Trong khi bát đạo chân thần đột nhiên lóe sáng lên, bên trong chân thần, hiện ra một cơ thể màu vàng giống hệt như tượng phật, ngồi xếp bằng như mộ tiên gia, nhắm mắt thiền tịnh.
Bất luận là thần phật, đạo sĩ hay yêu ma, dưới kim quang khí thế đều cô cùng hào hùng.
Với một điểm của pháp chỉ, ngũ hành thần thạch trên đỉnh đầu đột nhiên phát ra ba màu sắc, rồi từ đầu truyền vào ngón tay của cơ thể màu vàng.
Ngũ hành thần thạch phát sáng rực rỡ, nhập vào kim thần rồi ẩn vào bên trong của bát đạo chân thần.
Phù!!!
Một âm thanh vang lên, bát đạo chân thần liền phóng ra ánh sáng vàng, sau đó mỗi luồng ánh sáng vàng liên kết lại với nhau, tạo thành một trận pháp chân thần kim quang độc đáo.
“Huyết ma phi đẳng!”
“Đồng cừu địch hất!”
Ầm.
Bát đạo kim thần đột hiên hét lên hai tiếng.
Một tiếng uy nghiêm hệt như một vị thần, một tiếng trầm thấp như ma quỹ từ địa ngục.
“Thành công rồi, đã thành công rồi. Lão già, tên tiểu tử đã thành thần rồi.”
Trong thế giới Bát Hoang, nhìn thấy cảnh tượng này, Bát Hoang thiên thư không còn giữ được hình tượng nữa mà nhảy cẫng lên, vui mừng hét lớn, không từ ngữ nào có thể diễn đạt được niềm vui sướng lúc này của hắn.
Ông lão quét rác lúc này cũng vui mừng khôn xiết, miệng không nói thành lời.
“Không tệ, tôi đã biết từ trước rằng Hàn Tạm Thiên không phải là một tên ngốc, quả nhiên không khiến ta thất vọng. Ông lão quét rác hài lòng gật đầu, nhẹ nhàng đáp.
“Ha ha, tên tiểu tử kia dám không thành sao? Bản thân hắn gánh vác sinh mệnh của hai mẹ con Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm, và mang trên người sự kì vọng của ba người, ta và ngươi. Nếu không thành công, cho dù có xuống địa ngục ta cũng sẽ không tha cho hắn.” Bát Hoang thiên thứ cười ra thành tiếng rồi đáp.
“Đúng vậy, có thể khiến Bát Hoang thiên thư hắn làm một chuyện ấm ức như việc gọi Hàn Tam Thiên là chủ nhân, nếu như hắn phụ lại kì vọng của ngươi, người đương nhiên sẽ không để yên, nhưng mà hiện tại...”Ông lão quét rác có ý ngắt ngang, không nói bất cứ tiếng nào nữa.
“Nhưng mà hiện giờ, tên tiểu tử này đã khiến ta vô cùng hãnh diện.” Bát Hoang thiên thư cười nói. “Nhưng mà, không biết kết quả thực tế sẽ ra sao?”
Trên mặt đất, lúc này khi nhìn thấy tám luồn kim quang hợp thể, hai âm thanh uy nghiêm từ trên trời truyền xuống, tất cả mọi người bất giác đưa mắt nhìn nhau. Mặc dù không biết Hàn Tam Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn vào khung cảnh này, rõ ràng vô cùng bất thường.
“Cảnh giới cao nhất của Bắc minh tứ hồn trận, sau khi hóa thành bát đạo chân thần, còn có hiệu quả đặc thù nào nữa không?” Lục Nhược Hiện không kìm nén được mà thốt lên.
“Ngươi hỏi ta, vậy ta biết hỏi ai?” Lục Nhược Tâm không khách khí đáp, nếu như người hỏi không phải là Lục Nhược Hiên, thì không biết đã bị ăn một cái tát từ khi nào rồi.
“Nhưng mà, đây có vẻ không phải hiệu ứng của bát đạo chân thần, hơi thở không đúng lắm.” Sau khi quan sát kỉ, Lục Nhược Tâm tự tin nói.
“Chết tiệt, đúng ngày ra đó làm gì, giết hắn cho ta.” Hắn Tam Thiên tức giật dẫm chân xuống đất, hận không thể nhìn thấy Hàn Tam Thiền rơi từ trên cao xuống đất, rồi cứ thế chết đi.
Lời nói vừa dứt, đột nhiên cảm thấy có điều gì không đúng, đưa mắt nhìn xung quanh, liền không nói nên lời.
Ở nơi như thế này mà dám ra lệnh cho Áo Thế hành động, không phải là chuyện tự chuốc lấy phiền phức hay sao?
"Ầm!!!"
Kim quang bát đạo chân thần đột nhiên lóe sáng lên, kích thủy thần trên ngực chân thần đột nhiên rung lên, máu tươi trên vết thương ở ngực đột nhiên được kim quang bao phủ, đồng thời cùng với sự liễn kết giữa chân thần, kết hợp hỗ rợ lẫn nhau.
Máu trên ngực liền chảy ngược vào trong, miệng vết thương lớn bằng cái bát lập tức lành lại.
Đoàng!!!
Thủy kích thần chưa tiến được bao xa liền bị chặn lại, Áo Thế tay cầm thủy kích thần lập tức bay ngược ra phía sau vài mét.
"A..."
Độn nhiên một ngụm máu tươi phun ra, Áo Thế vội vàng bước lùi ra phía sau mới có thể đứng vững được.
“Cái gì, cái thứ gì vậy?"
Áo Thế sững sốt, đưa gương mặt trắng bệch nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Hắn có hơi bối rối, hắn rõ ràng đã dùng một kích tấn công làm ngực của Hàn Tam Thiên bị thương, dựa vào sức mạnh của hắn và uy lực của kích thủy thần, Hàn Tam Thiên đã nhận một đòn chí mạng, đừng nói đến có thể hồi phục lại, ngay cả đến cơ hội sống sót cũng đã là một chuyện không tưởng.
Nhưng thực tế lại như vậy, tên tiểu tử này không những hồi phục lại mà còn tấn công ngược lại hắn, khiến lục phủ ngủ tạng đều phải đảo lộn.
“Tên tiểu tử ngươi, năm lần bảy lượt chọc giận ta, không cần biết ngươi là cái thá gì, cũng không cần quan tâm người dùng loại tà ma | ngoại đạo nào, Áo Thế ta hôm nay
nhất định sẽ lấy mạng của ngươi.” | Hung hăng lau đi vết máu trên
miệng, tức giận trợn trừng mắt mà | hét lên.
“Ta ngược lại phải xem thử, tên tiểu tử nhà ngươi cứng đầu, hay là thủy | thần kích của ta lợi hại.”
Ầm!!!
Sức mạnh tinh hải sau lưng Áo Thế luôn luôn lóe sáng rực rỡ, thủy kích | thần vừa giương lên, rồi lập tức | hùng hố tấn công về phía Hàn Tam Thiên.
Một kích tấn công tới, khuấy đảo càn khôn.
- Một kích này tấn công vào vết thương trên ngực của Hàn Tam Thiên.
“Đồng cừu địch hất!”
Ầm!!!
| Kim quang của bát đạo chân thần đồng thời lóe lên.
Áo Thế lại lần nữa tấn công, lần | nữa để lại vết thương to bằng cái bát trên ngực Hàn Tam Thiên, nhưng dưới sự che phủ của kim
quang liền lập tức biến nhỏ bằng | ngón tay.
Áo Thể thở hổn hển, hai mắt hằn lên tia máu, sau đó thả lỏng cơ thể | ra rồi tiếp tục tấn công.
Giữa khung cảnh tàn sát khốc liệt, Áo Thế lại một lần nữa tấn công rồi rút lui, hắn vẫn cố gắng kiên trì, nhưng lần này lúc chuẩn bị tấn công
đến, thì Hàn Tam Thiên đột nhiên | hành động.
Bất luận là thần phật, đạo sĩ hay yêu ma, dưới kim quang khí thế đều cô cùng hào hùng.
Với một điểm của pháp chỉ, ngũ hành thần thạch trên đỉnh đầu đột nhiên phát ra ba màu sắc, rồi từ đầu truyền vào ngón tay của cơ thể màu vàng.
Ngũ hành thần thạch phát sáng rực rỡ, nhập vào kim thần rồi ẩn vào bên trong của bát đạo chân thần.
Phù!!!
Một âm thanh vang lên, bát đạo chân thần liền phóng ra ánh sáng vàng, sau đó mỗi luồng ánh sáng vàng liên kết lại với nhau, tạo thành một trận pháp chân thần kim quang độc đáo.
“Huyết ma phi đẳng!”
“Đồng cừu địch hất!”
Ầm.
Bát đạo kim thần đột hiên hét lên hai tiếng.
Một tiếng uy nghiêm hệt như một vị thần, một tiếng trầm thấp như ma quỹ từ địa ngục.
“Thành công rồi, đã thành công rồi. Lão già, tên tiểu tử đã thành thần rồi.”
Trong thế giới Bát Hoang, nhìn thấy cảnh tượng này, Bát Hoang thiên thư không còn giữ được hình tượng nữa mà nhảy cẫng lên, vui mừng hét lớn, không từ ngữ nào có thể diễn đạt được niềm vui sướng lúc này của hắn.
Ông lão quét rác lúc này cũng vui mừng khôn xiết, miệng không nói thành lời.
“Không tệ, tôi đã biết từ trước rằng Hàn Tạm Thiên không phải là một tên ngốc, quả nhiên không khiến ta thất vọng. Ông lão quét rác hài lòng gật đầu, nhẹ nhàng đáp.
“Ha ha, tên tiểu tử kia dám không thành sao? Bản thân hắn gánh vác sinh mệnh của hai mẹ con Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm, và mang trên người sự kì vọng của ba người, ta và ngươi. Nếu không thành công, cho dù có xuống địa ngục ta cũng sẽ không tha cho hắn.” Bát Hoang thiên thứ cười ra thành tiếng rồi đáp.
“Đúng vậy, có thể khiến Bát Hoang thiên thư hắn làm một chuyện ấm ức như việc gọi Hàn Tam Thiên là chủ nhân, nếu như hắn phụ lại kì vọng của ngươi, người đương nhiên sẽ không để yên, nhưng mà hiện tại...”Ông lão quét rác có ý ngắt ngang, không nói bất cứ tiếng nào nữa.
“Nhưng mà hiện giờ, tên tiểu tử này đã khiến ta vô cùng hãnh diện.” Bát Hoang thiên thư cười nói. “Nhưng mà, không biết kết quả thực tế sẽ ra sao?”
Trên mặt đất, lúc này khi nhìn thấy tám luồn kim quang hợp thể, hai âm thanh uy nghiêm từ trên trời truyền xuống, tất cả mọi người bất giác đưa mắt nhìn nhau. Mặc dù không biết Hàn Tam Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn vào khung cảnh này, rõ ràng vô cùng bất thường.
“Cảnh giới cao nhất của Bắc minh tứ hồn trận, sau khi hóa thành bát đạo chân thần, còn có hiệu quả đặc thù nào nữa không?” Lục Nhược Hiện không kìm nén được mà thốt lên.
“Ngươi hỏi ta, vậy ta biết hỏi ai?” Lục Nhược Tâm không khách khí đáp, nếu như người hỏi không phải là Lục Nhược Hiên, thì không biết đã bị ăn một cái tát từ khi nào rồi.
“Nhưng mà, đây có vẻ không phải hiệu ứng của bát đạo chân thần, hơi thở không đúng lắm.” Sau khi quan sát kỉ, Lục Nhược Tâm tự tin nói.
“Chết tiệt, đúng ngày ra đó làm gì, giết hắn cho ta.” Hắn Tam Thiên tức giật dẫm chân xuống đất, hận không thể nhìn thấy Hàn Tam Thiền rơi từ trên cao xuống đất, rồi cứ thế chết đi.
Lời nói vừa dứt, đột nhiên cảm thấy có điều gì không đúng, đưa mắt nhìn xung quanh, liền không nói nên lời.
Ở nơi như thế này mà dám ra lệnh cho Áo Thế hành động, không phải là chuyện tự chuốc lấy phiền phức hay sao?
"Ầm!!!"
Kim quang bát đạo chân thần đột nhiên lóe sáng lên, kích thủy thần trên ngực chân thần đột nhiên rung lên, máu tươi trên vết thương ở ngực đột nhiên được kim quang bao phủ, đồng thời cùng với sự liễn kết giữa chân thần, kết hợp hỗ rợ lẫn nhau.
Máu trên ngực liền chảy ngược vào trong, miệng vết thương lớn bằng cái bát lập tức lành lại.
Đoàng!!!
Thủy kích thần chưa tiến được bao xa liền bị chặn lại, Áo Thế tay cầm thủy kích thần lập tức bay ngược ra phía sau vài mét.
"A..."
Độn nhiên một ngụm máu tươi phun ra, Áo Thế vội vàng bước lùi ra phía sau mới có thể đứng vững được.
“Cái gì, cái thứ gì vậy?"
Áo Thế sững sốt, đưa gương mặt trắng bệch nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Hắn có hơi bối rối, hắn rõ ràng đã dùng một kích tấn công làm ngực của Hàn Tam Thiên bị thương, dựa vào sức mạnh của hắn và uy lực của kích thủy thần, Hàn Tam Thiên đã nhận một đòn chí mạng, đừng nói đến có thể hồi phục lại, ngay cả đến cơ hội sống sót cũng đã là một chuyện không tưởng.
Nhưng thực tế lại như vậy, tên tiểu tử này không những hồi phục lại mà còn tấn công ngược lại hắn, khiến lục phủ ngủ tạng đều phải đảo lộn.
“Tên tiểu tử ngươi, năm lần bảy lượt chọc giận ta, không cần biết ngươi là cái thá gì, cũng không cần quan tâm người dùng loại tà ma | ngoại đạo nào, Áo Thế ta hôm nay
nhất định sẽ lấy mạng của ngươi.” | Hung hăng lau đi vết máu trên
miệng, tức giận trợn trừng mắt mà | hét lên.
“Ta ngược lại phải xem thử, tên tiểu tử nhà ngươi cứng đầu, hay là thủy | thần kích của ta lợi hại.”
Ầm!!!
Sức mạnh tinh hải sau lưng Áo Thế luôn luôn lóe sáng rực rỡ, thủy kích | thần vừa giương lên, rồi lập tức | hùng hố tấn công về phía Hàn Tam Thiên.
Một kích tấn công tới, khuấy đảo càn khôn.
- Một kích này tấn công vào vết thương trên ngực của Hàn Tam Thiên.
“Đồng cừu địch hất!”
Ầm!!!
| Kim quang của bát đạo chân thần đồng thời lóe lên.
Áo Thế lại lần nữa tấn công, lần | nữa để lại vết thương to bằng cái bát trên ngực Hàn Tam Thiên, nhưng dưới sự che phủ của kim
quang liền lập tức biến nhỏ bằng | ngón tay.
Áo Thể thở hổn hển, hai mắt hằn lên tia máu, sau đó thả lỏng cơ thể | ra rồi tiếp tục tấn công.
Giữa khung cảnh tàn sát khốc liệt, Áo Thế lại một lần nữa tấn công rồi rút lui, hắn vẫn cố gắng kiên trì, nhưng lần này lúc chuẩn bị tấn công
đến, thì Hàn Tam Thiên đột nhiên | hành động.
/2851
|