Nhưng những yếu tố như sự lương thiện hay là sự thông minh, thật ra đó chính là một loại thiên bẩm, nhưng ở phương diện này, đừng nói là Diệp Cô Thành không thể so bì được với Hàn Tam Thiên, cho dù là so bì với bất cứ người nào hắn đều không bằng.
Thiên tài sao?
Trong mắt của Hàn Tam Thiên, loại người như thế này cho dù là gia nhập vào liên
minh thần bí hắn cũng không có đủ tư cách, huống hồ là chuyện gì?
“Ngươi đừng hòng so bì với ta, Hàn Tam Thiên, người chỉ là một tên nô lệ nhỏ bé của phái Hư Không mà thôi, ngươi làm gì có tư cách ở trước mặt ta nói dạy dỗ chứ?"
“Ta mới chính là đệ tử chính thống của phái Hư Không, người được chọn là chưởng môn tương lai, thứ võ công nào của phái mà ta không tinh thông chứ?"
“Trước đến nay ta chưa từng muốn dạy ngươi.
" Hàn Tam Thiên nhếch miệng cười khinh: “Ngươi muốn biết tại sao không thể đánh thắng ta không?
Diệp Cô Thành không lên tiếng, nhưng ánh mắt chăm chú nhìn Hàn Tam Thiên.
.
ngôn tình hoàn
Hắn đương nhiên muốn biết, thậm chí muốn biết đến mức phát điên.
“Vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, nên nhớ rõ, cha của người mãi mãi sẽ là cha của người, tuyệt đối không vì người sinh con trai mà không còn là ba của người nữa.
" Hàn Tam Thiên điềm đạm đáp.
Nghe những câu nói này, Diệp Cô Thành đang chăm chú lắng nghe đột nhiên sững lại, sau đó lập tức tức giận đùng đùng.
Hắn muốn nghe chính là nguyên nhân Hàn Tam Thiên không ngừng trở nên mạnh mẽ, để làm cái cớ đổ lỗi cho sự thất bại, nhưng đợi cả nửa ngày lại nhận được câu trả lời khiến hắn điên tiết.
“Chết tiệt, là người đang đùa giỡn ta sao?" Diệp Cô Thành tức giận lên tiếng.
Lúc này, nữ nhân mặc y phục xanh bên kia không nhịn được mà phì cười.
Trong một không gian căng thẳng như vậy, vốn dĩ cô không nên như vậy, nhưng quả thật cô không thể nhịn được.
Vốn dĩ cô cũng giống như Diệp Cô Thành, lòng hiếu kì khiến họ cố gắng đợi chờ để nghe được câu trả lời, nhưng đợi đến cuối cùng lại nghe Hàn Tam Thiên nói nhăng nói cuội như vậy.
Nhìn thấy cô cười, lòng đố kị và sự tức giận trong lòng của Diệp Cô Thành lại càng bộc phát.
“Sỉ nhục ngươi sao? Ngươi có thể nhận ta làm cha, đó đã là phúc phần của ngươi, ta
còn không chỉ người con trai vô dụng như ngươi" Hàn Tam Thiên mỉm cười, sau đó liền xông về phía Diệp Cô Thành.
Diệp Cô Thành đang tức giận đùng đùng, ma khí đang ngưng tụ lại, nhưng!
"Pằng.
"
+
Cơ thể hắn trực tiếp bị đập vào hòn đá phía sau, lực lớn đến mức khiến cho cả ngọn núi rung lắc, đá từ trên núi lăn xuống, đè lên cơ thể của Diệp Cô Thành, cùng với cánh tay của Hàn Tam Thiên đang bóp cổ hắn.
.
/2851
|