Chương 2791 Một trận ép cung
Sắc mặt của Bùi Cửu Thiên phút chốc trở nên tối sầm, anh ta không tin rằng Bùi Nguyên Minh lại tặng cho mình một món quà lớn thế này.
Ngay lúc anh ta định hỏi Bùi Nguyên Minh điều gì đó, liền thấy Bùi Nguyên Minh búng tay một cái, sau đấy nghe thấy một tiếng “bốc”, mấy đứa trẻ
Long Môn từ trong góc ôm một cái hộp giấy đi ra.
“Đây là ảnh cưới của cậu chủ Bùi Cửu Thiên và vị hôn thê của anh ấy!”
“Cậu chủ Bùi còn không chính thức công khai vị hôn thê của mình là ai đi sao?”
“Chẳng lẽ mọi người lại không có hứng thú sao?”
Đám trẻ con Long Môn tiếp cận nhóm phóng viên, mỉm cười chúm chím phân phát bộ ảnh chụp.
Nhóm phóng viên ban đầu vốn là vì Bùi Cửu Thiên và Bùi Văn Cẩn mà đến.
Lúc nhận ảnh, tất cả đều miễn cưỡng.
Nhưng khi họ nhìn thấy trong ảnh một cặp ngọc bích, mắt họ như sáng bừng lên.
Bối cảnh của bức ảnh là bến cảng Victoria ở thành phố Cảng Thành, người con trai chính là Bùi Cửu Thiên, đẹp trai tuấn tú.
Mà người con gái, rất nhiều người lại không nhận ra.
Nhưng nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt cô ấy dường như xuất phát từ trái tim.
Có thể chụp một bộ ảnh cưới như vậy với Bùi Cửu Thiên, thật ra đã làm rõ ra được rất nhiều vấn đề.
Lúc này mọi người đang nghĩ xem rốt cuộc đây là ai. Lại thấy Bùi Nguyên Minh vẫy tay ra hiệu một đứa trẻ Long Môn đi tới, sau đó Bùi Nguyên
Minh liền cầm lên một nắm ảnh, mạnh mẽ tung lên.
Những tấm ảnh bay lượn khắp bầu trời, như những bông tuyết, Bùi Cửu Thiên đang quỳ dưới đất giờ phút này rốt cuộc đã nhìn thấy nội dung của
những tấm ảnh.
Trong nháy mắt có thể thấy rõ không biết sắc mặt của bao nhiêu người đột nhiên biến đổi.
Bởi vì họ đều biết nhân vật nữ chính trong ảnh.
Mà Bùi Cửu Thiên sắc mặt tái nhợt, nói theo bản năng: “Không thể nào! Tôi đã tiêu hủy chúng thành đám giấy vụn từ lâu rồi, những thứ này làm
sao có thể lại xuất hiện?”
“Làm sao lại không thể?”
Bùi Nguyên Minh đứng trước mặt Bùi Cửu Thiên, nhìn anh ta đầy hứng chí: “Cậu chủ Bùi, có phải anh quên bây giờ là thời đại kỹ thuật số, thời
đại Internet, hình ảnh vốn được lưu trong máy tính và trong ổ USB sao?”
“Chỉ cần anh tìm được một chuyên gia máy tính, không mất đến nửa giờ để lấy lại những bức ảnh cưới đã bị xóa này.”
“Chỉ là anh cũng là một kẻ nhẫn tâm. Để cho người phụ nữ này vì anh mà bán mạng, anh thậm chí còn chụp ảnh cưới với cô ta”.
“Chỉ tiếc, cuối cùng cô ấy vẫn vì người mà chết…”
Nghe được lời nói lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh, những phóng viên kia như cá mập đánh hơi được mùi máu tanh, điên cuồng chen tới, cố gắng
nghe xem Bùi Nguyễn Minh định nói gì tiếp theo.
Bùi Nguyên Minh đang cầm một bức ảnh, bức ảnh này không phải là ảnh cưới mà là bức ảnh gương mặt hạnh phúc của cô gái mà Bùi Cửu Thiên
chụp cùng.
Bùi Cửu Thiên sắc mặt trở nên dữ tợn,Bùi Nguyên Minh nhìn ra xung quanh khẽ mỉm cười, nói: “Đây chính là cô gái trong ảnh, quý vị thượng lưu
ở đây đều biết”
“Chỉ là không ai dám nói ra tên của cô ấy”
“Bởi vì cô ấy chính là nữa đệ tử của chùa Đạo Quan Ngũ Mai.
“Một người con gái chết vì tình yêu, vì người mình yêu”
“Thật là xúc động lòng người!”
“Các vị, chẳng lẽ các người không muốn gửi một bài báo chủ để vì tình yêu này tới một tờ báo hoa lệ sao?”
Trong nháy mắt sau đó, những phóng viên này liền sôi sục.
Mâu thuẫn nội bộ trong giới nhà giàu đúng là một tin lớn, nhưng nó không đủ để hấp dẫn sự chú ý.
Nhưng cậu chủ một gia đình giàu có quan hệ với nữ đệ tử Đạo Quan Ngũ Mai vốn không bao giờ được kết hôn, hơn nữa đây lại là chuyện có
thật.
Hơn nữa, nữ đệ tử kia đã chết, mà vẫn là vì tình yêu.
Những phóng viên này bằng ngón tay cái cũng có thể suy nghĩ rõ ràng tin tức nào có giá trị hơn.
/4183
|