Bùi Nguyên Minh ngạc nhiên hỏi: “Họ Long? Người của nhà họ Long - Một trong mười gia tộc đứng đầu Đại Hạ ư?”
Đổng Hoài An gật đầu đáp.
“Cho nên chuyện này có hơi phiền phức, nghe nói chẳng những ông ta họ Long, | hơn nữa về mặt bối phận thì ông ta và môn chủ Long có cùng bối phận, thậm chí môn chủ Long còn phải gọi ông ta một tiếng anh cả”.
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế thì nở nụ cười.
“Thật đúng là thú vị, anh cả của môn chủ lại là phó đường chủ của chấp pháp đường, quan hệ này quả nhiên có chút phức tạp”.
“Chẳng qua Công Tôn Vũ Nhiên kia chuẩn bị xem vị anh cả của môn chủ Long làm vũ khí sử dụng à?”.
| “Rõ ràng cô ta biết tôi căn bản sẽ không cho chấp pháp đường bọn họ mặt mũi, nếu như thật sự muốn dàn xếp ổn thỏa, chuyện nên làm nhất chính là hành quân lặng lẽ, thế nhưng cô ta lại để cho Long Ngạo Thiên đặc biệt đến Cảng Thành, đây là muốn mượn thân phận Long Ngạo Thiên để dọa tôi à?”
“Chỉ tiếc Công Tôn Vũ Nhiên này vẫn còn non và xanh lắm, nếu như ngay cả một nhân vật như Long Ngạo Thiên cũng có thể ép trên đầu tôi, như vậy không biết tôi đã chết bao nhiêu lần rồi.” Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, chậm rãi nói. “Cô cả nhà Công Tôn này, tầm nhìn vẫn rất hạn hẹp, bố cục cũng nhỏ”
“Nhà họ Công Tôn ở Long Môn, xem ra cũng chỉ có như thế mà thôi. Chẳng có gì ghê gớm cả”.
Đổng Hoài An thở dài đáp. “Tuy nói thì nói như thế, nhưng anh Bùi, anh vẫn cần phải cẩn thận”
“Anh chướng mắt Công Tôn Vũ Nhiên, nhưng trước kia Long Ngạo Thiên này đã từng lăn lộn ở Cảng Thành, mạng lưới quan hệ của ông ta rất rộng, một số quyền quý vốn dĩ xuất thân từ Long Môn, đối với ông ta cũng vô cùng tôn kính”. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
“Còn có phân đà Long Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đừng nhìn bọn họ vô cùng khiêm tốn, nhưng đó là do liên quan đến vị trí địa lý đặc thù của Cảng Thành và Las Vegas. Nếu như Long Ngạo Thiên không cần mặt mũi, trực tiếp sử dụng hết toàn bộ năng lực và mạng lưới quan hệ của phân đà Long Môn ở nơi này, chính là chuyện vô cùng phiền phức”.
Sau khi nói xong những lời này, Đổng Hoài An mới tiếp tục nói.
“Chẳng qua anh Bùi, anh yên tâm đi, cho dù như thế nào thì nhà họ Đổng chúng | tôi vẫn sẽ kiên định đứng về bên phía anh”
| Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu cười nói. “Hoài An, cô yên tâm đi, lưng của người chú này của cô luôn cứng lắm đấy”.
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như thế, Đổng Hoài An không nhịn được mà bật cười, một nụ cười quyến rũ nhưng cũng khinh thường.
Chỉ là sự hờ hững và tự tin của Bùi Nguyên Minh vẫn khiến cho cô ta có chút hoảng hốt.
Đối với tình cảm, con gái Bắc Âu luôn chủ động, Đông Hoài An có một nửa huyết thống là Bắc Âu, đương nhiên cũng có tính cách tương tự.
Chẳng qua trước đó cô ta đọc qua tư liệu của Bùi Nguyên Minh, biết anh đã có VỢ.
Gặp người thích hợp nhưng lại sai thời điểm, điều này khiến cho một người to gan luôn chủ động trong tình cảm như Đổng Hoài An, không kìm lòng được mà có chút tiếc nuối.
Nhân vật như thế, chỉ sợ cho dù là Bùi Cửu Thiên cũng không sánh được. Chỉ tiếc tạo hóa trên người, anh ta vĩnh viễn không có khả năng thuộc về mình. “Anh Bùi, cô Đổng”
“Cô Đổng, mấy người ngài Long đã đến được một lúc rồi, đứng bên cạnh bọn họ còn có ngài Trương Laffey đi cùng”
Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An vừa mới đi đến sảnh của tòa nhà thì một thư ký của nhà họ Đồng đã nhanh chân đi tới, cung kính báo cáo.
“Bọn họ đều ở trên vườn hoa tầng cao nhất, không nhìn thấy hai người, ngài Long rất tức giận, ông ấy đã đập nát hai chiếc ghế bằng gỗ lim của chúng ta. Còn có ngài. Trương Laffey cũng rất tức giận, ông ấy nói mình không hề được các người tôn trọng, xem thường quan chức đã về hưu như ông ấy”
“Trương Laffey cũng đến ư?" Đổng Hoài An hơi ngạc nhiên, sau đó cô ta nhỏ giọng nói.
“Vị này hai mươi năm trước từng là người đứng đầu ở Cảng Thành”
“Trước kia ông ta luôn làm việc cho đế quốc Ba Tư, ít nhiều cũng có chút đạo hanh và thân thủ, sau khi ông ta lui về vẫn luôn ở Cảng Thành, năng lực và mạng lưới quan hệ đều có chút kinh người”
- -----------------
Đổng Hoài An gật đầu đáp.
“Cho nên chuyện này có hơi phiền phức, nghe nói chẳng những ông ta họ Long, | hơn nữa về mặt bối phận thì ông ta và môn chủ Long có cùng bối phận, thậm chí môn chủ Long còn phải gọi ông ta một tiếng anh cả”.
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế thì nở nụ cười.
“Thật đúng là thú vị, anh cả của môn chủ lại là phó đường chủ của chấp pháp đường, quan hệ này quả nhiên có chút phức tạp”.
“Chẳng qua Công Tôn Vũ Nhiên kia chuẩn bị xem vị anh cả của môn chủ Long làm vũ khí sử dụng à?”.
| “Rõ ràng cô ta biết tôi căn bản sẽ không cho chấp pháp đường bọn họ mặt mũi, nếu như thật sự muốn dàn xếp ổn thỏa, chuyện nên làm nhất chính là hành quân lặng lẽ, thế nhưng cô ta lại để cho Long Ngạo Thiên đặc biệt đến Cảng Thành, đây là muốn mượn thân phận Long Ngạo Thiên để dọa tôi à?”
“Chỉ tiếc Công Tôn Vũ Nhiên này vẫn còn non và xanh lắm, nếu như ngay cả một nhân vật như Long Ngạo Thiên cũng có thể ép trên đầu tôi, như vậy không biết tôi đã chết bao nhiêu lần rồi.” Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, chậm rãi nói. “Cô cả nhà Công Tôn này, tầm nhìn vẫn rất hạn hẹp, bố cục cũng nhỏ”
“Nhà họ Công Tôn ở Long Môn, xem ra cũng chỉ có như thế mà thôi. Chẳng có gì ghê gớm cả”.
Đổng Hoài An thở dài đáp. “Tuy nói thì nói như thế, nhưng anh Bùi, anh vẫn cần phải cẩn thận”
“Anh chướng mắt Công Tôn Vũ Nhiên, nhưng trước kia Long Ngạo Thiên này đã từng lăn lộn ở Cảng Thành, mạng lưới quan hệ của ông ta rất rộng, một số quyền quý vốn dĩ xuất thân từ Long Môn, đối với ông ta cũng vô cùng tôn kính”. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
“Còn có phân đà Long Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đừng nhìn bọn họ vô cùng khiêm tốn, nhưng đó là do liên quan đến vị trí địa lý đặc thù của Cảng Thành và Las Vegas. Nếu như Long Ngạo Thiên không cần mặt mũi, trực tiếp sử dụng hết toàn bộ năng lực và mạng lưới quan hệ của phân đà Long Môn ở nơi này, chính là chuyện vô cùng phiền phức”.
Sau khi nói xong những lời này, Đổng Hoài An mới tiếp tục nói.
“Chẳng qua anh Bùi, anh yên tâm đi, cho dù như thế nào thì nhà họ Đổng chúng | tôi vẫn sẽ kiên định đứng về bên phía anh”
| Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu cười nói. “Hoài An, cô yên tâm đi, lưng của người chú này của cô luôn cứng lắm đấy”.
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như thế, Đổng Hoài An không nhịn được mà bật cười, một nụ cười quyến rũ nhưng cũng khinh thường.
Chỉ là sự hờ hững và tự tin của Bùi Nguyên Minh vẫn khiến cho cô ta có chút hoảng hốt.
Đối với tình cảm, con gái Bắc Âu luôn chủ động, Đông Hoài An có một nửa huyết thống là Bắc Âu, đương nhiên cũng có tính cách tương tự.
Chẳng qua trước đó cô ta đọc qua tư liệu của Bùi Nguyên Minh, biết anh đã có VỢ.
Gặp người thích hợp nhưng lại sai thời điểm, điều này khiến cho một người to gan luôn chủ động trong tình cảm như Đổng Hoài An, không kìm lòng được mà có chút tiếc nuối.
Nhân vật như thế, chỉ sợ cho dù là Bùi Cửu Thiên cũng không sánh được. Chỉ tiếc tạo hóa trên người, anh ta vĩnh viễn không có khả năng thuộc về mình. “Anh Bùi, cô Đổng”
“Cô Đổng, mấy người ngài Long đã đến được một lúc rồi, đứng bên cạnh bọn họ còn có ngài Trương Laffey đi cùng”
Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An vừa mới đi đến sảnh của tòa nhà thì một thư ký của nhà họ Đồng đã nhanh chân đi tới, cung kính báo cáo.
“Bọn họ đều ở trên vườn hoa tầng cao nhất, không nhìn thấy hai người, ngài Long rất tức giận, ông ấy đã đập nát hai chiếc ghế bằng gỗ lim của chúng ta. Còn có ngài. Trương Laffey cũng rất tức giận, ông ấy nói mình không hề được các người tôn trọng, xem thường quan chức đã về hưu như ông ấy”
“Trương Laffey cũng đến ư?" Đổng Hoài An hơi ngạc nhiên, sau đó cô ta nhỏ giọng nói.
“Vị này hai mươi năm trước từng là người đứng đầu ở Cảng Thành”
“Trước kia ông ta luôn làm việc cho đế quốc Ba Tư, ít nhiều cũng có chút đạo hanh và thân thủ, sau khi ông ta lui về vẫn luôn ở Cảng Thành, năng lực và mạng lưới quan hệ đều có chút kinh người”
- -----------------
/4183
|