Gạt bỏ tất cả tạp niệm.
Bình tĩnh cảm nhận, từ từ dung hòa lại với nhau.
Phù!!!
Đột nhiên, Hàn Tam Thiên cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ xuất phát từ bên trong trái tim, rồi tỏa ra bao phủ cơ thể.
Mà bên ngoài cơ thể Hàn Tam Thiên, mắt thường có thể nhìn thấy được một luồng thanh quang đang bao phủ khắp cơ thể, sau đó thâm nhập vào bên trong, dường như không xảy ra bất cứ điểm khác thường nào.
Nhưng chỉ có người trong cuộc như Hàn Tam Thiên mới có thể cảm nhận được.
Sau luồng thanh quang này, thì tất cả mọi thứ đều khác biệt.
Hắn chỉ cảm nhận được cơ thể mình, đột nhiên cơ thể có được năng lượng mạnh mẽ như vậy, hai tay bất giác ngứa ngáy như có vật gì đó muốn xuất hiện ra.
“Rìu Bàn Cổ, là ngươi sao?” Hàn Tam Thiên tự hỏi bản thân mình.
Sau đó, hắn từ từ nắm chặt tay phải thành quyền, hung hãn đánh vào không trung.
Thanh quang đột nhiên phát ra từ nấm đấm đó, xuyên qua màn đêm, giáng xuống rồi biến mất.
Còn lúc này ở bên ngoài là Lục Vô Thần, vừa mới hút hắc khí vòng ngoài cùng vào thiên hạ xã tắc đồ, định trong chốc lát giống như thác nước cuốn hết vào bên trong.
Nhưng đột nhiên bên trong thiên hà xã thắc đồ truyền ra một tiếng nổ Ιón.
Đưa mắt nhìn vào, chỉ nhìn thấy một góc của Thiên hạ xã tắc đồ, giống như bị một thứ gì đó đập vào thành vết nứt như mười tám cánh hoa, ở giữa vết nứt vẫn còn những tia sáng màu xanh.
Lục Vô Thần bất giác chau mày lại, không biết bên trong thiên hà xã tắc đồ rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Ở dưới đất có người thì đang dỏng dạt phát ngôn, có người đang buồn phiền trong lòng, có người đang la hét cổ vũ, hoặc có người đang ủ rủ thất vọng, lúc này lập tức bị tiếng nổ trên không trung bên trong thiên hà xã tắc đồ thu hút, vội vã ngước đầu nhìn lên.
Áo Thế cũng khẩn trương không kém, lập tức đưa mắt trừng trừng nhìn lên bầu trời.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
"Tiếng nổ bên trong Sơn hà xã tắc đồ, phải chăng là sự phản khán của Hàn Tam Thiên?”
Nghĩ đến đây, tất cả đều nóng lòng ngước nhìn lên bầu trời.
Nhìn thấy mọi người đều đưa mắt nhìn lên trên không trung, bất luận là biểu hiện trên gương mặt hay bất cứ đâu của Lục Vô Thần lúc này đều vô cùng khó coi, hai tay cử động, lập tức một luồng sức mạnh đánh vào thiên hạ xã tắc đồ, đồng thời lạnh lùng hét lên: “Hàn Tam Thiên, người phải thành thật một chút, nếu không ta sẽ khiến người hồn siêu phách tán.”
Cùng với một cú chưởng vào bên trong, Hàn Tam Thiên ở trong Thiên hà xã tắc đồ đột nhiên cảm nhận được nguồn sức mạnh ấp chế trực tiếp từ phía trên phủ xuống.
Hắn bất giác đưa tay phải ra chống đỡ.
Phù!!!
Trên tay phải đột nhiên xuất hiện chiếc rìu bàn cổ. Luồng sức mạnh áp chế đó vừa tiếp xúc với rìu bàn cổ, lập tức hóa thành khỏi, khuyếch tán ra rồi biến vào hư không.
“Rìu bàn cổ!”
Hàn Tam Thiên vừa kinh ngạc vừa vui sướng ngước nhìn rìu bàn cổ trong tay.
Mặc dù sở hữu nó không biết bao lâu rồi, cùng với nó chinh chiến không biết bao nhiên trận đấu, nhưng đến bây giờ Hàn Tam Thiên mới nhìn thấy được bộ dạng thật sự của nó.
Chiếc rìu được tạo thành từ sắt đỏ và đen, bên trên bao phủ hoa văn như tường vân, phong phượng, thanh long, mãnh thú, mang theo điềm lành nhưng vẫn toát lên sự hung hăn, bạo chúa. Trên cây rìu bàn cổ, trên đầu không còn được mạ vàng như trước đây, ngược lại mặt rìu màu đen, lưỡi rìu màu trắng, trên lưỡi rìu còn có những cái lỗ lớn nhỏ khác nhau.
Chính những cái lỗ này lại khiến cho nó không có một chút hiện tượng sứt mẻ nào, ngược lại còn tỏa ra khí thế hùng hồn, mạnh mẽ. Những cái lỗ này cho thấy rằng đã có biết bao linh hồn chết dưới cây rìu này.
Dường như cảm nhận đưuọc tiếng gầm thét vui sướng của Hàn Tam Thiên, đột nhiên thành quang trên rìu bàn cổ lóe lên, chuyển động xung quanh rồi biến mất.
“Trong lòng ta có người, trong lòng ngươi cũng có ta, từ nay về sau, ngươi là ta, ta chính là ngươi.” Nhìn thấy hồi âm của rìu bàn cỔ, Hàn Tam Thiên vui mừng khôn xiết.
Sau đó, Hàn Tam Thiên mạnh mẽ giải phóng toàn bộ sức mạnh bên | trong cơ thể, thân người đang theo | hướng chuyển động của con xoáy | từ từ đứng dậy
“ Đại thần bàn cổ đã dùng người để | khai thiên lập địa, chấn động thiên hạ, đến nay ta với ngươi hợp lại với nhau, mặc dù ta không mạnh mẽ bằng đại thần bàn Cổ, nhưng ta nhất định không khiến cho ngươi hổ thẹn với quá khứ huy hoàng kia.”
Hàn Tam Thiên hai mắt sáng lên, sau đó hét vang: “Hôm nay, cây rìu này chính là đệ nhất thiên hạ.”
Hàn Tam Thiên cầm rìu, nhấc lên cao mà chém xuống.
Ầm!!!
Chiếc búa khổng lồ từ từ chém xuống, khiến cả không gian đen tối rung chuyển dữ dội.
| Thiên hà xã tác đồ giống như một thác nước trước mặt Lục Vô Thần lúc này cũng rung lắc kịch liệt, khiến cả không trung và mặt đất đều rung lên.
| “Đây...đây rốt cuộc là như thế nào?”
Trên mặt đất, khi chứng kiến cảnh | trời đất đột nhiên rung lắc như vậy, đám người kia kinh hoàng tột độ, nhưng ánh mắt đều chưa từng rời khỏi thiên hà xã tắc đồ, bởi vì tất cả đều hiểu rằng, tình huống như hiện | tại đều xuất phát từ thiên hạ xã tắc đồ.
“Đây là...” Áo Thế đã hoàn toàn mất | hết hi vọng đột nhiên khẩn trương ngước nhìn lên không trung, cảm | nhận được luông năng lượng mạnh | mẽ, hắn lập tức như muốn nín thở, | yên lặng quan sát cho kĩ.
“Đây là?” Lục Vô Thần cũng cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào phát ra bên trong Thiên hà xã | tắc đồ, yên lặng một hồi, liền truyền một luồng sức mạnh vào thiên hạ xã tắc đồ.
Ầm!!!
- Nhưng chính vào giây phút này, một | luồng ánh sáng phóng ra khỏi Thiên | hạ xã tắc đô. nhanh nhất
Bầu trời và mặt đất như mất đi hoàn | toàn màu sắc, cơ thể chân thần của Lục Vô Thần cũng bị đẩy bay ra xa vài mét, trời đất đột nhiên yên tĩnh | lại, toàn bộ đều bị thanh quang bao phủ.
Bình tĩnh cảm nhận, từ từ dung hòa lại với nhau.
Phù!!!
Đột nhiên, Hàn Tam Thiên cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ xuất phát từ bên trong trái tim, rồi tỏa ra bao phủ cơ thể.
Mà bên ngoài cơ thể Hàn Tam Thiên, mắt thường có thể nhìn thấy được một luồng thanh quang đang bao phủ khắp cơ thể, sau đó thâm nhập vào bên trong, dường như không xảy ra bất cứ điểm khác thường nào.
Nhưng chỉ có người trong cuộc như Hàn Tam Thiên mới có thể cảm nhận được.
Sau luồng thanh quang này, thì tất cả mọi thứ đều khác biệt.
Hắn chỉ cảm nhận được cơ thể mình, đột nhiên cơ thể có được năng lượng mạnh mẽ như vậy, hai tay bất giác ngứa ngáy như có vật gì đó muốn xuất hiện ra.
“Rìu Bàn Cổ, là ngươi sao?” Hàn Tam Thiên tự hỏi bản thân mình.
Sau đó, hắn từ từ nắm chặt tay phải thành quyền, hung hãn đánh vào không trung.
Thanh quang đột nhiên phát ra từ nấm đấm đó, xuyên qua màn đêm, giáng xuống rồi biến mất.
Còn lúc này ở bên ngoài là Lục Vô Thần, vừa mới hút hắc khí vòng ngoài cùng vào thiên hạ xã tắc đồ, định trong chốc lát giống như thác nước cuốn hết vào bên trong.
Nhưng đột nhiên bên trong thiên hà xã thắc đồ truyền ra một tiếng nổ Ιón.
Đưa mắt nhìn vào, chỉ nhìn thấy một góc của Thiên hạ xã tắc đồ, giống như bị một thứ gì đó đập vào thành vết nứt như mười tám cánh hoa, ở giữa vết nứt vẫn còn những tia sáng màu xanh.
Lục Vô Thần bất giác chau mày lại, không biết bên trong thiên hà xã tắc đồ rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Ở dưới đất có người thì đang dỏng dạt phát ngôn, có người đang buồn phiền trong lòng, có người đang la hét cổ vũ, hoặc có người đang ủ rủ thất vọng, lúc này lập tức bị tiếng nổ trên không trung bên trong thiên hà xã tắc đồ thu hút, vội vã ngước đầu nhìn lên.
Áo Thế cũng khẩn trương không kém, lập tức đưa mắt trừng trừng nhìn lên bầu trời.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
"Tiếng nổ bên trong Sơn hà xã tắc đồ, phải chăng là sự phản khán của Hàn Tam Thiên?”
Nghĩ đến đây, tất cả đều nóng lòng ngước nhìn lên bầu trời.
Nhìn thấy mọi người đều đưa mắt nhìn lên trên không trung, bất luận là biểu hiện trên gương mặt hay bất cứ đâu của Lục Vô Thần lúc này đều vô cùng khó coi, hai tay cử động, lập tức một luồng sức mạnh đánh vào thiên hạ xã tắc đồ, đồng thời lạnh lùng hét lên: “Hàn Tam Thiên, người phải thành thật một chút, nếu không ta sẽ khiến người hồn siêu phách tán.”
Cùng với một cú chưởng vào bên trong, Hàn Tam Thiên ở trong Thiên hà xã tắc đồ đột nhiên cảm nhận được nguồn sức mạnh ấp chế trực tiếp từ phía trên phủ xuống.
Hắn bất giác đưa tay phải ra chống đỡ.
Phù!!!
Trên tay phải đột nhiên xuất hiện chiếc rìu bàn cổ. Luồng sức mạnh áp chế đó vừa tiếp xúc với rìu bàn cổ, lập tức hóa thành khỏi, khuyếch tán ra rồi biến vào hư không.
“Rìu bàn cổ!”
Hàn Tam Thiên vừa kinh ngạc vừa vui sướng ngước nhìn rìu bàn cổ trong tay.
Mặc dù sở hữu nó không biết bao lâu rồi, cùng với nó chinh chiến không biết bao nhiên trận đấu, nhưng đến bây giờ Hàn Tam Thiên mới nhìn thấy được bộ dạng thật sự của nó.
Chiếc rìu được tạo thành từ sắt đỏ và đen, bên trên bao phủ hoa văn như tường vân, phong phượng, thanh long, mãnh thú, mang theo điềm lành nhưng vẫn toát lên sự hung hăn, bạo chúa. Trên cây rìu bàn cổ, trên đầu không còn được mạ vàng như trước đây, ngược lại mặt rìu màu đen, lưỡi rìu màu trắng, trên lưỡi rìu còn có những cái lỗ lớn nhỏ khác nhau.
Chính những cái lỗ này lại khiến cho nó không có một chút hiện tượng sứt mẻ nào, ngược lại còn tỏa ra khí thế hùng hồn, mạnh mẽ. Những cái lỗ này cho thấy rằng đã có biết bao linh hồn chết dưới cây rìu này.
Dường như cảm nhận đưuọc tiếng gầm thét vui sướng của Hàn Tam Thiên, đột nhiên thành quang trên rìu bàn cổ lóe lên, chuyển động xung quanh rồi biến mất.
“Trong lòng ta có người, trong lòng ngươi cũng có ta, từ nay về sau, ngươi là ta, ta chính là ngươi.” Nhìn thấy hồi âm của rìu bàn cỔ, Hàn Tam Thiên vui mừng khôn xiết.
Sau đó, Hàn Tam Thiên mạnh mẽ giải phóng toàn bộ sức mạnh bên | trong cơ thể, thân người đang theo | hướng chuyển động của con xoáy | từ từ đứng dậy
“ Đại thần bàn cổ đã dùng người để | khai thiên lập địa, chấn động thiên hạ, đến nay ta với ngươi hợp lại với nhau, mặc dù ta không mạnh mẽ bằng đại thần bàn Cổ, nhưng ta nhất định không khiến cho ngươi hổ thẹn với quá khứ huy hoàng kia.”
Hàn Tam Thiên hai mắt sáng lên, sau đó hét vang: “Hôm nay, cây rìu này chính là đệ nhất thiên hạ.”
Hàn Tam Thiên cầm rìu, nhấc lên cao mà chém xuống.
Ầm!!!
Chiếc búa khổng lồ từ từ chém xuống, khiến cả không gian đen tối rung chuyển dữ dội.
| Thiên hà xã tác đồ giống như một thác nước trước mặt Lục Vô Thần lúc này cũng rung lắc kịch liệt, khiến cả không trung và mặt đất đều rung lên.
| “Đây...đây rốt cuộc là như thế nào?”
Trên mặt đất, khi chứng kiến cảnh | trời đất đột nhiên rung lắc như vậy, đám người kia kinh hoàng tột độ, nhưng ánh mắt đều chưa từng rời khỏi thiên hà xã tắc đồ, bởi vì tất cả đều hiểu rằng, tình huống như hiện | tại đều xuất phát từ thiên hạ xã tắc đồ.
“Đây là...” Áo Thế đã hoàn toàn mất | hết hi vọng đột nhiên khẩn trương ngước nhìn lên không trung, cảm | nhận được luông năng lượng mạnh | mẽ, hắn lập tức như muốn nín thở, | yên lặng quan sát cho kĩ.
“Đây là?” Lục Vô Thần cũng cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào phát ra bên trong Thiên hà xã | tắc đồ, yên lặng một hồi, liền truyền một luồng sức mạnh vào thiên hạ xã tắc đồ.
Ầm!!!
- Nhưng chính vào giây phút này, một | luồng ánh sáng phóng ra khỏi Thiên | hạ xã tắc đô. nhanh nhất
Bầu trời và mặt đất như mất đi hoàn | toàn màu sắc, cơ thể chân thần của Lục Vô Thần cũng bị đẩy bay ra xa vài mét, trời đất đột nhiên yên tĩnh | lại, toàn bộ đều bị thanh quang bao phủ.
/2851
|