Nghĩ đến chuyện khi nãy, Hàn Tam Thiên vô cùng nghi hoặc, sức mạnh được giải phóng từ trái tim rồng mạnh đến mức khiến Hàn Tam Thiên lúc đó cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Hắn dùng trái tim rồng lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy qua tình huống như vậy.
Thập chí đó là một trong những lí do khiến Hàn Tam Thiên tự tin nhiều đến vậy.
Nhưng lần này, làm sao có thể khiến nó ổn định lại, hay nói cách khác làm sao sử dụng nó như lúc näy?
Hàn Tam Thiên hoàn toàn chưa thông suốt...
"Ha ha ha ha..."
Trong Bát Hoang Thiên Thư, Ông Lão quét Rác đột nhiên cười lên, ngước nhìn Bát Hoang Thiên Thư nói: “ Tên ngốc này, lần trước người ra tay giúp hắn, xem ra hắn được giúp đỡ đến nghiện rồi, đến bây giờ vẫn còn day dứt không quên...”
Bát Hoang Thiên Thư đưa tay sờ đầu, vô cùng gượng gạo: “Ai, tên tiểu tử thối này...
“Vậy ngươi nghĩ như thế nào?"
“Ta còn có thể nghĩ như thế nào nữa? Mặc dù áp lực là một loại động lực, nhưng đôi khi áp lực quá lớn lại trở thành trở ngại cản trở động lực, người đừng có quên, tên tiểu tử này đang đối mặt với hai chân thần. Mặc dù ta cũng như ngươi, đều hi vọng tên tiểu tử này có thể làm lung lay hai chân thần, nhưng đốt cháy giai đoạn như vậy không hẳn là chuyện tốt.” Bát Hoang thiên Thư cười đáp.
Ông lão quét rác gật đầu: “ Hàn Tam Thiên tu luyện võ công không nhiều, cái có thể dùng được thì lại càng ít, hoặc là căn bản trong lúc nguy cấp, dùng để đối phó với người thường còn được, nhưng đối phó với cao thủ thì lực bất tòng tâm.”
“Hơn nữa, hai lão già kia lại lấy hai chọi một, đi ức hiếp một thanh niên trai trẻ, thật sự không hợp lí, hay là ngươi ra tay giúp đỡ hắn lần nữa?”
Bát Hoang Thiên Thư khẽ cười lên, trong tay bắt đầu động đậy, đột nhiễn gió mây ùn ùn kéo đến trên bầu trời của Thế giới bát hoang.
Ầm! ầm! ầm!
Cùng lúc đó, Hàn Tam Thiên được sức mạnh bên trong trái tim rồng truyền vào trong tay đột nhiên tăng mạnh lên, ngọn núi dưới chân cao lên thêm vài mét, ánh sáng trắng màu đất phát sáng lên.
Phù!!!
Áo Thế chỉ cảm nhận được một luồng sức mạnh mãnh liệt đang xông tới, cả người đột nhiên bị sức mạnh kì quái kia làm cho khựng lại, bất giác lùi lại phía sau vài bước, khí huyết đảo lộn, cổ họng đột nhiên có một dư vị ngọt, liền phun ra một ngụm máu tươi.
Áo Thế vội vã ngậm miệng cố nuốt máu xuống ngược lại cổ họng, sắc mặt tuy vô cùng điềm tĩnh, nhưng ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi và hoảng hốt.
“Tên tiểu tử này, làm sao có thể chứ!” Áo Thế giận dữ gầm lên, bất mãn tột độ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Áo Thế kinh hãi như vậy, nhưng Hàn Tam Thiên ở phía bên này rơi vào trạng thái chết lặng.
Rõ ràng bản thân không xuất ra một chút sức mạnh nào, sao đột nhiên lại có một ngồn sức mạnh lớn như vậy? Chẳng lẽ trái tim rồng có thể nghe hiểu lời hắn nói sao, hoặc là đoán được suy nghĩ của hắn?
Chết tiệt, không ngờ lại thần kì đến vậy?
Nhưng mà, sao lại chưa từng nghe Lân Long nhắc đến?
“Chết tiệt, cái quái gì vậy, người tại sao...tại sao ngay lúc này lại có một nguồn sức mạnh lớn đến vậy? Nguồn sức mạnh lớn như thế, ngay cả linh hồn ma long bên trong cũng cảm thấy kinh hãi!
“Ta ta cũng không biết.” Hàn Tam Thiên ngày ngốc nói: “Ta vừa mới nghĩ đến, nó liền...liền không chịu sự khống chế mà đã xuất ra.”
“Chết tiệt, ngươi dám lừa ta sao? Người là thứ gì chẳng lẽ ta không biết sao?” Linh hồn ma long không tin nói.
“Chết tiệt, người cũng là rồng mà, người chẳng lẽ không biết gì về trái tim rồng sao?” Hàn Tam Thiên tức giận hét lên.
“Đừng có phí lời, bây giờ sức mạnh lớn như vậy, có thể cho ta một ít giúp ta trị thương không? Linh hồn ma long buồn chắn nói.
Hắn đã quá xuôi xẻo, bị Hàn Tam Thiên đánh, đánh xong lại bị tên lưu manh như hắn lừa gạt, lừa gạt xong lại bị hắn đem ra trao đổi, chưa được bao lâu thì bị hai chân thần đánh...
Đường đường là Ma Long thượng cổ, rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, chỉ có thể nói là vô cùng thế thảm...
“Được.” Hàn Tam Thiên tuyệt đối không phải là loại người qua cầu rút ván, mặc dù linh hồn ma long chiếm lĩnh cơ thể hắn, thậm chí lúc đầu còn uy hiếp hắn, nhưng dù là vậy thì Hàn Tam Thiên cũng phải tuân theo lời hứa, không vì nhân lúc hắn trọng thương mà cướp đi mạng sống của hắn.
Mà lúc nảy, rõ ràng Ma Long đã ra tay giúp đỡ hẳn nên bị thương, bây giờ cứu hắn cũng không có gì đáng tiếc.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên liền đem một ít sức mạnh truyền cho linh hồn ma long.
Sức mạnh bị phân tách, sức mạnh to lớn ở trái tim rồng của Hàn Tam Thiên liền bị giảm đi, nhưng mà mặc dù sức mạnh bị giảm đi, nhưng Áo Thế ở phía trước không dám nói lỏng cảnh giác, ngược lại vô cùng
- -----------------
Hắn dùng trái tim rồng lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy qua tình huống như vậy.
Thập chí đó là một trong những lí do khiến Hàn Tam Thiên tự tin nhiều đến vậy.
Nhưng lần này, làm sao có thể khiến nó ổn định lại, hay nói cách khác làm sao sử dụng nó như lúc näy?
Hàn Tam Thiên hoàn toàn chưa thông suốt...
"Ha ha ha ha..."
Trong Bát Hoang Thiên Thư, Ông Lão quét Rác đột nhiên cười lên, ngước nhìn Bát Hoang Thiên Thư nói: “ Tên ngốc này, lần trước người ra tay giúp hắn, xem ra hắn được giúp đỡ đến nghiện rồi, đến bây giờ vẫn còn day dứt không quên...”
Bát Hoang Thiên Thư đưa tay sờ đầu, vô cùng gượng gạo: “Ai, tên tiểu tử thối này...
“Vậy ngươi nghĩ như thế nào?"
“Ta còn có thể nghĩ như thế nào nữa? Mặc dù áp lực là một loại động lực, nhưng đôi khi áp lực quá lớn lại trở thành trở ngại cản trở động lực, người đừng có quên, tên tiểu tử này đang đối mặt với hai chân thần. Mặc dù ta cũng như ngươi, đều hi vọng tên tiểu tử này có thể làm lung lay hai chân thần, nhưng đốt cháy giai đoạn như vậy không hẳn là chuyện tốt.” Bát Hoang thiên Thư cười đáp.
Ông lão quét rác gật đầu: “ Hàn Tam Thiên tu luyện võ công không nhiều, cái có thể dùng được thì lại càng ít, hoặc là căn bản trong lúc nguy cấp, dùng để đối phó với người thường còn được, nhưng đối phó với cao thủ thì lực bất tòng tâm.”
“Hơn nữa, hai lão già kia lại lấy hai chọi một, đi ức hiếp một thanh niên trai trẻ, thật sự không hợp lí, hay là ngươi ra tay giúp đỡ hắn lần nữa?”
Bát Hoang Thiên Thư khẽ cười lên, trong tay bắt đầu động đậy, đột nhiễn gió mây ùn ùn kéo đến trên bầu trời của Thế giới bát hoang.
Ầm! ầm! ầm!
Cùng lúc đó, Hàn Tam Thiên được sức mạnh bên trong trái tim rồng truyền vào trong tay đột nhiên tăng mạnh lên, ngọn núi dưới chân cao lên thêm vài mét, ánh sáng trắng màu đất phát sáng lên.
Phù!!!
Áo Thế chỉ cảm nhận được một luồng sức mạnh mãnh liệt đang xông tới, cả người đột nhiên bị sức mạnh kì quái kia làm cho khựng lại, bất giác lùi lại phía sau vài bước, khí huyết đảo lộn, cổ họng đột nhiên có một dư vị ngọt, liền phun ra một ngụm máu tươi.
Áo Thế vội vã ngậm miệng cố nuốt máu xuống ngược lại cổ họng, sắc mặt tuy vô cùng điềm tĩnh, nhưng ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi và hoảng hốt.
“Tên tiểu tử này, làm sao có thể chứ!” Áo Thế giận dữ gầm lên, bất mãn tột độ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Áo Thế kinh hãi như vậy, nhưng Hàn Tam Thiên ở phía bên này rơi vào trạng thái chết lặng.
Rõ ràng bản thân không xuất ra một chút sức mạnh nào, sao đột nhiên lại có một ngồn sức mạnh lớn như vậy? Chẳng lẽ trái tim rồng có thể nghe hiểu lời hắn nói sao, hoặc là đoán được suy nghĩ của hắn?
Chết tiệt, không ngờ lại thần kì đến vậy?
Nhưng mà, sao lại chưa từng nghe Lân Long nhắc đến?
“Chết tiệt, cái quái gì vậy, người tại sao...tại sao ngay lúc này lại có một nguồn sức mạnh lớn đến vậy? Nguồn sức mạnh lớn như thế, ngay cả linh hồn ma long bên trong cũng cảm thấy kinh hãi!
“Ta ta cũng không biết.” Hàn Tam Thiên ngày ngốc nói: “Ta vừa mới nghĩ đến, nó liền...liền không chịu sự khống chế mà đã xuất ra.”
“Chết tiệt, ngươi dám lừa ta sao? Người là thứ gì chẳng lẽ ta không biết sao?” Linh hồn ma long không tin nói.
“Chết tiệt, người cũng là rồng mà, người chẳng lẽ không biết gì về trái tim rồng sao?” Hàn Tam Thiên tức giận hét lên.
“Đừng có phí lời, bây giờ sức mạnh lớn như vậy, có thể cho ta một ít giúp ta trị thương không? Linh hồn ma long buồn chắn nói.
Hắn đã quá xuôi xẻo, bị Hàn Tam Thiên đánh, đánh xong lại bị tên lưu manh như hắn lừa gạt, lừa gạt xong lại bị hắn đem ra trao đổi, chưa được bao lâu thì bị hai chân thần đánh...
Đường đường là Ma Long thượng cổ, rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, chỉ có thể nói là vô cùng thế thảm...
“Được.” Hàn Tam Thiên tuyệt đối không phải là loại người qua cầu rút ván, mặc dù linh hồn ma long chiếm lĩnh cơ thể hắn, thậm chí lúc đầu còn uy hiếp hắn, nhưng dù là vậy thì Hàn Tam Thiên cũng phải tuân theo lời hứa, không vì nhân lúc hắn trọng thương mà cướp đi mạng sống của hắn.
Mà lúc nảy, rõ ràng Ma Long đã ra tay giúp đỡ hẳn nên bị thương, bây giờ cứu hắn cũng không có gì đáng tiếc.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên liền đem một ít sức mạnh truyền cho linh hồn ma long.
Sức mạnh bị phân tách, sức mạnh to lớn ở trái tim rồng của Hàn Tam Thiên liền bị giảm đi, nhưng mà mặc dù sức mạnh bị giảm đi, nhưng Áo Thế ở phía trước không dám nói lỏng cảnh giác, ngược lại vô cùng
- -----------------
/2851
|