1 tuần sau
Tại một hòn đảo nhỏ xinh đẹp nằm ờ vùng biển phía Nam, xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều cây cối, và đặc biệt là có thác nước cao vút nằm bên trong hòn đảo, tiếng nước chảy “róc rách” , tiếng chim hót líu lo, càng làm cho nơi đây gắn liền với thiên nhiên hơn. Ở phía trung tâm của hòn đảo, có 1 căn biệt thư được làm bằng các loại gỗ quí hiếm, xung quanh có rất nhiều cây cối và rất nhiều thú vật rất thân thiện, đã làm cho nơi đây trở nên sinh động hơn…
Trên bầu trời trong xanh yên tĩnh kia, chiếc xuất hiện một chiếc máy bay tư nhân đang hướng về hòn đảo và từ từ đáp xuống. Khi chiếc máy bay vừa đáp xuống, Thiên Vũ đã nhanh chống chạy đến mở cửa cho người bên trong.
Khi cửa vừa mở Hắc Hàn Phong từ từ bước xuống, anh khoát trên người bộ vest màu đen cùng với sắc mặt vô cùng lanh lùng, và khí thế bức người của anh làm người ta có cảm giác chỉ dám nhìn anh ở xa chứ không dám đến gần. Nhưng khi anh quay mặt nhìn người phía trong thì ta lại cảm thấy như giống như một người khác, vẻ mặt lạnh nhạt kia đã đã không còn nữa, chỉ còn lại là sự cưng chiều vô hạn cùng với sự ôn nhu đối với cô. Bạch Du Nhiên lúc này từ trong máy bay bước ra, cô mặc một chiếc váy màu lam, trên đầu là một chiếc mũ màu trắng ở giữa có đính một bông hoa màu đỏ làm cho cô trở nên càng trong sáng và linh đỗng hơn… Khi cô cừa bước xuông thì Hắc Hàn Phong đã nhanh chông bước đến đỡ cô, ôm cô vào lỏng trước sựt ngỡ ngàng của bao người, họ điều nghi vấn đó có phải là chủ tịch của bọn họ không, tại sao có người ôm và ăn đậu hũ trắng trợn như thế màu cô không phàn ứng…. Còn cô khi thấy anh ôm mình tuy không được tự nhiên nhưng cô lại không có cảm giác bầy xích anh tới gần. Cô cũng hiểu những người họ vệ của cô nghĩ gì, cho dù cô cũng muốn thoát khỏi vòng tay anh lắm chứ bộ, nhưng muốn thoát cũng đâu có được. Nếu cô nói với anh thì anh sẽ viện cớ là anh đang là bạn trai của cô để nói có khi anh còn làm hơn như vậy nữa kìa… hơi~~
Vậy là 2 người cùng nhau bước xuống, khi thấy họ đã xuống tới thì Thiên Vũ nhanh chống bẩm báo:
-“ Thưa chủ tịch, Cậu Hàn Phong, Trịnh thiếu đã tới từ sớm, và đang ở bên trong biệt thự chờ 2 vị” Cô gật đầu tỏ ý hiểu rõ, ra hiệu cho Thiên Vũ dẫn đường bước vào trong biệt thự
Bên trong Trịnh Thiếu- Trinh Sở Minh đang ngồi trên bộ ghế được làm bằng gỗ cao cấp, nhìn xung quanh đánh giá , chợt thấy Bạch Du Nhiên từ ngoài bước vào thì nhanh chống bước lại gần chỗ bọn họ mở miệng:
-“Chào cô Bạch tiểu thư. Còn vị này là…” Ông nhìn sang Hắc Hàn Phong nhíu mày hỏi
-“ Chào ông, người này là Hắc Hàn Phong bạn trai tôi” Cô lạnh nhạt giới thiệu
-“ Cậu Hàn Phong, chào cậu” Ông nhìn sang anh nói.Còn Hắc Hàn Phong vẫn lạnh nhạt như cũ gật đầu với ông, không mở miệng, lúc này Bạch Du nhiên lên tiếng
-“ Trinh thiếu, mời ngồi, chúng ta sẽ bất đầu bàn bạt công việc Sau đó cả 3 cùng nhau tiến vào và ngồi xuống. Chờ tất cả mọi người đã sẵn sàng, thì Bạch Du Nhiên lên tiếng:
- Trịnh Thiếu, ông nghĩ sao về hòn đảo này
- Rất đẹp, nếu phá hủy thì thật đáng tiếc... Trịnh Sở Minh chân thật đáp
- Tôi cũng đâu có nói sẽ phá hủy hòn đảo này Cô thản nhiên nói
- Cô... Vậy ý cô là gì... Trịnh Sở Minh ngạc nhiên cùng với chút tức giận hỏi lại
- Ông cứ bình tĩnh. Chuyện hợp tác và bàn bạc sẽ diễn ra nhưng bất quá không phải là hòn đảo này Cô lạnh nhạt đáp lời
- Thiên Vũ sẽ giới thiệu với ông về hòn đảo chùng ta sẽ hợp tác.... Nói xong cô ra hiệu cho Thiên Vũ giới thiệu về tài liêu mà cô đã chuẩn bị sẵn
- Thật ra, hòn đảo này chỉ để đánh lạc hướng của một số kẻ có ý đồ mà thôi. Còn hòn đảo mà cũng ta hợp tác sẽ là hòn đảo này... Anh nhanh chống đem bản đồ địa hình của hòn đảo kia ra, và nói tiếp:
- Hòn đảo này có diện tích khá lớn, khung cảnh cực kì xinh đẹp rất hợp để xây dựng khu du lịch, nó cũng được xem là 1 trong những hòn đảo kì bí, rất nhiều người muốn có được. Chúng ta sẽ xây dựng 1 số nhà hàng, khách sạn cao cấp, nhưng không anh hưởng lớn đến tự nhiên và môi trương nơi đây...
- Trịnh thiếu cứ việc giám sát và cung cấp nguyên liệu cho bên chúng tôi. Chúng tơi đã chuẩn bị những nhà thiết kế nổi tiếng đến thiết kế và những nhà đầu tư quy tính. Có chuyện gì cứ báo cáo lại với công ty chúng tôi Ngừng 1 chút Thiên Vũ tiếp tục báo cáo
- Được Trịnh Sở Minh nhanh chống đáp ứng
- Rất tốt... Và hòn đảo này chính là quà mà tiểu thư tặng ông...coi như là phần lễ thứ 2 Thấy Trịnh Sở Minh đáp ứng dứt khoát, Thiên Vũ rất hài lòng nói
- Đó là chuyện mà tôi nên làm...Còn về hòn đảo thì... Ông có chút do dự nói
- Ông cứ yên tâm đó là món quà mà ông đáng được hưởng. THiên Vũ cậu hãi cho người dẫn Trịnh thiếu đi tham quan khu này Cô lạnh nhạt nói
Khi Trịnh Sở Minh vừa rời khỏi. Thiên Vũ nhanh chống báo cáo
- Thưa chủ tịch, 3 ngày sau có cuộc hợp quan trọng... Nhưng có chút phiền phức
- Cậu cho người đều tra, có gì báo cáo lại với tôi Dứt lời cô và Hắc Hàn Phong nhanh chống rời đi...
Tại một hòn đảo nhỏ xinh đẹp nằm ờ vùng biển phía Nam, xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều cây cối, và đặc biệt là có thác nước cao vút nằm bên trong hòn đảo, tiếng nước chảy “róc rách” , tiếng chim hót líu lo, càng làm cho nơi đây gắn liền với thiên nhiên hơn. Ở phía trung tâm của hòn đảo, có 1 căn biệt thư được làm bằng các loại gỗ quí hiếm, xung quanh có rất nhiều cây cối và rất nhiều thú vật rất thân thiện, đã làm cho nơi đây trở nên sinh động hơn…
Trên bầu trời trong xanh yên tĩnh kia, chiếc xuất hiện một chiếc máy bay tư nhân đang hướng về hòn đảo và từ từ đáp xuống. Khi chiếc máy bay vừa đáp xuống, Thiên Vũ đã nhanh chống chạy đến mở cửa cho người bên trong.
Khi cửa vừa mở Hắc Hàn Phong từ từ bước xuống, anh khoát trên người bộ vest màu đen cùng với sắc mặt vô cùng lanh lùng, và khí thế bức người của anh làm người ta có cảm giác chỉ dám nhìn anh ở xa chứ không dám đến gần. Nhưng khi anh quay mặt nhìn người phía trong thì ta lại cảm thấy như giống như một người khác, vẻ mặt lạnh nhạt kia đã đã không còn nữa, chỉ còn lại là sự cưng chiều vô hạn cùng với sự ôn nhu đối với cô. Bạch Du Nhiên lúc này từ trong máy bay bước ra, cô mặc một chiếc váy màu lam, trên đầu là một chiếc mũ màu trắng ở giữa có đính một bông hoa màu đỏ làm cho cô trở nên càng trong sáng và linh đỗng hơn… Khi cô cừa bước xuông thì Hắc Hàn Phong đã nhanh chông bước đến đỡ cô, ôm cô vào lỏng trước sựt ngỡ ngàng của bao người, họ điều nghi vấn đó có phải là chủ tịch của bọn họ không, tại sao có người ôm và ăn đậu hũ trắng trợn như thế màu cô không phàn ứng…. Còn cô khi thấy anh ôm mình tuy không được tự nhiên nhưng cô lại không có cảm giác bầy xích anh tới gần. Cô cũng hiểu những người họ vệ của cô nghĩ gì, cho dù cô cũng muốn thoát khỏi vòng tay anh lắm chứ bộ, nhưng muốn thoát cũng đâu có được. Nếu cô nói với anh thì anh sẽ viện cớ là anh đang là bạn trai của cô để nói có khi anh còn làm hơn như vậy nữa kìa… hơi~~
Vậy là 2 người cùng nhau bước xuống, khi thấy họ đã xuống tới thì Thiên Vũ nhanh chống bẩm báo:
-“ Thưa chủ tịch, Cậu Hàn Phong, Trịnh thiếu đã tới từ sớm, và đang ở bên trong biệt thự chờ 2 vị” Cô gật đầu tỏ ý hiểu rõ, ra hiệu cho Thiên Vũ dẫn đường bước vào trong biệt thự
Bên trong Trịnh Thiếu- Trinh Sở Minh đang ngồi trên bộ ghế được làm bằng gỗ cao cấp, nhìn xung quanh đánh giá , chợt thấy Bạch Du Nhiên từ ngoài bước vào thì nhanh chống bước lại gần chỗ bọn họ mở miệng:
-“Chào cô Bạch tiểu thư. Còn vị này là…” Ông nhìn sang Hắc Hàn Phong nhíu mày hỏi
-“ Chào ông, người này là Hắc Hàn Phong bạn trai tôi” Cô lạnh nhạt giới thiệu
-“ Cậu Hàn Phong, chào cậu” Ông nhìn sang anh nói.Còn Hắc Hàn Phong vẫn lạnh nhạt như cũ gật đầu với ông, không mở miệng, lúc này Bạch Du nhiên lên tiếng
-“ Trinh thiếu, mời ngồi, chúng ta sẽ bất đầu bàn bạt công việc Sau đó cả 3 cùng nhau tiến vào và ngồi xuống. Chờ tất cả mọi người đã sẵn sàng, thì Bạch Du Nhiên lên tiếng:
- Trịnh Thiếu, ông nghĩ sao về hòn đảo này
- Rất đẹp, nếu phá hủy thì thật đáng tiếc... Trịnh Sở Minh chân thật đáp
- Tôi cũng đâu có nói sẽ phá hủy hòn đảo này Cô thản nhiên nói
- Cô... Vậy ý cô là gì... Trịnh Sở Minh ngạc nhiên cùng với chút tức giận hỏi lại
- Ông cứ bình tĩnh. Chuyện hợp tác và bàn bạc sẽ diễn ra nhưng bất quá không phải là hòn đảo này Cô lạnh nhạt đáp lời
- Thiên Vũ sẽ giới thiệu với ông về hòn đảo chùng ta sẽ hợp tác.... Nói xong cô ra hiệu cho Thiên Vũ giới thiệu về tài liêu mà cô đã chuẩn bị sẵn
- Thật ra, hòn đảo này chỉ để đánh lạc hướng của một số kẻ có ý đồ mà thôi. Còn hòn đảo mà cũng ta hợp tác sẽ là hòn đảo này... Anh nhanh chống đem bản đồ địa hình của hòn đảo kia ra, và nói tiếp:
- Hòn đảo này có diện tích khá lớn, khung cảnh cực kì xinh đẹp rất hợp để xây dựng khu du lịch, nó cũng được xem là 1 trong những hòn đảo kì bí, rất nhiều người muốn có được. Chúng ta sẽ xây dựng 1 số nhà hàng, khách sạn cao cấp, nhưng không anh hưởng lớn đến tự nhiên và môi trương nơi đây...
- Trịnh thiếu cứ việc giám sát và cung cấp nguyên liệu cho bên chúng tôi. Chúng tơi đã chuẩn bị những nhà thiết kế nổi tiếng đến thiết kế và những nhà đầu tư quy tính. Có chuyện gì cứ báo cáo lại với công ty chúng tôi Ngừng 1 chút Thiên Vũ tiếp tục báo cáo
- Được Trịnh Sở Minh nhanh chống đáp ứng
- Rất tốt... Và hòn đảo này chính là quà mà tiểu thư tặng ông...coi như là phần lễ thứ 2 Thấy Trịnh Sở Minh đáp ứng dứt khoát, Thiên Vũ rất hài lòng nói
- Đó là chuyện mà tôi nên làm...Còn về hòn đảo thì... Ông có chút do dự nói
- Ông cứ yên tâm đó là món quà mà ông đáng được hưởng. THiên Vũ cậu hãi cho người dẫn Trịnh thiếu đi tham quan khu này Cô lạnh nhạt nói
Khi Trịnh Sở Minh vừa rời khỏi. Thiên Vũ nhanh chống báo cáo
- Thưa chủ tịch, 3 ngày sau có cuộc hợp quan trọng... Nhưng có chút phiền phức
- Cậu cho người đều tra, có gì báo cáo lại với tôi Dứt lời cô và Hắc Hàn Phong nhanh chống rời đi...
/74
|