Nhìn thấy nụ cười gần trong gang tấc của Hứa Tuyết Kỳ, mí mắt Thôi Văn Triết giật giật, ngón tay phải của anh ta run rẩy, nhưng sau cùng vẫn không tát, hoặc nói đúng hơn, lúc này đây anh ta đang cưỡng ép kiềm chế, không cho mình có bất kỳ động tác gì.
Bốp.
Nhìn thấy Thôi Văn Triết không dám ra tay, Hứa Tuyết Kỳ lại tát thêm một cái, tát vào một bên mặt khác của Thôi Văn Triết.
“Phế vật, đồ trông thì ngon mà không dùng được, anh thật đúng là đồ rác rưởi trong truyền thuyết, bị phụ nữ đánh còn không dám đánh trả? Anh còn có sĩ diện không? Thứ này anh có sao?”
Lúc này đây Hứa Tuyết Kỳ đã vô cùng khinh bỉ Thôi Văn Triết.
Thân là một trong cậu ẩm Cảng Thành và Las Vegas, ở trước mặt cô ta, ngay cả việc đánh trả cũng không dám, dạng người này vô dụng đến mức nào chứ?
Chờ chết đi.
Thôi Văn Triết che mặt, khóe miệng anh ta có vết máu chảy xuôi, dáng vẻ muốn có bao nhiêu thế | thảm thì có bấy nhiêu thê thảm, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Mấy nam nữ xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều cười ha hả, không ít người còn cầm ly rượu chạm cốc xem trò vui, thậm chí còn có người lấy điện thoại di động ra chuẩn bị quay chụp.
Loại hình ảnh đáng ngạc nhiên này tung lên mạng nhất định sẽ rất hot. Đổng Hoài An lạnh giọng quát. “Hứa Tuyết Kỳ, có phải cô khinh người quá đáng rồi không? Cô ta rất tức giận, nhưng cũng có mấy phần bất đắc dĩ.
Hứa Tuyết Kỳ và Mạnh Chí Cường cường thế lại bá đạo như vậy khiến cho cô ta hiểu, nhiều khi năng lực và mạng lưới quan hệ của mình chưa chắc đã hữu dụng, nhưng thực lực tuyệt đối mới chính là chân lý.
Lúc này đây thực lực của Hứa Tuyết Kỳ cường đại hơn Thôi Văn Triết, vì thế Thôi Văn Triết cũng không dám đánh trả, thậm chí còn không dám nói nhảm.
"Cô Hứa nói đùa, cô là cô cả nhà họ Hứa – Một trong bốn gia tộc đỉnh cấp ở Cảng Thành, còn là mợ chủ tương lai của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Thôi Văn Triết tôi cho dù gan to bằng trời cũng không dám mạo phạm đến cô, nhưng tôi hy vọng cổ có thể nể mặt tôi một chút.”
“Không biết đối với điều kiện mà tôi vừa nói, cô Hứa có thấy hài lòng không?” | Vào lúc này có thể nói Thôi Văn Triết ăn nói vô cùng khép nép, dáng vẻ chỗ tốt bị Hứa Tuyết Kỳ chiếm hết.
Yêu cầu duy nhất của anh ta chính là Hứa Tuyết Kỳ thả người, không cần làm lớn chuyện.
Lúc này vẻ mặt Thôi Văn Triết thản nhiên, chậm rãi nói, tuy anh ta quỳ, bị tát, nhưng hiện tại cả người anh ta càng thêm trầm ổn.
Đổng Hoài An ngạc nhiên phát hiện, Thôi Văn Triết giống như biến thành một người khác vậy.
ít nhất loại khí độ co được giãn được này cũng không phải loại cậu ấm thông thường có thể làm được.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh mang theo thưởng thức, Thôi Văn Triết có thể làm đến một bước này, xem như lên chiến trường cũng có thể làm một mãnh tướng.
“Giao toàn bộ cổ phần Kim Ngọc Lâu cho tôi?” Hứa Tuyết Kỳ đang định xoay người đi, nghe thấy thế thì híp mắt nhìn Thôi Văn Triết.
"Anh cứ như thế chắc chắn mình có thể thuyết phục được Giang Ngọc Hạ? Đây chính là cổ phần hàng năm lợi nhuận mấy nghìn tỷ đấy.”
- -----------------
Bốp.
Nhìn thấy Thôi Văn Triết không dám ra tay, Hứa Tuyết Kỳ lại tát thêm một cái, tát vào một bên mặt khác của Thôi Văn Triết.
“Phế vật, đồ trông thì ngon mà không dùng được, anh thật đúng là đồ rác rưởi trong truyền thuyết, bị phụ nữ đánh còn không dám đánh trả? Anh còn có sĩ diện không? Thứ này anh có sao?”
Lúc này đây Hứa Tuyết Kỳ đã vô cùng khinh bỉ Thôi Văn Triết.
Thân là một trong cậu ẩm Cảng Thành và Las Vegas, ở trước mặt cô ta, ngay cả việc đánh trả cũng không dám, dạng người này vô dụng đến mức nào chứ?
Chờ chết đi.
Thôi Văn Triết che mặt, khóe miệng anh ta có vết máu chảy xuôi, dáng vẻ muốn có bao nhiêu thế | thảm thì có bấy nhiêu thê thảm, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Mấy nam nữ xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều cười ha hả, không ít người còn cầm ly rượu chạm cốc xem trò vui, thậm chí còn có người lấy điện thoại di động ra chuẩn bị quay chụp.
Loại hình ảnh đáng ngạc nhiên này tung lên mạng nhất định sẽ rất hot. Đổng Hoài An lạnh giọng quát. “Hứa Tuyết Kỳ, có phải cô khinh người quá đáng rồi không? Cô ta rất tức giận, nhưng cũng có mấy phần bất đắc dĩ.
Hứa Tuyết Kỳ và Mạnh Chí Cường cường thế lại bá đạo như vậy khiến cho cô ta hiểu, nhiều khi năng lực và mạng lưới quan hệ của mình chưa chắc đã hữu dụng, nhưng thực lực tuyệt đối mới chính là chân lý.
Lúc này đây thực lực của Hứa Tuyết Kỳ cường đại hơn Thôi Văn Triết, vì thế Thôi Văn Triết cũng không dám đánh trả, thậm chí còn không dám nói nhảm.
"Cô Hứa nói đùa, cô là cô cả nhà họ Hứa – Một trong bốn gia tộc đỉnh cấp ở Cảng Thành, còn là mợ chủ tương lai của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Thôi Văn Triết tôi cho dù gan to bằng trời cũng không dám mạo phạm đến cô, nhưng tôi hy vọng cổ có thể nể mặt tôi một chút.”
“Không biết đối với điều kiện mà tôi vừa nói, cô Hứa có thấy hài lòng không?” | Vào lúc này có thể nói Thôi Văn Triết ăn nói vô cùng khép nép, dáng vẻ chỗ tốt bị Hứa Tuyết Kỳ chiếm hết.
Yêu cầu duy nhất của anh ta chính là Hứa Tuyết Kỳ thả người, không cần làm lớn chuyện.
Lúc này vẻ mặt Thôi Văn Triết thản nhiên, chậm rãi nói, tuy anh ta quỳ, bị tát, nhưng hiện tại cả người anh ta càng thêm trầm ổn.
Đổng Hoài An ngạc nhiên phát hiện, Thôi Văn Triết giống như biến thành một người khác vậy.
ít nhất loại khí độ co được giãn được này cũng không phải loại cậu ấm thông thường có thể làm được.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh mang theo thưởng thức, Thôi Văn Triết có thể làm đến một bước này, xem như lên chiến trường cũng có thể làm một mãnh tướng.
“Giao toàn bộ cổ phần Kim Ngọc Lâu cho tôi?” Hứa Tuyết Kỳ đang định xoay người đi, nghe thấy thế thì híp mắt nhìn Thôi Văn Triết.
"Anh cứ như thế chắc chắn mình có thể thuyết phục được Giang Ngọc Hạ? Đây chính là cổ phần hàng năm lợi nhuận mấy nghìn tỷ đấy.”
- -----------------
/4183
|