"Phần Cốt Chi Thành?" Nghe tới cái tên này, Hàn Tam Thiên lập tức nhíu mày, lúc nhất thời cả người rơi vào trầm tư.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên phản ứng như thế, bọn người Đỗ Nhất Sinh lại không kinh ngạc chút nào, ngược lại đối với bọn hắn mà nói thì cái này thật sự là quá mức bình thường.
Bởi vì lúc trước khi bọn hắn thăm dò được nơi này, phản ứng không khác với Hàn Tam Thiên là bao, thậm chí càng lo lắng hơn.
Trong cấm địa Tử Linh đều là ma tộc, Phần Cốt Chi Thành là hang ổ của ma tộc, không người nào biết ở trong đó đến tột cùng ẩn.
giấu cao thủ ác độc như thế nào, hoặc là ma vương hung mãnh, bởi vì nhân loại đến cấm địa Tử Linh, căn bản cũng có không khả năng tiến vào trung tâm của Phần Cốt Chi Thành.
Có rất nhiều bộ tộc, các tiểu binh của các tông điện, kẻ nào nhìn cũng thấy phát khiếp, cũng phải trả giá bằng cả mạng sống.
Cho nên, phản ứng của Hàn Tam Thiên nằm trong dự liệu của Đỗ Nhất Sinh, nhưng bọn
hắn không có tư cách chế giễu Hàn Tam Thiên, bởi vì ngay cả chính bọn hắn khi nghe thấy Phượng Hoàng Kim Vũ đang ở Phần Cốt Chi Thành thì cũng trực tiếp từ bỏ cơ hội tìm thánh vật của bản môn về.
"Phần Cốt Chi Thành là nơi ở trung tâm của ma tộc, rất thâm sâu khó lường, cho nên vừa rồi ta mới không cho Bắc Hải nói ra.
" Đỗ Nhất Sinh nói khẽ.
"Không.
" Đột nhiên, lúc này Hàn Tam Thiên lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Ta không nói không đi, chẳng qua là cảm thấy tại sao lại ở đó?"
Nói đến đây, khóe miệng Hàn Tam Thiên thậm chí hiện ra một nụ cười lạnh.
Chuyện về Tiểu Đào còn chưa hiểu rõ xảy ra tại đó, sư phụ Quy Nguyên Tử cũng muốn anh đến đó một chuyến, lúc trước trong lời nói của ông tựa hồ còn rất cấp bách, bởi vì ông thay anh cứu Tô Nghênh Hạ nên trước đó đã muốn đi.
Nghe Hàn Tam Thiên nói, nhìn qua nụ cười trên mặt anh, Đỗ Nhất Sinh quả thực có chút hoài nghi lỗ tai của mình có phải nghe lầm rồi không.
Có! Có người muốn đi Phần Cốt Chi Thành?
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe, đến chết hắn cũng không tin có người sẽ nói ra lời như vậy.
Cái này có khác gì với chuyện muốn tìm đường chết?
.
/2851
|