“Tưởng rằng tới từ Đạo Quan Ngũ Mai thì có thể tùy ý làm xằng làm bậy sao?” “Người đang làm, trời đang nhìn!”
Sư Tuệ lan nói với vẻ mặt nhăn nhó: “chiến thần Dương, nói nhiều như vậy có nghĩa chuyện này không hề liên quan với ông phải không?” . ngôn tình hài
“Tuy ông là chiến thần, lại còn là chiến thần của nước Nam Dương!”. “Từ khi nào chuyện của Đại Hạ chúng tôi lại tới lượt một người ngoài chen mồm vào!”
Dương Để Minh thản nhiên nói: “Các người bôi nhọ làm nhục người khác, tôi không quan tâm. Các người đánh thành ngu người cũng không liên quan tới tôi. Nhưng muốn vụ tội, làm nhục Bùi Nguyên Minh thì tôi chắc chắn sẽ lo chuyện này!”
Sư Tuệ Lan nghiến răng nói: “Tôi vì Đại Hạ lấy đại cục làm trọng, ông cũng muốn nhúng tay?” "Ông thật sự muốn đối đầu với Đạo Quận Ngũ Mai chúng tôi, Đại Hạ chúng tôi?” "Sư Tuệ Lan, cô coi trọng bản thân quả rồi.” Dương Đế Minh vẻ mặt lạnh lùng.
“Dựa vào loại người cầu kết với bên ngoài phản bội đất nước, khiến nước mắt chịu sự nhục nhã như cô thì có tư cách gì mà đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai, thay mặt cho Đại Hạ?”
"Cô không thấy xấu hổ khi nói lời như vậy ở đây sao?”
"Thân là người của thánh địa võ học, với bản thân thì không ngừng chèn ép, với kẻ địch bên ngoài thì khom lưng khuỵu gối!”.
"Tổng giáo đầu Đại Hạ của các người một trận chiến đã làm nên uy danh hiển hách ở chiến trường Âu Á, khiến Đại Hạ các người đứng vững ở vị trí hàng đầu trong các quốc gia trên thế giới!” Nhớ ủng hộ web truyện t amli nh!
"Còn cô thân là người Đại Hạ, lại làm mất mặt xấu hổ như vậy!” “Giờ tôi không hiểu nổi, sao Đạo Quan Ngũ Mai có thể có đệ tử như cô?” “Cũng may cô không phải người của nước Nam Dương, nếu không, bây giờ cô đã chết rồi” Sư Tuệ Lan nghiến răng nói: “Đại Hạ chúng tôi hành sự thể nào, không cần người Nam Dương các người dạy” "Ông không có tư cách đó!”. Dương Đế Minh nghe vậy cười mỉa một tiếng, ông ấy không thèm phản bác lại Sư Tuệ Lan.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh tiến lên thản nhiên nói: “Sư Tuệ Lan, nếu cô đã nói chiến thần Dương không có tư cách đó, vậy thì để tôi tới Đạo Quan Ngũ Mai các người tìm một lời giải thích vậy”
"Trận chiến hôm nay, hai nước Đại Hạ và Đảo sẽ phân rõ mười mươi!”
“Cô và Long Thiên Trường, một người thân là đường chủ chấp pháp đường Long Môn, một người thân đại diện. cho thánh địa võ học Đại Hạ!” Nhớ ủng hộ web truyện t amli nh!
“Không biết làm thế nào nâng cao cái uy của nước Đại Hạ!” “Không biết cái gì là tinh thần dân tộc!”
"Không biết cái gì là đúng, cái gì là sai!” “Ngược lại còn đề cao chí khí người khác, hủy đi uy phong của mình!”
“Người nước Đảo thua thì trong mắt các người liền coi đây là thủ đoạn tiểu nhân của Bùi Nguyên Minh tôi” “Nếu tôi thua thì có lẽ các người sẽ ăn mừng khắp nơi phải không?”.
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tôi rất hiếu kỳ, triều Tiên Tử đã bị tiêu diệt nhiều năm như vậy mà sao các người vẫn không thể đứng dậy?”
“Lẽ nào đã quen quỳ rồi, nên xương cũng không còn nữa?”
“Loại người như các người lại có thể một người thì đại diện cho Long Môn, một người thì đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai?”
“Các người đang diễn trò hề sao?”
Sư Tuệ Lan sắc mặt lúc trắng lúc xanh, sau đó cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nói: “Họ Bùi kia, anh chẳng qua chỉ cậy thế Dương Đế Minh giúp anh chống đỡ mà thôi!”
“Anh thì giỏi cái gì!”. “Những gì tôi làm đều là vì đại cục của quan hệ thân thiết hai nước Đại Hạ và Đảo!”
“Quan hệ ngoại giao vững vàng ổn định, ở gần nhau chỉ cách một con sông không phải chuyện loại người như anh có thể phá hoại được!”.
“Nếu vì anh khiến quan hệ hai nước xấu đi thì họ Bùi anh có thể chịu trách nhiệm sao?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không cần ở đây chụp mũ tôi”.
“Trên thế giới này, chỉ có đánh giặc và hòa bình chứ không có xin tha bên ngoài và hòa bình, cũng không có quỳ với bên ngoài và hòa bình!”
“Bản thân quen quỳ rồi, không đứng dậy nổi, còn mong người khác giữ thể diện cho?”
"Sự Tuệ Lan, nếu người của Đạo Quan Ngũ Mai các người đều không cần không biết xấu hổ, trơ mặt mo như cô thì tôi sẽ tự tay hủy nơi này!”.
“Bởi vì, một nơi như vậy không xứng với hai chữ thánh địa!”
- -----------------
Sư Tuệ lan nói với vẻ mặt nhăn nhó: “chiến thần Dương, nói nhiều như vậy có nghĩa chuyện này không hề liên quan với ông phải không?” . ngôn tình hài
“Tuy ông là chiến thần, lại còn là chiến thần của nước Nam Dương!”. “Từ khi nào chuyện của Đại Hạ chúng tôi lại tới lượt một người ngoài chen mồm vào!”
Dương Để Minh thản nhiên nói: “Các người bôi nhọ làm nhục người khác, tôi không quan tâm. Các người đánh thành ngu người cũng không liên quan tới tôi. Nhưng muốn vụ tội, làm nhục Bùi Nguyên Minh thì tôi chắc chắn sẽ lo chuyện này!”
Sư Tuệ Lan nghiến răng nói: “Tôi vì Đại Hạ lấy đại cục làm trọng, ông cũng muốn nhúng tay?” "Ông thật sự muốn đối đầu với Đạo Quận Ngũ Mai chúng tôi, Đại Hạ chúng tôi?” "Sư Tuệ Lan, cô coi trọng bản thân quả rồi.” Dương Đế Minh vẻ mặt lạnh lùng.
“Dựa vào loại người cầu kết với bên ngoài phản bội đất nước, khiến nước mắt chịu sự nhục nhã như cô thì có tư cách gì mà đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai, thay mặt cho Đại Hạ?”
"Cô không thấy xấu hổ khi nói lời như vậy ở đây sao?”
"Thân là người của thánh địa võ học, với bản thân thì không ngừng chèn ép, với kẻ địch bên ngoài thì khom lưng khuỵu gối!”.
"Tổng giáo đầu Đại Hạ của các người một trận chiến đã làm nên uy danh hiển hách ở chiến trường Âu Á, khiến Đại Hạ các người đứng vững ở vị trí hàng đầu trong các quốc gia trên thế giới!” Nhớ ủng hộ web truyện t amli nh!
"Còn cô thân là người Đại Hạ, lại làm mất mặt xấu hổ như vậy!” “Giờ tôi không hiểu nổi, sao Đạo Quan Ngũ Mai có thể có đệ tử như cô?” “Cũng may cô không phải người của nước Nam Dương, nếu không, bây giờ cô đã chết rồi” Sư Tuệ Lan nghiến răng nói: “Đại Hạ chúng tôi hành sự thể nào, không cần người Nam Dương các người dạy” "Ông không có tư cách đó!”. Dương Đế Minh nghe vậy cười mỉa một tiếng, ông ấy không thèm phản bác lại Sư Tuệ Lan.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh tiến lên thản nhiên nói: “Sư Tuệ Lan, nếu cô đã nói chiến thần Dương không có tư cách đó, vậy thì để tôi tới Đạo Quan Ngũ Mai các người tìm một lời giải thích vậy”
"Trận chiến hôm nay, hai nước Đại Hạ và Đảo sẽ phân rõ mười mươi!”
“Cô và Long Thiên Trường, một người thân là đường chủ chấp pháp đường Long Môn, một người thân đại diện. cho thánh địa võ học Đại Hạ!” Nhớ ủng hộ web truyện t amli nh!
“Không biết làm thế nào nâng cao cái uy của nước Đại Hạ!” “Không biết cái gì là tinh thần dân tộc!”
"Không biết cái gì là đúng, cái gì là sai!” “Ngược lại còn đề cao chí khí người khác, hủy đi uy phong của mình!”
“Người nước Đảo thua thì trong mắt các người liền coi đây là thủ đoạn tiểu nhân của Bùi Nguyên Minh tôi” “Nếu tôi thua thì có lẽ các người sẽ ăn mừng khắp nơi phải không?”.
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Tôi rất hiếu kỳ, triều Tiên Tử đã bị tiêu diệt nhiều năm như vậy mà sao các người vẫn không thể đứng dậy?”
“Lẽ nào đã quen quỳ rồi, nên xương cũng không còn nữa?”
“Loại người như các người lại có thể một người thì đại diện cho Long Môn, một người thì đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai?”
“Các người đang diễn trò hề sao?”
Sư Tuệ Lan sắc mặt lúc trắng lúc xanh, sau đó cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nói: “Họ Bùi kia, anh chẳng qua chỉ cậy thế Dương Đế Minh giúp anh chống đỡ mà thôi!”
“Anh thì giỏi cái gì!”. “Những gì tôi làm đều là vì đại cục của quan hệ thân thiết hai nước Đại Hạ và Đảo!”
“Quan hệ ngoại giao vững vàng ổn định, ở gần nhau chỉ cách một con sông không phải chuyện loại người như anh có thể phá hoại được!”.
“Nếu vì anh khiến quan hệ hai nước xấu đi thì họ Bùi anh có thể chịu trách nhiệm sao?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không cần ở đây chụp mũ tôi”.
“Trên thế giới này, chỉ có đánh giặc và hòa bình chứ không có xin tha bên ngoài và hòa bình, cũng không có quỳ với bên ngoài và hòa bình!”
“Bản thân quen quỳ rồi, không đứng dậy nổi, còn mong người khác giữ thể diện cho?”
"Sự Tuệ Lan, nếu người của Đạo Quan Ngũ Mai các người đều không cần không biết xấu hổ, trơ mặt mo như cô thì tôi sẽ tự tay hủy nơi này!”.
“Bởi vì, một nơi như vậy không xứng với hai chữ thánh địa!”
- -----------------
/4183
|