“Phù.”
Ảo ảnh màu đen phá tung ánh sáng xông ra ngoài, vòng thần quang ở phía sau hắn bất động trên không trung, giống như tất cả những người có mặt ở đó, dường như vẫn chưa kịp thời phản ứng lại.
Bóng đen đứng hiên ngang, tay cầm một cây rìu khổng lồ, năng lượng của cây rìu khẽ nhúc nhích, luồng khí màu đen lan tỏa xung quanh, sắc mặt Hàn Tam Thiên vỗ cùng lạnh lẽo phát ra ánh sáng.
"Ầm!!!" Đồng thời lúc này, sau khi thần quang bị phá vỡ thì ánh sáng mà Lục Vô Thần điều khiển khi nảy đột nhiên tấn công ngược lại hắn, Lục Vô Thần chỉ cảm thấy một sức mạnh kì quái tấn công tới, sau đó cơ thể liền bay ngược ra sao vài mét, lập tức hộc ra một ngụm máu tuoi.
“Cái gì?”
Ở dưới đất, những người chứng kiến cảnh tượng này đều bất giác kinh hãi mà hét lớn lên.
“Sao có thể như thế được, tên tiểu tử này làm sao có thể phá vỡ sự giam cầm của chân thần chứ?”
“Thậm chí thậm chí còn có thể khiến Lục Vô Thần bị thương.”
“Tên Hàn Tam Thiên này rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào vậy?”
“Chết tiệt, không phải là bản lĩnh của Hàn Tam Thiên mà do sức mạnh của Ma Long vô cùng mãnh liệt, nhân cơ hội Lục chân thần trọng thương mới có thể như vậy....nếu như chân thần không bị thương, thì sẽ không có kết quả như vậy.”
Đám đông nhất thời bất mãn, tức giận nguyên rủa Hàn Tam Thiên.
Rõ ràng, trong mắt đại mọi người thì sẽ khó chấp nhận được chuyện này, hoặc là chuyện này sẽ không được chấp nhận.
Muốn dành được sự công nhận của mọi người, nhất địn sẽ chịu sự chỉ trích và sự bất mãn từ lòng đố kị.
“Đây thật sự là không thể.”
Bên đỉnh Lam Sơn, nụ cười của Vương Hoãn Chi đột nhiên khung lại, vừa nảy là bao nhiêu đắc ý thì bây giờ là bấy nhiều sự kinh ngạc và gượng gạo.
Diệp Cô Thành bên này cũng nghiến răng kêu lên răng rắc, dường như có thể gảy bất cứ lúc nào, sự bất mãn và không cam tâm trong ánh mắt biến thành sự tức giận tột độ.
Lục Nhược Tâm và Lục Nhược Hiên nhìn thấy Lục Vô Thần bị thương như vậy, trái tim bỗng chốc như bị bóp nghẹn.
Hàn Tam Thiên phần nộ hét lên, bóng đen đột nhiên quay lại, giống như một tia điện lóe lên nhắm về phía Lục Vô Thần xông tới.
Lục Vô Thần vừa mới bị thổi bay ngược ra sau, thân hình vẫn chưa đứng vững, đối mặt với sự tấn công vô cùng hung hãn của Hàn Tam Thiên, nhất thời tay chân luốn cuống, vô cùng mệt mỏi.
Một người như hổ giữ sổng chuồng, hung hăn, hiếu chiến, khát máu.
Người còn lại như con sư tử tuổi xế chiều, mặc dù có vô số bản lĩnh, quyền uy vẫn còn đó, nhưng tuổi già và vết thương đã cản trở hành động của hắn, chống đỡ một cách chật vật.
“Ma Long túc sát.”
"Ầm!" Giữa hàng trăm đòn tấn công tốc độ, cơ thể Hàn Tam Thiên đột nhiên hung hãn bật ra, tay thu lại thành quyễn rồi lao xuống.
Ầm! Dưới nấm đấm như mang theo sức mạnh hủy diệt trời đất, ảo ảnh Ma Long ở phía sau lưng Hàn Tam Thiền hiện lên, giống như hai chưởng từ một rồng một người.
Lục Vô Thần vội vã chấp hai tay trước ngực, dùng tay phải để chống lại cú chưởng đó.
Ầm!! Ở phía sau là uy lực tần sóng tỏa ra trăm dặm.
“Yêu Long, hỗn xược.”
Lục Vô Thần lật tay trái xuống đất, một chữ Phù bằng vàng trong lòng bàn tay hung hãn chưởng tới.
“Thiên Long Chi Chưởng.”
"Ầm!" Tay trái của Hàn Tan Thiên cũng nắm thành chưởng rồi mạnh mẻ đánh tới.
Ầm! Lại là một tiếng nổ lớn.
Tiếng nổ vang lên, hai người đang dùng tay chưởng vào nhau, không ai nhường ai, một thân vàng và một đen đen, đứng yên lặng trong không trung.
Tất cả mọi người đều không dám thở mạnh như sợ sẽ làm ảnh hưởng đến cục diện trận đấu.
Hai mắt Áo Thế sáng long lanh, mang một loại cảm xúc phức tạp nhìn chằm chằm vào hai người trên không trung kia.
Chân thần đấu với Ma vương.
Trời chiến đấu với đất, mặt trời chiến đấu với mặt trăng, chính đạo chiến đấu với ma đạo.
Ngang tài ngang sức.
Á!! Hi!! Gần như cùng lúc hai người đều gầm nhẹ lên một tiếng, gia tăng sức mạnh lên mức cao nhất.
Sau đó lại tiếp tục cuộc giằng co.
Một giây...
470 386 Trang 7Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần.
Hai giây...
Ba giây...
Mười giây...
Đột nhiên, luồng khí đen xung quanh người Hàn Tam Thiên lúc này lóe lên, còn phía đối diện là kim quang của Lục Vô Thần dần dần biến mất, việc mà khiến người khác lo sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra.
Chỉ nhìn thấy hai bên đang vô cùng căng thẳng, Hàn Tam Thiên từ từ tiến lên một bước, còn Lục Vô Thần lại lui về sau một bước.
Mặc dù khoảng cách giữa họ khó có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, nhưng ở đây lại có một người có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Cố gắng lên, Lục Vô Thần.”
“Thần không thể bị ma đánh bại, 08:26 470 386 Trang 8Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần tiêu diệt hắn đi, Lục Vô thần.”
“Ông nội, cố lên.”
Nghe những lời cổ động của những người phía dưới, Áo Thế ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo, không thể cứ để như vậy được.
Mặc dù hắn hi vọng Lục Vô Thần chết sớm nhưng tuyệt đối không phải là lúc này.
Sự thất bại của Lục Vô Thần đồng nghĩa với sự thất bại của chân thần, đều là chân thần mang danh tiếng và danh dự như Lục Vô Thần, một chân thần bị đánh bại, chẳng phải đồng nghĩa với việc chân thẫn còn lại cũng sẽ bị đánh bại sao?”
Huống hồ, Hàn Tam Thiên thật sự có bản lĩnh giết Lục Vô Thần, vậy liệu rằng tương lai cũng sẽ giết chết hẳn không? Cho dù đều là uy hiếp nhưng đây rõ 08:26 470 386 Trang 9Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần.
ràng là một lựa chọn không khó khăn.
Huống hồ tiêu diệt yêu ma, đối với danh tiếng của bản thân vô cùng có lợi.
Nghỉ đến đây, cơ thể Áo Thế lập tức hiện lên tia sáng màu đỏ, giống như một tia sao băng bắn thẳng vào không trung.
“Chết tiệt, Áo chân thần đã hành động rồi."
“Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Áo Chân Thần cũng tham gia trận chiến, chẳng lẽ Lục chân thần đã không trụ nổi nữa sao?”
“Chắc không phải là như vậy, không phải Lục Vô Thần và Hàn Tam Thiên ngang tài ngang sức sao?”
“Haha, dù gì Lục Vô Thần đã bị thương, chắc rằng Áo Thế cũng không muốn để người tri kỉ đang bị 08:26 470 386 Trang 10Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần thương kia của mình phải chống chọi lại với tên Ma Long này đâu.”
“Nói cũng đúng, huống hồ tránh nhiệm của chân thần chính là trừ gian diệt ác, bảo vệ bách tính.”
Lúc mà những lời nói này vừa dứt, toàn thân Áo Thế đã phát ra tia sáng màu đỏ xông tới tấn công về phía Hàn Tam Thiên.
Ầm!!! Hàn Tam Thiên vừa mới có chút ưu thể đột nhiên bị một luồng ánh sáng đánh trúng, vội vàng thu tay lại, bị tia sáng kia đánh trúng.
Hai mắt đẫm máu đột nhiên nhíu lại, Hàn Tam Thiên rỏ ràng không còn chút nhẫn nại nào.
“Phù huynh.”
Lục Vô Thần thở ra một hơi dài, nhìn người vừa mới đến bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.
08:26 470 386 Trang 11Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần "Luc huynh, huynh có sao không?"Áo Thế nhẹ nhàng nở một nụ cười.
Lục Vô Thần đột nhiên miễn cưỡng đáp: “Ta có thể không ổn sao? Nhưng mà bản chất Hàn Tam Thiên là một nhân tài, cứ như vậy mà bước vào con đường ma đạo, bị Ma Long nuốt chửng thì thật sự đáng tiếc, nhất thời không nở ra tay làm hại hắn.”
Áo Thế cười to lên: “Bản lĩnh của Lục huynh ta đương nhiên hiểu rỏ, không cần phải giải thích thêm.
Nhưng mà như huynh đã nói, tên tiểu tử này đã đi vào con đường ma đạo, chúng ta lại là chân thần chính đạo của thiên hạ, vì vậy phải vì bách tính thiên hạ trừ gian diệt ác, huynh cảm thấy thế nào?”
“Thay trời hành đạo, chẳng lẽ ta có thể không làm sao?”
Lục Võ Thần khô sở cười thành tiêng.
“Chúng ta đã chiến đấu không biết bao nhiêu là trận, nay cái thân già này của huynh còn có thể chống đỡ nồi nửa không? Hay là vân thực hiện theo quy tắc cũ? Ai bị thương nhiều nhất người đó chiến thắng.”
¬..
“Không thành vấn đề.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành hai luồng ánh sáng, trực tiếp tấn công Hàn Tam Thiên.
Đồng thời hùng hồn hô lên: “Trừ gian diệt ác, thay trời hành đạo.”
“Hai chọi.
một ;chuyện này có vẻ căng thẳng rồi."
Bát Hoang Thiên Thư cười khổ đáp.
Ông lão quét rác vừa vuốt râu vừa nói: “Hai người bọn họ không phải là thử thách tốt nhất sao? Là sắt thì nhất định phải được luyện, là ngọc phải được mài dũa, Hàn Tam Thiên là ngọc hay sắt, nay là thời cơ tốt nhât đê khảo nghiệm.”
- -----------------
Ảo ảnh màu đen phá tung ánh sáng xông ra ngoài, vòng thần quang ở phía sau hắn bất động trên không trung, giống như tất cả những người có mặt ở đó, dường như vẫn chưa kịp thời phản ứng lại.
Bóng đen đứng hiên ngang, tay cầm một cây rìu khổng lồ, năng lượng của cây rìu khẽ nhúc nhích, luồng khí màu đen lan tỏa xung quanh, sắc mặt Hàn Tam Thiên vỗ cùng lạnh lẽo phát ra ánh sáng.
"Ầm!!!" Đồng thời lúc này, sau khi thần quang bị phá vỡ thì ánh sáng mà Lục Vô Thần điều khiển khi nảy đột nhiên tấn công ngược lại hắn, Lục Vô Thần chỉ cảm thấy một sức mạnh kì quái tấn công tới, sau đó cơ thể liền bay ngược ra sao vài mét, lập tức hộc ra một ngụm máu tuoi.
“Cái gì?”
Ở dưới đất, những người chứng kiến cảnh tượng này đều bất giác kinh hãi mà hét lớn lên.
“Sao có thể như thế được, tên tiểu tử này làm sao có thể phá vỡ sự giam cầm của chân thần chứ?”
“Thậm chí thậm chí còn có thể khiến Lục Vô Thần bị thương.”
“Tên Hàn Tam Thiên này rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào vậy?”
“Chết tiệt, không phải là bản lĩnh của Hàn Tam Thiên mà do sức mạnh của Ma Long vô cùng mãnh liệt, nhân cơ hội Lục chân thần trọng thương mới có thể như vậy....nếu như chân thần không bị thương, thì sẽ không có kết quả như vậy.”
Đám đông nhất thời bất mãn, tức giận nguyên rủa Hàn Tam Thiên.
Rõ ràng, trong mắt đại mọi người thì sẽ khó chấp nhận được chuyện này, hoặc là chuyện này sẽ không được chấp nhận.
Muốn dành được sự công nhận của mọi người, nhất địn sẽ chịu sự chỉ trích và sự bất mãn từ lòng đố kị.
“Đây thật sự là không thể.”
Bên đỉnh Lam Sơn, nụ cười của Vương Hoãn Chi đột nhiên khung lại, vừa nảy là bao nhiêu đắc ý thì bây giờ là bấy nhiều sự kinh ngạc và gượng gạo.
Diệp Cô Thành bên này cũng nghiến răng kêu lên răng rắc, dường như có thể gảy bất cứ lúc nào, sự bất mãn và không cam tâm trong ánh mắt biến thành sự tức giận tột độ.
Lục Nhược Tâm và Lục Nhược Hiên nhìn thấy Lục Vô Thần bị thương như vậy, trái tim bỗng chốc như bị bóp nghẹn.
Hàn Tam Thiên phần nộ hét lên, bóng đen đột nhiên quay lại, giống như một tia điện lóe lên nhắm về phía Lục Vô Thần xông tới.
Lục Vô Thần vừa mới bị thổi bay ngược ra sau, thân hình vẫn chưa đứng vững, đối mặt với sự tấn công vô cùng hung hãn của Hàn Tam Thiên, nhất thời tay chân luốn cuống, vô cùng mệt mỏi.
Một người như hổ giữ sổng chuồng, hung hăn, hiếu chiến, khát máu.
Người còn lại như con sư tử tuổi xế chiều, mặc dù có vô số bản lĩnh, quyền uy vẫn còn đó, nhưng tuổi già và vết thương đã cản trở hành động của hắn, chống đỡ một cách chật vật.
“Ma Long túc sát.”
"Ầm!" Giữa hàng trăm đòn tấn công tốc độ, cơ thể Hàn Tam Thiên đột nhiên hung hãn bật ra, tay thu lại thành quyễn rồi lao xuống.
Ầm! Dưới nấm đấm như mang theo sức mạnh hủy diệt trời đất, ảo ảnh Ma Long ở phía sau lưng Hàn Tam Thiền hiện lên, giống như hai chưởng từ một rồng một người.
Lục Vô Thần vội vã chấp hai tay trước ngực, dùng tay phải để chống lại cú chưởng đó.
Ầm!! Ở phía sau là uy lực tần sóng tỏa ra trăm dặm.
“Yêu Long, hỗn xược.”
Lục Vô Thần lật tay trái xuống đất, một chữ Phù bằng vàng trong lòng bàn tay hung hãn chưởng tới.
“Thiên Long Chi Chưởng.”
"Ầm!" Tay trái của Hàn Tan Thiên cũng nắm thành chưởng rồi mạnh mẻ đánh tới.
Ầm! Lại là một tiếng nổ lớn.
Tiếng nổ vang lên, hai người đang dùng tay chưởng vào nhau, không ai nhường ai, một thân vàng và một đen đen, đứng yên lặng trong không trung.
Tất cả mọi người đều không dám thở mạnh như sợ sẽ làm ảnh hưởng đến cục diện trận đấu.
Hai mắt Áo Thế sáng long lanh, mang một loại cảm xúc phức tạp nhìn chằm chằm vào hai người trên không trung kia.
Chân thần đấu với Ma vương.
Trời chiến đấu với đất, mặt trời chiến đấu với mặt trăng, chính đạo chiến đấu với ma đạo.
Ngang tài ngang sức.
Á!! Hi!! Gần như cùng lúc hai người đều gầm nhẹ lên một tiếng, gia tăng sức mạnh lên mức cao nhất.
Sau đó lại tiếp tục cuộc giằng co.
Một giây...
470 386 Trang 7Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần.
Hai giây...
Ba giây...
Mười giây...
Đột nhiên, luồng khí đen xung quanh người Hàn Tam Thiên lúc này lóe lên, còn phía đối diện là kim quang của Lục Vô Thần dần dần biến mất, việc mà khiến người khác lo sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra.
Chỉ nhìn thấy hai bên đang vô cùng căng thẳng, Hàn Tam Thiên từ từ tiến lên một bước, còn Lục Vô Thần lại lui về sau một bước.
Mặc dù khoảng cách giữa họ khó có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, nhưng ở đây lại có một người có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Cố gắng lên, Lục Vô Thần.”
“Thần không thể bị ma đánh bại, 08:26 470 386 Trang 8Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần tiêu diệt hắn đi, Lục Vô thần.”
“Ông nội, cố lên.”
Nghe những lời cổ động của những người phía dưới, Áo Thế ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo, không thể cứ để như vậy được.
Mặc dù hắn hi vọng Lục Vô Thần chết sớm nhưng tuyệt đối không phải là lúc này.
Sự thất bại của Lục Vô Thần đồng nghĩa với sự thất bại của chân thần, đều là chân thần mang danh tiếng và danh dự như Lục Vô Thần, một chân thần bị đánh bại, chẳng phải đồng nghĩa với việc chân thẫn còn lại cũng sẽ bị đánh bại sao?”
Huống hồ, Hàn Tam Thiên thật sự có bản lĩnh giết Lục Vô Thần, vậy liệu rằng tương lai cũng sẽ giết chết hẳn không? Cho dù đều là uy hiếp nhưng đây rõ 08:26 470 386 Trang 9Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần.
ràng là một lựa chọn không khó khăn.
Huống hồ tiêu diệt yêu ma, đối với danh tiếng của bản thân vô cùng có lợi.
Nghỉ đến đây, cơ thể Áo Thế lập tức hiện lên tia sáng màu đỏ, giống như một tia sao băng bắn thẳng vào không trung.
“Chết tiệt, Áo chân thần đã hành động rồi."
“Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Áo Chân Thần cũng tham gia trận chiến, chẳng lẽ Lục chân thần đã không trụ nổi nữa sao?”
“Chắc không phải là như vậy, không phải Lục Vô Thần và Hàn Tam Thiên ngang tài ngang sức sao?”
“Haha, dù gì Lục Vô Thần đã bị thương, chắc rằng Áo Thế cũng không muốn để người tri kỉ đang bị 08:26 470 386 Trang 10Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần thương kia của mình phải chống chọi lại với tên Ma Long này đâu.”
“Nói cũng đúng, huống hồ tránh nhiệm của chân thần chính là trừ gian diệt ác, bảo vệ bách tính.”
Lúc mà những lời nói này vừa dứt, toàn thân Áo Thế đã phát ra tia sáng màu đỏ xông tới tấn công về phía Hàn Tam Thiên.
Ầm!!! Hàn Tam Thiên vừa mới có chút ưu thể đột nhiên bị một luồng ánh sáng đánh trúng, vội vàng thu tay lại, bị tia sáng kia đánh trúng.
Hai mắt đẫm máu đột nhiên nhíu lại, Hàn Tam Thiên rỏ ràng không còn chút nhẫn nại nào.
“Phù huynh.”
Lục Vô Thần thở ra một hơi dài, nhìn người vừa mới đến bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.
08:26 470 386 Trang 11Chương 2305: Sự kết hợp của hai vị thần "Luc huynh, huynh có sao không?"Áo Thế nhẹ nhàng nở một nụ cười.
Lục Vô Thần đột nhiên miễn cưỡng đáp: “Ta có thể không ổn sao? Nhưng mà bản chất Hàn Tam Thiên là một nhân tài, cứ như vậy mà bước vào con đường ma đạo, bị Ma Long nuốt chửng thì thật sự đáng tiếc, nhất thời không nở ra tay làm hại hắn.”
Áo Thế cười to lên: “Bản lĩnh của Lục huynh ta đương nhiên hiểu rỏ, không cần phải giải thích thêm.
Nhưng mà như huynh đã nói, tên tiểu tử này đã đi vào con đường ma đạo, chúng ta lại là chân thần chính đạo của thiên hạ, vì vậy phải vì bách tính thiên hạ trừ gian diệt ác, huynh cảm thấy thế nào?”
“Thay trời hành đạo, chẳng lẽ ta có thể không làm sao?”
Lục Võ Thần khô sở cười thành tiêng.
“Chúng ta đã chiến đấu không biết bao nhiêu là trận, nay cái thân già này của huynh còn có thể chống đỡ nồi nửa không? Hay là vân thực hiện theo quy tắc cũ? Ai bị thương nhiều nhất người đó chiến thắng.”
¬..
“Không thành vấn đề.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành hai luồng ánh sáng, trực tiếp tấn công Hàn Tam Thiên.
Đồng thời hùng hồn hô lên: “Trừ gian diệt ác, thay trời hành đạo.”
“Hai chọi.
một ;chuyện này có vẻ căng thẳng rồi."
Bát Hoang Thiên Thư cười khổ đáp.
Ông lão quét rác vừa vuốt râu vừa nói: “Hai người bọn họ không phải là thử thách tốt nhất sao? Là sắt thì nhất định phải được luyện, là ngọc phải được mài dũa, Hàn Tam Thiên là ngọc hay sắt, nay là thời cơ tốt nhât đê khảo nghiệm.”
- -----------------
/2851
|