470 triệu!
Đây là con số nào chứ!
Đối với rất nhiều người ở đây mà nói, cho dù bọn hắn đều là quý tộc nhưng đây hiển nhiên cũng là một con số lớn.
Dù sao Hàn Tam Thiên là chiến thần cấp cao nhất của Phù gia, một tháng bổng lộc chẳng qua chỉ ba trăm nghìn mà thôi, đối với hầu hết mọi người, 470 triệu quả thực là quá xa vời.
“Lãng vũ, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi nói là...... Tối hôm nay ra giá cao nhất là, là..... Là hắn?"
Lúc này, một số người không thể tin được, mở to mắt mà hỏi.
Lãng Vũ mỉm cười, gật đầu: “Không sai, chính là vị tiên sinh này chỉ thị tại hạ kêu giá."
Mặc dù Lãng vũ nói rất nhẹ, nhưng lại như ném một quả bom vào mặt hồ yên lặng. Lấy Hàn Tam Thiên làm tâm, những người xung quanh nhìn nhau. Chỉ cần là người có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, sắc mặt cực kỳ trắng bệch.
Chu Thiệu càng thêm loạng choạng, mới vừa đứng lên không bao lâu, đột nhiên bởi vì chấn động mà mông lại ngã xuống ghế.
Hóa ra, kẻ khiến mọi người thấy kỳ lạ kêu với giá cao như vậy, vậy mà.... Vậy mà ngồi ngay bên cạnh của bọn hắn.
Trách không được, trách không được, vừa rồi toàn bộ quá trình, hắn ta đều nhắm mắt dưỡng thần, hóa ra... hóa ra đã nắm chắc phần thắng.
"Ha ha, vừa rồi có tên ngu nào nói người ta không đủ tiền mua nên nhàm chán ngủ mất. Bây giờ nghĩ lại, đúng là bị vả vào mặt. Người này không phải đang ngủ, mà khinh thường cùng đám tôm tép náo loạn."
"Người điểm đạm như vậy, mới là thỏ chạy trước, phục, ta thật sự phục.”
Một đám người sau khi bị sốc, đều nhìn Hàn Tam Thiên với ánh mắt tôn sùng. Cái gì gọi là đẳng cấp phía trên. Người kia đang nở một nụ cười đột nhiên thay đổi sắc mặt, mà Hàn Tam Thiên đã giải thích tin tức của đế vương thật sự.
Thân hình Bạch Linh Nhi chập chờn, khuôn mặt xinh đẹp như tờ giấy trắng.
Sao có thể? Sao lại có thể như thế?
Trong hội trường, người mua bí ẩn trả giá điên cuồng vậy mà lại là hắn ta?!
Nhưng sự thật bày ở trước mắt, và mọi người phải tin rằng đây là sự thật
Lúc này, trong lòng của Bạch Linh Nhi đã sớm vỡ vụn.
Lúc trước chế giễu Hàn Tam Thiên, bây giờ nhớ lại càng giống như sỉ nhục bản thân, nghĩ lại cũng khiến người ta đỏ mặt.
Nàng có tư cách gì để chế giễu vị thổ hào này chứ?
Hàn Tam Thiên không thèm nhìn danh sách, đứng lên: “Không cần nhìn, bây giờ tôi có thể lấy đồ được chưa?"
Lãng Vũ nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đương nhiên.
Lãng Vũ nói xong, hơi cúi người xuống, làm tư thế xin mời.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên đi tới, hơi thở của Bạch Linh Nhi trở nên gấp gáp hẳn lên. Lúc này nhìn Hàn Tam Thiên, chợt nhận ra người khôn ngoan, văn võ song toàn, dáng người cao lớn, và quan trọng hơn là anh ta giàu có.
Bạch Linh Nhi hơi đỏ mặt, nhìn Hàn Tam Thiên càng ngày càng gần cho đến khi đến trước mặt mình, mới có dũng khí: “Ta.."
Nhưng lời mới đến khóe miệng, nàng lại không biết nên nói cái gì, càng quan trọng hơn là Hàn Tam Thiên cũng không để ý tới nàng, trực tiếp đi vào hậu trường phòng đấu giá.
Hàn Tam Thiên đi, người ngồi xung anh đều đứng lên, hận không thể thêm hai mắt để nhìn. Cái tên giàu có này cuối cùng là người thế nào.
Mà ở vị trí người xem khác, lúc này nhìn thấy bên kia đứng ngồi không yên, nhao nhao đứng dậy xem thử, không biết chuyện gì xảy ra ở đó.
Nhất là vị trí cuối cùng, lúc này, hai trai một gái cũng đứng lên theo đám người.
Trong số hai người đàn ông, một người lớn tuổi, trông nghiêm nghị. Một người trẻ tuổi đẹp trai, cao lớn, khiến vài cô gái trẻ ngồi bên cạnh thường xuyên lén lút nhìn hắn ta, trong khi người con gái kia như một tiên nữ, ngay cả trong đám đông cũng có một vầng hào quang, luôn là tiêu điểm bắt mắt nhất gần đó.
Cô gái này thật sự là xinh đẹp đến nỗi nhiều người xung quanh không có thời gian quan tâm đến cuộc đấu giá mà đã theo dõi cô ấy suốt.
"Phía trước xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên oanh động như thế?” Người đàn ông lớn tuổi hơn đứng lên đứng dậy nhìn về phía xa, tự hỏi.
"Nghe nói bên kia có một vị khách bí ẩn, người đấu giá tối nay. Tất cả mọi thứ trong hội trường đấu giá đều bị hắn ta mua.” Có người xem bên cạnh nói.
Chàng trai trẻ tuổi nhíu mày tốt như kiếm, khuôn mặt tuấn tú hơi tức giận, ánh mắt chăm chú nhìn bóng dáng đi vào hậu viện.
Lúc đầu, hắn cũng định mua vài món đồ trong buổi đấu giá hôm nay, dù sao loại tăng tu vi này, ai cũng cần, nhưng không ngờ đêm nay giá cả lại cao ngất ngưởng, cho nên vẫn luôn bị thua, đành chờ đợi.
Bây giờ nhìn bóng dáng kia là thủ phạm, hắn tự nhiên có chút bất mãn.
Đại mỹ nhân ở bên cạnh hắn đại mỹ nữ, lúc này cũng hơi đứng dậy, anh mắt khóa chặt ở nơi đó, lần đầu tiên mở miệng, lẩm bẩm nói: "Dáng lưng đó có vẻ hơi quen thuộc."
"Bỏ đi, Tần Sương sư muội, chúng ta trở về thôi." Chàng trai trẻ tuổi lắc đầu, nếu như Hàn Tam Thiên đây, tất nhiên sẽ nhận ra, người đàn ông này là Diệp Cô Thành.
- -----------------
Đây là con số nào chứ!
Đối với rất nhiều người ở đây mà nói, cho dù bọn hắn đều là quý tộc nhưng đây hiển nhiên cũng là một con số lớn.
Dù sao Hàn Tam Thiên là chiến thần cấp cao nhất của Phù gia, một tháng bổng lộc chẳng qua chỉ ba trăm nghìn mà thôi, đối với hầu hết mọi người, 470 triệu quả thực là quá xa vời.
“Lãng vũ, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi nói là...... Tối hôm nay ra giá cao nhất là, là..... Là hắn?"
Lúc này, một số người không thể tin được, mở to mắt mà hỏi.
Lãng Vũ mỉm cười, gật đầu: “Không sai, chính là vị tiên sinh này chỉ thị tại hạ kêu giá."
Mặc dù Lãng vũ nói rất nhẹ, nhưng lại như ném một quả bom vào mặt hồ yên lặng. Lấy Hàn Tam Thiên làm tâm, những người xung quanh nhìn nhau. Chỉ cần là người có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, sắc mặt cực kỳ trắng bệch.
Chu Thiệu càng thêm loạng choạng, mới vừa đứng lên không bao lâu, đột nhiên bởi vì chấn động mà mông lại ngã xuống ghế.
Hóa ra, kẻ khiến mọi người thấy kỳ lạ kêu với giá cao như vậy, vậy mà.... Vậy mà ngồi ngay bên cạnh của bọn hắn.
Trách không được, trách không được, vừa rồi toàn bộ quá trình, hắn ta đều nhắm mắt dưỡng thần, hóa ra... hóa ra đã nắm chắc phần thắng.
"Ha ha, vừa rồi có tên ngu nào nói người ta không đủ tiền mua nên nhàm chán ngủ mất. Bây giờ nghĩ lại, đúng là bị vả vào mặt. Người này không phải đang ngủ, mà khinh thường cùng đám tôm tép náo loạn."
"Người điểm đạm như vậy, mới là thỏ chạy trước, phục, ta thật sự phục.”
Một đám người sau khi bị sốc, đều nhìn Hàn Tam Thiên với ánh mắt tôn sùng. Cái gì gọi là đẳng cấp phía trên. Người kia đang nở một nụ cười đột nhiên thay đổi sắc mặt, mà Hàn Tam Thiên đã giải thích tin tức của đế vương thật sự.
Thân hình Bạch Linh Nhi chập chờn, khuôn mặt xinh đẹp như tờ giấy trắng.
Sao có thể? Sao lại có thể như thế?
Trong hội trường, người mua bí ẩn trả giá điên cuồng vậy mà lại là hắn ta?!
Nhưng sự thật bày ở trước mắt, và mọi người phải tin rằng đây là sự thật
Lúc này, trong lòng của Bạch Linh Nhi đã sớm vỡ vụn.
Lúc trước chế giễu Hàn Tam Thiên, bây giờ nhớ lại càng giống như sỉ nhục bản thân, nghĩ lại cũng khiến người ta đỏ mặt.
Nàng có tư cách gì để chế giễu vị thổ hào này chứ?
Hàn Tam Thiên không thèm nhìn danh sách, đứng lên: “Không cần nhìn, bây giờ tôi có thể lấy đồ được chưa?"
Lãng Vũ nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đương nhiên.
Lãng Vũ nói xong, hơi cúi người xuống, làm tư thế xin mời.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên đi tới, hơi thở của Bạch Linh Nhi trở nên gấp gáp hẳn lên. Lúc này nhìn Hàn Tam Thiên, chợt nhận ra người khôn ngoan, văn võ song toàn, dáng người cao lớn, và quan trọng hơn là anh ta giàu có.
Bạch Linh Nhi hơi đỏ mặt, nhìn Hàn Tam Thiên càng ngày càng gần cho đến khi đến trước mặt mình, mới có dũng khí: “Ta.."
Nhưng lời mới đến khóe miệng, nàng lại không biết nên nói cái gì, càng quan trọng hơn là Hàn Tam Thiên cũng không để ý tới nàng, trực tiếp đi vào hậu trường phòng đấu giá.
Hàn Tam Thiên đi, người ngồi xung anh đều đứng lên, hận không thể thêm hai mắt để nhìn. Cái tên giàu có này cuối cùng là người thế nào.
Mà ở vị trí người xem khác, lúc này nhìn thấy bên kia đứng ngồi không yên, nhao nhao đứng dậy xem thử, không biết chuyện gì xảy ra ở đó.
Nhất là vị trí cuối cùng, lúc này, hai trai một gái cũng đứng lên theo đám người.
Trong số hai người đàn ông, một người lớn tuổi, trông nghiêm nghị. Một người trẻ tuổi đẹp trai, cao lớn, khiến vài cô gái trẻ ngồi bên cạnh thường xuyên lén lút nhìn hắn ta, trong khi người con gái kia như một tiên nữ, ngay cả trong đám đông cũng có một vầng hào quang, luôn là tiêu điểm bắt mắt nhất gần đó.
Cô gái này thật sự là xinh đẹp đến nỗi nhiều người xung quanh không có thời gian quan tâm đến cuộc đấu giá mà đã theo dõi cô ấy suốt.
"Phía trước xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên oanh động như thế?” Người đàn ông lớn tuổi hơn đứng lên đứng dậy nhìn về phía xa, tự hỏi.
"Nghe nói bên kia có một vị khách bí ẩn, người đấu giá tối nay. Tất cả mọi thứ trong hội trường đấu giá đều bị hắn ta mua.” Có người xem bên cạnh nói.
Chàng trai trẻ tuổi nhíu mày tốt như kiếm, khuôn mặt tuấn tú hơi tức giận, ánh mắt chăm chú nhìn bóng dáng đi vào hậu viện.
Lúc đầu, hắn cũng định mua vài món đồ trong buổi đấu giá hôm nay, dù sao loại tăng tu vi này, ai cũng cần, nhưng không ngờ đêm nay giá cả lại cao ngất ngưởng, cho nên vẫn luôn bị thua, đành chờ đợi.
Bây giờ nhìn bóng dáng kia là thủ phạm, hắn tự nhiên có chút bất mãn.
Đại mỹ nhân ở bên cạnh hắn đại mỹ nữ, lúc này cũng hơi đứng dậy, anh mắt khóa chặt ở nơi đó, lần đầu tiên mở miệng, lẩm bẩm nói: "Dáng lưng đó có vẻ hơi quen thuộc."
"Bỏ đi, Tần Sương sư muội, chúng ta trở về thôi." Chàng trai trẻ tuổi lắc đầu, nếu như Hàn Tam Thiên đây, tất nhiên sẽ nhận ra, người đàn ông này là Diệp Cô Thành.
- -----------------
/2851
|