Trên mặt đất, vẫn còn lưu lại những khe rãnh sâu chừng mấy cm khi Hàn Tam Thiên bị đánh lui.
Ngay lập tức Hàn Tam Thiên cảm thấy cổ họng nóng lên, sau đó một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng, nhưng mà, hai mắt của anh đến tận bây giờ cũng chưa bao giờ rời khỏi người Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm một giây nào hết.
Cho dù, Hàn Tam Thiên biết được, lúc này Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm đáng ra còn ở trong phủ Phù gia, hoàn toàn không có khả năng đi đến nơi này. Cho dù Tô Nghênh Hạ có đi tìm anh, nhưng dựa vào vết thương của Hàn Niệm, nhất định sẽ không có khả năng cô mang Hàn Niệm đi theo mình.
Cho nên, những thứ này có thể giống như là cửa sổ một, cũng chỉ là tâm ma của mình.
Nhưng dù sao cũng có liên quan đến Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm, cho nên Hàn Tam Thiên không thể không làm việc cho cần thận được, anh cần phải xác nhận lại, đây không phải là hai mẹ con Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm.
"Am!"
Đột nhiên, vào đúng lúc này, một cây dao găm bất ngờ cắm vào giữa vách tường đang trói Tô Nghênh Hạ, chỉ kém một chút nữa thôi là sẽ đâm vào người cô.
Ngay lập tức Hàn Tam Thiên cảm thấy kinh hãi, vội vàng quay mắt nhìn lại, lúc này, Tần Sương đang dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hàn Tam Thiên:
"Nhìn đi, lại nhìn nữa đi, nhìn nữa thì ta sẽ giết nàng ta ngay lập tức."
"Ngươi có hai lựa chọn, một là chiếc giường ở bên trái ta, ngươi có thể thỏa thích chơi đùa với ta, ngoài ra, dưới giường còn có bí mật của bát hoang thiên thư, nếu như người nắm giữ những bí mật này, ngươi không những có được tất cả kho báu bên trong bát hoang thiên thư, mà còn có thể lấy bát hoang thiên thư để sử dụng cho riêng mình."
"Đừng vội vàng từ chối. Ngươi có biết bát hoang thiên thư này thần kỳ đến như thế nào không?"
"Vốn Bát Hoang thiên thư là sản phẩm cùng lúc của thế giới Bát Phương, có thể nói là một đôi huynh đệ, nó không chỉ ghi lại tên của tất cả các chân thần của thế giới Bát Phương, mà nó còn có một mặt độc đáo riêng."
"Nó có thể giới Bát Hoang của chính mình, tuy rằng không khổng lồ giống như thế giới Bát Phương, nhưng nơi này ít người, linh khí sung túc, càng quan trọng hơn chính là, nó còn có giới hạn thời gian đặc biệt. Một ngày ở Bát Phương, bằng một năm ở Bát Hoang! Nếu như ngươi ở trong ấy tu luyện đến mấy chục vạn năm, thì khi đến thế giới Bát Phương ngươi sẽ là tồn tại mạnh nhất!"
"Càng quan trọng hơn là, mặc dù ngươi không phải là chân thần, nhưng ngươi cũng có thể tự viết tên mình vào trong Bát hoang thiên thư! Từ nay về sau, ngươi cũng sẽ trở thành một vị thần ở thế giới Bát Phương."
"Mà kho ngươi đang tu luyện, toàn bộ hành trình ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể phủ nhận rằng ngươi không có dục vọng gì với ta hay sao? Nghĩ lại đi, khi ấy ban ngày ngươi có thể một mình luyện công, buổi tối ta sẽ luyện công cùng ngươi, trong tay ngươi lại còn cầm Thiên hoang thiên thư, trên đời này còn ai có thể tranh phong với ngươi nữa!"
Nghe thấy những thứ này, ngay lập tức hơi thở của Hàn Tam Thiên trở nên dồn dập, anh thật sự không ngờ đến, chỉ một quyển Bát hoang thiên thư mà thôi, thế mà còn thể thần kỳ đến như vậy. Không trách được vì sao nhiều vị chân thần ở thế giới Bát Phương, đều vội vàng lao đến, thậm chí còn để mạng mình lại nơi này.
Đối với rất nhiều người mà nói, đây hoàn toàn là hấp dẫn không thể từ chối được!
"Vậy nếu tôi không chọn thì sao?"
Hàn Tam Thiên lạnh giọng nói.
"Vậy ngươi chỉ có thể chọn lựa chọn thứ hai, thanh kiếm trong tay phải của ta, sẽ vô tình mà cắt đứt yết hầu của ngươi, tiện nhân kia và cả thứ nghiệt chủng kia nữa, cho một nhà ba người các ngươi, đoàn tụ ở dưới địa ngục."
Tần Sương lạnh giọng nói.
Đây chính là một sự lựa chọn lạnh lùng mà cũng rất tốt, một bên là quyền lực và phụ nữ, thậm chí là cả thực lực, mà bên kia, lại là lạnh như băng đoàn tụ ở dưới địa ngục.
Có lẽ, đối với mọi người mà nói, lựa chọn chuyện này thật đúng là rất dễ dàng.
"Hàn Tam Thiên, nói về sắc đẹp ta cũng không thua Tô Nghênh Hạ, càng quan trọng hơn chính là người còn có thể có được Bát hoang thiên thư, loại lựa chọn như thế này, chắc là không làm khó ngươi chứ?"
Bỗng nhiên Hàn Tam Thiên cười lớn:
"Đừng nói đến chuyện cô không phải là Tần Sương sư tỷ, cho dù là đúng, thì cô cũng không có cách nào ngăn cản quyết tâm rời khỏi nơi này của tôi!"
"Cầm lấy kiếm của cô đi."
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
Nghe thấy Hàn Tam Thiên nói vậy, đột nhiên trong mắt Tần Sương trở nên vô cùng tức giận.
Vì sao chứ? Vì sao lại như vậy?
Chuyện này hoàn toàn không có khả năng!
Sao Hàn Tam Thiên có thể không có dục vọng với Tần Sương được? Rõ ràng là nàng ta đã nhìn thấy nội tâm của anh, nhưng....
"Rất kinh ngạc có đúng không? Làm gì có người đàn ông có thể chống lại những người phụ nữ xinh đẹp chứ, nhưng không có nghĩa là anh ta sẽ thật sự động tâm, bản năng nguyên thủy của một sinh vật và suy nghĩ trong nội tâm anh ta là hai thứ hoàn toàn khác nhau, người đàn ông tốt và người đàn ông xấu, còn tùy thuộc vào việc có thể áp chế dục vọng của mình hay không! Bây giờ, cô đã hiểu hay chưa?"
Hàn Tam Thiên cười dữ tợn, anh cầm theo búa Bàn Cổ vọt về phía nàng ta!
Đối mặt với sự hung hãn của Hàn Tam Thiên, Tần Sương cũng không nghĩ nhiều nữa, mang theo trường kiếm bất ngờ đánh úp về phía Hàn Tam Thiên.
Ngay lập tức hai người chiến đấu với nhau!
Cho dù Hàn Tam Thiên đã tiêu hao rất nhiều năng lượng ở cửa số một, nhưng Hàn Tam Thiên dám dựa vào vô tướng thần công ở trong ta và lòng tin kiên định, mạnh mẽ đánh không phân thắng bại với Tần Sương.
"Tôi đã biết từ lâu rằng cô hoàn toàn không phải là Tần Sương!"
Mạnh mẽ dùng một chút lực, Hàn Tam Thiên trực tiếp dùng chiếc búa lớn ngăn Tần Sương lại, đồng thời thừa dịp Tần Sương rút lui ngã xuống, đột nhiên Hàn Tam Thiên bắt lấy cơ hội, trong tay dùng lực, chậm rãi nhấc lên chiếc búa lớn, hướng về phía Tần Sương và tấn công một đòn chí mạng.
"Phốc!"
Đột nhiên, vào đúng lúc này, một con dao găm lạnh như băng trực tiếp nhô ra lồng ngực của Hàn Tam Thiên, mũi dao lộ ra ngoài.
Hàn Tam Thiên không thể tin được mà nhìn lồng ngực của chính mình, trong mắt hiện lên vẻ khó tin, khi quay mặt nhìn lại, lúc này Tô Nghênh Hạ đang nắm lấy chuôi con dao găm, ấn mạnh vào.
"Nhìn thấy chưa? Hàn Tam Thiên, đây chính là lựa chọn của ngươi!"
Nhìn Hàn Tam Thiên, lúc này Tân Sương đang ngã trên mặt đất lạnh giọng cười nhạo nói.
- -----------------
Ngay lập tức Hàn Tam Thiên cảm thấy cổ họng nóng lên, sau đó một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng, nhưng mà, hai mắt của anh đến tận bây giờ cũng chưa bao giờ rời khỏi người Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm một giây nào hết.
Cho dù, Hàn Tam Thiên biết được, lúc này Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm đáng ra còn ở trong phủ Phù gia, hoàn toàn không có khả năng đi đến nơi này. Cho dù Tô Nghênh Hạ có đi tìm anh, nhưng dựa vào vết thương của Hàn Niệm, nhất định sẽ không có khả năng cô mang Hàn Niệm đi theo mình.
Cho nên, những thứ này có thể giống như là cửa sổ một, cũng chỉ là tâm ma của mình.
Nhưng dù sao cũng có liên quan đến Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm, cho nên Hàn Tam Thiên không thể không làm việc cho cần thận được, anh cần phải xác nhận lại, đây không phải là hai mẹ con Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm.
"Am!"
Đột nhiên, vào đúng lúc này, một cây dao găm bất ngờ cắm vào giữa vách tường đang trói Tô Nghênh Hạ, chỉ kém một chút nữa thôi là sẽ đâm vào người cô.
Ngay lập tức Hàn Tam Thiên cảm thấy kinh hãi, vội vàng quay mắt nhìn lại, lúc này, Tần Sương đang dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hàn Tam Thiên:
"Nhìn đi, lại nhìn nữa đi, nhìn nữa thì ta sẽ giết nàng ta ngay lập tức."
"Ngươi có hai lựa chọn, một là chiếc giường ở bên trái ta, ngươi có thể thỏa thích chơi đùa với ta, ngoài ra, dưới giường còn có bí mật của bát hoang thiên thư, nếu như người nắm giữ những bí mật này, ngươi không những có được tất cả kho báu bên trong bát hoang thiên thư, mà còn có thể lấy bát hoang thiên thư để sử dụng cho riêng mình."
"Đừng vội vàng từ chối. Ngươi có biết bát hoang thiên thư này thần kỳ đến như thế nào không?"
"Vốn Bát Hoang thiên thư là sản phẩm cùng lúc của thế giới Bát Phương, có thể nói là một đôi huynh đệ, nó không chỉ ghi lại tên của tất cả các chân thần của thế giới Bát Phương, mà nó còn có một mặt độc đáo riêng."
"Nó có thể giới Bát Hoang của chính mình, tuy rằng không khổng lồ giống như thế giới Bát Phương, nhưng nơi này ít người, linh khí sung túc, càng quan trọng hơn chính là, nó còn có giới hạn thời gian đặc biệt. Một ngày ở Bát Phương, bằng một năm ở Bát Hoang! Nếu như ngươi ở trong ấy tu luyện đến mấy chục vạn năm, thì khi đến thế giới Bát Phương ngươi sẽ là tồn tại mạnh nhất!"
"Càng quan trọng hơn là, mặc dù ngươi không phải là chân thần, nhưng ngươi cũng có thể tự viết tên mình vào trong Bát hoang thiên thư! Từ nay về sau, ngươi cũng sẽ trở thành một vị thần ở thế giới Bát Phương."
"Mà kho ngươi đang tu luyện, toàn bộ hành trình ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể phủ nhận rằng ngươi không có dục vọng gì với ta hay sao? Nghĩ lại đi, khi ấy ban ngày ngươi có thể một mình luyện công, buổi tối ta sẽ luyện công cùng ngươi, trong tay ngươi lại còn cầm Thiên hoang thiên thư, trên đời này còn ai có thể tranh phong với ngươi nữa!"
Nghe thấy những thứ này, ngay lập tức hơi thở của Hàn Tam Thiên trở nên dồn dập, anh thật sự không ngờ đến, chỉ một quyển Bát hoang thiên thư mà thôi, thế mà còn thể thần kỳ đến như vậy. Không trách được vì sao nhiều vị chân thần ở thế giới Bát Phương, đều vội vàng lao đến, thậm chí còn để mạng mình lại nơi này.
Đối với rất nhiều người mà nói, đây hoàn toàn là hấp dẫn không thể từ chối được!
"Vậy nếu tôi không chọn thì sao?"
Hàn Tam Thiên lạnh giọng nói.
"Vậy ngươi chỉ có thể chọn lựa chọn thứ hai, thanh kiếm trong tay phải của ta, sẽ vô tình mà cắt đứt yết hầu của ngươi, tiện nhân kia và cả thứ nghiệt chủng kia nữa, cho một nhà ba người các ngươi, đoàn tụ ở dưới địa ngục."
Tần Sương lạnh giọng nói.
Đây chính là một sự lựa chọn lạnh lùng mà cũng rất tốt, một bên là quyền lực và phụ nữ, thậm chí là cả thực lực, mà bên kia, lại là lạnh như băng đoàn tụ ở dưới địa ngục.
Có lẽ, đối với mọi người mà nói, lựa chọn chuyện này thật đúng là rất dễ dàng.
"Hàn Tam Thiên, nói về sắc đẹp ta cũng không thua Tô Nghênh Hạ, càng quan trọng hơn chính là người còn có thể có được Bát hoang thiên thư, loại lựa chọn như thế này, chắc là không làm khó ngươi chứ?"
Bỗng nhiên Hàn Tam Thiên cười lớn:
"Đừng nói đến chuyện cô không phải là Tần Sương sư tỷ, cho dù là đúng, thì cô cũng không có cách nào ngăn cản quyết tâm rời khỏi nơi này của tôi!"
"Cầm lấy kiếm của cô đi."
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
Nghe thấy Hàn Tam Thiên nói vậy, đột nhiên trong mắt Tần Sương trở nên vô cùng tức giận.
Vì sao chứ? Vì sao lại như vậy?
Chuyện này hoàn toàn không có khả năng!
Sao Hàn Tam Thiên có thể không có dục vọng với Tần Sương được? Rõ ràng là nàng ta đã nhìn thấy nội tâm của anh, nhưng....
"Rất kinh ngạc có đúng không? Làm gì có người đàn ông có thể chống lại những người phụ nữ xinh đẹp chứ, nhưng không có nghĩa là anh ta sẽ thật sự động tâm, bản năng nguyên thủy của một sinh vật và suy nghĩ trong nội tâm anh ta là hai thứ hoàn toàn khác nhau, người đàn ông tốt và người đàn ông xấu, còn tùy thuộc vào việc có thể áp chế dục vọng của mình hay không! Bây giờ, cô đã hiểu hay chưa?"
Hàn Tam Thiên cười dữ tợn, anh cầm theo búa Bàn Cổ vọt về phía nàng ta!
Đối mặt với sự hung hãn của Hàn Tam Thiên, Tần Sương cũng không nghĩ nhiều nữa, mang theo trường kiếm bất ngờ đánh úp về phía Hàn Tam Thiên.
Ngay lập tức hai người chiến đấu với nhau!
Cho dù Hàn Tam Thiên đã tiêu hao rất nhiều năng lượng ở cửa số một, nhưng Hàn Tam Thiên dám dựa vào vô tướng thần công ở trong ta và lòng tin kiên định, mạnh mẽ đánh không phân thắng bại với Tần Sương.
"Tôi đã biết từ lâu rằng cô hoàn toàn không phải là Tần Sương!"
Mạnh mẽ dùng một chút lực, Hàn Tam Thiên trực tiếp dùng chiếc búa lớn ngăn Tần Sương lại, đồng thời thừa dịp Tần Sương rút lui ngã xuống, đột nhiên Hàn Tam Thiên bắt lấy cơ hội, trong tay dùng lực, chậm rãi nhấc lên chiếc búa lớn, hướng về phía Tần Sương và tấn công một đòn chí mạng.
"Phốc!"
Đột nhiên, vào đúng lúc này, một con dao găm lạnh như băng trực tiếp nhô ra lồng ngực của Hàn Tam Thiên, mũi dao lộ ra ngoài.
Hàn Tam Thiên không thể tin được mà nhìn lồng ngực của chính mình, trong mắt hiện lên vẻ khó tin, khi quay mặt nhìn lại, lúc này Tô Nghênh Hạ đang nắm lấy chuôi con dao găm, ấn mạnh vào.
"Nhìn thấy chưa? Hàn Tam Thiên, đây chính là lựa chọn của ngươi!"
Nhìn Hàn Tam Thiên, lúc này Tân Sương đang ngã trên mặt đất lạnh giọng cười nhạo nói.
- -----------------
/2851
|