*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thích Y Vân hỏi chứ không trả lời. Ánh
mắt cô ta cực kỳ nóng bỏng nhìn Hàn Tam
Thiên, hiển nhiên cô ta không quan tâm
đến vấn đề Hàn Tam Thiên sẽ giao khu
người Hoa cho ai.Cô ta càng để ý vấn đề
có phải là Hàn Tam Thiên không hề quan
tâm đến tâm trạng của cô ta hay không
hơn.
Nhưng Hàn Tam Thiên cũng không trả lời
thẳng vào vấn đề Thích Y vân hỏi, mà lại
nói: “Cây to đón gió, có đôi khi ở vị trí quá
cao cũng không phải chuyện gì tốt.
Đương nhiên, tôi cũng không hề kỳ thị giới
tính của cô mà là có một số việc giao cho
đàn ông làm thì sẽ tốt hơn.Cô cũng không
cần thiết phải gánh chịu nguy hiểm quá
lớn.”
Bây giờ ở khu người Hoa, tất cả mọi
người đều ngoan ngoãn dưới lực uy hiếp
của Hàn Tam Thiên. Dù là chuyện anh
muốn đưa họ Mã lên vị trí gia tộc đứng
đầu hiện ra trước mắt cũng không có ai
dám ý kiến. Nhưng cuối cùng thì Hàn Tam
Thiên sẽ rời khỏi nơi này, sau khi anh rời
khỏi, sự uy hiếp này sẽ dần dần giảm
xuống, sau này nhà họ Mã nhất định sẽ
gặp phải rất nhiều phiền phức. Có thể tự
mình bảo vệ được vị trí gia tộc đứng đầu
ở khu người Hoa hay không, thì phải xem
bản lĩnh của Mã Phi Hạo đến đâu.
Chuyện này phải gánh lấy không ít mưa
gió. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hàn
Tam Thiên không nâng đỡ nhà họ Thích.
“Mỗi lần ở thời điểm gặp nguy hiểm đều là
cô đứng ra ủng hộ tôi, theo lý mà nói thì
nên giao khu người Hoa cho cô, thậm chí
có lẽ tất cả mọi người đều sẽ cho rằng
như thế. Cô có cảm thấy không cam lòng
không?” Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.
Từ trong câu chữ mà Hàn Tam Thiên nói,
Thích Y Vân có thể cảm nhận được sự
quan tâm của anh với mình.Chỉ là sự giải
thích một cách mờ nhạt này không thể
thỏa mãn được Thích Y Vân, cô ta muốn
Hàn Tam Thiên phải chính miệng thừa nhận.
“Thừa nhận rằng anh quan tâm đến tôi
khó khăn như thế sao? Có phải vì anh
muốn tốt cho tôi đúng không?” Thích Y
Vân vẫn cố chấp hỏi.
Hàn Tam Thiên trầm mặc hồi lâu rốt cuộc
mở miệng: “Đúng vậy.”
Cái gì gọi là nét mặt tươi như hoa?
- -----------------
Thích Y Vân hỏi chứ không trả lời. Ánh
mắt cô ta cực kỳ nóng bỏng nhìn Hàn Tam
Thiên, hiển nhiên cô ta không quan tâm
đến vấn đề Hàn Tam Thiên sẽ giao khu
người Hoa cho ai.Cô ta càng để ý vấn đề
có phải là Hàn Tam Thiên không hề quan
tâm đến tâm trạng của cô ta hay không
hơn.
Nhưng Hàn Tam Thiên cũng không trả lời
thẳng vào vấn đề Thích Y vân hỏi, mà lại
nói: “Cây to đón gió, có đôi khi ở vị trí quá
cao cũng không phải chuyện gì tốt.
Đương nhiên, tôi cũng không hề kỳ thị giới
tính của cô mà là có một số việc giao cho
đàn ông làm thì sẽ tốt hơn.Cô cũng không
cần thiết phải gánh chịu nguy hiểm quá
lớn.”
Bây giờ ở khu người Hoa, tất cả mọi
người đều ngoan ngoãn dưới lực uy hiếp
của Hàn Tam Thiên. Dù là chuyện anh
muốn đưa họ Mã lên vị trí gia tộc đứng
đầu hiện ra trước mắt cũng không có ai
dám ý kiến. Nhưng cuối cùng thì Hàn Tam
Thiên sẽ rời khỏi nơi này, sau khi anh rời
khỏi, sự uy hiếp này sẽ dần dần giảm
xuống, sau này nhà họ Mã nhất định sẽ
gặp phải rất nhiều phiền phức. Có thể tự
mình bảo vệ được vị trí gia tộc đứng đầu
ở khu người Hoa hay không, thì phải xem
bản lĩnh của Mã Phi Hạo đến đâu.
Chuyện này phải gánh lấy không ít mưa
gió. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hàn
Tam Thiên không nâng đỡ nhà họ Thích.
“Mỗi lần ở thời điểm gặp nguy hiểm đều là
cô đứng ra ủng hộ tôi, theo lý mà nói thì
nên giao khu người Hoa cho cô, thậm chí
có lẽ tất cả mọi người đều sẽ cho rằng
như thế. Cô có cảm thấy không cam lòng
không?” Hàn Tam Thiên tiếp tục nói.
Từ trong câu chữ mà Hàn Tam Thiên nói,
Thích Y Vân có thể cảm nhận được sự
quan tâm của anh với mình.Chỉ là sự giải
thích một cách mờ nhạt này không thể
thỏa mãn được Thích Y Vân, cô ta muốn
Hàn Tam Thiên phải chính miệng thừa nhận.
“Thừa nhận rằng anh quan tâm đến tôi
khó khăn như thế sao? Có phải vì anh
muốn tốt cho tôi đúng không?” Thích Y
Vân vẫn cố chấp hỏi.
Hàn Tam Thiên trầm mặc hồi lâu rốt cuộc
mở miệng: “Đúng vậy.”
Cái gì gọi là nét mặt tươi như hoa?
- -----------------
/2851
|