Cúp điện thoại, vẻ mặt Phương Diệu Nga áy náy nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyễn Minh, hôm nay tôi không có biện pháp mời anh uống rượu, phía bên tôi xảy ra chút chuyện nhỏ, cần tự mình xử lý một chút.
Bùi Nguyên Minh nghe ra được lo âu trong điện thoại, nói theo bản năng: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Nói nghe một chút xem, nói không chừng tôi có thể giải quyết giúp cô."
Ấn tượng của anh đối với Phương Diệu Nga không tệ lắm, tuy đổi phương là em gái của Phương Trung Nghĩa, nhưng nếu chỉ là tiện tay, anh cũng nguyện ý giúp một chút.
Sắc mặt Phương Diệu Nga thay đổi một lát xong, mới dẫn Bùi Nguyên Minh vào phòng tổng thống, rót một cốc nước cho Bùi Nguyên Minh, mới thở dài nói: “Thực ra cũng không tính là chuyện lớn gì.” “Bản thân tôi tự mở một công ty, làm kinh doanh xuất nhập khẩu. “Bây giờ có lượng lớn Hồng Trà thượng đẳng bán tới bên Las Vegas này” “Bùi Nguyễn Minh hẳn là anh cũng rõ, Las Vegas bởi vì nhân tố lịch sử, người bên này đam mê Hồng Trà, cho nên Hồng Trà có lượng tiêu thụ nhất định ở Las Vegas. “Mà bây giờ, hợp tác với chúng tôi là một cửa hàng nhỏ dưới tay nhà họ Hòa ở Las Vegas. “Giai đoạn đầu hợp tác không có bất cứ vấn đề gì, bọn họ cũng thanh toán ba mươi phần trăm tiền hàng. “Nhưng đến lúc kết toán khoản cuối, đối phương lại nói Hồng Trà bọn tôi gửi tới Las Vegas có lượng lớn hàng kém chất lượng, bọn họ chẳng những không kết toán khoản cuối, còn muốn chúng tôi bồi thường dựa theo hợp đồng.” “Bây giờ tôi vì chuyện này mới tới bên Las Vegas, nhưng mà lúc trước tôi phải hai nhóm người đi đàm phán, đều bị đối phương giữ lại. “Hôm nay tôi phải nhóm thứ ba tới đó, tôi cũng không tính toán yêu cầu trả tiền hàng, chỉ hi vọng bọn họ thả nhân viên lúc trước ra, nhưng mà tôi không thể ngờ tới...
Nói tới đây, Phương Diệu Nga lộ ra biểu cảm tâm lực lao lực quá độ.
Bùi Nguyễn Minh nhẹ nhàng gật đầu, bày tỏ mình hiểu rõ những chuyện trải qua.
Hơn nữa anh gần như hiểu rõ, Phương Diệu Nga bị lừa gạt trong kinh doanh.
Lừa gạt trong xuất nhập khẩu như vậy là chuyện vô cùng bình thường, đặc biệt là đối với con thỏ trắng nhỏ lần đầu làm kinh doanh xuất nhập khẩu.
Nếu đối phương không có thực lực và mạng lưới quan hệ nhất định, cơ bản chỉ có thể bỏ tiền mua giáo huấn.
Suy nghĩ một lát, Bùi Nguyễn Minh mới trầm giọng nói: “Như vậy đi, tôi đi xem cùng với cô.
Xuất phát từ trực giác, Bùi Nguyên Minh cảm thấy gặp được Phương Diệu Nga ở đây không phải là chuyện tình cò.
Thậm chí chuyện gặp được Phương Diệu Nga, nói không chừng có liên quan rất lớn đối với chuyện Thanh Linh bị bắt cóc. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Cho nên anh hạ quyết định đi xem cùng cô ta. Vẻ mặt Phương Diệu Nga có chút do dự, nhưng có ta nhanh chóng gật đầu.
Cô ta cũng không kiêng kỵ Bùi Nguyên Minh, mà vào phòng thay một bộ đồ công sở, sau đó dẫn theo Bùi Nguyễn Minh tới gara.
Lái một chiếc xe Porsche có giấy phép ở Las Vegas, lái về khu vực Tân Hải ở Cảng Thành.
Nửa tiếng sau, xe Porsche lái tới một khu kho hàng.
Khu kho hàng này hẳn là cảng lâu năm, không tính là to, hơn nữa kiến trúc đều rất cổ xưa, nhưng giá tiền thuê thấp, con đường thì bằng phẳng. Lúc này, chỗ cửa kho hàng sơn màu xanh lục, tụ tập khoảng gần năm mươi người.
Những người này đều đeo kính râm, mặc áo may ô, lộ ra bắp thịt cường tráng.
Đôi mắt Bùi Nguyên Minh ở trong xe lóe sáng, lộ ra biểu cảm quả nhiên là như vậy.
Bởi vì khí chất còn có cách ăn mặc của những người này, đều có bảy tám phần tương tự đám người tập kích sát hại mình.
Nhưng mà nghĩ lại cũng rất bình thường, khu vực sòng bạc cũng không rộng, dám làm loại chuyện lừa gạt kinh doanh như vậy, chắc chắn có bối cảnh trong giới hắc bạch. Mà người tập kích sát hại mình lúc trước, cũng có bối cảnh trong giới hắc bạch. Chỉ có thể nói, mọi chuyện ở trên thế giới này trùng hợp như vậy.
Bùi Nguyễn Minh lập tức lấy một cái khẩu trang ra đeo, sau đó đi xuống xe với Phương Diệu Nga.
Bùi Nguyên Minh nghe ra được lo âu trong điện thoại, nói theo bản năng: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Nói nghe một chút xem, nói không chừng tôi có thể giải quyết giúp cô."
Ấn tượng của anh đối với Phương Diệu Nga không tệ lắm, tuy đổi phương là em gái của Phương Trung Nghĩa, nhưng nếu chỉ là tiện tay, anh cũng nguyện ý giúp một chút.
Sắc mặt Phương Diệu Nga thay đổi một lát xong, mới dẫn Bùi Nguyên Minh vào phòng tổng thống, rót một cốc nước cho Bùi Nguyên Minh, mới thở dài nói: “Thực ra cũng không tính là chuyện lớn gì.” “Bản thân tôi tự mở một công ty, làm kinh doanh xuất nhập khẩu. “Bây giờ có lượng lớn Hồng Trà thượng đẳng bán tới bên Las Vegas này” “Bùi Nguyễn Minh hẳn là anh cũng rõ, Las Vegas bởi vì nhân tố lịch sử, người bên này đam mê Hồng Trà, cho nên Hồng Trà có lượng tiêu thụ nhất định ở Las Vegas. “Mà bây giờ, hợp tác với chúng tôi là một cửa hàng nhỏ dưới tay nhà họ Hòa ở Las Vegas. “Giai đoạn đầu hợp tác không có bất cứ vấn đề gì, bọn họ cũng thanh toán ba mươi phần trăm tiền hàng. “Nhưng đến lúc kết toán khoản cuối, đối phương lại nói Hồng Trà bọn tôi gửi tới Las Vegas có lượng lớn hàng kém chất lượng, bọn họ chẳng những không kết toán khoản cuối, còn muốn chúng tôi bồi thường dựa theo hợp đồng.” “Bây giờ tôi vì chuyện này mới tới bên Las Vegas, nhưng mà lúc trước tôi phải hai nhóm người đi đàm phán, đều bị đối phương giữ lại. “Hôm nay tôi phải nhóm thứ ba tới đó, tôi cũng không tính toán yêu cầu trả tiền hàng, chỉ hi vọng bọn họ thả nhân viên lúc trước ra, nhưng mà tôi không thể ngờ tới...
Nói tới đây, Phương Diệu Nga lộ ra biểu cảm tâm lực lao lực quá độ.
Bùi Nguyễn Minh nhẹ nhàng gật đầu, bày tỏ mình hiểu rõ những chuyện trải qua.
Hơn nữa anh gần như hiểu rõ, Phương Diệu Nga bị lừa gạt trong kinh doanh.
Lừa gạt trong xuất nhập khẩu như vậy là chuyện vô cùng bình thường, đặc biệt là đối với con thỏ trắng nhỏ lần đầu làm kinh doanh xuất nhập khẩu.
Nếu đối phương không có thực lực và mạng lưới quan hệ nhất định, cơ bản chỉ có thể bỏ tiền mua giáo huấn.
Suy nghĩ một lát, Bùi Nguyễn Minh mới trầm giọng nói: “Như vậy đi, tôi đi xem cùng với cô.
Xuất phát từ trực giác, Bùi Nguyên Minh cảm thấy gặp được Phương Diệu Nga ở đây không phải là chuyện tình cò.
Thậm chí chuyện gặp được Phương Diệu Nga, nói không chừng có liên quan rất lớn đối với chuyện Thanh Linh bị bắt cóc. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Cho nên anh hạ quyết định đi xem cùng cô ta. Vẻ mặt Phương Diệu Nga có chút do dự, nhưng có ta nhanh chóng gật đầu.
Cô ta cũng không kiêng kỵ Bùi Nguyên Minh, mà vào phòng thay một bộ đồ công sở, sau đó dẫn theo Bùi Nguyễn Minh tới gara.
Lái một chiếc xe Porsche có giấy phép ở Las Vegas, lái về khu vực Tân Hải ở Cảng Thành.
Nửa tiếng sau, xe Porsche lái tới một khu kho hàng.
Khu kho hàng này hẳn là cảng lâu năm, không tính là to, hơn nữa kiến trúc đều rất cổ xưa, nhưng giá tiền thuê thấp, con đường thì bằng phẳng. Lúc này, chỗ cửa kho hàng sơn màu xanh lục, tụ tập khoảng gần năm mươi người.
Những người này đều đeo kính râm, mặc áo may ô, lộ ra bắp thịt cường tráng.
Đôi mắt Bùi Nguyên Minh ở trong xe lóe sáng, lộ ra biểu cảm quả nhiên là như vậy.
Bởi vì khí chất còn có cách ăn mặc của những người này, đều có bảy tám phần tương tự đám người tập kích sát hại mình.
Nhưng mà nghĩ lại cũng rất bình thường, khu vực sòng bạc cũng không rộng, dám làm loại chuyện lừa gạt kinh doanh như vậy, chắc chắn có bối cảnh trong giới hắc bạch. Mà người tập kích sát hại mình lúc trước, cũng có bối cảnh trong giới hắc bạch. Chỉ có thể nói, mọi chuyện ở trên thế giới này trùng hợp như vậy.
Bùi Nguyễn Minh lập tức lấy một cái khẩu trang ra đeo, sau đó đi xuống xe với Phương Diệu Nga.
/4183
|