ngươi, nhưng chỉ cần hai tháng sau ta có thể vặn méo cái điệu cười khinh miệt rởm đời kia của ngươi! Nếu ngươi không dám nhận khiêu chiến thì ngay bây giờ có thể thừa cơ giết ta mà tháo mặt nạ của ta xuống, thỏa mãn trí tò mò đáng thương của ngươi đi."
Loại khiêu khích này khiến Arnoux nhíu mày, chậm rãi đứng lên. Một cỗ áp lực kinh người tràn đến, Kiton ở bên cạnh đã sợ run đến sắp quỵ xuống. Trần Duệ nhìn phép khích tướng có hiệu lực liền trấn định lại. Hắn từng nhiều lần trải qua khảo nghiệm “Sát ý chấn động” của Shia còn đáng sợ hơn loại trình độ này cả chục lần. Hơn nữa hắn từng được Độc Long đặc huấn, vậy nên loại sát khí của Arnoux quá tầm thường. Nghiêm nghị không sợ hãi, ánh mặt hắn kiên định đối thẳng mặt.
“Thật tốt! Ánh mắt thật khá! Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!”
Arnoux nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng nhớ, tiếng cười như cục sắt choảng nhau vang lên:
“Một kẻ thú vị. Được, ta cho ngươi hai tháng!”
Nói xong, đồng tử Arnoux sáng lên hừng hực ánh lửa. Một tấm giấy da mang theo hỏa diễm xuất hiện trước mặt Trần Duệ, trên đó còn ẩn hiện chữ vàng:
“Ta không biết ngươi dựa vào gì mà tự tin như vậy, nhưng chắc hẳn là đại ác ma huyết mạch biến dị. Nhưng dù ngươi sử dụng hình thái chiến đấu thì vẫn chưa là gì trong mắt ta. Ta không có hai loại hình thái nhưng lại có một thiên phú đặc thù, chiến tranh khế ước. Bây giờ ngươi ký vào khế ước, hai tháng sau nếu như ngươi không tham gia khiêu chiến thì ta vẫn sẽ tìm được ngươi cho dù ngươi ở bất kì chỗ nào chăng nữa.
Trần Duệ cái khó ló cái khôn dùng kế hoãn binh nhưng không ngờ Arnoux còn có loại thiên phú đặc thù này. Muốn đổi ý hoặc yêu cầu thêm thời gian đã muộn.
Frankl ở trạng thái cuồng bạo, trông thì hùng hùng hổ hổ nhưng trong tâm lại sợ hãi vô cùng. Công kích của hắn còn chưa kịp đánh trúng đã bị kẻ số 64 né tránh hoặc cắt đứt. Còn phản kích của đối phương lại nhằm chuẩn đúng những bộ vị khó phòng thủ khiến hắn bị gò bó tay chân. Kể cả lực lượng của hắn tăng gấp đôi nhưng hiệu quả lại không như mong muốn. Hắn không tài nào thoát khỏi sự khống chế của đối phương. Nhìn như số 64 đang ở thế yếu nhưng tiết tấu lại không chút rối loạn, dường như hắn đang cố gắng tích trữ lực lượng, chỉ đợi sơ hở sẽ giáng đòn trí mạng.
Mà điều khiến Frankl càng thêm sợ hãi là trạng thái cuồng bạo của hắn không duy trì được bao lâu nữa, lực lượng sẽ ngay lập tức tụt giảm nghiêm trọng gây suy yếu.
“Thịch!”
Trần Duệ đỡ một đòn liền phát hiện lực lượng của đối phương đang giảm mạnh. Cơ thể phình to của Frankl nhỏ lại không ít. Lực lượng mà hắn đang một mực áp chế bắt đầu hoàn toàn bộc phát, phản kích mạnh mẽ.
Toàn bộ người xem trên đấu trường kinh ngạc khi thấy Frankl thi triển thiên phú cuồng bạo mà vẫn không thể xử lí số 64, ngược lại còn bị đối phương ép đến bó tay bó chân. Cuối cùng cho đến khi Frankl suy yếu hoàn toàn bị một quyền đánh cho không thể đứng dậy thì những người cược Frankl thắng cũng đã tan vỡ tia hi vọng cuối cùng, mà số kẻ ít ỏi còn lại cược cho số 52 thì gào thét mừng như điên.
Sau khi Trần Duệ quật ngã Frankl thì mới thở ra hổn hển. Tuy đặc tính của cơ thể có thể giúp hồi phục thể lực nhưng lượng tiêu hao của hắn vô cùng lớn. Cũng may miệng mấy vết thương kia đã đóng vảy, đỡ hơn được một chút. Chỉ có phần xương sườn bị thương nặng nhất phải cần chút thời gian để hồi phục.
Frank nằm suy yếu dưới đất, toàn thân đau nhức vô lực, muốn gượng đứng lên mà không thể. Vừa rồi hắn sử dụng thiên phú cuồng bạo được ăn cả ngã về không cũng là bất đắc dĩ bởi quá bị động trước sự khống chế của đối phương. Mà sức chịu đựng của số 64 vượt qua mức tưởng tượng của hắn, cho dù không cuồng bạo thì dựa theo tiết tấu đó cũng không thoát được cái chết.
Frankl vốn tưởng dùng lực lượng của trạng thái cuồng bạo để giáng một đòn trí mạng lên đối phương, ai ngờ đối phương không loạn chút nhịp nào mà chính hắn không duy trì được ngược lại bị một phát đánh gục.
Chứng kiến số 64 từng bước tới gần, vị giác ma từng có hung danh ‘Huyết Thủ’ phảng phất như thấy được tình cảnh lúc hắn thường tra tấn đối thủ. Hắn run rẩy kịch liệt, cuống quít hô:
“Đừng giết tôi! Tôi nhận thua!”
Thực tế quy củ trên sân thi đấu là trong hai giờ phải phân biệt được sinh tử. Chưa đủ hai giờ mà không được Arnoux đồng ý thì không thể nhận thua. Frankl nhận ra số 64 dự thi lần đầu tiên. Hắn cố dùng chút lực lượng còn lại để liều phen cuối.
Quả nhiên số 64 liền dừng chân. Người xem thấy Frankl cầu xin tha thứ liền mắng ầm lên:
“Giết hắn đê ! Xử hắn đê!”
“Đại nhân, xin tha tôi một mạng”
Frankl không kể nhục nhã chậm rãi bò tới cúi xuống trước mặt đối phương. Số 64 do dự một lát rồi quay đi. Frankl mồm cầu xin tha thứ nhưng trong mắt lộ vẻ ngoan độc. Hắn đột nhiên bật lên, móng vuốt sắc bén đã chuẩn bị từ trước chộp tới ót của đối phương. Nhưng động tác chưa kịp thực hiện thì đột nhiên cổ hắn đã bị một bàn tay hóa hình đao chém trúng, đau nhức như muốn vỡ ra.
Frankl khủng hoảng, yết hầu rên rỉ vài hơi cuối rồi rốt cục ngã xuống đất, im hơi lặng tiếng.
Có lẽ Trần Duệ không biết quy tắc của đấu trường, nhưng hắn nhớ rõ lời nhắc nhở liên tục của Độc Long:
“Trong chiến đấu chân chính thì địch nhân không bao giờ khoan dung ngươi. Nếu muốn sinh tồn thì chỉ có cách duy nhất là giết chết đối thủ.”
Frankl đánh lén chẳng khác gì tự tìm đường chết. Hắn đã trở thành địch nhân đầu tiên chết trong tay Trần Duệ.
Tất cả người xem đều yên tĩnh, nhìn về phía người đeo mặt nạ đang chậm rãi thu tay rồi nhặt áo choàng dưới mặt đất khoát lên vai, trầm mặc một lát rồi giơ hai nắm đấm biểu thị thắng lợi. Khí thế trên sân thi đấu như được thiêu đốt, thanh âm vang vọng toàn trường:
“Số 64! Số 64!”
Tất cả mọi người đều cho rằng số 64 cố ý dụ Frankl đánh lén rồi giáng đòn tuyệt sát gọn gàng chấm dứt tánh mạng của Frankl, thủ đoạn cực kì tinh tế.
Những tiếng gọi ầm ĩ như thủy triều này không làm Trần Duệ thấy đắc ý chút nào mà lại thoáng có vẻ trầm mặc. Đó là khoảng thời gian hắn thích nghi với mùi máu buồn nôn dính trên cơ thể và vững tâm tỉnh táo lại: Nếu trong chiến đấu nảy sinh chỉ một chút sợ hãi hoặc sơ sẩy thôi thì thi thể nằm dưới đất kia chính là mình.
Ngay tại thời khắc giơ hai tay lên, Trần Duệ đã hoàn toàn hóa thân vào thế giới ác ma lấy kẻ mạnh làm vua lấy lực lượng làm vốn sống này. Vì sinh tồn, vì nắm giữ vận mệnh của chính mình, khỏa tâm cường giả kia sẽ không lùi bước trước bất kì trận chiến nào. Hắn sẽ chiến đấu hết mình cho đến khi sinh mệnh chỉ còn là tro bụi.
Tinh thần biến đổi về chất không thể giúp Trần Duệ đột phá Cương cảnh nhưng là điều kiện tuyệt đối tất yếu để hắn tiến vào Sát cảnh.
Trần Duệ thu hoạch chiến thắng, nhận lấy túi tiền nữ mị ma đưa đến. Bên trong có tiền hắn đặt cược cho chính mình cùng hơn trăm miếng hắc tinh tệ. Không thèm để ý nữ mị ma đang liếc nhìn quyến rũ, hắn thu túi tiền vào kho trữ vật rồi xuống đài.
Một hắc tinh tế biến thành 120 cái, lợi nhuận kinh thật. Nhớ cái hôm trận đấu đại sư khiêu chiến Shia cũng chỉ thưởng hắn năm hắc tinh tệ, mà cái vị đế đô đại sư “khảng khái” Kemp cho tiền với đơn vị tử tinh tệ thì càng không thèm nói.
Hiện tại quan trọng nhất là phải lấy được cái pho tượng đá Huỳnh Ảnh kia, thu hoạch như vậy mới gọi là hoàn mỹ.
Trần Duệ đi vào phòng ghi danh thấy Arnoux đang ngồi ung dụng bưng chén rượu, bên cạnh là Kiton đứng hầu hạ.
“Arnoux đại nhân, ta đã thực hiện ước định giết Frankl, giờ hãy thực hiện lời hứa của ngài.”
Arnoux nhìn chăm chú pho tượng một hồi, lạnh giọng:
“Ta không thích mấy tên giấu đầu giấu đuôi nói chuyện, bỏ mặt nạ của ngươi xuống!”
“Đại nhân muốn đổi ý sao?”
“Đổi y thì làm sao? Huống hồ ta nói không phải pho tượng mà là mặt nạ của ngươi! Ngươi cần ta lấy hộ xuống không?”
Giọng điệu Arnoux cực kì quyết liệt.
Trần Duệ thầm cảnh giác, suy nghĩ thật nhanh rồi quyết định lấy:
“Arnoux đại nhân, pho tượng ta có thể không cần, nhưng mặt nạ... Xin thứ lỗi, nó là một cái lời thề, hiện ta không thể tháo xuống.”
Arnoux không động mảy may, khí tức bắt đầu dần phát tán:
“Lời thề là việc của ngươi, không liên quan với ta. Hiện ta ra lệnh cho ngươi tháo xuống mặt nạ! Nếu không, ta sẽ vạch trần cái mặt nạ chán ghét này trên thi thể của ngươi.”
Arnoux không hoài nghi thân phận của Trần Duệ, chỉ là hắn ghét nên muốn tháo mặt nạ xuống mà thôi. Đấu trường tuy có quy củ nhưng nên nhớ đây là Ma giới, lời kẻ mạnh chính là quy củ, nói lý vô dụng.
Lòng Trần Duệ càng nặng nề. Arnoux không phải là Frankl. Thực lực hai bên cách quá xa, liều mạng vô dụng, thậm chí trốn được hay không cũng khó. Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tất cả sẽ bị lộ hết sao? Dựa theo ân oán giữa hắn và Joseph thì tháo mặt nạ xuống cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Dịch ma ở bên Arnoux đang định uy hiếp thì bỗng nhiên chứng kiến số 64 cười ha hả đến điên cuồng. Hắn cuống quít quát:
“Tên khốn, ngươi dám coi thường Arnoux đại nhân!”
Trần Duệ vừa nhớ tới một việc trong tư liệu của Arnoux, quyết tâm đánh cược một trận, tiếng cười đột nhiên ngưng hẳn:
“Arnoux, chỉ bằng câu nói kia ngươi chính là địch nhân của ta! Hiện tại ta chính thức khiêu chiến ngươi!”
Arnoux nhíu mày, mà Kiton ở một bên còn tưởng mình nghe lộn. Một tên cấp trung giai sơ đoạn mà dám chủ động khiêu chiến với ác ma cao giai?
Số 64 lạnh lùng nói tiếp:
“Ta đã mất đi vinh quang của dòng họ cùng gia tộc, từng thề với ma thần sẽ không bao giờ tháo xuống tấm mặt nạ này trước khi khôi phục vinh quang bị tước đoạt. Tất cả những kẻ khinh nhờn lời thề này chính là địch nhân của ta.”
Ma tộc coi trọng nhất là truyền thừa gia tộc. Ma tộc bị tước đoạt dòng họ theo ý nghĩa mà nói thì càng tàn nhẫn hơn so với xử tử. Lí do này của Trần Duệ vô cùng hợp với phong cách Ma tộc, đối phương chắc hẳn không thể từ chối.
“Mất đi dòng họ cùng vinh quang...” Trong mắt Arnoux hiện vẻ kì dị nhưng lập tức khinh thường cười lạnh:
“Muốn khiêu chiến ta? Đáng tiếc thực lực ngươi quá yếu, ta dùng đầu ngón tay cũng xử gọn được ngươi. Ngươi còn chưa đủ tư cách.”
Trần Duệ nghĩ nhanh tới sự tình Độc Long bị phong ấn, sắp xếp ngôn từ lắc đầu nói:
“Trên người ta có phong ấn, chỉ có trong chiến đấu sinh tử mới có thể dần thức tỉnh lực lượng cùng thiên phú. Đây là nguyên nhân chính ta tới đấu trường. Hiện tại ta tuy không phải đối thủ của ngươi, nhưng chỉ cần hai tháng sau ta có thể vặn méo cái điệu cười khinh miệt rởm đời kia của ngươi! Nếu ngươi không dám nhận khiêu chiến thì ngay bây giờ có thể thừa cơ giết ta mà tháo mặt nạ của ta xuống, thỏa mãn trí tò mò đáng thương của ngươi đi."
Loại khiêu khích này khiến Arnoux nhíu mày, chậm rãi đứng lên. Một cỗ áp lực kinh người tràn đến, Kiton ở bên cạnh đã sợ run đến sắp quỵ xuống. Trần Duệ nhìn phép khích tướng có hiệu lực liền trấn định lại. Hắn từng nhiều lần trải qua khảo nghiệm “Sát ý chấn động” của Shia còn đáng sợ hơn loại trình độ này cả chục lần. Hơn nữa hắn từng được Độc Long đặc huấn, vậy nên loại sát khí của Arnoux quá tầm thường. Nghiêm nghị không sợ hãi, ánh mặt hắn kiên định đối thẳng mặt.
“Thật tốt! Ánh mắt thật khá! Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!”
Arnoux nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng nhớ, tiếng cười như cục sắt choảng nhau vang lên:
“Một kẻ thú vị. Được, ta cho ngươi hai tháng!”
Nói xong, đồng tử Arnoux sáng lên hừng hực ánh lửa. Một tấm giấy da mang theo hỏa diễm xuất hiện trước mặt Trần Duệ, trên đó còn ẩn hiện chữ vàng:
“Ta không biết ngươi dựa vào gì mà tự tin như vậy, nhưng chắc hẳn là đại ác ma huyết mạch biến dị. Nhưng dù ngươi sử dụng hình thái chiến đấu thì vẫn chưa là gì trong mắt ta. Ta không có hai loại hình thái nhưng lại có một thiên phú đặc thù, chiến tranh khế ước. Bây giờ ngươi ký vào khế ước, hai tháng sau nếu như ngươi không tham gia khiêu chiến thì ta vẫn sẽ tìm được ngươi cho dù ngươi ở bất kì chỗ nào chăng nữa.
Trần Duệ cái khó ló cái khôn dùng kế hoãn binh nhưng không ngờ Arnoux còn có loại thiên phú đặc thù này. Muốn đổi ý hoặc yêu cầu thêm thời gian đã muộn.
/1093
|