Nhưng chính lúc Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh muốn đứng dậy hỏi Hàn Tam Thiên, đột nhiên nghe tiếng thây ma bên ngoài đang hung hăng kéo đến.
Điều này khiến Hàn Tam Thiên không khỏi chau mày.
“Tam Thiên, có phải những người đến đây cùng với người phải không?" Mặc Dương vội vã hỏi.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, đây hoàn toàn không thể.
Phong cách hành động của đám người Lục Viễn, về cơ bản Hàn Tam Thiên có thể hiểu khái quát, bọn họ làm việc nhanh nhẹn, hợp tác vô cùng ăn ý, không cần nói bọn họ lúc đầu giúp đỡ Hàn Tam Thiên loại bỏ trở ngại không phải là chuyện to tát gì, cho dù là lúc sử dụng những đội quân nhỏ để khống chế Hàn Tam Thiên, nhưng đám thây ma kia cũng không thể làm họ bị thương, cho dù gấp gáp tìm người cũng không thể có động tĩnh lớn đến vậy.
Đúng lúc này, đột nhiên có người đến đập
mạnh vào cửa hét lên: “Chết tiệt, mở cửa, mở cửa ra.
"
Đột nhiên có tiếng gõ mạnh vào cửa, lập tức khiến mọi người giật mình.
Chuyện gì vậy?
Lúc này, người sống trong thành chỉ còn lại.
người trong tửu lầu và người của đỉnh Lam Sơn mà Hàn Tam Thiên mang về, nếu không phải là người của Đỉnh Lam Sơn thì là người của mình sao?
Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đi một vòng kiểm tra, rồi đếm số lượng người, dường như không có sự khác biệt về số lượng nào.
Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh không hiểu, còn người mới trở về không lâu là Hàn Tam Thiên thì làm sao có thể đoán được.
“Có thể nào là còn những huynh đệ vẫn còn sống khác.
" Mặc Dương lúc này mạnh dạn đoán.
Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh suy nghĩ một lúc rồi lại lắc đầu.
Không phải ai cũng đều có bản lĩnh như Hàn Tam Thiên, có thể chạy thoát khỏi đám.
thây ma đó, cũng không phải ai cũng có thể được như người của Đỉnh Lam Sơn, có tổ chức và được huấn luyện tài giỏi.
Với khả năng của tất cả mọi người ở đây, một khi rơi vào vòng vây của đám thây ma, tuyệt đối không thể thoát ra khỏi cái chết.
Mà đám thây ma đó sẽ không hề mềm lòng mà tha cho bất kỳ ai, vì vậy!
Khả năng này là không thể có.
/2851
|