Đúng lúc có người định mắng Bùi Nguyên Minh cuồng vọng, phách lối …
Nhưng khi nhìn thấy mặt Phó Văn Thiệu giật nảy một cái, mặc dù do dự, nhưng cuối cùng hắn ta cũng “bụp” một cái rồi quỳ xuống.
Đối với Phó Văn Thiệu mà nói, hắn đây là hảo hán, không nên ăn thiệt thòi trước mắt, dù sao tại trước mặt Bùi Nguyên Minh, hắn đã nhận sợ qua một lần.
Hiện tại biết rõ, mình không phải là đối thủ, vì bảo trụ một mạng nhỏ, lại nhận sợ một lần nữa, thì như thế nào?
Nhưng đối với những người khác mà nói, đây là sấm sét giữa trời quang!
” Ầm ầm —-”
Đã có những tiếng vang rất lớn trong đầu.
Không chỉ là Lý Tiểu Bảo.
Mọi người có mặt tại hiện trường, đều cảm thấy như mình bị sét đánh.
Phó Văn Thiệu quỳ xuống rồi?
Một ông chủ lớn, một địa đầu xà bự chảng, một đại nhân vật tồn tại lai lịch cứng đến nỗi có thể hù chết người, thật sự quỳ gối vì một lời nói của Bùi Nguyên Minh?
Làm sao có thể?
Những người có mặt nhìn nhau, cảm thấy đầu ê ẩm, không biết đang xem phim truyền hình hay đang nằm mơ.
Bùi Cửu Phong thì lại bật cười.
Bùi Thiếu chính là Bùi Thiếu, chẳng trách anh ấy nói, giẫm một cái Lý Tiểu Bảo, không cần gọi người.
Thì ra ở tân thành, sớm đã có gia hỏa mắt ngắn được anh thu thập sạch sẽ, đều bị bóng ma tâm lý đè.
“Quỳ thẳng.”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói.
Phó Văn Thiệu có lẽ biết, Bùi Nguyên Minh định làm gì, nhưng hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể run rẩy quỳ thẳng người.
“Bốp-”
Bùi Nguyên Minh chính là một cái bàn tay quạt tới, tát đến Phó Văn Thiệu thân thể lắc lư.
” Đến cho biểu đệ ngươi tìm lại mặt mũi sao?”
Phó Văn Thiệu nghiến răng nghiến lợi, không nói gì.
“Bốp!”
“Nghe nói là người nước ngoài, liền tới bắt nạt?”
Phó Văn Thiệu cúi đầu, không dám mở miệng.
“Bốp!”
“Những gì ta đã nói với ngươi tại hội sở vịnh nước cạn hôm nay, ngươi quên rồi sao?”
Phó Văn Thiệu vẫn là không rên một tiếng.
“Vì sự ngoan ngoãn của ngươi, hôm nay vì sự hợp tác của ngươi, ta cho ngươi một cơ hội.”
Bùi Nguyên Minh lại vươn tay tát vào mặt Phó Văn Thiệu.
“Lần sau để cho ta gặp ngươi ức hiếp mọi người, nối giáo cho giặc, rơi xuống trên tay của ta, ngươi cứ chờ chết đi!”
“hiểu không!”
/4183
|