Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2228: Một con tiện nhân rẻ tiền

/2851


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Phù Mị nhẹ nhàng làm ra một cái vẻ lễ nghi, dịu dàng cười, nói: "Diệp công tử không phải hẹn canh ba mới đến sao?"

Phù Mị tất nhiên là đã dày công chuẩn bị trang phục, dáng người ẩn hiện trong chiếc áo choàng mỏng, vô cùng mê hoặc lòng người.

Diệp Cô Thành đương nhiên là cũng không nhiều lời nữa, cười lớn, sau đó trực tiếp dùng bàn tay to lớn vòng sau eo Phù Mị ôm vào phòng, ném lên giường.

Sau một trận mây mưa, Diệp Cô Thành nằm ở đầu giường, vừa nhàn nhã vừa thoải mái.

Phù Mị nhẹ nhàng ghé đầu vào ngực hắn, dùng tay đặt trên người hắn ra hiệu: "Đây là cách chàng bắt nạt người ta? Vậy để ta nói cho chàng biết, chàng thắng rồi! Tên Hàn Tam Thiên hèn hạ kia không có tư cách chạm qua người ta."

Diệp Cô Thành vô cùng bất ngờ, hắn thực sự không có bất kì sự chuẩn bị nào cho những lời nói này của Phù Mỹ, nhưng ở một giây tiếp theo, Diệp Cô Thành cười: "Có phải vậy không?"

"Điều đó là đương nhiên, chỉ với Hàn Tam Thiên cũng xứng chạm vào người ta sao?" Phù Mị khuôn mặt đỏ bừng, kiêu ngạo nói.

Rõ ràng là chính nàng ta đã rất nhiều lần quyến rũ Hàn Tam Thiên nhưng lần nào cũng bị anh cự tuyệt, vậy mà bây giờ lại dám mở miệng ra nói rằng Hàn Tam Thiên không xứng động vào nàng ta sao? Những lời đáng xấu hổ như vậy sợ chỉ có mình nàng ta mới làm được.

Diệp Cô Thành khẽ cười, những lời nói này may ra có thể lừa được Diệp Thế Quân nhưng hắn ta thì không. Tần Sương xinh đẹp như vậy mà Hàn Tam Thiên cũng chưa bao giờ ở bên cạnh nàng còn loại người như Phù Mị có đủ khả năng làm cho Hàn Tam Thiên hứng thú sao?

Nhìn bộ dạng này của Phù Mị cũng khiến cho Diệp Cổ Thành có chút ghê tởm.

Hắn ta liền đứng dậy, mặc lại quần áo, sau đó ngồi ở cái bàn cạnh cửa sổ, cầm lấy cuốn sách và uống trà.

Phù Mị nhanh chóng chạy lên, ôm lấy Diệp Cô Thành từ phía sau, nhẹ nhàng hỏi: "Chàng đang nhìn cái gì vậy, Diệp Cô Thành?"

"À, Ngao tộc trưởng có đưa cho ta quyển tam dương tâm pháp." Diệp Cô Thành lạnh nhạt nói.

"Tam dương tâm pháp sao? Đây không phải là tâm pháp gia truyền duy trì sự bất tử ở hải vực hay sao? Hơn nữa không phải là chỉ có con gái gia đình họ Ngao mới có thể tu luyện sao?" Phù Mị biết những điều đó nên vô cùng ngạc nhiên hỏi.

Diệp Cô Thành nhếch miệng cười nói: "Vậy không lẽ ta không phải là người của nhà học Ngao sao?"

Nghe thấy vậy, Phù Mị lúc đầu vô cùng bất ngờ, ngay sau đó thì lại vô cùng vui mừng, nói như vậy thì chẳng phải là Ngạo Thiên đúng là đã nhận Diệp Cô Thành là con nuôi rồi sao? Tam dương tâm pháp đó chính là lời giải thích hợp lý nhất. "Woa, Cô Thành, chàng thật là giỏi đó!"

"Cũng không có gì!” Diệp Cô Thành vô cùng kiêu ngạo. 

Tuy rằng hắn biết rằng gần đây Vương Hoãn Chi đối với hắn có một chút sự chỉ trích kín đáo, thế nhưng, sau khi chiến tranh kết thúc lại lấy được quyển tam dương tâm pháp này. Hắn cũng chẳng sao cả! Hơn nữa, phía trong còn có thái sư và sư phụ che chở, bên ngoài thì có Ngao Thiên bảo vệ, cho nên dù Vương Hoãn Chi lão ta có khó chịu như thế nào thì cũng đâu thể làm gì khác?

"Tam dương tâm pháp được mệnh danh là cái gì chứ?" Diệp Cô Thành cười, cùng lúc đó tay cũng khẽ động, trong tay bỗng lóe lên một ánh sáng xanh, đồng thời một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trên tay hắn: "Nàng có biết đây là cái gì không?"

Phù Mị lắc đầu, có điều mặc dù không biết chính xác nó là gì nhưng nàng ta có thể cảm nhận được uy lực của nó, đồng thời nàng ta cũng hiểu được rằng thanh kiếm này không phải là thứ binh khí bình thường.

"Hạ ha ha, cũng không có gì đâu! Nó chẳng qua chỉ là tử kim thần binh thôi."

"Tử...Kim thần binh sao?" Khuôn mặt nhỏ bé của Phù Mị tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.

Trong số các thần binh, nếu là cao thủ gần như không đội trời chung thì có rìu Bàn Cổ của Hàn Tam Thiên, Hiên Viên kiếm của Lục Nhược Tâm, bất kể là cái nào trong số chúng đều khiến cho mọi người có mặt ở đó trở nên vô cùng khiếp sợ.

Mặc dù lúc trước Ngao Nghĩa cũng đã từng dùng Cửu U ma kiểm, oai phong nổi lên bốn phía thế nhưng cũng bị rìu Bàn Cổ của Hàn Tam Thiên đè xuống.

Nhưng dẫu sao thì rìu Bàn Cổ của Hàn Tam Thiên và Hiên Viên kiếm của Lục Nhược Tâm cũng thuộc về năm đại thần khí, tam thiên bảo vật, nhưng nếu thật sự đi xuống thì sẽ là thế giới của tử kim thần binh.

Nhìn nhận từ góc độ nào đó mà nói thì tử kim thần binh vẫn giống như cũ, vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần không gặp năm đại thần khí, tam thiên bảo vật

Quan trọng nhất là hành động này đã nói lên điều gì? Ngao Nghĩa là đứa con trai thứ ba của Ngao Thiên, vậy mà Ngao Thiên lại đem tử kim thần binh giao cho Diệp Cô Thành.

Điều này có nghĩ là gì? Không phải là đã quá rõ ràng rồi sao?

Trong lòng Phù Mị nhất thời kích động, xem ra tặng tấm thân này cho hắn là một điều đúng đắn.

"Cô Thành, chàng thật lợi hại!" Phù Mỹ nhẹ nhàng cười, tựa đầu vào vai Diệp Cô Thành giống như một cô gái nhỏ.

chang-re-sieu-cap-2228-0chang-re-sieu-cap-2228-1

/2851

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status