Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu quay về Tiên Linh đảo của Hàn Tam Thiên.
Ở đầu bên kia là vùng đất Dưỡng Thi là Tần Sương đang bận việc chôn hạt giống nhân sâm oa xuống đất.
Đang loay hoay đột nhiên một thân hình hiện ra, Hàn Tam Thiên ngẩng đầu lên, cô liên ngẩng đầu cười: “Minh chủ.
”
“Bọn họ đều đã nghỉ ngơi hết chưa?"
“Tất cả các đệ tử đều đã bắt đầu tu luyện theo lệnh của ngươi, còn những người của đỉnh Lam Sơn, ta đều đã sắp xếp họ đến phòng nghỉ ngơi, bây giờ đã nghỉ ngơi, ta còn phải người giám sát, nếu như có bất cứ động tĩnh gì, ta lập tức sẽ báo cáo lại với ngươi.
"
Hàn Tam Thiên gật gù rồi nói: “Ngươi vất vả
Ngưng Nguyệt lắc đầu, yêu chiều xoa đầu Hàn Niên, rồi ngồi xuống: “Mọi người ở ngoài chiến đấu mới cực khổ.
Đúng rồi minh
chủ, người gọi ta đến đây, là muốn nói chuyện của Phù Mãng và Thu Thủy sao? Mọi người đã nói cho ta nghe, người cũng không cần quá lo lắng, ngược lại minh chủ phu nhân! "
“Ta gọi người đến đây không phải là vì chuyện này" Hàn Tam Thiên buồn bã lắc đầu, ngắt lời cô ấy, chuyện đã quả không nên nhắc lại, nói: “Có chuyện này, ta muốn bàn bạc với người"
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên lôi một thứ gì đó trong áo ra, Ngưng Nguyệt lập tức sững người!
"Minh chủ, đây là đồ vật gì?" Ngưng Nguyệt nhìn hồi lâu nhưng cũng nhìn không ra được là gì, chỉ cảm thấy có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Hàn Tam Thiên hơi có chút xấu hổ, nhìn qua Ngưng Nguyệt, nói: "Ngươi lại cảm nhận được sao?"
"Dụng! dụng tâm một chút"
Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, có chút nhắm mắt, nín thở cảm nhận.
Một giây sau, Ngưng Nguyệt chau mày, mở
mắt ra: "Minh chủ, đây là thần! thần nhan châu?"
Sắc mặt Hàn Tam Thiên xấu hổ gật đầu: "Đúng vậy.
"
"Thế nhưng tại sao thần nhan châu lại biến thành dạng này?" Nhìn qua Hàn Tam Thiên lấy ra tảng đá kia, mặc dù nhìn cũng không phải là quá kém, nhưng so với vẻ ngoài mộng ảo của thần nhan châu thì đương nhiên kém không ít.
"Đây vốn là một khối đá của ta, sau khi người đưa thần nhan châu cho ta, ta đã đặt nó cùng với tảng đá kia ở trong không gian
trữ vật, nào biết được! tảng đá kia của ta giống như đã nuốt chửng lấy thần nhan.
châu, sau đó lại hình thành ở mặt khác một cái! hoa trong ngọc".
/2851
|